“Người anh em, đây là nhà ở của nhà họ Cổ ta ở thành phố chính, ngươi có thể để hai người anh em kia của ngươi ở lại đây cũng được.”
Cổ Trang cất tiếng nói.
“Không thành vấn đề.”
Lâm Tử Lạc giả vờ lên tiếng cùng lúc với Đại Ngốc và Quỷ Đồng.
Hai người bọn họ thì ngoan ngoãn bước xuống khỏi xe ngựa, đi vào nhà họ Cổ.
“Người anh em, không biết thế nào, ta luôn cảm giác hai người anh em này của ngươi cũng không đơn giản.”
Cổ Trang nhìn Đại Ngốc và Quỷ Đồng đi vào trong nhà, không khỏi mở miệng nói.
“Người kia là Đại Ngốc, sức mạnh cực kì khủng bố, từ trên xuống dưới tỏa ra nét đẹp sức mạnh không nói nên lời, còn Quỷ Đồng thì rất kì lạ, mỗi lần ta nhìn thấy hắn đều sẽ bỏ qua không để ý tới hắn.”
Không hổ là người có thiên phú cảm giác, cái cảm giác này của hắn cực kì chuẩn xác, rất lợi hại.
Dù sao hai người kia cũng không có năng lực che giấu bản thân kinh khủng như Lâm Tử Lạc.
“Ha ha, nói không chừng ở chung với Vận Mệnh Chi Tử là ta trong thời gian dài, bọn họ cũng trở nên đặc biệt hơn.”
Lâm Tử Lạc cười ha hả, đáp lời.
Hiện tại hắn chưa muốn để lộ thực lực của Đại Ngốc và Quỷ Đồng.
Cổ Trang cũng không để ý, hắn chỉ giả vờ như mình đã già rồi, nên lúc này cảm giác bắt đầu có sai lầm rồi.
Có đánh chết hắn cũng không ngờ được rằng, Vận Mệnh Chi Tử trong truyền thuyết lại có tận ba cái liền.
Sắp xếp cho Đại Ngốc và Quỷ Đồng xong, hai người ngồi xe ngựa xuất phát về phía cung Đế Vương.
…
“Lát nữa đến cửa cung Đế Vương, chúng ta phải xuống xe đi bộ, đến lúc đó người anh em đến điện phụ bên cạnh đại điện ngồi một chốc, chờ ta tiến cử ngươi với Đế Vương xong là có thể đi ra.”
Cổ Trang nhìn thấy đã sắp đến cung Đế Vương, bèn nói lại quy củ của cung Đế Vương một lượt.
Hắn muốn xoa dịu tâm trạng Lâm Tử Lạc một chút.
Dù sao thì đối với người dân bình thường của thế giới này mà nói, đột nhiên nhìn thấy Đế Vương của đế quốc Thea, bọn họ đều sẽ lo lắng tới mức không nói nên lời.
“Không thành vấn đề.”
Lâm Tử Lạc đáp lại.
Còn sợ lo lắng không nói nên lời?
Buồn cười, nói ra còn sợ dọa chết mấy người.
Kỳ Lân là anh trai hắn, Thanh Long là cháu gái hắn, Noahs Ark đưa cơ giáp cho hắn.
Tồn tại cấp bậc Thần Thoại còn chưa khiến Lâm Tử Lạc phải run sợ, huống hồ chỉ là một Đế Vương của cái tinh cầu bé như mắt muỗi này?
Hai người cũng đã nghĩ xong sau khi gặp được Đế Vương của Thea thì sẽ nói cái gì.
Chiếc xe ngựa lao như điên thêm mười phút rồi bắt đầu giảm tốc độ.
Giọng nói của người điều khiển xe ngựa Lão Từ cũng vang lên:
“Gia chủ, đến cung Đế Vương rồi.”
“Cái gì mà cứ gọi gia chủ mãi thế, hiện tại ta không phải gia chủ.”
Cổ Trang cười, giả vờ trách móc.
Hai người từ trên xe ngựa đi xuống.
Lâm Tử Lạc cũng coi như đã nhìn thấy cung Đế Vương trong truyền thuyết.
Cung Đế Vương này khác một trời một vực so với những kiến trúc khác trong thành phố chính Thea.
Chỉ mỗi cánh cửa lớn vàng óng trước mặt thôi đã mang lại một vẻ xa hoa ngập tràn ập vào mặt.
Đừng nói chi là vách tường bên trong, bên trên mái hiên khảm nạm những thứ sáng long lanh như ngọc trai, đây đều là những thứ tương đối quý hiếm ở thế giới này.
Nhưng cung Đế Vương dù có khí phái thế nào đi nữa, chung quy lại vẫn cho người ta cảm giác kì lạ.
Thử suy nghĩ mà xem, ở một cái xóm toàn dân nghèo đầy bần hàn lại đột nhiên xuất hiện một cung điện huy hoàng cao lớn trông rất quái dị.
Nói một câu không dễ nghe, giống như để lại một cái vỏ ốc vàng lấp lánh ở trong chuồng heo, nhìn thế nào cũng thấy khó chịu.
Nhìn thấy Cổ Trang bước từ xe ngựa xuống, một binh lính cầm đầu đám binh lính phụ trách trông coi cửa lớn, lập tức tiến lên đó.
“Xin chào, xin hỏi ngươi là?”
Thủ vệ mở miệng hỏi trước.
Hỏi như vậy là để trục xuất người lạ khi lảng vảng ở đây.
Nhưng nhìn Cổ Trang khí thế phi phàm, lại nhìn chiếc xe ngựa lớn mà chỉ quan lại quyền quý mới được sử dụng, bọn thủ vệ lập tức biết người như thế này mình không đắc tội được.”
“Không ngờ luôn, mười năm gần đây không quay về, không còn ai nhận ra ta.”
Cổ Trang không khỏi cảm thán một câu, lấy ngọc bội được khóc chữ Cổ trong lòng hắn.
Thân hình hắn đứng nghiêm, uy nghiêm mở miệng:
“Bẩm báo cho Đế Vương Thea, nói Đại tế ti khu vực thứ bảy của Sơn Hải Cao Tường, Cổ Trang có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”
Đại tế ti?
Đều là một trong số những người đứng đầu đế quốc Thea giống vị trong cung kia.
Vừa nghe thấy lão già có thân phận như vậy, đồng thời trong tay còn có ngọc bội tương ứng, đội thủ vệ lập tức xin lỗi, tiếp theo dẫn Cổ Trang đi vào trong cung điện.
Còn lại một đống người thì nhanh chóng chạy tới điện Đế Vương bẩm báo lại tin tức mà Cổ Trang vừa nói.
Lâm Tử Lạc đi theo Cổ Trang, dưới sự hướng dẫn của thủ vệ, họ đi xuyên qua một cái hành lang thật dài.
Dọc hành lang bày đầy cây xanh, hoa tươi, sắp xếp cực kì tỉ mì.