Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 230 - Chương 230 - Hy Sinh

Chương 230 - Hy Sinh
Chương 230 - Hy Sinh

Ai ngờ hắn có thể triệu hồi được “Người thật”?

Huống chi sau đó, Kỳ Lân còn để lại hai món bảo bối cho hắn!

Sau khi cất kỹ "Chấn Tượng Chi Nguyên", Lâm Tử Lạc lại cầm thứ còn lại.

Đây là cái vảy tỏa ánh sáng bảy màu, rất giống vảy trên người "Ảo ảnh Kỳ Lân".

Khác biệt là màu sắc trên cái vảy này đậm hơn, trông rất thần kỳ.

Lâm Tử Lạc cầm "Chiếc vảy", cảm giác ấm áp lan truyền từ lòng bàn tay khiến cả người hắn đều thấy thoải mái.

“Vảy ban đầu trên người Thánh Kỳ Lân Tử Kim Lôi Đình” : Đạo cụ cấp sử thi.

Giới thiệu: Đây là chiếc vảy ban đầu trên người Thánh Kỳ Lân Tử Kim Lôi Đình, đã nhận được chúc phúc của Kỳ Lân. Nó có khả năng mang lại điềm lành, hơn nữa vào một lúc nào đó sẽ có tác dụng đặc biệt.

Tác dụng: Tăng may mắn cho người chơi, tốc độ hồi phục thể lực của người chơi tăng 20%, tốc độ hồi phục tinh thần lực tăng lên 20%.

Giảm 20% tác dụng khi trạng thái tiêu cực, giảm 10% sát thương các thuộc tính.

Cái này. . . Tuyệt quá!

Đây là lần đầu tiên Lâm Tử Lạc nhìn thấy tác dụng này.

Không ngờ lại có đồ vật gia tăng thứ không rõ ràng như may mắn!

Hơn nữa các tác dụng khác của nó cũng rất khá.

Tăng tốc độ hồi phục thể lực và tinh thần lực.

Ví dụ, muốn hồi phục đầy tinh thần lực phải tốn hơn mười tiếng, thế nhưng nếu tăng tốc độ, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Giảm tác dụng khống chế cũng vừa đơn giản vừa hữu dụng.

Còn giảm sát thương thuộc tính, cũng rất tốt. Không chỉ pháp sư, mà những chiến sĩ tấn công bằng thuộc tính cũng không ngoại lệ!

Điều quan trọng nhất, thứ này không phải là trang bị!

Nó không bị giới hạn trang bị, chỉ cần mang theo người sẽ có thể phát huy tác dụng!

Thậm chí tác dụng cũng có thể chồng lên nhau!

Nếu hắn có 10, 20 cái vảy…

Khụ khụ quên mất, đây là "Chiếc vảy ban đầu", e rằng kể cả nhổ trọc Kỳ Lân cũng không có nhiều như vậy.

Lâm Tử Lạc nhìn ra ngoài màn chắn.

Trong màn sương đen vẫn còn bóng dáng của một ít zombies.

Nhưng chẳng qua cũng chỉ khoảng hai, ba trăm con mà thôi.

Hơn nữa chúng đều tần ngần bên ngoài màn chắn, hoàn toàn không dám chui vào nửa bước.

Xem ra, tên đứng sau lưng đã cực kỳ sợ hãi.

Nguy cơ ở cửa bắc đã được loại bỏ.

Điều không may duy nhất đó chính là lúc bắt đầu Lâm Tử Lạc giết chết mấy trăm con zombies còn rơi đồ, thế nhưng khi Kỳ Lân giết chết 10 nghìn con zombies lại chẳng có bất cứ một đạo cụ hay trang bị!

Không phải không rơi đồ, mà trang bị và đạo cụ vừa rơi ra đã bị sức mạnh điên cuồng phá hủy, hóa thành tro bụi!

Đáng tiếc, có khi còn rơi trang bị và đạo cụ cấp vàng, thậm chí còn có thẻ vật tư cao cấp.

Đó là Kỳ Lân!

Nó là thụy thú nên đồ rơi ra cũng có chất lượng rất tốt.

Thật sự quá lãng phí.

Lâm Tử Lạc bất đắc dĩ quay về cổng thành.

Vừa đi, hắn vừa lấy chiếc vảy, suy nghĩ xem nên để ở đâu cho phù hợp.

Dù sao cũng không thể cứ cất trong túi áo, nhỡ lúc chiến đấu rơi mất thì phải làm sao?

Không ngờ hắn lại nhận ra, khi có "Chiếc vảy" này, "Đồng phục của người giữ trật tự Kyoto" cũng xuất hiện tác dụng "Biến hóa khôn lường".

“Kiểm tra thấy đạo cụ "Chiếc vảy ban đầu của Thánh Kỳ Lân Tử Kim Lôi Đình" có tác dụng đặc biệt, có muốn dùng tác dụng "Biến hóa khôn lường" hay không?”

"Bắt đầu dùng."

Một giây sau, chiếc vảy trong tay Lâm Tử Lạc biến mất.

Sau đó trước ngực đồng phục của hắn, xuất hiện hình thêu một con "Kỳ Lân".

Tác dụng này rất hữu ích, có thể gỡ xuống bất cứ lúc nào.

Sau khi thăng liên tục ba cấp, hắn nhận được tất cả 15 điểm thuộc tính tự do.

Hắn thêm 10 điểm vào nhanh nhẹn và 5 điểm vào sức mạnh.

Giờ nếu không đeo trang bị, thì thuộc tính cơ sở của hắn sẽ là: Sức mạnh: 113, tinh thần: 108, thể chất: 108, nhanh nhẹn: 108.

Còn "Chấn Tượng Chi Nguyên" thì hắn chưa vội hấp thụ, giờ phải tranh thủ thời gian chạy đến cổng thành khác.

Sóng zombies lần này, ngoài kinh nghiệm thì hắn chẳng lấy được thứ gì.

Đến đó giết vài con zombies, rồi nuôi "Cửu Lê Châu".

. . .

Sau một thời gian ngắn.

Trên cửa thành phía bắc.

Mọi người xụi lơ dưới đất, không buồn nhúc nhích.

Trong trận chiến ban nãy, họ cũng lập rất nhiều công lao, mới có thể thành công giữ phòng phủ cho cửa thành.

Họ không để đợt sóng zombies này lọt vào trong.

Mặc dù lần này phải hi sinh tính mạng của mấy trăm binh sĩ, thế nhưng chỉ cần giữ vững cổng thành thì tất cả hy sinh đều là đáng giá!

"Đội trưởng tiểu đoàn hai, ngươi không sao chứ!"

"Tiểu Vương về rồi! Ta có lỗi với các ngươi, chẳng thể mang được bao nhiêu cứu binh!"

Lúc này, tiếng của một người vang lên từ đằng xa.

Đội trưởng tiểu đoàn hai nằm dưới đất giãy dụa ngồi dậy, nhìn về phía xa.

Một đội ngũ nhỏ chỉ vài trăm người đang chạy đến tường thành.

Chỉ một lát, hai bên đã tập hợp với nhau.

"Đội trưởng tiểu đoàn hai, các ngươi không sao chứ?"

Tiểu Vương nhìn đội trưởng tiểu đoàn hai, thở phào nhẹ nhõm.

"Ta không sao, tuy nhiên…Vài trăm huynh đệ đã hy sinh."

Đội trưởng tiểu đoàn hai đau xót nói.

Nghe vậy khóe mắt Tiểu Vương cũng đỏ hoe.

Bình Luận (0)
Comment