Không chỉ đông đảo về mặt số lượng, hơn nữa khoảng cách còn quá gần.
Một khi chọc tới, lỡ như đánh không lại, cả câu lạc bộ của hắn đều phải lâm vào chỗ khốn, vật tư trong kho hàng cũng sẽ không còn chút nào nữa.
Thủ lĩnh cùng mấy người có uy tín trong câu lạc bộ cùng nhau thảo luận một chút.
Cuối cùng chọn viện bảo tàng Ma Đô.
Vị trí không xa cũng không gần, cổng chính của viện bảo tàng trống trải cũng thích hợp để chiến đấu.
Đương nhiên, bọn họ cũng không kiêu ngạo đến mức dám đến đó tấn công chỉ với một trăm người.
Mà là phương án tạm thời, chờ khi nào câu lạc bộ tập hợp đủ hai trăm người, mới bắt đầu hành động.
“Được rồi, vậy chúng ta cứ chốt như vậy nhé, về mặt vũ khí mọi người tự mình chuẩn bị.” Cao Đống mở miệng nói.
Hắn chính là người thành lập câu lạc bộ Tử Thần.
Các thành viên câu lạc bộ Tử Thần đứng lên, hoan hồ một tràng.
“Theo tôi thì, còn phải đợi hai trăm người, đó là coi thường thực lực của anh em chúng ta, bây giờ nên trực tiếp mà xông lên chứ.”
“Đúng vậy, tốt nhất là sử dụng một tấm thẻ vật tư dê nướng nguyên con, hương vị của dê nướng nguyên con ngày hôm qua ăn mùi vị thực sự vô cùng ngon!”
“Mẹ nó, tôi đã gấp đến mức không chờ được nữa rồi, không được, tôi phải đi lấy thêm một túi chân giò hun khói nữa để ăn mới được.”
...
Cao Đống há miệng thở dốc, muốn nói lại thôi.
Hắn muốn khuyên các thành viên tiết kiệm vật tư một chút.
Cũng muốn nhắc nhở các thành viên gây ra động tĩnh nhỏ thôi, miễn cho đám Zombie dưới lầu chú ý.
Nhưng mà hắn biết rằng cho dù hắn có nói rồi thì cũng chẳng có người nghe.
Bởi vì nào có ai không thích được ăn uống thoải mái trong ngày tận thế chứ?
Ai lại không thích kiểu câu lạc bộ không có người quản, không có trật tự như thế nào đâu cơ chứ?
Cao Đống cuối cùng cảm thấy hắn đã đi lầm đường rồi.
Nhưng mà lại tiếc phải vứt bỏ cái câu lạc bộ do chính hắn lập nên.
Nói thẳng ra là, hắn vẫn rất hưởng thụ loại cảm giác có quyền lực, hơn nữa còn được các thành viên thổi phồng là người thành lập này.
Cho nên hắn cứ nhân nhượng, các thành viên lại tiếp tục làm càn.
“Mẹ nó, Đại Hoàng Mao, mày con mẹ nó giữ tay sạch một chút.”
Bỗng nhiên, một trận cãi nhau truyền đến.
Một người phụ nữ tay cầm côn sắt chỉ vào một người đàn ông tóc nhuộm vàng mở miệng nói.
Ở phía sau người phụ nữ, một cô gái có dáng người không tồi đang trốn.
Cao Đống không cần nhìn, cũng biết Đại Hoàng Mao lại đi sàm sỡ cô gái đó.
Đại Hoàng Mao nhìn người phụ nữ cầm côn sắt cũng không hề lúng túng chút nào.
“Tôi nói, Điền Ngưng Tĩnh, đừng ỷ vào việc bây giờ có một cái đại côn sắt cấp đồng gì đó mà diễu võ dương oai với tôi.” Đại Hoàng Mao khạc nhổ lên mặt đất.
“Anh thì biết cái gì? Để tiểu mỹ nhân này đi theo tôi sớm hơn một chút, tốt với tất cả mọi người. Chỉ có mình cô vẫn còn ngu ngốc bảo vệ cô ta.” Đại Hoàng Mao nhìn Điền Ngưng Tĩnh.
Cả người Điền Ngưng Tĩnh run lên, tức giận mở miệng nói: “Đại Hoàng Mao anh ẩn chứa cái suy nghĩ gì tôi biết, còn thuận theo anh, tôi nhổ vào, anh cũng xứng?”
Quần chúng vây xung quanh ngay lập tức bật cười ra tiếng.
Sắc mặt Đại Hoàng Mao tối sầm lại.
Hắn cảm thấy mặt mũi của hắn đều bị ném hết đi trước mặt người rồi.
“Con khốn thối tha này, đừng nóng vội, ông đây bây giờ có thân sĩ phong độ không gây sự với cô, đợi tôi tìm được cơ hội rồi, chơi cô đến mức mẹ cô cũng không nhận ra.” Đại Hoàng Mao biết bây giờ hắn tạm thời không đánh lại Điền Ngưng Tĩnh có trang bị, chỉ có thể nhả ra những lời tàn nhẫn.
“Còn chơi tôi? Anh cũng không tự tè ra một bãi nước tiểu, tự nhìn cái que tăm nhỏ của chính mình, cười chết tôi rồi.” Điền Ngưng Tĩnh nhìn thấy Đại Hoàng Mao sợ rồi, được một bước lại tiến thêm một bước nói.
Mọi người xung quanh lại cười ầm lên.
Sắc mặt của Hoàng Đại Mao càng trở nên khó coi.
Hắn đi đến một bên rút ra một cây gậy gỗ lớn.
Cao Đống không ngồi yên được nữa.
Cứ để việc này tiếp tục, chắc chắn sẽ có xung đột lớn.
“Đủ rồi.” Cao Đống đứng lên, mở miệng nói.
Chỉ có điều âm thanh của hắn quá nhỏ, bị lấn át bởi tiếng cười của mọi người.
Trông thấy cuộc náo nhiệt càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều người tụ tập ở nơi này.
Bọn họ xem náo nhiệt còn ngại chuyện chưa đủ lớn kêu to lên.
“Đánh, Hoàng Mao đừng hèn nhát, sao cậu có thể hèn hạ trước một con đàn bà chứ?”
“Bé Điền à, đánh hẳn hỏi cho anh, tôi phải nhìn xem dáng người của cô tốt như vậy, lúc đánh nhau xoay người như thế nào.”
...
Ai cũng không thèm chú ý đến.
Thang máy vận chuyển hàng hóa có thể lên thẳng tới tầng cao nhất kia, cửa thang máy từ từ mở ra.
Một người đàn ông đeo mặt nạ đi đến.
Ở phía sau hắn, còn có một bảo vệ đeo kính râm vô cùng cao lớn.