Tuy nhiên kể cả bây giờ có khoác lụa là lên người lão giả, chưa chắc hắn trông đã khá hơn.
Vì vóc dáng lão giả này cực kỳ gầy gò nhỏ bé, cứ như đang ngồi cuộn mình.
Sau lưng hắn có có một cục mủ lớn, khiến cả người trông vô cùng quái dị.
Mái tóc màu trắng và chòm râu cũng không quá dài, trong có vẻ mới được cắt tỉa.
Trái lại đôi mắt lại đục ngầu, con ngươi màu xám trắng trông chẳng khác gì zombies.
Giọng nói khàn khàn ban nãy xuất phát từ cái miệng có hàm răng ố vàng.
Thấy con zombies gào thét với mình, vẻ mặt lão giả không hề thay đổi.
Bỗng nhiên, một bàn tay túm lấy chất lỏng kỳ quái trên bàn với tốc độ không thể thấy bằng mắt thường, sau đó vung về phía con zombies.
Chất lỏng này lập tức chặn miệng con zombies, khiến nó không thể phát ra âm thanh nào.
"Nếu không phải nể tình ngươi có dòng máu của Lý gia, ta đã tháo dây âm thanh của ngươi từ lâu.”
Lão giả thờ ơ nói, cứ như với hắn việc tháo dây âm thanh của một con zombies dễ như trở bàn tay.
"”Vương” vẫn tốt hơn, đúng là tác phẩm hoàn mỹ nhất của ta!”
Sau khi chặn miệng con zombies, lão giả nhìn về phía trước, giọng nói bình thản bỗng biến thành tán thưởng.
Trước mặt hắn có một con zombies nhỏ gầy bị khóa chặt, không thể nhúc nhích.
"”Vương”! Vất vả lắm ta mới có thể giết chết ba mẹ cản đường, rồi đưa ngươi đến đây."
"Quả nhiên ngươi không hề khiến ta thất vọng. Sau khi hóa thành zombies, ngươi có thiên phú dị bẩm, hơn nữa ta còn dùng Thuật tộc huyền diệu để cải tạo rất nhiều bộ phận zombies. Thậm chí ta còn dung hợp máu của Lý Hạo Văn vào trong cơ thể ngươi, để ngươi có thể kế thừa thiên phú của hắn.”
"Hơn nữa ngươi cũng chẳng hề thua kém tên kia, ngươi chỉ thiếu một dây âm thanh. Thế nhưng với zombies thì dây âm thanh hoàn toàn vô dụng, không có dây âm thanh ngươi sẽ có thể giết người lặng im không tiếng động. Đúng là một cỗ máy giết người hoàn hảo!”
"Chỉ tiếc, giờ đám người kia không đưa con zombies mới nào đến đây. Xem ra ta phải ra ngoài bắt mấy con."
"Tin ta, ta sẽ khiến ngươi càng thêm hoàn mỹ. Ngươi chính là tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo nhất, hoàn toàn xứng đáng là vua của tất cả zombies!"
Lão giả nhìn con zombies trước mặt, liên tục lẩm bẩm.
Hơn nữa hắn càng nói càng kích động, kích động đến mức gương mặt xấu xí trở nên vặn vẹo.
Hắn như một người mấy chục năm không hứng thú đến thứ gì, đột nhiên tìm thấy vật yêu thích. Hắn kích động như một đứa trẻ.
Mà con zombies nhỏ như trẻ con lại đứng đó chẳng nhúc nhích, vẻ mặt thờ ơ.
Hắn như đã mất đặc tính khát máu của zombies và bản năng thèm muốn con người.
"Tốt! Tốt! Vốn gương mặt ngươi hỏng dây thần kinh, ta còn đang định sửa lại, thế nhưng xem ra thế này mới phù hợp với khí thế của một vị vua hắc ám!"
Lão giả không quan tâm con zombies chẳng hề nhúc nhích, tâm trạng hắn vẫn vô cùng kích động.
Thậm chí hắn còn kích động đến mức khua chân múa tay.
Có điều, khi hắn nhảy nhót, đống tay chân cụt dưới đất cũng bị hắn dẫm nát.
Ngay cả lá chắn ánh sáng bảo vệ mặt đất dưới địa cung cũng xuất hiện vết lõm!
Rốt cuộc sức mạnh của hắn đáng sợ đến mức nào!
Tuy nhiên, ngay khi lão giả đang vô cùng kích động.
Ánh sáng bao quanh căn phòng đột nhiên mờ đi, rất nhanh sau đó đã biến mất chẳng còn dấu vết.
Lúc này lão giả dừng nhảy nhót, gương mặt đang vô cùng kích động quay lại bình tĩnh như ban đầu.
Hắn nhắm mắt như đang cảm nhận điều gì đó.
"Sức mạnh bảo vệ thiên lao biến mất rồi?”
"Sao có thể? Chẳng lẽ thằng nhóc Lý Lập Hiên kia bất tỉnh rồi?”
"Không đúng, không chỉ riêng sức mạnh bảo vệ nhà lao, mà ngay cả những nơi khác cũng đã biến mất!”
"Địa cung xảy ra chuyện!"
"Chắc chắn Lý Lập Hiên không dám vi phạm tổ huấn, có người lẻn vào địa cung."
"Ha ha, thú vị. Bây giờ mấy kẻ nhãi nhép cũng dám khiêu khích Lý gia chúng ta?”
"Có phải người mắng Lý Lập Hiên trên cái gọi là thông báo khu vực?”
"Hầy, Lý gia đúng là đời sau chẳng bằng đời trước."
Lão giả mở mắt, cảm thán.
Hắn nhìn con zombies không hề nhúc nhích, gương mặt nhanh chóng trở nên vui vẻ.
"Nếu đã có thể trở thành người đúng đầu Trung Quốc, chắc hẳn thiên phú của hắn cũng rất cao. Nếu có thể biến hẳn thành zombies, rồi tháo từng bộ phận, chắn hẳn chúng sẽ là nguyên liệu chất lượng cao!"
"Vương, ngươi chờ ở đây. Đợi ta lấy một vài bộ phận sẽ quay về."
Nói rồi, lão giả đi đến cửa căn phòng, đẩy nhẹ cánh cửa.
Một giây sau, bóng người hắn đã biến mất trong căn phòng.
Nhưng tốc độ di chuyển đó chẳng hề thua kém Lâm Tử Lạc trong trạng thái tốt nhất.
E rằng Lâm Tử Lạc cũng không ngờ, trong "Địa cung Khuê Xà" của Lý gia lại ẩn giấu một người kỳ quái như vậy.
Kỳ quái thì kỳ quái, mãi đến sau này người đó vẫn chưa từng xuất hiện!