Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 502 - Chương 502 - Trò Chuyện

Chương 502 - Trò Chuyện
Chương 502 - Trò Chuyện

“Giang Hồ Bách Hiểu Sinh”: Vào rồi! Vào rồi!

“Bậc thầy bắt chước”: Cái gì vào cơ? Đội bóng đá vào rồi hả?

“Giang Hồ Bách Hiểu Sinh”: Cái gã kia vừa vào phòng trung chuyển phó bản của tòa bách hóa Kyoto.

“Mưa bụi”: Cái gì! Người đàn ông đó lại vào phó bản? Phù, cuối cùng tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm và không còn phải sống lẩn trốn nữa.

“Xì xà xì xồ”: Lần trước hắn vào phó bản ở lại đấy tận một tháng, không biết lần này hắn sẽ ở trong đó bao lâu.

“Lãng Tích đỉnh của chóp”: Chúng ta vượt phó bản toàn la hai ba ngày, còn người ta cứ vào phó bản là đi liền một hai tháng, đây chính là khoảng cách giữa người với người.

“Thức khuya gây hói đầu”: Ngươi nhầm rồi, đây là khoảng cách giữa người và thần.

“Giang Hồ Bách Hiểu Sinh”: Đợi đã! Gã đó lại đi ra rồi, hắn không hề vào phó bản!

“Mưa bụi”: ? ? ? Ngươi chơi ta à! Đại Lão mà nhìn thấy tin tức mà ta gửi đi thì có mà chặt đầu ta mất.

“Thức khuya gây hói đầu”: Đại Lão, muốn tìm gì thì tìm thằng lầu trên ấy, đừng tìm ta!

“Giang Hồ Bách Hiểu Sinh”: Khụ khụ, xin lỗi nha, gã đó chẳng qua là đi vô phòng vệ sinh kia xả một tí, xong xuôi lại vô phòng rồi.

“Mưa bụi”: Geneva! Giang Hồ Bách Hiểu Sinh phải không? Ta ghim ngươi rồi, đừng để ta nhìn thấy ngươi ở ngoài Khu an toàn, nhìn thấy lần nào ta chém ngươi lần đó!

“Xì xà xì xồ”: +1

“Thức khuya gây hói đầu”: +1

…….

Lâm Tử Lạc giải thích cho Đại Ngốc và Quỷ Đồng đang đứng đợi.

"Phù, cháo cua hoàng đế buổi sáng ngon quá trời, ta húp hơi nhiều nên đi xả một tí."

Sau đó, hắn dẫn họ vào điểm trung chuyển phó bản.

Cùng với cảm giác chóng mặt, ba người họ xuất hiện trong phòng chờ trắng xóa của phó bản.

Lâm Tử Lạc mở bảng điều khiển trong phòng chờ và nhấp trực tiếp vào nút “Phó bản thế giới”, nút này đã sáng lại vì thời gian rã đông đã hết.

Lần này vì đã có khế ước nên bước kéo Đại Ngốc và Quỷ Đồng vào “đội” được bỏ qua.

“‘Đội khế ước’ của người chơi ‘Trừng Mắt’ xác nhận vào phó bản thế giới?”

“Nhắc nhở thân thiện: Việc tham gia vào phó bản thế giới cần một lượng lớn tiền vàng, hệ số rủi ro cực kỳ cao”

“Xác nhận.”

“Đang quét dữ liệu thuộc tính cơ bản của ba người chơi”

"Đang ghép trận cho người chơi vào các thế giới có dữ liệu thuộc tính cơ bản phù hợp”

"Kết hợp thế giới đã hoàn tất, chế độ phó bản đang trong quá trình xử lý"

"Phó bản lần này có tên "Cuộc đấu tranh sống còn của nô lệ""

"Người chơi "Trừng Mắt" vui lòng thanh toán chi phí tham gia vào phó bản lần này của "Đội khế ước", tổng cộng là 200 nghìn đồng vàng"

Hai trăm ngàn đồng vàng?

Phí này đắt gấp đôi luôn.

Nhưng mà, hai trăm nghìn đồng vàng đối với Lâm Tử Lạc hiện giờ cũng chỉ như con bò rụng lông cây me rụng lá.

"Nếu người chơi không hài lòng, có thể trả một trăm nghìn đồng vàng để ghép trận lại ngay, nếu không, ba người chơi sẽ không thể tiếp tục ghép trận phó bản trong vòng 10 ngày tới"

Thấy Lâm Tử Lạc hồi lâu không xác nhận tham gia, Trò chơi ngày tận thế lại đưa ra một lời nhắc nhở khác.

Lâm Tử Lạc liếc nhìn tên của phó bản.

"Cuộc đấu tranh sống còn của nô lệ"

Thật không may, lần này tên của phó bản không phản ánh rõ các vấn đề cụ thể bên trong phó bản như "Cuộc khủng hoảng thứ hai của vùng đất hoang" vừa qua.

Chỉ có thể biết đại khái rằng thân phận của mình chắc hẳn sẽ là "nô lệ".

Lâm Tử Lạc suy nghĩ một hồi, thấy phó bản này rất có cảm giác xung đột, có vẻ hứa hẹn đây.

Vì vậy, hắn cuối cùng vẫn chọn trả 180.000 đồng vàng.

“Tuyệt thế vô song” với hiệu quả giảm 10% chi phí phó bản lại một lần nữa phát huy tác dụng.

"Chi phí phó bản của người chơi "Trừng Mắt" đã được thanh toán thành công, chúc bạn tham gia phó bản vui vẻ"

"Tên phó bản: Cuộc đấu tranh sống còn của nô lệ"

"Bối cảnh phó bản: Hành tinh Giới Vương từng là một hành tinh có công nghệ cực kỳ tiên tiến.

Con người ở đó đã sử dụng công nghệ trong tay để xây dựng thành công một quê hương có thể coi là hoàn hảo trên Hành tinh Giới Vương.

Nào ai tính được chữ ngờ, vào năm 1999, nhiều quốc gia trên Hành tinh Giới Vương đồng loạt phát hiện một UFO có kích thước bằng một thành phố đang lao nhanh về phía Hành tinh Giới Vương.

Tất cả các quốc gia trên Hành tinh Giới Vương đoàn kết liên minh lại để bắn phá UFO bằng vũ lực, cố gắng ngăn nó rơi xuống.

Mặc dù UFO bị tấn công đã giảm tốc độ rơi, nhưng vẫn gây ra thiệt hại rất lớn khi rơi xuống đất.

Hai phần ba lục địa bị tàn phá, chỉ một phần ba may mắn sống sót.

Ngay khi những người sống sót vẫn đang ăn mừng thoát nạn thì tác động nghiêm trọng của UFO đã dẫn đến vấn đề trong phòng dự trữ, một loại virus không rõ nguồn gốc được lưu giữ trong đó bắt đầu xâm nhập vào không khí.

Hai phần ba số người sống sót đã bị nhiễm virus, biến thành một loại sinh vật ăn thịt người và không biết đau đớn, được gọi là zombie.

Điều đáng sợ hơn nữa là những zombie này lại vẫn sở hữu trí tuệ như lúc còn sống!

Chúng bắt đầu tàn sát các đồng loại trước đây của mình nhằm thỏa mãn nhu cầu no đủ.

Dưới sự tàn sát này, loài người rất nhanh chóng đi đến bờ vực tuyệt chủng.

Lúc này, cấp trên trong số các zombie mới ngộ ra và vội vàng ban hành "Đạo luật nhân giống loài người" và "Đạo luật nô lệ loài người" để bảo vệ nguồn thức ăn của chúng.

Từ đó trở đi, loài người trên Hành tinh Giới Vương hoàn toàn bị biến thành nô lệ của zombie.

Họ bị nô dịch như những con vật và có nhiệm vụ giúp đỡ lũ zombie làm những công việc nặng nhọc và bẩn thỉu nhất.

Họ bị tàn sát như gia súc và cuối cùng được bày lên bàn ăn của đám zombie.

Trong suốt hai trăm năm nô lệ, loài người dường như đã quen với cuộc sống này, thậm chí phần lớn mọi người đều cho rằng mình nên làm nô lệ để bị ăn thịt.

Bình Luận (0)
Comment