Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 449 - Chương 449 - Khôi Phục Lại Như Ban Đầu

Chương 449 - Khôi Phục Lại Như Ban Đầu
Chương 449 - Khôi Phục Lại Như Ban Đầu

Cánh cửa phòng họp được mở ra, không ít thành chủ vô cùng lo lắng bước ra khỏi phòng họp.

Bọn họ phải nhanh chóng bàn giao nhiệm vụ cho thuộc hạ đi cùng bọn họ đến tham gia hội nghị này, để thuộc hạ nhanh chóng quay về thành phố bắt đầu triển khai hành động.

Nửa già người trong phòng họp nhanh chóng rời đi bao gồm cả ba vị trưởng lão cũng cần thực hiện những nhiệm vụ của mình liền vội vội vàng vàng rời khỏi phòng họp.

Mãi cho đến cuối cùng, trong phòng họp chỉ còn lại Lâm Tử Lạc và Thương Hoàng, Thương Hoàng nhìn về phía Lâm Tử Lạc chủ động xoay người đi đến bên cạnh hắn nói:

“Chẳng thề ngờ rằng lần gặp mặt đầu tiên của chúng ta lại ở chỗ này, Lý Tiểu Hữu.”

Lâm Tử Lạc cười nhạt một cái mở miệng nói:

“Thương Hoàng nói đùa rồi, ngày hôm qua chúng ta đã gặp qua một lần trong phòng Lê trưởng lão rồi, hơn nữa lúc hội nghị mới bắt đầu Thương Hoàng cũng không phải gặp ta rồi sao.”

Lâm Tử Lạc nói xong, nụ cười của Thương Hoàng đột nhiên dừng lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như ban đầu.

Hắn không nhịn được mà cảm thán: “Quả nhiên, Lâm Tiêu Hữu thật đúng là thâm tàng bất lộ a!”

Không sai, đây quả thực không phải lần đầu tiên Thương Hoàng và Lâm Tử Lạc gặp nhau.

Hôm qua lúc Lâm Tử Lạc và Lê trưởng lão nói chuyện, hắn dựa vào kinh nghiệm tiềm hành cao siêu của mình đã nhận ra có người đang âm thầm quan sát bọn hắn.

Có điều là Lê trưởng lão vẫn luôn không phát hiện ra, có thể tránh được cảm giác của Lê trưởng lão thì thực lực chắc chắn phải vượt qua Lê trưởng lão..

Mà người có thể làm được điều này chỉ có thể là Thương Hoàng!

Khi mà Lâm Tử Lạc giảng giải những vấn đề liên quan đề Nguyên tố tu hành cho Lê trưởng lão, Thương Hoàng ở một bên tập trung tinh thần nghe lén.

Hội nghị hôm nay cũng như thế.

Sau khi Thương Hoàng giết Liệt Địa Nộ Sư liền lập tức đi về phía phòng họp, Lâm Tử Lạc vả Park Deok Sang chém bay Bạch trưởng lão hắn đều nhìn thấy.

Chẳng qua Thương Hoàng vẫn luôn chờ đợi đến khi hội nghị có kết quả mới chủ động tiến vào.

“Cũng không đến mức thâm tàng bất lộ, chẳng qua Thương Hoàng lão nhân gia ngài hôm qua nghe trộm phương pháp Nguyên tố tu hành mà ta cực khổ vất vả suy nghĩ ra, nghĩ như nào cũng không có đạo đức a!” Lâm Tử Lạc tiếp tục trêu chọc nói.

Thương Hoàng mặt mo đỏ ửng, có vẻ như việc hắn làm thật sự thiếu đạo đức a.

Chẳng qua cũng là người đã trải qua sóng to gió lớn, chút chuyện nhỏ này cũng không tính gì a.

Thương Hoàng khôi phục như lúc ban đầu, mở miệng cười nhạt nói:

“Không có việc gì, đến lúc đó liên minh sẽ trả phí dụng cho ngươi.”

Trả lời xong hai vấn đề Thương Hoàng mới tỉnh ngộ lại, gia hảo này rõ ràng là hắn bắt đầu tai sao tiết tấu của cuộc nói chuyện đều do tên gia hòa này khống chế.

Vì vậy hắn lập tức nói: “Đại chiến rất nhanh sắp bắt đầu rồi, ngươi nói để Thi Phách cho ngươi, ta vẫn có chút không yên tâm ngươi có thể nói trước cho ta suy nghĩ của ngươi cũng tiện cho việc chúng ta phối hợp a.”

“Không yên tâm? Là do ngươi cưỡng ép áp chế thương thế bên trong cơ thể dẫn đến ngươi chỉ còn một tháng để sống sao?” Lâm Tử Lạc vô tình tung ra một tin vô cùng chấn động.

Lần này Thương Hoàng cũng không nhịn được nữa, hắn trợn trừng mắt bật thốt lên:

“Làm sao ngươi lại biết?”

Chẳng qua sau khi nói xong Thương Hoàng hoảng hốt liếc nhìn toàn phòng họp một lượt, đảm bảo không có người nào khác mới thở phào nhẹ nhõm.

“Nơi này không phải chỗ nói chuyện này, chúng ta đến Hoàng Điện nói tiếp.” Nói xong Thương Hoàng chủ động đi trước dẫn đường.

Lâm Tử Lạc không nhanh không chậm ung dung đi theo Thương Hoàng.

Ha ha, trước mặt ta ngươi còn có thể giấu được bí mật gì, nhờ Thương Hoàng dẫn đường một đường đi của họ thuận lợi không gặp trở ngại gì.

Rất nhanh hai ngươi liền đi tới trước cửa một cung điện huy hoàng tráng lệ, đây chính là Hoàng Điện năm đó được xây dựng nên để tưởng nhớ Kỷ Nguyên Hoàng.

Quy mô của toàn bộ Hoàng Điện không phải là rất lớn, nhưng chân chính mỗi một góc mỗi một viên gạch đều được làm đặc biệt tinh xảo vô cùng.

Lâm Tử Lạc theo sát Thương Hoàng tiến vào Hoàng Điện, sau khi xuyên qua hành lang tĩnh mịch đi đến một đại sảnh trống trải.

Bên trong đại điện ngoài một cái đệm ngồi thì cái gì cũng không có.

“Đây là nơi tu luyện bình thường của ta.” Thương Hoàng giải thích nói: “Để ta đi lấy thêm một cái đệm ngồi.”

“Không cần.” Lâm Tử Lạc vung tay lên, một cái ghế liền xuát hiện từ trong không trung.

Thương Hoàng hai mắt lóe lên, mở miệng nói:

“Đây chính là năng lực vung tay biến ra trường đao của ngươi trong hội nghi đúng không?”

“Không sai, đây là một phương pháp tận dụng nguyên tố không gian.” Lâm Tử Lạc giảo hoạt nói.

Dù sao thứ gì cũng gắn với liên quan đến nguyên tố là được rồi, đằng nào bọn họ cũng không hiểu.

Bình Luận (0)
Comment