Hắn nhờ Dịch Chính Thanh sắp xếp để những người chơi đứng đầu bảng xếp hạng chiến công đồng ý tham gia cuộc chiến phản kích.
Dịch Chính Thanh mà đồng ý không hề do dự.
Nói đùa, hắn chỉ lo Nhai Tí không có thời gian đi xử lý nhiểu zombies như vậy, chứ không lo rằng Nhai Tí sẽ chiến bại.
Hơn nữa bây giờ, hầu hết những người chơi đứng đầu bảng xếp hạng chiến công, đều là người quen của Lâm Tử Lạc.
Vì vậy, không cần lo lắng sẽ xảy ra vấn đề gì.
“Chúc mừng người chơi "Nhai Tí" đã đạt ví trí đầu tiên trong bảng xếp hạng chiến công của lần sóng zombies này.”
“Do các ngươi đã bảo vệ khu vực an toàn thành công, nên có thể tiến hành phát động “Trận chiến báo thù” với đám zombies đã tấn công khu vực an toàn.”
“Ngươi có đồng ý tham gia “Cuộc chiến phản kích”, tấn công đám zombies hay không?”
Dĩ nhiên Lâm Tử Lạc chọn "Có".
Hắn cũng điều khiển Đại Ngốc và Quỷ Đồng ấn vào nút “Có”.
Chỉ một lúc sau, những người chơi còn lại trong khu vực an toàn Thượng Hải cũng đã đưa ra lựa chọn của mình.
“Hiện tại có (10 - 10) người chơi đồng ý phát động cuộc chiến phản kích, thỏa mãn điều kiện để bắt đầu trận chiến.”
Quả nhiên, khi biết Nhai Tí sẽ ra tay, không một ai từ chối phát động cuộc chiến phản kích.
“Thông báo đến tất cả người chơi trong khu vực an toàn Thượng Hải, sóng zombies đã kết thúc. Sau khi bỏ phiếu, 10 người chơi đứng đầu bảng xếp hạng chiến công đã quyết định phát động cuộc chiến phản kích với zombies xâm lấn.”
Thông báo phát liên tục ba lần.
"Hầy, hy vọng trong cuộc chiến phản kích lần này có thể gặp được một con BOSS cấp kim cương. Vì không có tài nguyên, nên đã lâu rồi Cửu Ly Châu cũng chẳng cắn nuốt được thứ gì.”
Lâm Tử Lạc mong mỏi, sau đó vô thức mở không gian trữ vật, định lấy một Viên Ngọc Linh Hồn, nhét vào miệng.
Sắp sửa bắt đầu cuộc chiến phản kích, trước hết bổ sung một ít tinh thần lực vẫn tốt hơn.
Nhưng hắn lại bắt hụt.
Vì thứ hắn vừa nhét vào miệng lại là không khí.
Chuyện này không thể nào!
Lâm Tử Lạc vô cùng kinh ngạc.
Vì tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, nên hắn hơi đau đầu mà thôi, chứ không thể mắc sai lầm như kiểu không lấy được Viên Ngọc Linh Hồn trong không gian trữ vật.
Cảm thấy không ổn, hắn vội vàng mở không gian trữ vật, muốn kiểm tra tình hình.
Kết quả vừa liếc vào trong không gian, con ngươi của hắn đã trợn trừng, sau đó hắn phát ra tiếng gào long trời lở đất.
"Mẹ kiếp, Viên Ngọc Linh Hồn của ta đâu?"
"Ta có nhiều Viên Ngọc Linh Hồn như vậy, thế mà giờ đâu hết rồi!!!”
…
…
Ở chiến trường cửa nam, có hơn 80 nghìn con zombies đã chết dưới tay Lâm Tử Lạc.
Theo tác dụng của bàn tay vàng siêu cấp “Viên Ngọc Linh Hồn”, nghĩa là hắn đã nhận được hơn 80 nghìn Viên Ngọc Linh Hồn.
Cộng thêm ba bốn nghìn Viên Ngọc Linh Hồn có sẵn trong không gian trữ vật, nghĩa là hắn đã có tổng cộng hơn 120 nghìn Viên Ngọc Linh Hồn!
Để tiện lấy 120 nghìn Viên Ngọc Linh Hồn này, hắn đã cất hết trang bị và thẻ vật tư trong không gian trữ vật của trò chơi tận thế.
Còn những thứ quý giá như đạo cụ và Viên Ngọc Linh Hồn đều được cất giữ trong không gian trữ vật phụ.
Dù cho vậy nhưng không gian trữ vật cũng không đủ chỗ chứa.
Hầu hết Viên Ngọc Linh Hồn đều đã tràn ra khỏi vị trí cất giữ ban đầu, chúng len lỏi vào trong khe hở, lấp đầy toàn bộ không gian trống còn lại.
Vì vậy, lần trước Lâm Tử Lạc nhìn vào không gian trữ vật, hắn đã thấy nó chật ních, không còn chỗ trống.
Nhưng bây giờ... Mất hết rồi!
Trong không gian trữ vật, ngoài đạo cụ, chỉ có thể tìm thấy một vài Viên Ngọc Linh Hồn còn sót lại ở những góc khuất. Tất cả những Viên Ngọc Linh Hồn còn lại đều đã biến mất không dấu vết.
Điều này thật kỳ lạ.
Không gian trữ vật là tài sản cá nhân của Lâm Tử Lạc, chỉ có hắn mới có thể mở ra.
Vậy những Viên Ngọc Linh Hồn này có thể biến đi đâu?
Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, bắt đầu quan sát tình hình cụ thể bên trong không gian trữ vật.
Nhờ vào trí nhớ siêu phàm, Lâm Tử Lạc đã nhanh chóng phát hiện ra điểm khác biệt.
Trứng sủng vật được để trong khu đồ quý giá đã có sự thay đổi.
Dĩ nhiên trứng sủng vật này không phải trứng sủng vật cấp kim cương mà lúc trước hắn giành được ở hội đấu giá, mà đây chính là trứng sủng vật cấp thần thoại mà Thanh Đế đã để lại cho hắn.
Lúc trước, khi Thanh Long giao quả trứng sủng vật này cho Lâm Tử Lạc.
Nó là một quả trứng sủng vật hình bầu dục tỏa ánh sáng màu vàng.
Nhưng ánh sáng vàng ngày đó đã khác bây giờ một trời một vực.
Vốn dĩ ban đầu, ánh sáng trông giống màu đồng, còn bây giờ thì lại như vàng ròng.
Hơn nữa, ban đầu trên quả trứng sủng vật không có gì cả, tuy nhiên bây giờ nó lại được bao phủ bởi những đường vân tỏa sáng rực rỡ.
Những đường vân này có bố cục rắc rối phức tạp, trông vô cùng độc đáo.