“Gian này không phải.”
Hoa Tinh Thần đóng cửa khoang này lại.
Thiếu đi phụ trợ thấu thị của Lâm Tử Lạc, lượng công việc của hắn nhiều hơn không ít.
Thấu thị kia vốn có thể liếc qua một cái là thấy rõ bên trong khoang thuyền, giờ hắn phải mở từng cái ra một mới xác định được đây chỉ là khoang thuyền bình thường.
Điều này khiến hắn hơi hoài niệm khoảng thời gian có Lâm Tử Lạc ở cạnh trợ giúp chọn lọc.
Sau đó hắn quay đầu lại thì thấy Lâm Tử Lạc xuất hiện ở một đầu đường khác.
A?
Thất bại nhanh như vậy ư?
Nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Lâm Tử Lạc, Hoa Tinh Thần quyết đoán xẹt tới, mở miệng an ủi:
“Người anh em, lần đầu tiên kiểm tra lấy cơ giáp mà thất bại là chuyện bình thường, ta thất bại hai lần mới vượt qua được bài kiểm tra lấy Phượng hoàng cơ giáp, hiện tại thời gian còn nhiều, chúng ta có thể tìm cái cơ giáp tiếp theo.”
“Hơn nữa, với tư chất của cậu thì không có khả năng không vượt qua được khảo sát của cơ giáp khác, bộ cơ giáp này vẫn có thể để lại cho hai người anh em Đại Ngốc và Quỷ Đồng đi thử xem sao.”
Lâm Tử Lạc nhìn vẻ mặt tiếc nuối của Hoa Tinh Thần, hơi cảm khái.
Đứa nhỏ này ngoan quá.
Hắn cũng không đành lòng làm người ta bị sốc.
Nếu như hiện tại triệu hồi cơ giáp ra thì liệu có vả mặt hắn đôm đốp không nhỉ?
Nghĩ tới đây, một người “lương thiện” như Lâm Tử Lạc không muốn tình huống như vậy xảy ra, cho nên tránh đi luôn khỏi trọng tâm câu chuyện, mở miệng nói:
“Hai người họ không cần đi, không cần thiết.”
Kết quả Hoa Tinh Thần vội vàng xua tay nói:
“Không đâu, mỗi bộ cơ giáp này đều căn cứ vào sự phối hợp giữa cơ thể và cơ giáp để thiết lập độ khó, có lẽ sẽ có một số bộ cơ giáp không phù hợp với đội trưởng Lâm ngươi.”
“Thế nhưng đối với những dạng tuyển thủ có sức mạnh như Đại Ngốc này hoặc là tuyển thủ có sự nhanh nhẹn như Quỷ Đồng, nó lại thích hợp thì sao? Đến lúc đó khó khăn của cuộc khảo sát sẽ hạ thấp xuống, nói không chừng bọn họ sẽ vượt qua.”
Lâm Tử Lạc lắc đầu.
Người anh em Tinh Thần, ép người quá đấy nhé!
Hắn lấy hộp kim loại Thánh Quang Cơ Giáp ra, đồng thời hạ mệnh lệnh mặc cơ giáp.
Kim loại bên trong hộp bắt đầu bao phủ lên tay hắn, leo lên trên, cuối cùng bao lấy toàn bộ cơ thể hắn.
Lát sau, Lâm Tử Lạc mặc cơ giáp cứ như vậy mà xuất hiện trước mặt Hoa Tinh thần.
Tiếp theo, Lâm Tử Lạc cực kì hứng thú thưởng thức một nghệ thuật tinh túy vốn chỉ có ở Long quốc trên Lam Tinh – “biến vẻ mặt”.
Mặt của Hoa Tinh Thần chuyển từ vàng sang đỏ, từ xanh sang lam, cuối cùng hoàn toàn biến thành màu tím…
Làm sao bây giờ?
Rất nghi ngờ quốc túy của Long quốc đã bị rò rỉ ra ngoài đấy nhé!
…
“Ngươi… cái này… Ta…”
Hoa Tinh Thần vất vả lắm mới tỉnh táo lại được, lắp bắp nói.
Giờ phút này trong đầu hắn như bột nhão.
Ai có thể nói cho hắn biết có chuyện gì được không?
Vì sao chỉ tách nhau ra vỏn vẹn có năm phút đồng hồ, đội trưởng Lâm giờ đã mặc cơ giáp đứng trước mặt hắn rồi?
Là vì mắt hắn bị rơi ra rồi hay đầu óc đang không tỉnh táo
“Hả, một bộ Thánh quang cơ giáp mà thôi, năng lực rất bình thường.”
Lâm Tử Lạc thoải mái giải thích về lớp cơ giáp bên ngoài.
Đây là lần đầu tiên hắn mặc cơ giáp lên người.
Cũng không có vẻ không thoải mái như hắn tưởng tượng.
Cơ thể được bao phủ trọn bên trong cơ giáp cũng không có cảm giác bí bách chật chội, mà ngược lại có cảm giác rất vừa vặn.
Mà tùy theo vị trí trên cơ giáp, khả năng của nó cũng có thể thay đổi theo suy nghĩ của bản thân.
Cũng sẽ không xuất hiện phản ứng trì trệ vì không thể đồng bộ cả người và cơ giáp, từ đó ảnh hưởng tới việc chiến đấu.
Còn Hoa Tinh Thần nghe Lâm Tử Lạc nói chuyện thì không giữ được bình tĩnh, hắn run rẩy mở miệng hỏi:
“Thánh…. Thánh quang cơ giáp? Tên cơ giáp của ngươi là Thánh Quang Cơ Giáp?”
“Đúng vậy đó, chính là cái tên này.”
Lâm Tử Lạc gật nhẹ một cái, khẳn định đáp án của Hoa Tinh Thần.
Chỉ có điều, lời mà Hoa Tinh Thần nói ngay sau đó lại khiến hắn vô cùng khó hiểu.
“Một trăm năm trước, một tiền bối tham gia khảo sát của Thánh Quang Cơ Giáp, nó yêu cầu hắn phải đứng dưới ánh sáng chói lòa của thánh quang một tháng liền mới tính là được qua ải, sau khi hắn thất bại, Thánh Quang Cơ Giáp là thứ vẫn luôn khiến chúng ta cho rằng nó là cơ giáp khó kế thừa nhất, kết quả là ngươi…”
Hoa Tinh Thần hoài nghi nhân sinh, Lâm Tử Lạc cũng mờ mịt.
Khảo sát của Thánh Quang Cơ Giáp mà hắn nói có liên quan đến “1+1=2” của bản thân không?
“Vậy ta muốn hỏi một chút, 1+1 bằng mấy thế?”
Lâm Tử Lạc mở miệng hỏi.
“Còn cần phải nói à? Đương nhiên là 2 rồi.”
Hoa Tinh Thần lập tức trả lời.
Sốc thật đấy!
Bài kiểm tra này rất đơn giản!
Vì nghĩ bài kiểm tra đơn giản như thế nên hắn mới cho rằng Thánh Quang Cơ Giáp chẳng phải thứ hữu dụng gì.
Lâm Tử Lạc lập tức giải trừ trang bị Thánh Quang Cơ Giáp, một lần nữa thu nó vào không gian trữ vật.