Không chỉ cơ thể mà móng vuốt và răng nanh của nó cũng bị thu nhỏ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Lâm Tử Lạc mở bảng điều khiển của Thi Phách, phát hiện ra rằng các thuộc tính cơ bản của nó đã giảm đi những một phần mười, hơn nữa hiệu quả của các tư chất đều bị suy yếu.
Đối với một sinh vật có thuộc tính cao, mức độ suy yếu này đã là cực kỳ đáng sợ.
Sau khi suy yếu, thực lực của Thi Phách đã ngang hàng với Lâm Tử Lạc, nó đã hoàn toàn mất đi ưu thế.
Nhìn Thi Phách vẫn còn đang vội vội vàng vàng thích ứng với những thay đổi trên cơ thể, Lâm Tử Lạc cầm dao lao về phía trước.
Cùng lúc đó, lưỡi đao Cửu Lê bắt đầu ánh lên luồng hào quang màu vàng kim.
"Cửu Lê Trảm Kích"!
Đợi đến khi thu thập năng lượng xong, Lâm Tử Lạc vung một đao về phía Thi Phách.
Đao khí vàng kim cùng với lôi hỏa chém thẳng về phía Thi Phách.
Cát, sỏi và chướng ngại vật mà đao khí lướt qua trên đường đều bị nghiền nát thành tro bụi.
Lúc này, Thi Phách thậm chí còn chưa thích ứng được với cái cơ thể bị suy yếu đột ngột của mình.
Vốn dĩ còn chưa kịp thích ứng với cơ thể mạnh lên, bây giờ lại đột nhiên yếu đi, biết tìm ai mà than bây giờ?
Không phải ai cũng có thể ngay lập tức làm quen với tất cả mọi thay đổi trong cơ thể giống như Lâm Tử Lạc.
Nhìn thấy đao khí mạnh mẽ đến thế lao về phía mình, nó chỉ có thể vội vàng giơ móng vuốt ra chống đỡ.
Có điều, khi nó vừa giơ móng vuốt ra, móng vuốt bỗng lập tức chuyển từ màu trắng xám sang màu đỏ máu.
“Móng vuốt đẫm máu”
Đao khí và móng vuốt nhanh chóng va vào nhau.
Lúc đầu, móng vuốt của nó còn có thể đỡ được đao khí.
Nhưng ngay sau đó tiếng nứt gãy vang lên.
Bởi vì những móng vuốt bị suy yếu không còn kiên cố như trước nữa, những vết nứt bắt đầu xuất hiện trên bề mặt.
Thi phách biết rằng nếu mất đi móng vuốt, nó sẽ mất đi một vũ khí tấn công quan trọng.
Vì vậy nó lập tức thu móng vuốt lại, lựa chọn dùng thân thể chống lại lượng đao khí còn sót lại.
Đao khí chém thẳng vào ngực Thi Phách, trực tiếp rạch lên đó hai vết thương gớm ghiếc.
Thi Phách cũng bị luồng công kích khổng lồ này đẩy văng về phía sau.
Cũng may cho nó là zombie không biết đau, nếu không thì hiệu ứng tăng đau đớn của Cửu Lê Trảm Kích chắc chắn sẽ khiến nó đau đến chết đi sống lại.
Thi Phách rơi xuống đất, kéo theo một vệt dài trênmặt đất.
Những chấn động này thành công thu hút sự chú ý của Thương Hoàng và Đế Ma đang giao tranh quyết liệt.
Cả hai đồng loạt dừng lại, cùng nhìn về phía Thi Phách đang nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy Thi Phách nằm trên mặt đất, một người tiên phong đạo cốt như Thương Hoàng cũng không kìm được mà bật ra câu chửi thề:.
"Mẹ kiếp, Lâm lão đệ, ngươi mạnh đến vậy sao?"
Trận chiến này mới kéo dài có ba phút!
Trong ba phút mà ngươi đã đá bay Thi Phách rồi?
Phía bên kia, Đế Ma tức muốn nổ mắt.
Trước đó, vì để giúp Thi Phách trốn thoát, nó đã gồng gánh nhận một chưởng của Thương Hoàng, vậy nên trong trận chiến hiện tại nó vẫn luôn ở thế bất lợi.
Kết quả là, đồng minh được đặt nhiều hy vọng nhất trong chưa đầy ba phút đã bị đánh bại bởi một kẻ thậm chí còn chưa đạt đến cấp SSS.
Đúng là cái loại đồng đội phế vật!
Thi Phách vội vàng đứng lên biện hộ: "Đế Ma, tiểu tử này có gì đó kỳ quái lắm, trong tay hắn có thứ gì đó có thể chế ngự zombie chúng ta, còn có thể phun lửa, triệu hồi sấm sét, còn..."
Thi Phách kịp thời ngậm mồm lại, bởi vì Lâm Tử Lạc phía bên này đã dùng dao chém vào đầu nó.
Nó cúi đầu, miễn cưỡng né được đao này.
Không ngờ, một quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện từ tay trái của Lâm Tử Lạc và đập vào mặt nó với tốc độ cực nhanh.
Sức mạnh bùng nổ dữ dội của quả cầu lửa ở cự ly gần trực tiếp làm nổ tung mặt của Thi Phách thành từng mảnh máu thịt lẫn lộn.
Khuôn mặt vốn hung dữ đáng sợ của nó trong nháy mắt trở nên tức cười.
Lâm Tử Lạc dùng vào thanh đao Cửu Lê trong tay chắn ngang, ngăn chặn sát thương của vụ nổ một cách hoàn hảo.
Thậm chí hắn còn mượn tác động của vụ nổ, xoay 360 độ trên không và vững vàng hạ cánh xuống đất, nhờ đó thoát ra ngoài hoàn toàn không xây xước.
Đế Ma chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này.
Nó lập tức hiểu ra, Thi Phách không hề chém gió, cái gã này này thật sự biết phun lửa!
Thế này không ổn!
Nếu Thi Phách có mệnh hệ gì, hắn căn bản không thể đánh bại Thương Hoàng và thêm cả một gã quỷ dị này được.
Vì thế Đế Ma lập tức lao về phía Lâm Tử Lạc.
"Nằm mơ!"
Thương Hoàng làm sao có thể để cho Ma Đế phá vỡ tình thế tốt như vậy được, hắn lập tức vung cây roi dài về phía Ma Đế.
Lâm Tử Lạc nhìn Ma Đế muốn ngăn cản mình, cảm thấy chướng mắt, hắn thu hồi Cửu Lê đao, vẫy hai tay, trong lòng mỗi bàn tay xuất hiện một quả cầu nguyên tố.