Trương Nguyên Trung lắc đầu, tỉnh táo nói.
"Nhưng..."
Phó quan đang định thuyết phục tiếp, cuối cùng không ngờ ánh mắt lại lướt qua một chỗ dưới đài đằng xa. Hắn lập tức mở to mắt.
"Tướng quân, chúng ta không phải rút lui nữa rồi!"
Phó quan kích động nói.
Trương Nguyên Trung tỏ ra vô cùng ngạc nhiên, hắn quay sang nhìn phó quan, nói:
"Làm sao thế? Có phải phòng tuyến còn lại báo tin tốt không?”
Phó quan khẽ gật đầu, nói:
"Một tin tức rất tốt."
Nói xong hắn chỉ tay về phía xa, nghiêm túc nói:
"Hắn đến rồi!"
Trương Nguyên Trung nhìn theo hướng phó quan chỉ.
Một người mặc quần áo đen đang lao nhanh đến chiến trường.
Vì tốc độ của hắn rất nhanh, nên sau lưng chiếc áo bị gió thổi bay phấp phới.
Vừa thấy bóng người kia, Trương Nguyên Trung lập tức cảm thấy yên tâm.
"Đúng vậy, hắn đến rồi!"
Dù ở khoảng cách xa như vậy nhưng mấy người Trương Nguyên Trung vẫn thấy cột sáng chọc trời và sấm sét chói mắt.
Chẳng qua họ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bây giờ, thấy "Nhai Tí" ở cửa đông lại xuất hiện ở đây, cũng có nghĩ là tình hình ở cửa đông đã ổn định.
Chứ đừng nói, chính "Nhai Tí" đã đại diện cho sức chiến đấu cực mạnh!
"Đây là lúc phản công!"
...
Lâm Tử Lạc vọt tới trung tâm chiến trường.
Rất nhiều binh sĩ ở đó đều thấy bóng người hắn.
"Nhai Tí" đến rồi!
Ngay lúc đó, tin tức khiến mọi người vui mừng nhanh chóng lan truyền khắp chiến trường.
Tất cả cảm xúc với "Nhai Tí" lúc trước.
Dù là ghen tị, chán ghét hay hoảng sợ, sùng bái, tôn kính... .
Lúc này đây, tất cả mọi người khắc đều chỉ có chung một suy nghĩ:
“Cuối cùng ngươi cũng đến!”
Trái lại, Lâm Tử Lạc chẳng hề để ý đến ánh mắt của người khác.
Hắn lấy “Thương Cửu Lê” đã biến đổi trên đường đến đây.
Trước đó, khi chiến đấu bằng đao Cửu Lê, Lâm Tử Lạc phát hiện phạm vi của thanh đao hơi nhỏ.
Lúc trước ở trong mê cung, hắn đã dùng " Quan Đao Cửu Lê .”
Tuy phạm vi tấn công lớn, thế nhưng khi dùng lại không hề linh hoạt.
Chỉ phù hợp trong tầng hầm nhỏ hẹp, không cần chạy quá nhiều.
Nhưng trong hoàn cảnh này, nó lại trở nên cồng kềnh.
Cho nên, hắn đã nghĩ đến một loại vũ khí: Trường thương "Bách Binh Chi Vương.”
Trường thương vừa mạnh mẽ vừa linh hoạt, được gọi là kết hợp giữa cương và nhu.
Hơn nữa nó còn có thể tấn công với khoảng cách xa và phạm vi rất lớn.
Trên chiến trường này, nó có thể phát huy tác dụng lớn nhất.
Sau khi "Ngọc Cửu Lê" biến thành "Thương Cửu Lê", nó cũng không khiến cho Lâm Tử Lạc thất vọng.
Trường thương dài 7 thước, bên ngoài ánh vàng. Dưới ánh sáng của màn chắn đỏ thắm, nó như đang chảy máu.
Đầu thương đằng sau có thêm một chùm tua rua màu đỏ, tỏa sát khí nồng nặc.
“Thương Cửu Lê” : Trang bị cấp kim cương.
Thuộc tính: Sức mạnh +15, thể chất +6. Khi tấn công có 30% thuộc tính phá giáp, đòn tấn công có tỷ lệ gây ra 150% sát thương thuộc tính.
Sau khi mũi thương đâm xuyên qua người kẻ địch, nó sẽ hấp thụ thể lực của kẻ địch.
Kỹ năng phụ: “Nhát thương động đất” : Sau khi cắm mũi thương xuống đất, hướng mũi thương chỉ vào xuất hiện rung chấn phạm vi rộng. Gây ra 100% sát thương thuộc tính với tất cả kẻ địch nằm trong phạm vi của rung chấn.
“Nhát thương rung trời” : Đâm thương về phía trước, gây ra 110% sát thương thuộc tính và cưỡng chế đẩy lùi kẻ địch trúng chiêu. Sau khi đẩy lùi đến khoảng cách nhất định, bên trong cơ thể kẻ địch sẽ nổ tung, gây ra 70% sát thương thuộc tính từ bên trong cơ thể kẻ địch.
Sau khi Ngọc Cửu Lê tiến hóa được 50%, thuộc tính của nó cũng tăng rất nhiều.
Khiến thương Cửu Lê thay đổi, không chỉ có tác dụng hấp thụ thể lực, mà khi kết hợp với “Nhẫn hút máu +2” của Lâm Tử Lạc, nó còn có thể chiến đấu trong thời gian dài.
Cả hai kỹ năng của nó đều có thể gây sát thương trong phạm vi rộng.
Có thể nói là rất hợp ý của hắn.
Lâm Tử Lạc vừa cầm thương đã đâm ngay con zombies định đánh lén sau lưng, sau đó giơ cánh tay để trống.
Dưới sự điều khiển của hắn, nguyên tố lửa nhanh chóng dung hợp với tinh thần lực, cưới cùng tạo thành một “Dấu ấn hỏa diễm.”
Sau khi dán "Dấu ấn hỏa diễm" lên thân của thương Cửu Lê.
Thương Cửu Lê đã được trao cho sức mạnh của “Lời thề Hỏa Diễm.”
Ngọn lửa nóng rực bùng cháy ở mũi thương, kết hợp với ánh vàng kim ở mũi thương, khiến cả cây thương như được làm từ ngọn lửa địa ngục.
Lâm Tử Lạc hất văng con zombies cắm ở mũi thương, rồi lao về đám zombies đông đúc gần đó.
…
…
Thấy Lâm Tử Lạc chạy đến, đám zombies gào lên hưng phấn, vội chạy về phía hắn.
Cùng lúc đó, có càng nhiều zombies ở đằng xa tập trung đến đây.
Đây là lần đầu tiên chúng thấy có người dám lao vào bầy zombies, nên chúng quyết định phải “Chiều đãi nồng hậu.”
Không ngờ Lâm Tử Lạc lại mỉm cười.
Xem ra, quả nhiên có một vua zombies đứng đằng sau đợt sóng zombies này.
Rõ ràng vua zombies đó khác vua zombies ở cửa đông.
Nếu tên kia thấy Lâm Tử Lạc ở cửa bắc thì e rằng hắn đã trốn thoát khỏi phạm vi tấn công của Lâm Tử Lạc.
Tuy nhiên thế này lại hợp ý, hắn đỡ phải tốn thời gian đuổi theo zombies.