Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 326 - Chương 326 - Ánh Sáng Rực Rỡ

Chương 326 - Ánh Sáng Rực Rỡ
Chương 326 - Ánh Sáng Rực Rỡ

Tốc độ quá nhanh, chỉ có thể thấy tàn ảnh ở phía sau.

Cùng lúc hắn chạy, trên người hắn tỏa ra rất nhiều chân khí, chân khí liên tục bao phủ nắm đấm của hắn.

Nhìn Lý Vĩnh Sinh hung hăng như vậy, Lâm Tử Lạc chẳng kịp nghĩ nhiều, hắn lấy mấy viên thuốc đủ màu sắc từ trong không gian trữ vật rồi nhét cả vào miệng.

"Đại Lực Hoàn” tăng sức mạnh, "Tấn Mẫn Hoàn" tăng nhanh nhẹn, "Thể Phách Hoàn" tăng thể chất ...

May mà hắn vẫn có thói quen tích trữ những đạo cụ thế này đề phòng bất cứ tình huống nào.

Sau khi cảm nhận thuộc tính cơ sở trong người bắt đầu tăng, Lâm Tử Lạc hít sâu một hơi.

Tiếp theo đó, hắn giơ Đao Cửu Lê lên thật cao, rối truyển một lượng lớn tinh thần vào trong Đao Cửu Lê.

Thân đao từ từ bốc lửa nóng hừng hực, sấm sét quấn quanh thân đao.

Được bao bọc hai loại nguyên tố cuồng bạo, ở giữa đao Cửu Lê xuất hiện ánh sáng vàng chói mắt!

Ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, khí thể khủng khiếp bùng nổ rồi khuếch tán đi khắp các hành lang.

"Cửu Lê Trọng Trảm!"

Đây là kỹ năng có thể phát huy gấp đôi sức mạnh.

Cũng là kỹ năng đơn thể mạnh nhất mà Lâm Tử Lạc đang có!

Vừa bắt đầu đã dùng kỹ năng mạnh như vậy sao?

Đúng vậy, vì dù thế nào hắn cũng phải đỡ được quyền đầu tiên của Lý Vĩnh Sinh!

Cách đó không xa, dĩ nhiên Lý Vĩnh Sinh cũng có thể cảm nhận được sức mạnh kinh khủng của nhát đao kia.

"Hay!"

Hắn hưng phấn đến mức cả người run rẩy, ánh mắt tỏa ra sự điên cuồng.

Gần đến rồi!

Chỉ trong nháy mắt, Lý Vĩnh Sinh đã vọt đến trước mặt Lâm Tử Lạc.

Cùng lúc đó, hắn cũng vung một quyền.

Khi tung quyền này, không khí xung quanh liên tục phát ra tiếng nổ lớn, hơn nữa quyền này còn tạo ra gió, cuốn bay tất cả bụi mù.

Bên ngoài nắm đấm liên tục lưu chuyển năng lượng màu trắng, năng lượng này càng khiến người ta cảm thấy ngạt thở!

Rút đao!

Thấy Lý Vĩnh Sinh gần trong gang tấc, Lâm Tử Lạc cũng chẳng hề lùi bước, mà trái lại hắn nhìn chằm chằm từng hành động của Lý Vĩnh Sinh.

Sau khi khóa mục tiêu, Đao Cửu Lê đang giơ cao chém xuống mang theo khí thế không gì sánh kịp.

Ngọn lửa và sấm sét điên cuồng nhảy múa trên lưỡi đao, rồi dần hòa vào ánh sáng vàng chói mắt.

Một đao!

Một quyền!

Chỉ trong nháy mắt, nhát đao bình tĩnh như nước ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp của Lâm Tử Lạc va vào quyền cước cực độ điên cuồng của Lý Vĩnh Sinh.

Tại thời khắc này, thời gian như đã dừng lại, cả hành lang trở nên yên tĩnh.

Một giây, hai giây, ba giây...

Dưới mặt nạ, gương mặt Lâm Tử Lạc dần đỏ ửng, vẻ mặt của Lý Vĩnh Sinh cũng bắt đầu trở nên vặn vẹo.

Qua điểm tiếp xúc giữa đao và quyền, hai người bắt đầu tiến hành đấu sức mạnh thuần túy.

Nền đất dưới chân hai người bắt đầu lõm xuống, gạch lát sàn đã vỡ vụn từ lâu.

Ngay lúc đó họ không dám bất cẩn, thu bớt sức mạnh.

Nếu xuất hiện sai lầm, sức mạnh khủng khiếp từ hai đòn tấn công này đều có thể khiến hắn bị thương nặng.

"Rắc."

Năng lượng bao bọc bên ngoài nắm đấm của Lý Vĩnh Sinh được ngưng tụ từ chân khí, lớp ngoài không thể phá vỡ xuất hiện một vết nứt, hơn nữa vết nứt bắt đầu lan dài và mở rộng.

Dù Lý Vĩnh Sinh sắp không thể chống đỡ được nữa, thế nhưng ánh sáng trên thân đao Cửu Lê cũng dần trở nên ảm đạm.

Cả hai bên đều đã sắp đến giới hạn.

Khi thấy lớp vỏ chân khí bên ngoài nắm đấm phủ đầy vết nứt chi chít, trong lòng Lý Vĩnh Sinh biết không ổn, hắt dứt khoát quyết định kích nổ chỗ chân khí còn lại bên trong lớp vỏ.

Tại điểm giao nhau giữa quyền và đao xuất hiện vụ nổ cực mạnh, cắt ngang cuộc chiến giữa hai người.

Những bức tường, gạch lát sàn, hay cả xác chết tử sĩ xung quanh hai người đều bị vụ nổ kia nổ thành từng mảnh vụn.

Trong lớp tro bụi dày đặc, bỗng nhiên Lâm Tử Lạc lui về phía sau ba bước, bắt đầu thở dốc.

Lý Vĩnh Sinh cũng lảo đảo lùi lại năm bước, cả người cứng đờ.

"Ha ha ha ha!"

"Thoải mái!"

Lý Vĩnh Sinh dùng bàn tay hơi run rẩy lau máu tràn ở khóe miệng, cười như điên.

Dù thua một chút trong lần đọ sức đầu tiên, thế nhưng hắn chẳng hề quan tâm.

"Quá sung sướng, quá sung sướng!"

"Tiếc rằng đòn tấn công đó là giới hạn của ngươi, cùng lắm chỉ có thể dùng một lần, nếu không có lẽ ngươi đã có thể đánh bại ta."

Lý Vĩnh Sinh chợt cảm thán.

Chỉ một câu, ánh mắt sắc bén của hắn đã vạch trần điểm yếu của "Cửu Lê Trọng Trảm".

Trong khoảng thời gian này đúng là Lâm Tử Lạc chỉ có thể dùng "Cửu Lê Trọng Trảm" một lần.

Nhưng chỉ cần chân khí trong cơ thể Lý Vĩnh Sinh không cạn kiệt, hắn vẫn có thể sử dụng Trùng Quyền liên tục, tuy nếu bị thương thì sức mạnh sẽ giảm bớt một chút.

Có điều tại sao Lâm Tử Lạc có kinh nghiệm chiến đấu chẳng kém gì Lý Vĩnh Sinh lại không nghĩ ra điểm này?

Vậy hắn tại sao vẫn dốc hết sức để đỡ một quyền của Lý Vĩnh Sinh?

Bỗng nhiên Lý Vĩnh Sinh nghĩ ra đáp án, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

"Chuyện này! Chuyện này sao có thể?"

Đột nhiên Lý Vĩnh Sinh nhìn xuống nắm đấm của mình. Hắn có thể nhận ra chức năng cơ thể đang liên tục giảm xuống, sức mạnh dần trở nên xói mòn.

Bình Luận (0)
Comment