Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 866 - Chương 866 - Phi Vụ Lớn

Chương 866 - Phi Vụ Lớn
Chương 866 - Phi Vụ Lớn

Theo Lâm Tử Lạc được biết thì những cái tên mà Thích Nguyên Võ định khắc ra lên tới hơn hai trăm cái…

Lại thêm một lúc lâu, Lâm Tử Lạc vẫn luôn suy nghĩ kế hoạch đột nhiên trong mắt lóe ra ánh sáng.

Hắn nhìn về phía Thích Nguyên Võ, vỗ vỗ bờ vai hắn, nói:

“Nguyên Võ à, những kỹ xảo chiến đấu mà hôm nay ta dạy cho ngươi, ngươi có còn nhớ không.”

Thích Nguyên Võ lập tức gật đầu, thành khẩn nói:

“Đại nhân nói gì ta cũng nhớ kĩ, tuyệt đối không dám quên.”

Thực ra ban nãy khi hắn đã khắc xong lên tấm ván kim loại kia, thấy Lâm Tử Lạc còn chưa suy nghĩ xong, đã chọn đi ôn tập lại những kỹ xảo chiến đấu mà hôm nay Lâm Tử Lạc dạy cho mình.

Nghe hắn nói vậy, Lâm Tử Lạc hài lòng gật đầu, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn.

Hắn hỏi ngược lại:

“Vậy ngươi có muốn làm một phi vụ lớn không?”

“Lớn? Cái gì lớn?”

Thích Nguyên Võ khó hiểu hỏi.

Hắn không kịp phản ứng lại ý nghĩ của Lâm Tử Lạc.

“Cũng là đi làm một chuyện khiến cho quái thú đại dương và zombies khổng lồ đều phải nỗ lực trả một cái giá thật lớn.”

Lâm Tử Lạc mở miệng nói.

Nghe thấy vậy, Thích Nguyên Võ đâu thể nhịn thêm được nữa, hắn kích động lập tức tỏ thái độ:

“Đại nhân, chỉ cần khiến cho đám quái thú đại dương và zombies khổng lồ phải trả cái giá thật đắt, lên núi đao xuống biển lửa ta cũng tình nguyện làm.”

“Khụ khụ, còn chưa tới mức độ kinh khủng như thế, bình tĩnh một chút.”

Nhìn thấy Thích Nguyên Võ đang kích động, hận không thể lập tức lao ra tiêu diệt đám zombies khổng lồ, Lâm Tử Lạc khuyên.

“Đại nhân, vậy ngươi nói đi, bây giờ chúng ta phải làm gì.”

Thích Nguyên Võ kiềm chế tâm trạng đang kích động của mình, mở miệng nói.

“Hiện tại? Hiện tại thì đúng là có một chuyện. Thế này đi, ngươi ngủ một lúc đi, ta phải rời đi trước bận rộn một lúc, đại khái là bốn năm tiếng nữa ta sẽ quay lại.”

Lâm Tử Lạc mở miệng nói.

“Không thành vấn đề!”

Thích Nguyên Võ trả lời như đinh đóng cột.

Lâm Tử Lạc gật nhẹ đầu, sau đó ánh sáng truyền tống lóe lên, đưa hắn vào không gian trữ vật.

Đối với việc Lâm Tử Lạc truyền tống rời đi, Thích Nguyên Võ không quá kinh ngạc.

Trước đó ở ngay trước mặt hắn, Lâm Tử Lạc đã làm việc này rồi.

Ngược lại là câu nói trước lúc rời đi của hắn đã khiến Thích Nguyên Võ cảm động cúi gằm đầu xuống, nước mắt sắp rơi ra.

Đại nhân quá vĩ đại!

Một lần hành động tốn tận bốn năm tiếng đồng hồ, chắc chắn là một chuyện cần bỏ ra rất nhiều tâm huyết.

Mà hắn thì lại thoải mái cho mình đi nghỉ ngơi, một mình hắn đi làm chuyện cần dốc hết tâm sức.

Quả là một vĩ nhân!

Không được, sao Thích Nguyên Võ hắn có thể hưởng lạc không như thế được?

Nhân lúc đại nhân đang nỗ lực, hắn cũng cần luyện tập khắc khổ, đề cao kỹ xảo chiến đấu của mình!

Nghĩ đến điều này, Thích Nguyên Võ lập tức tràn ngập động lực.

Lúc này hắn ở tại chỗ nghiên cứu, tiếp tục tập luyện kỹ xảo chiến đấu.

Tinh thần như vậy khiến người khác phải tặc lưỡi.

Mà nhìn lại hiện tại trong không gian trữ vật.

Lâm Tử Lạc được cho là đi làm một chuyện tốn nhiều công sức lại đang nằm trên cái giường lớn xa hoa của mình, đắp chăn bằng nhung lụa, thoải mái tiến vào mộng đẹp.

Năm tiếng sau, bầu trời đã sáng hẳn.

Ánh sáng mờ mờ hắt xuống mặt biển, trông rất thơ mộng.

Trên bờ biển, Thích Nguyên Võ đang cầm vuốt thú, huy động rất bài bản.

Sau khi Lâm Tử Lạc rời đi, hắn bắt đầu luyện tập, cho tới bây giờ vẫn chưa ngừng nghỉ một giây nào.

Ngay khi hắn dốc hết sức chăm chú tập luyện thì nghe thấy tiếng bước chân vang lên.

Hắn quay đầu nhìn lại, kinh ngạc phát hiện có nhân loại xuất hiện ở nơi này.

Đó là một người đàn ông cường trang cao bốn mét, trên vai có một đứa bé đang ngồi, hai người giống như đang đi du lịch, khoan thai tiến tới chỗ vết nứt.

Đây là…

Thích Nguyên Võ hơi kinh ngạc, muốn mở miệng nhắc nhở hai người này rời đi, kết quả hắn đột nhiên cảm giác được trên thân người đàn ông cường tráng và đứa bé đó tỏa ra một hơi thở quen thuộc.

Là hơi thở của đám zombies khổng lồ!

Trong cơ thể của bọn họ có virus của zombie khổng lồ!

“Các ngươi…”

Thích Nguyên Võ còn chưa nói hết đã nhìn thấy một luồng sáng truyền tống lóe lên.

Ngay sau đó Lâm Tử Lạc xuất hiện ở địa điểm mà hắn đã biến mất tối qua, đồng thời duỗi thẳng lưng một cái.

“Ai da, đợi bốn năm tiếng đồng hồ, cuối cùng các ngươi cũng tới.”

Lâm Tử Lạc ngáp một cái, mở miệng nói.

Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Thích Nguyên Võ, hơi kinh ngạc hỏi:

“A, Nguyên Võ à, sao ngươi không đi nghỉ vậy.”

“Được rồi, cái này không quan trọng, tới đây, làm quen một chút, hai người này rất giống ngươi, đều từng nhiễm virus zombies khổng lồ.”

Uống virus biến chủng của zombies khổng lồ, đương nhiên cũng tính là từng bị nhiễm bệnh.

Cái gì!

Trên thế giới này, ấy vậy mà còn có người có cảnh ngộ giống với ta!

Thích Nguyên Võ nhìn Đại Ngốc và Quỷ Đồng như thể đang nhìn thấy người thân đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách.

"Tên hắn là Đại Ngốc, hắn tên là Quỷ Đồng. Cả hai đều là những người có ý định tiêu diệt zombie khổng lồ để chuộc tội."

Lâm Tử Lạc giới thiệu.

Bình Luận (0)
Comment