Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 704 - Chương 704 - Thể Diện Quốc Gia

Chương 704 - Thể Diện Quốc Gia
Chương 704 - Thể Diện Quốc Gia

Vẫn còn quý cái mạng nhỏ của chúng lắm.

Chẳng bao lâu, bức tường người đã đến lối vào trại Long Quốc, chỉ cách chiếc ghế bập bênh nơi Lâm Tử Lạc đang nằm có vài mét.

"Trương Nguyên Trung, Long Quốc các ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ cái gã trở về không nói với ngươi rằng sau này nếu các ngươi dám trở lại lần nào, ta sẽ hành Long Quốc các ngươi lần đấy sao?"

Sau bức tường người, giọng Baker vang lên.

Lâm Tử Lạc vốn biết lời nói của lão Trương không có tí sát thương nào, nên thấy Trương Nguyên Trung bị nhắc tên, hắn liền chủ động đáp lời, hỏi ngược lại:

"Hành như nào? Trốn chui trốn nhủi phía sau như con rùa rụt cổ, chỉ biết gáy thôi hả?"

Baker cảm thấy bị xúc phạm, liền lập tức im bặt.

Ngược lại William cười lớn, sau đó nói:

"Cái gì? Trương Nguyên Trung à, ngươi đến cả mở mồm ra nói cũng không dám à? Để một tên vô danh tiểu tốt nằm ở đây, tổn hại đến hình ảnh của Long Quốc của ngươi lắm đấy!"

Hắn biết người ngồi đó rất có thể chính là Trừng Mắt, nhưng hắn vẫn cố tình nói ra, chỉ để xem xem liệu có thể chọc giận Trừng Mắt hay không.

Còn Lâm Tử Lạc bị sỉ nhục quả nhiên bị "chọc tức" rồi!

Hắn trở mình, ngồi phắt dậy.

Động thái này khiến người chơi các nước giật mình đánh thót một cái, toàn bộ bức tường người giật lui lại hai bước.

Lâm Tử Lạc khinh khỉnh nói:

"Ha, biết ngay, bị cái kẻ vô danh tiểu tốt dọa đến mức phải nhảy tót lại mấy bước, chuyện này mà đồn ra ngoài thì mấy nước các ngươi mất sạch thể diện rồi ha."

Và động thái này thực sự khiến các đội trưởng các nước cảm thấy mất mặt.

Một số đội trưởng bắt đầu khiển trách cấp dưới.

Nhìn thấy cảnh này, William chỉ đành thay đổi chủ đề:

"Được rồi, ta biết ngươi là Trừng Mắt, nhưng rồi thế nào? Hôm nay ta tới đây để thông báo cho ngươi biết, trong phó bản này, Long quốc các ngươi biết điều ngoan ngoãn một chút, nếu không các nước chúng ta sẽ liên minh lại tìm cách hành hạ đám các ngươi đến chết luôn!"

"Hành hạ đến chết?"

Lâm Tử Lạc tựa hồ có chút hứng thú, hắn chậm rãi đứng lên khỏi ghế dựa, sau đó nhìn về phía bức tường người:

"Các ngươi muốn hành hạ ta đến chết sao?"

Phác Xương Võng hùa theo chế nhạo:

"Hừ, hành như nào thì ngươi khỏi cần biết, ngoan ngoãn ở trong trại là phương án tốt nhất đó."

Sato Kojiro phụ họa tiếp:

"Haha, đừng bảo ngươi thực sự tin rằng ngươi có thể dùng cái danh Trừng Mắt đi dọa người đấy? Đây là một phó bản. dù ngươi có phải là Trừng Mắt hay không, đã ở đây thì phải học cách cúp đuôi lại, ngoan ngoãn làm người nghe chưa con!"

Trong một lúc, đội trưởng các nước cũng bắt đầu ồ ạt chế nhạo.

Chỉ cần là người bình thường thì ai mà chịu đựng được loại chế giễu này cơ chứ.

Nhất là khi hắn còn là một cường giả hàng đầu.

Dưới lớp mặt nạ, khóe miệng Lâm Tử Lạc khẽ cong lên, nhưng biểu hiện bộc lộ ra ngoài lại khác.

Hắn cuộn chặt nắm tay, toàn thân khẽ run lên vì cơn “tức giận”.

Cuối cùng, hắn “không nhịn được nữa”, rút thanh Cửu Lê Đao ra.

Nhận thấy chiêu này thực sự có hiệu quả, các đội trưởng các nước càng chế nhạo hăng say hơn, thậm chí còn cùng những người chơi khác đồng thanh hô lên những lời giễu cợt.

Lúc này Lâm Tử Lạc cuối cùng cũng “nhịn hết nổi” rồi.

Đôi mắt hắn long lên, hắn lập tức nhằm thẳng vào vị trí mà âm thanh lời nói của William phát ra khi nãy, rồi dứt khoát lao tới.

Cắn câu thật rồi?

Ngay cả William cũng sửng sốt trong giây lát, không ngờ Trừng Mắt lại không thể cưỡng lại được trước sự chế nhạo.

Những người chơi ở phía trước bức tường người đã được dặn trước phải làm gì, nhìn Lâm Tử Lạc lao tới, họ chủ động lao lên hiến thân.

Chỉ cần hiến thân, dù có bị chặt đầu cũng vẫn có thể giảm bớt thuộc tính của Trừng Mắt!

Nhìn phản ứng của những người này, Lâm Tử Lạc hoàn toàn không thèm để ý, thanh Cửu Lê Đao trong tay tỏa ra ánh sáng hoàng kim, trực tiếp chém ngang eo những người chơi.

"Xoẹt!"

Chỉ bằng một đòn, năm người chơi chặn phía trước đã bị cắt làm đôi.

Một lượng lớn máu tươi văng khắp mặt đất, cơ thể trực tiếp bị chia làm hai phần, nặng nề rơi xuống đất.

Vào đúng lúc Lâm Tử Lạc ra tay, trên trán hắn đột nhiên xuất hiện hai chữ lớn - "Trừng Mắt" màu đỏ tươi như máu.

Và sau khi giết bốn người tiếp theo, màu sắc của các ký tự lớn trở nên tối hơn, thậm chí chuyển sang màu đen.

Cũng vào lúc này, tất cả người chơi có mặt nhìn mười thi thể ngã xuống đất đều rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Gã này thực sự là Trừng Mắt!

Gã này thực sự dám ra tay!

Gã này lấy can đảm ở đâu thế?

Chỉ giết năm người này, thuộc tính đã giảm đi 25% rồi phải không?

Lâm Tử Lạc là người duy nhất ở đây không quan tâm chút nào, hắn một cước đá văng xác chết chặn đường, lao vào người chơi phía sau, rồi giết chết hắn!

Lại thêm một nhát đao nhanh đến mức William không thể nhìn rõ.

Ánh đao lướt qua, đầu của ba người chơi Lão Ưng quốc rơi xuống đất.

"Giảm thêm 15% thuộc tính nữa rồi!"

William trốn sau bức tường người, vô cùng hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment