Các nhiệm vụ còn lại của trò chơi ngày tận thế chỉ có thể hoàn thành sau khi bên phía liên minh chính thức công nhận danh tính thành chủ của hắn.
Lâm Tử Lạc không cần tiếp tục làm thủ tục, trực tiếp nói với Tiết Khâu: "Đưa mấy người về 'Thiên Liên Thành', để Tô ca mang nhóm người của ta tới."
Tiết Khâu vội vàng gật đầu nói: "Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
"Đại Ngốc, Quỷ Đồng, đi thôi, đi xem nhà mới của chúng ta đi."
Nói xong, Lâm Tử Lạc dẫn hai người họ đi về phía nội thành Thiên Hành thành.
…
Bởi vậy mới nói, có “uy danh” vào một cái thì làm cái quái gì cũng dễ dàng hơn nhiều.
Lâm Tử Lạc đi phía trước, Quỷ Đồng ngồi trên cổ Đại Ngốc, ôm đầu của Vinh Kiến Bạch và Ba Trấn trong tay.
Ba người họ cứ thế "hoành hành ngang ngược" ở Thiên Hành thành.
Mặc dù một số quan chức chịu trách nhiệm canh gác không đến trung tâm khu dân cư để tham gia đại hội không nhìn thấy cảnh Lâm Tử Lạc đại sát tứ phương, nhưng khi họ nhìn thấy hai cái đầu chết không nhắm mắt, cũng có thể hiểu đại khái được chuyện gì đã xảy ra.
Đặc biệt là vì Lâm Tử Lạc còn có một tấm huy hiệu thành chủ đại biểu cho thân phận thành chủ trên ngực
Vì vậy, lính canh chịu trách nhiệm canh giữ nội thành trực tiếp mở cổng thành và chào đón sự xuất hiện của thành chủ mới với lễ nghi cao nhất.
Trình độ xây dựng của ngoại thành Thiên Hành và ngoại thành Thiên Liên gần như giống nhau, nhưng sau khi tiến vào nội thành, có thể cảm nhận rõ ràng được chênh lệch.
Đó hẳn là lý do tại sao Trang Phi Nhạc lại bỏ qua việc xây dựng đô thị.
Tuy nhiên, Lâm Tử Lạc cũng chả quan tâm mấy điều này, hắn ta đang một lòng đang tập trung vào "di sản" Trang Phi Nhạc để lại cho mình.
Tốt xấu gì thì cũng là thành chủ mấy chục năm liền, kiểu gì chẳng có một kho tàng châu báu gì đấy!
Ngoài ra còn có Vinh Kiến Bạch và Ba Trấn, một kẻ là phó thành chủ, một kẻ là thủ lĩnh nhóm lính đánh thuê, tài nguyên trong tay bọn chúng tuyệt đối không thể coi thường được.
Đây chẳng phải là phát tài rồi sao!
Được kích thích bởi tâm trạng say sưa vui vẻ này, Lâm Tử Lạc rất nhanh đã đến "Tháp thành chủ" trong nội thành Thiên Hành.
Đúng vậy, nơi Trang Phi Nhạc sống ở trong Thiên Hành thành cũng chính là "tháp thành chủ" giống như Tô Chí Thượng.
Có vẻ như không phải Tô Chí Thượng thích cái kiểu cách này, mà là mỗi thành phố ngầm đều có một tòa tháp dành cho thành chủ.
Tòa tháp thành chủ của Trang Phi Nhạc sang trọng hơn nhiều so với của Tô Chí Thượng.
Khi còn cách tháp thành chủ khoảng vài trăm mét, mặt đất đã trải thảm tinh xảo, hai bên đường cũng trải đầy hoa tuyệt đẹp.
Nhìn tòa tháp thành chủ vẫn trông sạch sẽ ngăn nắp như vậy, liền biết được rằng Vinh Kiến Bạch vẫn chưa làm gì ở đây cả.
Mà cũng đúng, trong khoảng thời gian ngắn từ khi nhận được tin tức đến khi tổ chức đại hội, hắn một lòng nghĩ về việc leo lên vị trí thành chủ, căn bản không kịp đến đây lãng phí thời gian.
Sự xuất hiện của Lâm Tử Lạc và những người khác cũng đã kinh động đến của thủ vệ của tháp thành chủ.
Họ cũng coi như là là những người duy nhất trong thành phố này trung thành với Trang Phi Nhạc.
Sau khi được những người phía trước thông báo và giải thích, họ cảm kích đến trào nước mắt, bước ra nghênh đón sự xuất hiện của Lâm Tử Lạc.
Cứ như thế, Lâm Tử Lạc đã chính thức chuyển vào tháp thành chủ của Thiên Hành thành, chỉ cần im lặng chờ đợi thư bổ nhiệm chính thức từ liên minh.
…….
Trong phòng cao nhất của tháp thành chủ, Lâm Tử Lạc nhàn nhã ngồi trên ghế mềm, bắt đầu kiểm tra thu hoạch của mình.
Thấy mình vẫn còn một cơ hội rút ra Ngón tay vàng phổ thông nữa, hắn nhất thời quên mất ý định “để dành hai Ngón tay vàng dùng chung một lần” trước đó.
Hôm nay sáng rút thưởng, trưa lừa đảo, buổi chiều có hai nhiệm vụ, nhìn thế nào cũng thấy vận may đang lên, phải rút ngay mới được!
Làm thì làm, Lâm Tử Lạc lập tức nói: “Hệ thống, rút một Ngón tay vàng phổ thông cho ta.”
"Ting, một Ngón tay vàng phổ thông đang được rút."
"Ting, chúc mừng ký chủ đã thành công đoạt được 'Siêu Bất Ngờ lv1'."
“Ting, vì ký chủ đã có Ngón tay vàng ‘Siêu Bất Ngờ lv1’ nên cấp độ ‘Siêu Bất Ngờ lv1’ đã được thăng cấp lên lv2.”
Siêu bất ngờ lv2: Hai ngày một lần, sau 00 giờ có thể chọn nhận vật phẩm bất ngờ, vật phẩm có thể đến từ nhiều nơi khác nhau như thực tế, hoạt hình, trò chơi và giả tưởng.”
Khuôn mặt của Lâm Tử Lạc kích động giật giật.
Không đúng!
Chẳng phải hôm nay vận khí đang lên sao!
Sao lại rút ra cái thứ tầm phào này nữa?
Đúng vậy, lần trước Lâm Tử Lạc rút ra Ngón tay vàng này thì còn hưng phấn vô cùng.
Bây giờ trực tiếp chuyển thành thái độ chán ghét.
Nói vậy không có nghĩa là Ngón tay vàng này không có tác dụng.
Suy cho cùng, trong trận chiến với “Edor”, Chảo rán của Sói Đỏcũng đóng góp không ít.
Nhưng cái thứ này này cũng quá ngẫu nhiên rồi!