Thấy cảnh tượng chấn động này, Lâm Tử Lạc không hề lo lắng, trái lại hắn còn sốt ruột lẩm bẩm.
Mà sóng zombies không bị tấn công mãnh liệt như hai hướng tây và bắc, nên chúng tiến về phía trước với tốc độ cực nhanh.
Chỉ một lát sau, chúng đã bao trùm mảnh đất trống ngoài tường thành.
Thậm chí đám zombies chạy nhanh nhất chỉ cách tường thành chưa đến 100m!
Đến rồi!
Vẻ ngoài lười biếng của Lâm Tử Lạc lập tức biến mất, lúc này đây cả người hắn như một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, khí thế bức người.
Đằng sau hắn là một đôi cánh có màu sắc và độ dài khác nhau.
Cánh bên trái là lửa cháy hừng hực, còn cánh bên phải là những tia sét phá hủy bừa bãi.
"Đợi ta về rồi ngươi hãy tấn công."
Hắn tạm thời an ủi Đại Ngốc đang sốt ruột không đợi nổi, Lâm Tử Lạc đập cánh đuổi theo sóng zombies.
Trong không gian tối tăm, ánh sáng hai màu đỏ tím đằng sau hắn trông vô cùng nổi bật.
Dĩ nhiên, dù uy thế của hắn không hề bình thường, thế nhưng với sóng zombies nghiêng trời lệch đất đang chạy về phía cổng thành, trông hắn vẫn thật nhỏ bé.
Nhìn từ đằng xa, sóng zombies trông như thủy triều ập đến, còn hắn thì giống như hạt cát chẳng có ý nghĩa gì khi đối mặt với thủy triều.
“Hạt cát" nhanh chóng bay lên trên "Thủy triều".
Nhìn số lượng zombies đã đứng chật quá nửa chiến trường, Lâm Tử Lạc đoán số lượng ít nhất không dưới 50 ngàn. Hắn hài lòng khẽ gật đầu, đặt tay trước ngực.
Ở đó, "Huy chương người vinh quang tại Thượng Hải" đang tỏa ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.
Khi hắn truyền tinh thần lực từ đầu ngón tay vào huy hiệu, ánh sáng xanh trên huy hiệu bắt đầu nhảy múa.
Cùng lúc đó, một lượng lớn sương mù cũng xuất hiện.
Đồng thời, tinh thần lực của hắn bắt đầu chảy như điên vào trong huy hiệu, sau đó chuyển hóa thành một tín hiệu truyền ra ngoài.
Rất nhanh sau đó, cuối cùng tín hiệu của hắn cũng có thể kết nổi với hơi thở Thanh Long quen thuộc.
"Cháu gái ngoan, mau đến giúp chú."
Sau khi để lại câu nói này, ý thức của hắn bị đánh ngược trở lại.
Có điều không sao, vậy là đủ rồi!
Quanh người hắn tỏa ra hàn khí vô tận.
Vì hắn nắm giữ sức mạnh của nguyên tố Băng, thế nên bây giờ hầu như hắn chẳng hề hấn gì với những hàn khí này.
Trái lại, không khí xung quanh hắn lại liên tục xuất hiện tinh thể băng.
Khi tinh thể băng xuất hiện, những giọt mưa cũng bắt đầu rơi xuống từ trên bầu trời.
Đúng vậy, dù khu vực an toàn đang bị che bằng lá chắn, vậy mà chẳng hiểu sao lại xuất hiện nước mưa!
Chỉ trong chớp mắt, những hạt mưa tí tách biến thành cơn mưa rào tầm tã.
Nhìn cơn mưa rào bất chợt này trông có vẻ bình thường, thế nhưng kỳ lạ là khi những hạt mưa rơi xuống người đám zombies bên dưới, sóng zombies lại đột nhiên dừng bước.
Ngay sau đó, một tia sáng màu xanh xuyên qua lá chắn, nối liền trời đất, bao phủ Lâm Tử Lạc đang bay trên bầu trời. Cùng với đó, tia sáng này cũng chiếu rọi cả chiến trường tối tăm.
Cảm giác kỳ dị do lá chắn màu đỏ tươi mang lại bị quét sạch hoàn toàn.
"Chú ơi, sao rồi?"
Sau âm thanh ấy, một bóng dáng màu xanh xuất hiện bên cạnh Lâm Tử Lạc.
Lâm Tử Lạc chỉ vào đám zombies đông nghịt đang bị đóng băng bên dưới, mong ngóng nói: "Tiêu diệt hết đám zombies ghê tởm này giúp chú được không?"
Bóng dáng to lớn của Thanh Long ngày càng rõ ràng, nó nhìn đám zombies bên dưới bằng cặp mắt rồng lóe ánh sáng xanh, sau đó dùng vuốt rồng vỗ ngực, tự tin nói:
"Được thôi."
"Được là tốt rồi!”
Lâm Tử Lạc gật đầu nói:
"Vậy ta sẽ giao chỗ này cho ngươi, ta còn phải đến nơi khác giúp đỡ."
"Được rồi, chú cứ đi đi."
Nói xong, Thanh Long lắc người lao về phía đám zombies bên dưới.
Trong lúc lao xuống, trong miệng nó cũng bắt đầu ngưng tụ một quả cầu băng, quả cầu này lớn dần.
…
…
Quả cầu băng liên tục lớn dần, lúc này đây đám zombies cũng bắt đầu gặp tai họa.
Những nơi Thanh Long lướt qua, tất cả zombies xung quanh đó đều bị đóng băng trong nháy mắt, hóa thành những bức tượng băng.
Sau khi Thanh Long rời đi, những bức tượng băng này như bị đè bẹp, đầu tiên chúng run rẩy, sau đó vỡ thành những mảnh vụn lớn.
Dĩ nhiên đám zombies bị nhốt trong tượng băng cũng bị vỡ thành vô số mảnh.
Nói cách khác, thậm chí Thanh Long còn chưa chính thức ra tay, đã có mấy nghìn con zombies bỏ mạng vì hàn khí của nó!
Mà giờ mới đến lúc Thanh Long chính thức ra tay!
Quả cầu băng đằng trước nó đã lớn thành một quả cầu khổng lồ có đường kính mười mấy mét.
Hơn nữa hơi lạnh tỏa ra ngoài còn có thể đóng băng không khí thành những tinh thể băng.
Khi quả cầu băng lớn đến mức tối đa, Thanh Long thoải mái vẫy đuôi bay lên bầu trời.
Sau khi nó lấy đà ném mạnh, quả cầu băng lóe sáng vô tận đập vào lá chắn trên đỉnh đầu.
"Hơi thở băng giá."
"Ầm!"
Quả cầu băng đập mạnh vào lá chắn trên đỉnh đầu, rung chấn to lớn khiến lá chắn rung chuyển dữ dội.
Cùng lúc đó, vô số hàn khí ẩn chứa quả cầu nhanh chóng lan ra xung quanh theo hình dạng nửa vòng tròn.
Lá chắn vốn có màu đỏ rực lập tức bị hơi lạnh bao phủ thành màu xanh lam.