Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 413 - Chương 413 - Bế Quan

Chương 413 - Bế Quan
Chương 413 - Bế Quan

Mỗi một việc Đồ Lục Giả làm đều có thể khiến người nghe phải thấy chấn động.

Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu người đã coi “Đồ Lục Giả” là tín ngưỡng.

Đồng thời tin tức liên quan đến “Đồ Lục Giả” cũng càng được thổi phồng lên một cách bất thường, cái gì mà “Đồ Lục Giả thích ăn não người”, “Đồ Lục Giả thích áo khoác bằng da người”, “Đồ Lục Giả ngày nào cũng muốn giết vài trăm người để mua vui”…

Những tin tức này mới là nguyên nhân chính khiến người của cả tiểu đội hoảng sợ.

Sau khi nghe thấy ba chữ “Đồ Lục Giả”, Giang Kỳ Chí cũng quả quyết ngậm miệng lại.

Ngô Khâu dẫn đường liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện tình hình vẫn ổn bèn nhỏ giọng nói tiếp:

“Thực ra thành chủ không đáng sợ như các ngươi nói đâu, theo ta được biết, sau khi giết chết con sói vô ơn Vinh Kiến Bạch kia xong, thành chủ vẫn luôn ở trong tháp thành chủ chứ không đi ra ngoài.”

Tin đồn có liên quan tới cường giả trước giờ đều rất được hoan nghênh.

Mọi người nghe xong đều vội vàng mở miệng nói:

“Thật sao? Vậy ngươi biết thành chủ hắn làm gì trong đó không?”

Ngô Khâu thành công hấp dẫn sự chú ý của mọi người, đương nhiên là cực kì đắc ý, lại cho ra thêm một tin tức kinh người nữa.

“Con gái của hàng xóm bạn mẹ ta làm hầu gái trong tháp thành chủ, cô ta nói thành chủ bảo với mọi người hắn muốn bế quan, không có chuyện gì rất quan trọng thì đừng đi quấy rầy hắn.”

“Bế quan?”

Giang Kỳ Chí kinh ngạc mở miệng hỏi.

Tất cả mọi người nhìn về phía hắn, Trịnh Lương Ký vội vàng hỏi:

“Ngươi biết Bế quan nghĩa là gì sao?”

Giang Kỳ Chí gãi đầu một cái, nói:

“Không biết nha, chỉ là ta cảm thấy cái từ này nghe rất êm tai.”

Tốt rồi, người của Thản Mẫu Tinh lại không biết bế quan có nghĩa là gì.

“Tóm lại, sau khi thành chủ tuyên bố bế quan, hắn không hề ra khỏi phòng ngủ nửa bước, hiện tại mọi chuyện từ bé đến lớn ở Thiên Hành thành đều giao cho hai Phó thành chủ quản lý.”

Ngô Khâu vội vàng kéo sự chú ý của mọi người lại.

“Hẳn là các ngươi cũng biết Phó thành chủ, cũng là Phá Phôi Giả và Thứ Sát Giả trong tổ Tử Vong ba người.”

“Hai vị phó thành chủ cực kì chuyên nghiệp, sau khi thành chủ bế quan bọn họ vẫn luôn chiến đấu ngoài tiền tuyến, ngày nào cũng ra ngoài quét sạch lũ zombies và sinh vật bức xạ ở vùng xung quanh không còn một móng, nên ta mới nói các ngươi không cần lo lắng mình gây động tĩnh quá lớn.”

Ngô Khâu thỏa mãn nói hết những tin tức mình biết ra.

Mọi người cũng vì ăn một lúc nhiều dưa như thế này mà cảm thấy thỏa mãn lạ thường.

“Rồi, đằng trước cũng là lối vào Thiên Hành thành, tất cả mọi người thu liễm một chút, chúng ta đều là đại diện cho mặt mũi của liên minh, lát nữa còn phải gặp mặt thành chủ Lý.”

Trịnh Lương Ký nhắc nhở.

Những người trong tiểu đội cũng khôi phục vẻ nghiêm túc trước đó.

Lát sau bọn họ đã đi qua cổng thành, vào nội thành Thiên Hành thành.

Trong nội thành Thiên Hành thành, tại phòng ngủ lớn trên đỉnh tháp thành chủ.

Lâm Tử Lạc ngồi khoanh chân trên giường, hai mắt nhắm nghiền cảm nhận nguyên tố trong tay.

Trong tay trái của hắn, một ngọn lửa đỏ rực đang cháy hừng hực, tản ra nhiệt độ cao kinh khủng.

Còn bên tay phải của hắn thì có một đống tia sét màu tím đang không ngừng chớp nháy, tụ lại, bành trướng, rồi thu nhỏ.

Thỉnh thoảng thất bại hắn cũng không quan tâm, mà lại một lần nữa ngưng tụ ra tia sét, tiếp tục điều khiển.

Cứ ở trong trạng thái này khiến hắn quên mất thời gian đã qua.

Dựa vào Cửu Lê Châu ở bên cạnh không ngừng cung cấp năng lượng, hắn hoàn toàn không cần phải ăn uống gì.

Một lần, hai lần, ba lần…

Lôi, thủy, hỏa ba loại nguyên tố đang không ngừng biến hóa đan xen trong lòng bàn tay hắn.

Trăm lần, nghìn lần, lần thứ 2452!

Lần này, dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Tử Lạc, ngọn lửa vốn đang cháy hừng hực trong lòng bàn tay hắn lại đột nhiên biến thành tia chớp trong nháy mắt!

Nhìn thấy hình ảnh bất ngờ này, Lâm Tử Lạc vẫn luôn duy trì động tác một cách máy móc dường như được sống lại.

Hắn vội vàng nhắm mắt hồi tưởng lại cảm giác ban nãy.

Khi hắn mở mắt ra một lần nữa thì tia sét trong tay hắn đã nhanh chóng biến thành một quả bóng nước!

“Thành công!”

Lâm Tử Lạc cuối cùng cũng mở miệng phát ra một câu.

“Thật sự thực hiện được! Phỏng đoán của ta không sai!”

Hắn như trút được gánh nặng mà thở dài một hơi, sau đó để cho bóng nước trong tay tiêu tán.

Cả người ngửa ra đằng sau, nằm xụi lơ trên giường lớn.

Thì ra mười ngày trước, hắn nhìn thấy hai cái nhẫn có nguyên tố liên quan đến nhau thì liên tưởng đến phương pháp mà hắn và Vinh Kiến Bạch đã vận dụng lúc bọn họ chiến đấu cùng nhau.

Dùng nguyên tố lôi, dựa theo phương pháp xây dựng kĩ năng “Hỏa Diễm thệ ước” để chế tạo ra được “Lôi Điện ấn ký”.

Tuy nhiên lúc đấy hắn miễn cưỡng lắm mới ngưng tụ ra được một cái.

Nhưng ấn ký đó không được hiệu quả tốt bằng “Hỏa Diễm ấn ký”, kể cả uy lực bổ sung cũng bị giảm đi rất nhiều.

Nguyên nhân là do đặc tính của mỗi nguyên tố có sự khác nhau.

Bình Luận (0)
Comment