Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 209 - Chương 209 - Kiên Định Với Quan Điểm Của Bản Thân

Chương 209 - Kiên Định Với Quan Điểm Của Bản Thân
Chương 209 - Kiên Định Với Quan Điểm Của Bản Thân

Có phải hệ thống ngón tay vàng có ý kiến gì với pháp sư không? Tại sao cứ phải ép hắn góp đủ một bộ vậy?

“Bao tay Ma Ẩn” : Trang bị cấp bạc. Đây là bao tay được tạo ra để khắc chế pháp sư, cũng là thứ khiến mỗi pháp sư đều phải đau đầu.

Thuộc tính: Sức mạnh +2, thể chất +2.

Ma Ẩn: Giảm sát thương từ pháp thuật xuống 5%.

Lâm Tử Lạc đổi "Bao tay Thứ Trảo" thành "Bao tay Ma Ẩn".

“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" đã trang bị thành công "Bao tay Ma Ẩn", kích hoạt hiệu quả khi trang bị 3 món trong “Bộ Ma Ẩn”.

“Bộ Ma Ẩn” : Set ba món: Tất cả thuộc tính +2, có thể phản lại 15% sát thương phép thuật.

Ồ?

Xem ra kể cả có trang bị set ba món vẫn được tăng thuộc tính.

Cũng không biết rốt cuộc bộ trang bị này có bao nhiêu món.

Sau khi nhận hết phần thưởng, Lâm Tử Lạc bỗng nhớ đến Đại Ngốc.

Đại Ngốc nhận được phần thưởng khi đạt hạng 2, đó là hai trang bị cấp bạc.

Trong giai đoạn hiện tại, trang bị cấp bạc khá cao cấp, đây cũng là một khoản thu nhập khá.

Tuy nhiên sau khi xem xét hai trang bị cấp bạc của Đại Ngốc, Lâm Tử Lạc lập tức cảm thấy thất vọng.

Về mặt vận may Đại Ngốc nhất định chính là “Phi tù” trong truyền thuyết!

Lâm Tử Lạc kiên định với quan điểm của hắn.

Nguyên nhân chính là phần thưởng của Đại Ngốc, thân là người đứng thứ hai, là hai bộ trang bị cấp bạc vô cùng bình thường.

Bình thường đến mức chỉ đơn giản là cộng thêm thuộc tính cơ bản, những cái thuộc tính bổ sung khác cũng không có.

Một cái gọi là “Áo giáp tấm bạc”, một cái gọi là “Găng tay mềm”.

Vừa hay hầu hết trang bị của Đại Ngốc đều bị hư hại khi chiến đấu với Trương Nguyên Trung lần trước.

Lâm Tử Lạc chỉ đơn giản đưa cho Đại Ngốc trang bị mà hắn đã thay thế, hai trang bị này, còn có cả trang bị có thuộc tính tốt trong không gian lưu trữ.

Khiến cho trang bị của Đại Ngốc “rực rỡ hẳn lên”.

Mà những trang bị chỉ còn những mảnh vụn sót lại, Lâm Tử Lạc cũng không hề lãng phí, ném tất cả vào trong “Ngọc Cửu Lê”.

Thành công tăng quá trình tiến hóa của Ngọc Cửu Châu lên 40%.

Khiến cho sức mạnh của đao Cửu Lê lại tăng thêm hai điểm.

Đến đây, Lâm Tử Lạc đã tiêu hóa tất cả phần thưởng từ "Hội nghị sức mạnh chiến đấu cá nhân ở Kinh đô" này.

Đương nhiên, đối với hắn mà nói, thu hoạch lớn nhất chính là làm cho kế hoạch của Lý gia thất bại, khiến cho Lý gia cút ra khỏi vùng an toàn trong tuyệt vọng.

Đúng rồi, còn có một phần “di sản” của Lý gia chờ hắn đến kế thừa.

Lâm Tử Lạc nghĩ đến cuộc trò chuyện tối qua với An Chí Minh.

Vé đánh cược hắn mua thuộc về phía chính phủ và ba đại gia tộc.

Trong đó bên nào cũng đã đầu tư rất nhiều.

Mà hắn đặt cược “Trương Nguyên Trung hạng 3”, một khi thành công, tổng số vàng đạt được có thể lên đến hơn 123000 đồng vàng.

Số tiền vàng này có thể được trích từ quỹ đầu tư của Lý gia, sau khi khấu trừ xong, các tổ chức khác cũng sẽ bổ sung thêm một ít.

Bản thân lại lấy cái tiền của Lý gia đi mua “Huy chương người vinh dự Kinh đô”, này chẳng phải quá sung sướng sao?

Nghĩ đến đây, Lâm Tử Lạc ngay lập tức dẫn Đại Ngốc đi ra khỏi phòng, chuẩn bị đến địa điểm “điểm dự đoán”.

Nhưng mà lúc đi vào lữ quán, hắn liền cảm thấy có gì đó không thích hợp.

Dưới lầu của lữ quán không một bóng người.

Không ít người đều tụ tập ở trên đường trước cửa lữ quán bàn tán về sự việc.

Giống như đã xảy ra chuyện lớn gì đó.

Trong lòng Lâm Tử Lạc có một chút suy đoán.

Cũng chính vào lúc này, cửa của lữ quán bị đẩy ra, người lính tối hôm qua trả lời câu hỏi của Lâm Tử Lạc thở hồng hộc chạy vào.

Người lính ấy còn chưa kịp nghỉ ngơi, liền thấy được Lâm Tử Lạc đứng giữa hành lang.

Hắn ta vội vàng mở miệng nói:

“Lão đại “Nhai Tí”, đám lãnh đạo của khu an toàn hiện giờ đã đi tham dự hội nghị khẩn cấp hết cả rồi, Trương tướng quân phái ta đến đây mời ngươi đi, nói rằng “Sau khi kết thúc hội nghị này, sẽ phải bắt đầu chính sách chống lại nhà họ Lý”.”

Lúc này Lâm Tử Lạc cũng không rảnh mà đi lo chuyện lấy phiếu đánh cược, mở miệng mới:

“Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.”

Lâm Tử Lạc hỏi một cây, sắc mặt của người lính liền trở nên khó coi.

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói:

“Là Lý gia! Lại là Lý gia!”

“Bọn Lý gia chó chết này, thừa dịp đại hội chiến lực tổ chức, trực tiếp phái mấy trăm sĩ tử, tay cầm hơn trăm khối thịt tươi, dẫn theo không biết là bao nhiêu nghìn con Zombie xông vào khu an toàn này.”

“Lúc đó, hầu hết những người chơi có thực lực trong thành, bao gồm cả cao thủ trong quân của chúng ta tất cả đều ở bên trong sân vận động, tin tức ở bên ngoài căn bản là không thể truyền vào bên trong được, người bên trong cũng không ra được.”

“Không có cách nào, Để đảm bảo Zombie không đến gần bức tường thành chưa hoàn thiện, dẫn đến sự thất bại của tất cả các cơ sở phòng thủ, chúng ta chỉ có thể sử dụng bức tường của con người để ngăn Zombie ra khỏi vùng an toàn.”

“Tuy rằng cuối cùng thành công đưa tất cả Zombie xông vào bên trong khu an toàn, nhưng mà... nhưng mà chúng ta cũng đã tổn thất ngần nghìn tính mạng của các huynh đệ!”

Lúc người lính nói xong, hốc mắt cũng đỏ hết cả lên.

Bình Luận (0)
Comment