Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 397 - Chương 397 - Cassup

Chương 397 - Cassup
Chương 397 - Cassup

Sau khi thi thể của "Odor" xuất hiện, những người này hoàn toàn rơi vào trạng thái điên loạn.

Ngay cả khi họ không thể phân biệt được sự khác biệt giữa cấp S và cấp SS.

Nhưng thi thể mà thành chủ lấy ra, chẳng lẽ là giả?

Chẳng mấy chốc, tiếng reo hò ồn ào và hỗn loạn vang lên từ dưới toàn bộ bức tường thành.

Tô Chí Thưọng nhân cơ hội lần nữa đưa ra vài nhận xét.

Nói tóm lại, nó giống như tẩy não, nói rằng thành chủ vĩ đại, hùng mạnh và chăm chỉ như thế nào...

Sau khi khoe khoang xong về mình, Tô Chí Thượng không chút do dự giới thiệu Lâm Tử Lạc với dân chúng.

Hắn không dám tham lam công lao chút nào, dồn hết công sức giết "Odor" cho Lâm Tử Lạc.

Nó cũng bao gồm "Cassup" bị giết bởi một mình Lâm Tử Lạc và "Thanh Thực vương" bị hắn làm trọng thương.

Thế này còn được!

Chiến đấu chống lại các sinh vật bức xạ cấp SS, nhanh chóng tiêu diệt các sinh vật bức xạ cấp S và sở hữu khả năng độc nhất là điều khiển các nguyên tố...

Tóm lại, Tô Chí Thượng giải thích tất cả những khả năng mà Lâm Tử Lạc thể hiện.

Trong một thời gian, địa vị của hắn trong lòng hàng vạn dân thường đã được nâng cao vô cùng.

Điều này cũng được Tô Chí Thượng và Lâm Tử Lạc thương lượng qua.

Trong số những người này không chỉ có người trong thành mà còn có rất nhiều doanh nhân, lính đánh thuê và những người khác đi ngang qua.

Tô Chí Thượng đã kể lại những việc làm của Lâm Tử Lạc và họ đã có thể truyền bá tin tức một cách tốt đẹp.

Đến lúc đó, cái tên “Tên đồ tể” sẽ vang dội khắp Thản Mẫu Tinh!

Trong tháp thành chủ của Thiên Liên thành.

"Lý lão đệ, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một vài nhân viên giúp đỡ, ngươi thấy sao?”

Nói rồi, Tô Chí Thượng đưa cho Lâm Tử Lạc một xấp tài liệu.

Lâm Tử Lạc cầm tập tài liệu đọc qua, trên bìa ghi “Bảng danh sách những người có tài trong Thiên Liên thành”.

Hắn đọc lướt qua, những người bên trong được chia thành “Người giỏi kiến trúc”, “Người giỏi quản lý”, “Người giỏi sắp xếp”…

Có thể nói, danh sách này đã liệt kê tất cả những người có tài cần thiết để xây dựng một thành phố.

Chỉ cần có những người thế này, hắn có thể xây dựng một thành phố hoàn chỉnh bất cứ lúc nào.

Vậy nên có thể tưởng tượng, bảng danh sách này quý giá đến mức nào.

Dĩ nhiên Lâm Tử Lạc rất hài lòng với món quà này.

Dù chưa chắc những người này đã thề trung thành với hắn, thế nhưng điều đó cũng đâu có quan trọng?

Hắn cũng không định xây dựng "Thiên Hành thành" tốt nhất.

Mà hắn hiểu, nếu đã khiến Tô Chí Thượng cam tâm tình nguyện lấy vốn liếng hắn tích trữ nhiều năm, vậy chắc chắn không chỉ đơn giản là báo ân và kết bạn.

Thế nên Lâm Tử Lạc cất bảng danh sách, rồi nói:

"Ta đành nhận phần quà này của Tô lão ca vậy. Để chuẩn bị bảng danh sách này, chắc chắn lão ca đã tốn rất nhiều công sức.”

Tô Chí Thượng vội nói:

"Không có gì phức tập đâu, tuyệt đối không hề phiền phức. Nới đến phiền phức, Lý lão đệ, ta còn có chuyện này muốn nhờ ngươi.”

"Tô lão ca cứ nói, quan hệ hai ta như vậy thì cần gì phải khách sáo!”

Lâm Tử Lạc đáp lời.

Hắn biết ngay người này có việc muốn nhờ, nếu hắn đoán không nhầm, chắc là…

"Chuyện là thế này, ta nghe Hướng Dụ nói, khi đó Lý lão đệ đã triệu hồi bức trường lửa rộng mười mét chỉ bằng tay không. Bức tường lửa đó đã khiến Thanh Thực Vương bốc cháy, kêu la thảm thiết.”

"Thế nên ta rất tò mò, không biết lão đệ đã làm thế nào?”

Tô Chí Thượng tỏ ra háo hức, lựa lời dò hỏi.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lâm Tử Lạc, Tô Chí Thượng muốn hỏi điều đó.

Lúc trước Lâm Tử Lạc làm như vậy là muốn để lộ sự tồn tại của các nguyên tố cho mọi người thấy, hơn nữa nhờ họ lan truyển thông tin.

Vì hoàn cảnh của Thản Mẫu Tinh thích hợp để dùng nguyên tố tấn công, có điều con người ở đây không biết cách sử dụng nguyên tố.

Nhưng Lâm Tử Lạc lại khác họ.

Khác với những nghề nghiệp pháp sư truyền thống trong trò chơi tận thế, truyền thừa "Thanh Đế" đã truyền thụ cho hắn cách khống chế nguyên tố thật sự.

Vì sở hữu nguyên châu nên hắn có độ phù hợp 100% với các thuộc tính nguyên tố tương ứng, hắn có thể dùng nó để đột phá hạn chế một hai nguyên tố phù hợp với từng người.

Hiện tại Lâm Tử Lạc đã có thể sử dụng thành thạo, hơn nữa còn phát triển không ngừng.

Cho nên, hắn cũng có thể truyền thụ những kiến thức đã khắc sâu trong đầu này cho người khác!

Một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới, một cách chiến đấu hoàn toàn mới!

Điều này có đủ hấp dẫn hay không?

Có khiến người ta động lòng, để từ đó cố gắng trao đổi bằng thứ mà Lâm Tử Lạc mong muốn?

"Khụ khụ, Lý lão ca. Thật không dám giấu, cách sử dụng nguyên tố này là do lão đệ tình cờ phát hiện ra.”

Lâm Tử Lạc nói mà chẳng hề thấy xấu hổ.

Hắn vừa nói xong, hơi thở của Tô Chí Thượng cũng trở nên dồn dập.

Đây là một cách tu luyện hoàn toàn mới, hơn nữa rõ ràng cũng có thể tăng cường sức chiến đấu!

Với những người gãy một tay như hắn hay người đã xói mòn hầu hết sức chiến đấu, đây chẳng phải là “Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi” sao?

Bình Luận (0)
Comment