Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 629 - Chương 629 - Thừa Hưởng

Chương 629 - Thừa Hưởng
Chương 629 - Thừa Hưởng

Về phần tiểu đội zombie kia, sau khi nhìn thấy gần mười hộp đại diện cho cơ giáp hoàn chỉnh đã cùng nhau ngồi xổm xuống bên cạnh tường để hoài nghi cuộc sống này.

Chỉ có điều, suốt cả quãng đường đi cũng không hoàn toàn thuận buồm xuôi gió.

Lâm Tử Lạc còn gặp vài căn phòng Thi tộc đã xác định có giấu cơ giáp nhưng khi mở ra thì lại trống không.

Lúc đó Thi Mộc và đám zombie đều có phản ứng là chắc chắn những cơ giáp này đã bị nhân loại nhanh chân chiếm trước rồi.

Thế nhưng khi Lâm Tử Lạc liên hệ với Quỷ Đồng và Đại Ngốc để hỏi thì phát hiện không hề có chuyện này.

Hiện nay ngoại trừ một tổ ba người của bọn họ, phe nhân loại chỉ được thừa hưởng một bộ cơ giáp 001 vì đã cứu được Thi Hoàng ra ngoài.

Điều này cũng là thứ khiến hắn đang thắc mắc.

Ngoại trừ những gian phòng để cơ giáp đã bốc hơi thì Lâm Tử Lạc còn gặp vài gian phòng có bài kiểm tra cần hai người mới vượt qua được, chứ không đơn giản chỉ cần một mình hắn.

Đương nhiên, những bài kiểm tra như thế này cũng không quá khó khăn.

Nếu Lâm Tử Lạc thích thì chỉ cần hai ba giờ là có thể hoàn thành rồi.

Chỉ có điều vì để tiết kiệm thời gian, hắn vẫn chọn bỏ qua bài kiểm tra này.

Hắn ghi nhớ vị trí rồi dẫn đám người Thi Mộc rời đi.

Còn lý do hả, quyền hạn cao như thế đấy có được không?

Dưới sự càn quét đầy cực đoan này, gần như chỉ trong một ngày, Lâm Tử Lạc đã bỏ vào bao tải hai mươi mấy cái hộp kim loại!

Hơn hai mươi hộp kim loại đấy!

Tại sao những cơ giáp hoàn chỉnh bình thường khiến đám zombie phải tranh nhau sứt đầu mẻ trán, rơi vào tay Lâm Tử Lạc lại giống như rau cải không đáng một đồng thế?

Hai viên quan zombie đi theo bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.

“13x9=?”

Lâm Tử Lạc nhìn đề thi, rơi vào trầm tư.

Sau khi thừa kế hơn hai mươi bộ cơ giáp liền thì đề kiểm tra đã khó đến mức độ này sao?

Nếu như để cho học sinh lớp một làm đề này thì đúng là chưa chắc đã trả lời chính xác.

Cũng may anh đã học hết lớp số học hồi cấp hai!

Lâm Tử Lạc vung tay lên, cầm bút ghi đáp án lên ô trả lời là “117”.

“Dũng giả hoàn thành kiểm tra thành công, mời tiến lên kế thừa “Cự Tích cơ giáp”.”

Những dòng chữ xuất hiện, phòng học được mô phỏng ra từ từ biến mất, cuối cùng tất cả quay về với bóng đêm.

Lâm Tử Lạc ngựa quen đường cũ, đẩy cánh cửa tràn ngập ánh sáng ra, thu gọn bộ cơ giáp có ngoại hình cực kì giống con thằn lằn kia thành một khối vuông kim loại, sau đó tiện tay ném vào bao tải mà mình đang cầm.

Trong bao tải truyền ra tiếng va chạm lách cách của kim loại.

Cự Tích cơ giáp giống như các anh em khác của nó, cùng ở chung trong cái bao tải.

Chỉ là khi lấy cơ giáp đi, Lâm Tử Lạc cũng không lập tức rời khỏi gian phòng như trước kia, mà lấy công cụ tính thời gian, tra xem bây giờ là mấy giờ.

Sau khi cẩn thận tính toán một hồi, hắn đi tới trước cửa khoang, nhìn về phía Thi Mộc và hai viên quan zombie còn đang đứng ngoài cửa đợi, nói:

“Thi Mộc lão ca và hai người anh em, đã kế thừa liên tục một ngày một đêm rồi, ta thực sự sắp không chịu nổi, không bằng nghỉ ngơi một lát đi.”

Nghe thấy vậy, Thi Mộc lập tức nhăn mày.

Sao thằng nhãi này lại nói như vậy chứ?

Một ngày một đêm mà thôi, đối với tồn tại cấp bậc này của bọn chúng, chẳng đáng là bao mà.

Hai viên quan zombie còn lại cũng tức giận muốn lệch cả mũi.

Nói thế là có ý gì? Gì mà liên tục thừa kế một ngày một đêm nên không thể chịu nổi nữa?

Có biết bao nhiêu zombie muốn thừa kế mà không thừa kế được, muốn liều cả mạng luôn không?

Hai viên quan zombie hận không thể đi lên thay thế vị trí của Lâm Tử Lạc.

Chỉ có điều, sau khi Lâm Tử Lạc tùy tiện đưa ra một cái lý do cứ liên tục thừa kế cơ giáp sẽ gây ra cảm giác đầu váng mắt hoa, ba zombie cũng đành phải đi theo hắn vào trong khoang thuyền để nghỉ ngơi.

Dù sao ba tên này cũng chưa từng trải qua cảm giác liên tục thừa kế cơ giáp cho nên không có cách nào để phản bác lại lời Lâm Tử Lạc nói.

Sau khi vào cửa, bọn chúng tập hợp chung một chỗ, tùy tiện dựa lên vách tường nghỉ ngơi.

Lâm Tử Lạc cũng tùy tiện tìm một vị trí cách chúng nó không xa rồi ngồi xuống, bày ra dáng vẻ đau đầu choáng váng, nhắm mắt dưỡng thần.

Nói là nhắm mắt dưỡng thần nhưng trên thực tế hắn đang tính toán da mặt dịch dung sẽ kéo dài được đến khi nào thì kết thúc.

Trước đó khi Ngũ Nam Tinh dịch dung cho bọn họ xong bây giờ trong tay hắn chỉ còn hai cái da mặt dịch dung mà thôi.”

Sau khi kế thừa Minh Vương cơ giáp cũng chỉ còn một cái.

Trong khoảng thời gian một ngày đêm, bên cạnh vẫn luôn có đám zombie Thi Mộc đi theo, cho nên hắn đành dùng lớp da mặt cuối cùng.

Nếu không phải nhờ ngón tay vàng phổ thông, rút được “Đạo cụ tăng cường” để kéo dài thời gian sử dụng da mặt thì đúng là hắn không thể kéo dài tới tận bây giờ.

Không lâu nữa, thời gian kéo dài của lớp da mặt cuối cùng này cũng sẽ phải kết thúc.

Lâm Tử Lạc biết đó là thời điểm cần hành động.

Bình Luận (0)
Comment