Một cú đá này đáp thẳng lên bờ vai zombie khổng lồ.
Lực đánh nặng nề ập tới, làm nó ngã ngửa ra đằng sau.
Ngay sau đó Lâm Tử Lạc lợi dụng “vô tận lĩnh vực” mà mình vừa lén mày mò mở ra được, thuấn di một cái xuất hiện ngay tại bả vai còn lại của zombie khổng lồ, cho nó thêm một cú đá.
Hai đòn đánh xuống, zombie không chống đỡ nổi nữa, cơ thể hoàn toàn ngã ngửa ra đằng sau.
Lúc cơ thể nó gần đổ xuống, một mũi khoan kim loại nhọn hoắt cắm thẳng vào sau gáy nó, đâm xuyên qua cổ, hoàn toàn xuyên thủng chỗ đó.
Từ lỗ thủng đó, một lượng lớn máu tươi chảy xuống đất, con zombie thanh đồng khổng lồ cuối cùng này lấy cách như thế mà chết ở đây.
Lựa chọn góc độ, đạp đánh vào nơi nào, vị trí ngã xuống ở đâu…
Những thứ này đều được Lâm Tử Lạc tính toán kĩ càng.
Bởi vì đằng sau chỗ con zombie khổng lồ này ngã xuống cũng chính là bức tượng điêu khắc Ngân Vũ đang nằm dưới đất.
Mà trong tay bức tượng Ngân Vũ còn nắm một cái pháp trượng đầu nhọn hoắt hướng lên trời.
Lúc zombie khổng lồ ngã xuống, vừa vặn ngã trúng cái đầu nhọn hướng lên trên của cái pháp trượng, nên cổ mới bị xuyên thủng, không có cơ hội phản kháng.
Sau khi dễ dàng giải quyết con zombie, Lâm Tử Lạc quay đầu nhìn chiến trường đằng sau.
Vẫn ổn.
Bởi vì cuộc chiến bên này kết thúc với tốc độ cực nhanh, nên hai người Đại Ngốc vẫn có khả năng ngăn cản được đám zombie kia.
Lâm Tử Lạc điều khiển Đại Ngốc toàn thân đầy máu tươi rời khỏi chiến trường, ăn gà nướng khôi phục vết thương.
Còn mình thì vỗ cánh một cái vọt vào bên trong đám zombie.
Hiện tại hắn chẳng khác nào con sói trong bầy cừu, dễ dàng tiêu diệt đám zombie khổng lồ này.
Lát sau, hắn đã chặt đầu con zombie khổng lồ cuối cùng xuống.
Giải quyết xong tất cả bầy zombie khổng lồ, hắn thở dài một hơi, vội vàng phẩy tay để hai con Ngụy Ma Thần quay về khe hở hắc ám.
Tiếp theo, hắn để cho Chiến Hồn và zombie mèo tuần tra xung quanh, rồi mới quay về mặt đất.
Trận chiến này đánh quá vội vàng.
Ban ngày tinh thần mệt mỏi, còn chưa kịp thả lỏng chút nào đã phải nghênh đón cả abayf zombies khổng lồ này.
Mấy con lừa trong đội sản xuất cũng chưa chắc đã năng suất được như này.
Lâm Tử Lạc kiểm tra tình hình của Đại Ngốc và Quỷ Đồng một chút.
Kết quả hắn phát hiện, ban nãy trên người Đại Ngốc chi chít vết thương, máu tươi tuôn như suối, nhưng hiện tại những vết thương đó đã khôi phục được một nửa, hắn đang cực kì phấn khởi gặm gà quay.
Còn Quỷ Đồng, vì không phải triệu hồi Ma Thần nhiều lần, lại chỉ dùng đến mạng nhện, cho nên không phải chịu quá nhiều tác dụng phụ, nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục.
Xác nhận hai người họ không có vấn đề gì, xong, lúc này Lâm Tử Lạc mới mở không gian trữ vật ra, chui vào.
Hoàn cảnh bên trong không gian trữ vật tương đối tốt.
Đã có ngọc thạch không ngừng làm dịu mệt nhọc, còn có “hào quang che chở” từ trứng sủng vật cấp bậc Thần Thoại không ngừng khôi phục thể lực, tinh thần.
Đồng thời, không khí bên trong cũng dễ ngửi hơn gấp nghìn lần so với bầu không khí hôi thối bên ngoài.
Lâm Tử Lạc nằm trên ghế xích đu, mãi tới khi tinh thần hoàn toàn thả lỏng mới ngồi xuống nhìn về một nơi hẻ lánh.
Chỗ đó có đống đồ vật và Linh Hồn Chi Châu rơi ra từ trên người đám zombie khổng lồ vừa bị đánh chết.
Linh Hồn Chi Châu rơi ra từ trên người đám zombie khổng lồ từ trước tới giời vẫn lớn như vậy.
Nhất là viên có kích thước lớn nhất trong số đó, không khác bao nhiêu so với một quả tạ.
Lâm Tử Lạc cảm thấy thứ đồ chơi này chỉ có thể rơi ra từ trên người zombie bạch ngân khổng lồ mà thôi.
Chẳng qua, đống Linh Hồn Chi Châu này chỉ dùng một phần cho chính mình, còn lại tất cả đều đưa cho trứng sủng vật, cho nên hắn cũng không để ý quá nhiều, quay đầu nhìn sang đống đồ rơi ra từ trên người zombie khổng lồ.
Trong đó có một cái rương sáng long lanh hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Hay lắm, không ngờ còn có thể rơi ra một cái rương bảo vật cấp kim cương.
Lâm Tử Lạc lập tức tỉnh táo lại.
Đã lâu rồi hắn không được mở rương bảo vật cao cấp.
Cho nên hắn không chờ nổi nữa, lập tức đi tới cạnh cái rương nhặt nó lên.
Dưới tác dụng của ngón tay vàng phổ thông “thợ săn rương bảo vật”, cái rương nhanh chóng đucợ mở ra.
“Người chơi Nhai Tí mở thành công bảo rương cấp kim cương.”
“Người chơi Nhai Tí mở rương cấp kim cương, nhận được sự củng cố của rương bảo vật, không gian trữ vật của bản thân tăng thêm 10,4 mét khối.”
…
Ồ, rương bảo vật cấp kim cương này có phẩm chất khá cao, đến cả gia tăng không gian trữ vật bình thường thôi cũng hơn 10 mét khối.
Điều này càng khiến Lâm Tử Lạc mong chờ hơn, xem mở nó ra có thể nhận được bảo bối gì.
Sau khi hào quang chói mắt biến mất, hắn nhìn vào trong rương.
Bên trong đó có tất cả là ba đồ vật.
Trong đó có hai cái bình đựng đầy một dung dịch, được bịt kín.
Còn có một viên đá màu bạc trắng.
Lâm Tử Lạc lấy cái bình được bịt kín ra trước.
Bởi vì hắn rất quen thuộc với thứ đồ chơi này.