Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 266 - Chương 266 - Cuộc Họp

Chương 266 - Cuộc Họp
Chương 266 - Cuộc Họp

Vì mối hận với Lý gia, nên Lâm Tử Lạc còn chưa kịp đổi 100 nghìn điểm cống hiến đã mang theo Đại Ngốc rời khỏi khu vực an toàn.

Hắn dựa theo manh mối mà Hà Mộc để lại, bắt đầu thăm dò dọc theo đường đến "Căn cứ Sí Diễm".

Dĩ nhiên, Lâm Tử Lạc cũng không tìm kiếm lung lung.

Sau khi tỉnh lại, đầu tiên hắn đến tìm Trương Nguyên Trung.

Sau khi trải qua trận chiến bảo vệ khu vực an toàn, thù hận của Trương Nguyên Trung với Lý gia cũng lên đến đỉnh điểm.

Dù sao cũng có rất nhiều binh sĩ dưới trướng của hắn đã chôn thây trong chiến dịch lần này.

Vậy nên Trương Nguyên Trung và Lâm Tử Lạc bắt tay với nhau.

Hắn bắt đầu tập trung người, chuẩn bị vật tư.

Lâm Tử Lạc thì đi trước tìm nơi Lý gia đang ẩn náu.

Dĩ nhiên, lúc gần đi, Trương Nguyên Trung còn tốn một cái giá rất đắt để lấy được một tờ giấy từ tay Lâm Tử Lạc.

Sau khi lấy được tờ giấy, sắc mặt Trương Nguyên Trung tối sầm, hơn nữa trong lòng cũng rất ngạc nhiên.

Còn chẳng kịp chào hỏi, hắn đã vội vàng rời đi.

Lâm Tử Lạc thì hài lòng nhìn kho vàng nhỏ của mình, sau đó mỉm cười rời khỏi khu vực an toàn.

. . .

Lúc này đã năm tiếng kể từ khi hắn và Đại Ngốc rời khỏi khu vực an toàn.

Trong năm tiếng này, Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc không hề chậm trễ bất cứ hành động nào.

Dọc theo gặp phải zombies, giờ họ có thể đập chết dễ dàng giống như một con muỗi.

Lâm Tử Lạc chẳng cần ra tay, chỉ cần Đại Ngốc đập một phát mạnh về phía trước là đã khiến đám zombies cản đường biến thành đống thịt vụn.

Đại Ngốc cũng chẳng lo bị máu và thịt vụng của zombies bắn bẩn người, dù sao hắn cũng đang mặc “Đồng phục của người giữ trận tự Thượng Hải” có khả năng tự động làm sạch.

Vội vàng lên đường lâu như vậy, cuối cùng sau năm tiếng, khi trời đã tối sầm, rốt cuộc họ cũng nhìn thấy cửa chính của "Căn cứ Sí Diễm".

. . .

Ngay khi Lâm Tử Lạc và Đại Ngốc nhìn thấy "Căn cứ Sí Diễm".

Ở tòa nhà hội nghị trong quảng trường của khu vực an toàn Kyoto đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.

Dù đây là một cuộc họp khẩn cấp, thế nhưng vì chưa biết rõ lý do tổ chức cuộc họp cũng như mới vượt qua sóng zombies.

Vậy nên, hầu hết người tham gia cuộc họp vẫn giữ thái độ thoải mái.

Thậm chí nhân viên "Thông minh" một chút đều đoán ra, đây là cuộc họp khen ngợi và biểu dương.

Cuộc họp này để khen ngợi những người có cống hiến nổi bật trong quá trình đối đấu với sóng zombies.

Không biết trong danh sách tuyên dương có “Hắn” hay không?

Còn vẻ mặt Tiết thủ trưởng đã ngồi vào bàn họp không hề thay đổi, dáng vẻ nghiêm chính.

Tất cả mọi người cố gắng đọc thông tin từ vẻ mặt của hắn, tuy nhiên đều phải thấy vọng bỏ cuộc, chỉ có thể tiết tục đoán xem chuẩn bị xảy ra chuyện gì.

Tuy nhiên cuộc họp đã báo trước là sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ tối.

Giờ đã qua 7 giờ nhưng cuộc họp vẫn không có dấu hiệu bắt đầu, cứ như đang đợi cái gì đó.

Với những người Quan Phương luôn nghiêm túc, đúng giờ thì điều này đúng là khó tin.

Rất nhiều để ý thấy, tổng chỉ huy phụ trách, người lập công lớn trong sóng zombies tối qua, cũng là người lãnh đạo đội quân trước mặt, Trương Nguyên Trung vẫn chậm chạp chưa đến.

Không thể nào, theo địa vị bây giờ của Trương Nguyên Trung, hắn không thể vắng mặt trong những cuộc họp như thế này.

Dần dần, khá nhiều lãnh đạo đều cảm thấy bầu không khí không như họ nghĩ, tất cả đều trở nên nghiêm túc.

Trong đó có mấy lãnh đạo còn hơi lo lắng, họ hết sờ mũi lại đến uống nước, cố gắng để tâm trạng dịu bớt.

Tiết thủ trưởng vẫn ngồi đó bình chân như vại, không hề nhúc nhích.

Tất cả mọi người không dám nói gì, tình huống thế bày không đến lượt họ lên tiếng.

Thêm 10 phút trong bầu không khí lúng túng này.

Cuối cùng cửa phòng họp đóng chặt cũng bị đẩy ra.

Lúc này Trương Nguyên Trung mà mọi người "Lo lắng" cuối cùng mới "Khoan thai tới muộn", bước vào phòng họp.

Chỉ có điều, vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt cố nén lửa giận của hắn đã khiến mọi người cảm thấy hồi hộp.

Hỏng, chẳng lẽ là chuyện xấu?

Chẳng lẽ định truy cứu trách nhiệm?

Truy cứu những lãnh đạo lơ là trong đợt sóng zombies lần này?

Tất cả vô cùng bối rối nhưng chẳng có lời giải đáp.

Nếu không phải vậy, họ cũng chẳng hiểu tại sao, rõ ràng khu vực an toàn vừa mới thành lập, mọi chuyện vẫn còn tốt đẹp mà còn tổ chức cuộc họp kỳ quái thế này.

Sau khi bước vào phòng họp, Trương Nguyên Trung cũng không đến vị trí của mình.

Mà hắn đi đến cạnh Tiết thủ trưởng, lấy một xấp văn kiện dày trong không gian trữ vật, rồi đưa cho Tiết thủ trưởng.

Khi Tiết thủ trưởng đọc những văn kiện này, vẻ mặt hắn vô cùng tức giận.

Đợi khi hắn mở văn kiện, lật xem mấy tờ, cả gương mặt đã trở nên đỏ ửng.

Vốn dĩ hắn rất nóng tính.

Để có được địa vị như bây giờ, tất cả đều nhờ hắn liều mình lao thẳng về phía trước.

"Súc sinh! Súc sinh! Tất cả đều là một đám súc sinh!"

Tiết thủ trưởng kích động, hai tay run rẩy, buột miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment