Hệ Thống Bàn Tay Vàng Tại Tận Thế ( Bản Dịch )

Chương 90 - Chương 90 - Hàng Hóa Độc Quyền

Chương 90 - Hàng Hóa Độc Quyền
Chương 90 - Hàng Hóa Độc Quyền

Lướt qua lướt lại hàng hóa.

Lâm Tử Lạc rất thất vọng.

Chuyện gì thế này, rõ ràng đồ vật bên trong cửa hàng không hề đổi.

Mà hắn lại hoàn toàn không hề vui sướng kích động như kiếp trước khi dạo cửa hàng.

Ồ.

Hóa ra là ta quá giàu có.

Vậy thì khó trách.

Đống hàng hóa này, ta đều nhìn không vừa mắt.

“Tinh, kiểm tra đo lường nhận thấy ký chủ không hài lòng với vật phẩm ở cửa hàng Ma Đô, bây giờ đã khai thông quyền hạn mua sắm các hàng hóa bí mật trong cửa hàng Ma Đô.”

“Tinh, kiểm tra đo lường nhận thấy ký chủ không hài lòng với vật phẩm ở cửa hàng Ma Đô, bây giờ đã khai thông quyền hạn mua sắm các hàng hóa bí mật trong cửa hàng Ma Đô.”

Ngay lúc Lâm Tử Lạc đang tự hỏi mua cái gì.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống Ngón tay vàng vang lên như tiếng trời vậy.

Vãi chưởng, cái này... cái này có ý gì đây.

Lâm Tử Lạc tỏ vẻ hắn biết rằng có những doanh nhân ẩn náu trong thành phố.

Nhưng mà tuyệt đối chưa từng nghe qua bên trong cửa hàng còn có vật phẩm được che giấu.

“Tinh trong mỗi một cửa hàng của thành phố đều sẽ có hàng hóa bí mật của thành phố đó.”

“Tinh, hàng hóa độc quyền bí mật của thành phố yêu cầu người chơi phải có cống hiến rất lớn cho thành phố mới có thể mua sắm, bây giờ sẽ mở quyền hạn mua sắm cho ký chủ.”

Vãi chưởng, chuyện này quả thực chưa từng nghe qua.

Nghĩ lại cũng phải, trước kia hắn cũng chưa từng cống hiến nhiều cho thành phố.

“Để ta xem bên trong cửa hàng Ma Đô có ẩn chứa bảo bối gì nào?”

Lâm Tử Lạc ấn vào giao diện, thành công tìm được cái nút mới xuất hiện “Vật phẩm cửa hàng Ma Đô che giấu”.

Vừa ấn vào đã thấy, bên trong chỉ có ba hàng hóa lẻ loi.

“Huy chương người danh dự Ma Đô: Giá bán 200.000 đồng vàng Tồn kho: 1”

“Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô: Giá bán 12.000 đồng vàng Tồn kho: 10”

“Ấn ký người bảo vệ Ma Đô: Giá bán 10.000 đồng vàng Tồn kho: 20”

Cửa hàng mua sắm có thể cho phép nhìn thấy hình ảnh của hàng hóa.

Lúc nhìn đến tấm ảnh “Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô”, cuối cùng Lâm Tử Lạc cũng phản ứng lại.

Món đồ này, hắn từng thấy, hơn nữa còn rất có ấn tượng!

Trước kia nhìn thấy một vị Chiến thần của Vương quốc Rồng từng mặc.

Có điều phong cách của hắn cũng tương tự như vậy.

Nhưng mà màu sắc là màu vàng kim, chi tiết của bộ quần áo càng thêm tinh xảo, câu thần chú được in trên đó cũng nhiều hơn.

Một vật phẩm có thể để cho Chiến thần luôn mặc, chắn chắn là một món bảo bối!

Đáng tiếc, hàng hóa ở bên trong cửa hàng thành phố không cách nào xem được thuộc tính.

Bắt buộc phải mua, mới có thể biết chính xác thuộc tính được.

Bởi vì cứ tính là cùng một đơn hàng hóa, ở mặt thuộc tính cũng sẽ có nhiều điểm khác biệt.

Có điều chênh lệch cũng sẽ không quá lớn, sẽ có biến động một chút.

Còn về “Huy chương người danh dự Ma Đô”.

Món đồ này, Lâm Tử Lạc cũng không thèm suy xét thêm một chút.

Trong trò chơi ngày tận thế, những sản phẩm có điều kiện mua hàng nghiêm ngặt như vậy, đều đã được giảm giá rất mạnh.

Dưới tình hình được giảm giá nhiều như vậy, vẫn còn giá trên trời như thế.

Thứ đồ này vĩnh viễn không phải hắn hiện tại có thể suy xét đến.

Lâm Tử Lạc suy xét giữa “Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô” và “Ấn ký người bảo vệ Ma Đô” một chút.

Quyết đoán lựa chọn “Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô”.

Bây giờ có giảm giá, đương nhiên là mua đồ đắt.

Dù sao chỗ cửa hàng này cũng không chạy mất được.

Qua một lúc suy nghĩ, “Ấn ký người bảo vệ Ma Đô” cần phải có mười nghìn đồng vàng, hắn cũng có thể bỏ ra được.

“Người chơi “Nhai Tí” có phải xác định mua “Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô”, vì người chơi được giảm giá 50% cho một lần mua sản phẩm nên nó sẽ có giá 6.000 đồng vàng. "

Âm thanh máy móc vang lên.

“Chắc chắn mua.”

Lâm Tử Lạc mở miệng nói.

“Mua “Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô” thành công, chi trả 6000 đồng vàng, người chơi còn dư 545 đồng vàng.”

“Đồng phục người giữ gìn trật tự Ma Đô hiện đã đóng gói vào bên trong tấm thẻ, kích hoạt thẻ là có thể nhận được.”

Trong tay Lâm Tử Lạc xuất hiện một tấm thẻ.

Đây là cơ chế của cửa hàng.

Bất luận là mua sắm hàng hóa nào, cuối cùng cũng đều biến thành tấm thẻ hết.

Đây là để phòng ngừa thể tích hàng hóa mua được quá lớn, không gian lưu trữ không đủ dùng.

“Xin hỏi, người chơi “Nhai Tí” có còn cần mua hàng hóa gì không?”

“Không cần nữa.”

Lâm Tử Lạc mở miệng nói.

Còn dư 545 đồng vàng, vẫn là nên để tích cóp để mua “Ấn ký người bảo vệ Ma Đô” đi.

“Cảm ơn ngài đã đến, hoan nghênh lần sau lại đến.”

Nói xong một câu khách sao này, cửa của cabin kim loại chậm rãi mở ra.

Lâm Tử Lạc đi ra cabin kim loại, co duỗi cơ thể một chút.

Đại Ngốc ngồi im trên ghế.

Đúng rồi.

Hẳn là trên người Đại Ngốc cũng có một chút đồng vàng.

Bình Luận (0)
Comment