Đương nhiên hắn cũng không phải dốc hết sức để trở thành một nhà cải cách và truyền bá tư tưởng mới, trên thực tế hắn chỉ cần hiểu một chút rồi múa rìu qua mắt thợ là được.
Đa số càng nhiều thời gian hắn dành cho sách vở mà mấy ngày nay hắn bôn ba tìm kiếm khắp nơi thậm chí ra ngoài vùng an toàn để tìm kiếm thu thập.
Hắn thu thập toàn bộ sách ở trước tận thế liên quan tới phương diện tư tưởng mới chế độ mới, và hơn nữa với cái giá chỉ là một chồng thẻ, hắn đã tuyển dụng thành công một số lượng lớn nhân viên văn học có trình độ.
Công việc của nhóm nhân viên văn học này là điều chỉnh bối cảnh, phong tục văn hóa, ngôn ngữ, v.v. trong sách để đảm bảo những nội dung này phù hợp với những kiến thức mà Lâm Tử Lạc quen thuộc.
Sau đó, bọn họ sẽ sắp xếp lại các cuốn sách, ký tên tác giả “Lâm Lạc” và in thủ công với số lượng lớn.
Bước cuối cùng là vận chuyển những cuốn sách này vào không gian trữ vật bổ sung của Lâm Tử Lạc.
Hoàn hảo!
Kể từ hôm nay, một nhà tư tưởng vĩ đại Lâm Tử Lạc với trình độ vô cùng cao vừa biết kiến thức về thiên văn địa lý vừa biết về những vấn đề nhỏ nhất đã ra đời.
Trong các phó bản tiếp theo, Lâm Tử Lạc chịu trách nhiệm cầm một lưỡi kiếm sắc bén và cắt xuyên các chướng ngại vật trên đường đi.
"Lâm Lạc" chịu trách nhiệm quảng bá những ý tưởng mới và khái niệm mới trong nền văn minh chưa được biết đến đó.
Với những nỗ lực chung như vậy, liệu độ ảnh hưởng của thế giới có thể tiếp tục gia tăng hay không?
Bằng cách này, dưới sự giám sát của Lâm Tử Lạc, nhóm người này chỉ mất bốn ngày để hoàn thành việc sản xuất số lượng lớn sách này, Sau khi cất hết sách vào không gian chứa đồ, Lâm Tử Lạc có thể coi như đã hoàn thành mục tiêu của mình trong khoảng thời gian này.
……..
Buổi sáng ngày thứ sáu sau khi trở về vùng an toàn, Vùng an toàn Kyoto hôm nay cũng vô cùng sôi động, đường phố đông đúc người qua lại, thậm chí nhiều người tụ tập ngoài khu vực an toàn cũng bắt đầu tập trung tại quảng trường ở trung tâm khu vực an toàn.
Không chỉ là vùng an toàn ở Kyoto, chỉ cần các khu vực trong Long Quốc chẳng hạn như khu vực Ma Đô và khu vực Hoa Đô thì vẫn diễn ra những sự kiện lớn như vậy.
Bởi vì chỉ bảy ngày trước, tất cả người chơi ở Long Quốc đều nhận được một thông báo như này.
“Kiểm tra đo lường được trong khu vực của Long Quốc, tổng số người chuyển chức đã đạt đến một tiêu chuẩn nhất định, tổng kim ngạch của tất cả người chơi sở hữu đã đạt đến một hạn mức nhất định, trên 80% trở lên khu vực đã mở ra một phó bản tương quan với khu vực.”
“Sau khi đáp ứng được cả ba điều kiện này, bảy ngày sau tổ chức Phòng đấu giá siêu cấp.”
“Cách thức tham gia là cách tham gia phó bản, muốn tiến vào phó bản cần trả trước 300 kim tệ.”
“Trong khi tham dự, tham quan phòng đấu giá, hệ thống sẽ tùy chọn ra một người chơi may mắn được tặng một phần quà tinh mỹ chẳng hạn như tấm thẻ vật tư, trang bị, đạo cụ,...”
“Nội dung cụ thể sẽ được thông báo sau khi tiến vào phó bản, hoan nghênh người chơi sớm tới tham dự.”
Cái phó bản Phòng đấu giá siêu cấp này, Lâm Tử Lạc đúng là hiểu không ít, mỗi lần đáp ứng đủ điều kiện thì sẽ tổ chức một lần, theo tần suất mà tính thì cơ bản sẽ tổ chức nửa năm một lần.
Lúc mới bắt đầu đều được tổ chức trong nội bộ quốc gia, sau này còn xuất hiện phòng đấu giá được tổ chức trên toàn thế giới.
Lần đầu tiên phòng đấu giá được tổ chức, lúc ấy Lâm Tử Lạc vừa đúng lúc ở trong một phó bản cho nên không kịp tham dự.
Nhưng cho dù lúc ấy có kịp tham gia, thì với tình trạng kinh tế lúc ấy của hắn e rằng cũng chỉ đủ để đi dạo các quầy hàng của người chơi thường bày ngoài phòng đấu giá mà thôi, muốn tiến vào bên trong mua vật phẩm được đấu giá thì khéo cả vé vào cửa cũng mua không nổi.
Có điều là hiện tại hắn không còn lo lắng về điều này nữa, trên người có một số tiền lớn hơn năm triệu kim tệ, thậm chí trong tay còn có tấm thẻ vật tư tích lũy ở trong phó bản Thản Mẫu Tinh lê tới hơn mười nghìn tấm.
Nói là phú khả địch quốc thật đúng là không đủ, cho nên trước khi phó bản Phòng đấu giá siêu cấp được mở ra, hắn đã mang theo Đại Ngốc và Quỷ Đồng ra ngoài.
Tên tuổi “Nhai tí” vẫn dùng khá là tốt, dù là lúc đó trên đường có đông đúc như thế nào, thấy đến tên Nhai Tí mọi người vẫn tự giác nhường đường.
Cứ như vậy Lâm Tử Lạc cứ một đường không chướng ngại nào tiến thẳng đến cửa vào phó bản ở gần quảng trường Kinh Đô.
Cửa vào phó bản này đã bị quân đội đóng chiếm, ngoài trừ binh linh quân đội những người chơi còn lại không thể tiến vào.
Và tất nhiên, ngày hôm nay là ngoại lệ, Lâm Tử Lạc đã sớm nói qua với Trương Nguyên Trung muốn mượn dùng cửa vào này, bởi vì cửa này không có những người chơi khác muốn tiến vào nên cửa vào ở nơi này có thể đảm bảo tốc độ tiến vào nhanh chóng của hắn, ít nhất hắn có thể vào được trước khi phó bản đạt sức chứa tối đa 100.000 người chơi.