“Ngoài ra, từ nay trở đi, hãy điều tra toàn bộ tài sản, vật tư, đất đai của tất cả viên quan ở Thiên Hành thành. Nếu phát hiện có dấu hiệu làm trái quy định, trực tiếp tịch thu ngay lập tức, không chỉ vậy, tất cả phú thương trong nội thành cũng phải thống nhất lại một chỗ...”
Lâm Tử Lạc dựa theo ấn tượng của mình, kết hợp với tình hình thực tế của Thiên Hành thành, bắt đầu thao thao bất tuyệt phân công nhiệm vụ.
Lần này không chỉ có mỗi Ngũ Hòa Tài, những nhân tài có trách nhiệm quản lý thành thị đang ngồi bên bàn, những hầu gái đang phụ vụ trà, nước, thức ăn và lau miệng cũng đều ngạc nhiên.
Những suy nghĩ của Lâm Tử Lạc đối với những người dân bình thường luôn ở tầng thấp nhất của cấu trúc thành thị thì quả thực giống như đang nói chuyện hoang đường vậy.
Cứ như vậy, Lâm Tử Lạc vừa thưởng thức những món ăn ngon trên bàn vừa nói ra hết những suy nghĩ của mình.
Mãi cho đến khi Lâm Tử Lô dừng lại, Ngũ Hòa Tài mới mở miệng với vẻ mặt lo lắng.
"Thành chủ, thật sự đừng làm như vậy! Nếu làm vậy, cả Thiên Hành thành rất có thể sẽ xảy ra bạo loạn, thậm chí còn có thể xảy ra nhiều chuyện không thể lường trước được!"
"Không chỉ vậy, nếu thành chủ khai sáng một tiền lệ như vậy, rất có thể sẽ khiến các Hạ Thành khác, thậm chí cả liên minh đều cảm thấy khó chịu, trở thành mục tiêu công kích, lúc đó liên minh rất có thể sẽ..."
Ngũ Hòa Tài thực sự không hiểu nổi. Vì sao đang yên đang lành thành chủ lại muốn tiến hành cải cách, thậm chí còn lựa chọn phương thức cải cách gây tổn hại đến ích lợi của bản thân.
Nghe Ngũ Hòa Tài nói như vậy, Lâm Tử Lạc bình tĩnh buông bộ đồ ăn xuống, dùng khăn lau miệng, tiếp tục mở miệng nói.
“Ta nói với các ngươi những điều này không phải là để trưng cầu ý kiến của các ngươi, mà là để các ngươi chấp hành y nguyên, nếu các ngươi không có khả năng thực hiện thì ta cũng chả cần giữ các ngươi lại làm gì nữa.”
Nghe vậy, tất cả mọi người trong bàn ăn đều không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Có lẽ so với việc can ngăn những hành động này, thì bảo vệ tính mạng của mình vẫn quan trọng hơn.
"Hiểu rồi, thành chủ, những quy định này từ ngày mai sẽ bắt đầu, nhất định sẽ được chính thức thực thi."
Ngũ Hòa Tài lên tiếng bảo đảm.
"Được rồi."
Lâm Tử Lạc đứng dậy, vận động một chút gân cốt, chuẩn bị rời khỏi bàn ăn.
"Nhưng thành chủ, những vật tư chúng ta thu giữ được, trước mắt trong chế độ cống hiến chỉ có thể duy trì được hơn một tháng, đến lúc đó, e rằng chúng ta..."
Ngũ Hòa Tài nói ra một thắc mắc khác của mình.
"Chuyện này ngươi không cần lo lắng, vật tư sẽ có người khác mang đến cho chúng ta."
Lâm Tử Lạc lắc đầu một cách không quan tâm.
Vậy nên mới nói Ngũ Hòa Tài vẫn còn hơi non nớt một chút.
Sợ người dân bạo động?
Chỉ cần thực lực của Lâm Tử Lạc ta còn đặt ở đây, chắc chắn đủ để đánh gãy 99% người có ý nghĩ như vậy, còn 1% còn laị là loại đặc biệt ngu ngốc, loại này chỉ có thể làm phiền Quỷ Đồng đang đứng cạnh đầu giường hắn chém một đao.
Sợ các thành chủ và liên minh cảm thấy khó chịu?
Nhưng Lâm Tử Lạc đang làm công việc của thành chủ mà.
Nếu những người kia muốn cản trở công việc của hắn, gây thêm phiền phức cho hắn, thì đều sẽ bị Lâm Tử Lạc coi thành kẻ địch.
Trở thành địch nhân của “Nhai Tí”, kết quả như thế nào đủ để bọn họ có thể tưởng tượng.
Sợ vật tư không đủ?
Yên tâm chẳng mấy chốc nữa sẽ có một lượng lớn rau hẹ tự mình đưa vật liệu đến cho hắn.
Sợ là đến lúc đó, nhà kho của Thiên Hành thành sợ là chứa không nổi.
“Đúng rồi, xây thêm mấy nhà kho để cất giữ lương thực vật liệu, về sau sẽ có tác dụng.”
Cuối cùng Lâm Tử Lạc để lại một câu nói, sau đó liền rời khỏi phòng ăn.
Không được rồi, chỉ ngủ một giấc thôi thì không thể tỉnh táo được, trước tiên phải ngủ bù đã.
…
“Cư dân “Phan Vĩnh An” độ thiện cảm đối với Thiên Hành thành đạt tiêu chuẩn, thưởng cho thành chủ “Nhai Tí” một điểm kinh nghiệm.”
“Cư dân “Thiệu Anh” độ thiện cảm đối với Thiên Hành thành đạt tiêu chuẩn, thưởng cho thành chủ “Nhai Tí” một điểm kinh nghiệm.”
“Chúc mừng người chơi thăng cấp lên cấp 34, tất cả các thuộc tính cộng thêm 3, nhận thêm 5 điểm thuộc tính tự do.
…
Vào buổi sáng sớm, Lâm Tử Lạc đã nghe thấy thông báo liên tiếp của tận thế trò chơi.
Hắn nhanh chóng tỉnh dậy, sau đó tạm thời tắt thông báo.
"Thật là, lại dùng lượng lớn kinh nghiệm để làm phiền giấc mơ đẹp của ta, quá đáng quá, tốt nhất là sau này cứ như vậy mỗi ngày."
Lâm Tử Lạc mở miệng trách móc.
Còn gì hạnh phúc hơn khi bị phần thưởng đánh thức vào một buổi sáng sớm?
Ngủ một giấc mà lên được một cấp, những kẻ giết zombie dậy sớm về muộn tranh thủ giết zombie trong thực tế phải sống thế nào đây?
Năm điểm thuộc tính tự do cộng vào tinh thần, lúc này thuộc tính cơ bản không có trang bị của hắn ta đã đến: Sức mạnh: 154 Tinh thần: 154 Thể chất: 149 Nhạy bén: 149.