Hắn nhanh chóng chui ra khỏi hành lang, bắt đầu tìm kiếm dọc theo rìa hang động.
Thật sự có quá nhiều người đang tìm kiếm trong hang động.
Hắn tìm liên tục bốn năm hành lang, kết quả hầu hết đều có người.
Khi hắn đi ngang qua một chỗ ngoặt hành lang, bỗng một cánh cửa đá bật mở, sau đó hai tử sĩ cấp 4 bước ra.
Họ để ý thấy Lâm Tử Lạc mặc đồ đen, vội gào to:
"Ở đây xuất hiện nhân viên khả nghi."
Câu nói đó như chọc thẳng vào tổ ong vò vẽ.
Ngay lập tức, có rất nhiều tử sĩ mở cửa đá, chạy ra khỏi hành lang.
Rốt cuộc cũng bị phát hiện rồi.
Nếu đã phát hiện, vậy Lâm Tử Lạc cũng chẳng thèm đóng giả nữa. Hắn bắt đầu chạy hết sức dọc theo rìa hang động, chẳng quan tâm đã gây náo loạn thế nào.
Nghe tin, tất cả những tử sĩ trong hành lang đều chạy ra, đuổi theo Lâm Tử Lạc trong hang động.
Trong nháy mắt, hàng nghìn người đuổi theo, bao vây chặn đánh Lâm Tử Lạc.
Sau khi tiện tay giải quyết hai tử sĩ liều chết, Lâm Tử Lạc nhìn thấy một đầu hành lang đen kịt cách đó không xa.
Lối đi đến tầng tiếp theo?
Mắt hắn tỏa sáng, nhanh chóng chạy về phía đầu hành lang bên kia.
Hầu hết tử sĩ ở tầng hai đều là tử sĩ cấp 4. Sau khi “Lao động vất vả”, giờ họ còn yếu hơn cả tử sĩ cấp 5.
Cho nên dù có nhiều người, thế nhưng tốc độ chạy trong địa cung của Lâm Tử Lạc vẫn chẳng hề chậm lại mà còn nhanh hơn rất nhiều.
Hắn nhanh chóng chạy đến đầu hành lang kia, sau đó giải quyết đám tử sĩ chặn đường dễ như thái rau, rồi lao thẳng vào hành lang.
Tử sĩ theo sau cũng vào theo.
Có điều, khi Lâm Tử Lạc hi vọng tràn trề chạy vào đầu hành lang, hắn lại nhận ra đây là một lối đi dẫn lên trên.
Điều này cũng có nghĩ, hắn chỉ có thể đi lên một tầng địa cung.
"Bà nó."
Lâm Tử Lạc không nhịn được chửi tục.
Hắn quay lại nhìn hành lang đã chật ních tử sĩ.
Đi lên? Hay là?
Được rồi, giết sạch những người kia rồi chạy ra ngoài thôi.
Sau khi rời khỏi đây, hắn còn phải tìm một lối đi thông xuống bên dưới.
Hơn nữa càng lúc càng có nhiều tử sĩ cản đường, nếu chém giết ở đây sẽ dễ gặp phiền phức. Tuy nhiên đây cũng chỉ toàn là tử sĩ cấp 4 yếu ớt.
Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Tử Lạc quay lại, bắt đầu đồ sát đám tử sĩ.
Tuy loại tử sĩ này có rất nhiều, thế nhưng sức mạnh khác biệt một trời một vực với tầng trên.
Mỗi nhát đao, chẳng cần dùng kỹ năng cũng có thể chém chết một mảng lớn.
Thấy tình hướng này, bỗng nhiên Lâm Tử Lạc nảy ra một ý định to gan.
Hắn tiện tay chém văng mấy mũi tên đang bay về phía mình, vừa đánh vừa giảm dần tốc độ.
Dù hắn tiếp tục tiến về phía trước, thế nhưng tốc độ chậm hơn nhiều, cứ như đang chờ đợi điều gì đó.
Dưới sự cố ý của Lâm Tử Lạc, nhìn xuống cuối hành lang, có thể nhận ra tử sĩ từ những nơi khác, bao gồm cả tầng 1 cũng bắt đầu bao vây quanh nơi này, người tới càng lúc càng đông.
Nhiều đến mức hắn buộc phải bắt đầu sử dụng kỹ năng.
Trong quá trình chiến đấu, các tử sĩ cũng học hỏi. Dù vẫn lao lên tấn công như tre già măng mọc, thế nhưng những người núp đằng sau bắn lén cũng càng lúc càng nhiều.
Dù sao họ cũng chẳng quan tâm nếu bắn trúng người phe mình, nên tất cả đều trút mưa tên về phía này.
Lâm Tử Lạc vừa đánh giết, vừa đón lấy cơn mưa tên này.
Hơn nữa hắn còn phải cẩn thận đám tử sĩ cấp 3 khá mạnh trà trộn trong đám đông, tấn công bất cứ để làm xáo trộn đòn đánh của hắn.
Thậm chí thỉnh thoảng còn có tử sĩ sử dụng “Quyển trục kỹ năng”, dùng những kỹ năng có uy lực mạnh tấn công hắn.
Đúng lúc này, một nhũ băng khổng lồ bắn về phía Lâm Tử Lạc.
Nhũ băng này có sức mạnh khủng khiếp, rất nhiều tử sĩ đứng chắn đằng trước đều bị đâm xuyên qua người.
Thấy nhũ băng đó, Lâm Tử Lạc lập tức sử dụng "Dây chuyền Bàn Thạch" và “Lá chắn Bàn Thạch”.
Lá chắn màu vàng đất xuất hiện, bao vây kín cả người hắn.
Ngay khi lá chắn bao kín cả người hắn, nhũ băng cũng đập mạnh vào lá chắn.
Bên ngoài lá chắn vang lên tiếng vỡ vụn, hơn nữa còn rung chuyển dữ dội.
Tuy nhiên đây là tiếng nhũ băng vỡ nát.
Lá chắn vô cùng rắn chắc, dù sao giá trị phòng ngự của lá chắn cũng có liên quan đến thể chất của Lâm Tử Lạc.
Khi nhũ băng đâm vào lá chắn, còn có rất nhiều mũi tên bay theo.
Ngay lúc đó, tiếng tên bắn nhiều chi chít như tiếng mưa thủy tinh.
Lá chắn chặn tất cả mũi tên, khiến chúng rơi xuống đất.
Đến lúc rồi!
Nhân lúc vẫn còn lá chắn, Lâm Tử Lạc lao như điên về phía trước.
Dọc đường, chẳng cần hắn ra tay, "Lá chắn Bàn Thạch" đã xô đổ tất cả tử sĩ cản đường.
Thậm chí có tử sĩ có bị đập nát người.
Nhờ lao lên như vậy, hắn đã nhanh chóng chạy đến lối vào hành lang.
Lúc này "Lá chắn Bàn Thạch" cũng đã đến giới hạn.
Lá chắn xuất hiện rất nhiều vết nứt, sau đó lập tức hóa thành vô số mảnh vụn.
Những mảnh vụn này bắn tung tóe ra xung quanh.