Sau khi Thanh Thực Vương chết, cơ thể của hắn chỉ còn một phần năm kích thước ban đầu.
Nguyên nhân là vì sau khi năng lượng trong cơ thể bị cạn kiệt, nó chỉ có thể duy trì sự sống bằng cách hấp thụ chính cơ thể mình.
"Lý lão đệ, ngươi cũng ra gì phết đấy nhở!" Trang Phi Nhạc đứng bên cạnh lau mồ hôi trên mặt, thật tâm thốt ra lời khen ngợi Lâm Tử Lạc.
Rõ ràng là hắn đã nhìn thấy thực lực mà Lâm Tử Lạc thể hiện trong quá trình giết chết Thanh Thực Vương vừa rồi.
Những cường hóa giả cấp A còn lại đều kiệt sức, mệt lử ngồi trên mặt đất.
Chỉ có Đại Ngốc nhờ vào đặc điểm đặc trưng của cơ thể zombie, vẫn có thể đứng sừng sững.
Có điều, Lâm Tử Lạc, người vừa giết Thanh Thực Vương thì lại không buồn nghỉ ngơi, sắc mặt hắn bỗng sầm lại.
Hắn cất giọng cảnh báo:
"Trang lão ca, khả năng cao là đã xảy ra chuyện rồi."
Sau khi nghe Lâm Tử Lạc nói vậy, Trang Phi Nhạc ngừng lau mồ hôi, rồi sau đó hắn cũng phản ứng:
“Quả thực đúng như vậy, lão Tô bên phía đó gặp chút vấn đề rồi.”
Khi hai người họ mải mê chiến đấu với Thanh Thực Vương, căn bản không có thời gian để suy nghĩ những chuyện khác.
Bây giờ trận chiến đã kết thúc, hai chiến binh dày dạn kinh nghiệm mới phản ứng.
Tô Chí Thượng lúc nãy đấu với "Edor", giờ vẫn chưa đến nữa!
Trừ đi thời gian hai người mỗi người tiêu diệt một sinh vật bức xạ cấp S, đấu với tên Thanh Thực Vương cực kỳ khó xơi này, bọn hắn cũng phải mất rất nhiều thời gian.
Thế mà mãi đến tận khi giải quyết xong Thanh Thực Vương rồi mà Tô Chí Thượng vẫn chưa xuất hiện, thế chẳng phải rõ ràng là trận đấu bên đấy không thuận lợi rồi à.
Một số cường giả cấp A nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người liền vội vàng đứng dậy.
Tô Chí Thượng là thành chủ của họ, nếu Tô Chí Thượng xảy ra chuyện gì, chỉ e rằng Thiên Liên thành sẽ đại loạn.
Đương nhiên, những người thân cận với thành chủ này đều không muốn tình huống này xảy ra.
"Tin tốt là tòa giảng đường bên kia cũng không chưa có động tĩnh gì lớn lắm, rất có thể lão Tô với Edor đang giằng co nhau trong trong đấy." Trang Phi Nhạc phân tích.
Không ai trong số họ vội vàng đi ứng cứu Tô Chí Thượng.
Vì hiện tại tình trạng của bản thân họ cũng tương đối tệ, giờ mà đến hỗ trợ thì không khéo còn ngáng chân đồng đội.
"May mà chúng ta chọn giết Thanh Thực Vương trước. Nếu không thì không chỉ năm người họ đều chết, mà 'Thanh Thực Vương' giết tất cả họ xong sẽ chạy đi hợp lực với 'Edor'. Đến lúc đấy thì lần hành động này sẽ thất bại hoàn toàn." Lâm Tử Lạc, người có cái nhìn thấu triệt nhất, nói.
Lập luận này rất chính xác.
Nếu không phải nhờ có Lâm Tử Lạc đến kịp thời, "Thanh Thực Vương" đã nhanh chóng xuyên thủng hàng phòng ngự của năm người này và nhập bọn cùng "Edor".
Đến lúc đó, với sự gia nhập của "Thanh Thực Vương", dù cho ba người họ liên thủ đi chăng nữa thì cũng chắc chắn không thể cầm chân được hai sinh vật bức xạ cấp S đang muốn trốn thoát.
Nghỉ ngơi một lát sau, Trang Phi Nhạc nói:
"Các ngươi chờ ở chỗ này, ta cùng Lý lão đệ đi xem lão Tô thế nào rồi."
Lâm Tử Lạc vừa âm thầm sử dụng lọ thuốc hồi phục thể lực, hắn gật đầu, thể lực của hắn đã khôi phục không ít, đủ sức ứng phó với trận chiến sắp tới.
Thế là hắn cùng Trang Phi Nhạc cùng đi về phía tòa giảng đường.
Đại Ngốc vẫn ở nguyên chỗ cũ, đề phòng zombie hoặc sinh vật bức xạ đột ngột xông ra từ đâu đấy tiêu diệt năm cường hóa cấp A đang trong trạng thái không ổn này.
…………
Lâm Tử Lạc và Trang Phi Nhạc cẩn thận bước đi trong sương mù.
Chẳng bao lâu sau, họ đã đến tòa giảng đường mà trước kia Tô Chí Thượng từng đề cập đến "Edor".
Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của họ, ngoại trừ một số lỗ thủng hớn và những chỗ sụt lún dễ thấy, những chỗ còn lại đều không có nhiều dấu vết của một trận đấu nào cả.
Trang Phi Nhạc cau mày và nói một cách nghi hoặc:
"Chuyện gì thế này? 'Edor' bỏ chạy nên lão Tô mới đuổi theo chăng?"
Lâm Tử Lạc không nói gì, trong mắt tràn đầy hồng quang.
Hắn bắt đầu sử dụng năng lực thấu thị, cẩn thận tìm kiếm từ trên xuống dưới khắp tòa giảng đường.
Qua quan sát, hắn phát hiện thêm nhiều những dấu hiệu giao tranh khác, nhưng tuyệt nhiên không hề nhìn thấy sự hiện diện của Tô Chí Thượng hay Edor.
Cho đến khi hắn nhìn thấy một phòng học trên tầng hai của tòa giảng đường, đôi mắt hắn bất chợt nheo lại.
"Xảy ra chuyện thật rồi!"
Nói xong, Lâm Tử Lạc lao về phía lớp học.
Trang Phi Nhạc mặc dù không biết Lâm Tử Lạc có thể nhìn thấu đồ vật, nhưng hắn cũng biết Lâm Tử Lạc chắc chắc đã nhìn thấy gì đó, thế là cũng lao theo Lâm Tử Lạc.
Cả hai nhanh chóng lần lượt lao vào lớp học.
Phía trong lớp học, hơn một nửa đã bị phá hủy, một lượng lớn sỏi và gạch vụn chất thành đống.
Lâm Tử Lạc tiến lên một bước, dùng tay đào bới đống gạch đá vỡ, thấy được một khoảng kha khá rồi liền đưa tay vào trong.