Nhìn phần thưởng nhiệm vụ một cái, ngoài danh vọng, kim tệ, kinh nghiệm thông thường ra.
Còn lại một phần thưởng là đạt được một đạo cụ cấp thanh đồng.
Lâm Tử Lạc liếc nhìn một cái, phát hiện ra đạo cụ phần thưởng nhiệm vụ của Đại Ngốc là ‘con mắt trinh sát’
Ừm, ngươi nhìn xem.
Đây chẳng phải là không gặp may sao?
Mà phần thưởng nhiệm vụ mà hắn ban cho Đại Ngốc kia cũng bình thường.
Đối với Đại Ngốc mà nói nhiều kim tệ hơn một chút.
Rất tốt, khoảng cách ‘ấn ký của người thủ hộ Thượng Hải’ lại gần hơn một bước rồi.
Lâm Tử Lạc đưa ‘thanh đồng cự chuỳ’ cho Đại Ngốc.
Đại Ngốc nhận lấy ‘thanh đồng cự chuỳ’, trên mặt lại nở một nụ cười.
Tựa như muốn biểu đạt rằng nó rất hài lòng với trang bị này.
Cái này rất khó đó nha.
Nụ cười của Đại Ngốc bình thường chỉ có lúc được ăn gà nướng mới xuất hiện thôi.
Tiếp sau đó Đại Ngốc liền cầm chiếc cự chuỳ lắc lư.
Lâm Tử Lạc lại chọn mở chiếc bảo rương bạch ngân ra.
Trong game mạt thế có thiết lập khi một con quái vật sẽ phát nổ sẽ tuôn ra một vật phẩm.
Giết BOSS, một là rơi xuống 1 vật phẩm, 2 là rơi xuống một bảo rương.
Bảo rương này rơi xuống không phải là bảo rương hoang dã, có thể di chuyển, cũng không cần chờ thời gian mở ra.
Chỉ là xét trên phương diện đồ có được, sẽ kém hơn bảo rương hoang dã một chút.
“Người chơi ‘Nhai Tí’ mở được bảo rương bạch ngân thành công”
“Khi người chơi ‘Nhai Tí’ mở bảo rương bạch ngân, nhận được sự bảo vệ từ bảo rương, không gian trữ vật mở rộng thêm 0.3 m3.”
“Sau khi người chơi ‘Nhai Tí’ mở bảo rương bạch ngân ra, kinh nghiệm được gia tăng, nhận được 50 điểm kinh nghiệm”
“Người chơi ‘Nhai Tí’ lục soát trong bảo rương bạch ngân một lượt, lấy ra được 270 đồng vàng.”
Ánh sáng màu trắng tản ra.
Hai vật phẩm xuất hiện trước mặt của Lâm Tử Lạc.
Một cái là chiếc quần loé lên ánh sáng màu trắng.
Một cái là chiếc thẻ vật tư.
Không lỗ, không lỗ một chút nào.
Bảo rương này có thể mở ra được một cái quần cấp bạch ngân cũng đủ rồi.
Lâm Tử Lạc cầm chiếc quần lên.
“Quần chiến bền bỉ”: Trang bị cấp bạch ngân, quần có tính bền dẻo rất tốt, trong chiến đấu có thể hỗ trợ người chơi rất tốt.
Thuộc tính: Thể chất cộng 3, độ nhanh nhẹn cộng 1. Giảm thời gian kéo dài 20% hiệu ứng tiêu cực mà người chơi phải chịu
Thuộc tính của chiếc quần rất khá.
Hiệu ứng tiêu cực như mù loà, chóng mặt, tổn thương.v.v…
Thời gian giảm xuống, rất có khả năng trận chiến sẽ lật ngược tình thế.
Lâm Tử Lạc đắc ý mặc chiếc quần vào.
Thăng tới cấp 10 còn có 1 điểm thuộc tính tự do.
Lâm Tử Lạc không do dự thêm điểm vào phần tinh thần.
Hiện tại hắn là người song chức nghiệp.
Vì vậy cần phải phát triển các thuộc tính một cách toàn diện.
Thuộc tính cơ bản của Lâm Tử Lạc lúc này lại xuất hiện không ít thay đổi.
Thuộc tính cơ bản: Sức mạnh: 28; tinh thần: 20; thể chất: 23, độ nhanh nhẹn: 25
Hoàn mỹ!
Còn có vật phẩm phát nổ do càn quét zombie trước đó.
Hai trang bị và mấy đạo cụ.
Hai trang bị đó hoàn toàn không xứng ở trên người của Lâm Tử Lạc.
Vừa hay Đại Ngốc cũng đang thiếu một bộ trang bị.
Lâm Tử Lạc liền đưa hết một lượt cho Đại Ngốc.
Như vậy, thực lực của Đại Ngốc sẽ không thua hắn quá nhiều.
Xử lý xong những thứ này, Lâm Tử Lạc cũng không muốn đi giết zombie nữa.
Hắn để cho Đại Ngốc đi xuống nhặt những vật phẩm phát nổ do hắn vừa dùng ‘địa thứ đột kích’ để giết đám zombie kia về.
Hắn thì lên tầng 5 tìm lấy một căn phòng có cái bàn.
Sau khi cài đặt con mắt trinh sát trên mặt đất.
Lâm Tử Lạc nằm trên chiếc bàn.
Sau khi hỏi hệ thống ngón tay vàng mấy vấn đề.
Xác nhận được suy nghĩ của mình.
Đó chính là trước ngày thứ 9 của mạt thế.
Nếu như tạm thời hắn không tìm ra được chức nghiệp thích hợp, vậy thì chon chuyển chức Huyễn Ảnh trước, lấy ra thông cáo với thế giới.
Còn về chức nghiệp còn lại thì không vội.
Hệ thống ngón tay vàng có từng bổ sung rằng.
Chức nghiệp thứ 2 sau khi chuyển chức thành công, điểm thuộc tính chưa được cộng vào cấp trước đó sẽ được cộng bù.
Lúc này Đại Ngốc cũng quay lại rồi.
Trong tay nó cầm toàn là đồ mới nhặt về ở dưới tầng.
Lâm Tử Lạc nhìn qua một lượt, phát hiện ra không hề có đồ gì tốt.
“Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, sau này còn phải quay trở về câu lạc bộ tử thần, hy vọng bọn chúng sẽ tập trung ở một chỗ, như vậy mới có thể nhanh chóng tiêu diệt toàn bộ viện bảo tàng.”
Chuyện cần suy nghĩ đều đã suy nghĩ xong rồi.
Lâm Tử Lạc đắc ý chìm vào trong giấc mộng.
Hiện giờ đang là rạng sáng ngày thứ 5 của mạt thế.
…
Tận thế ngày thứ sáu, lúc hai giờ chiều.
Lâm Tử Lạc mở mắt sau giấc ngủ trưa.
Đã một ngày kể từ khi hắn trở về từ thư viện Thượng Hại.
Vì thứ năm ngủ quá muộn, nên dậy hơi trễ.
Lâm Tử Lạc suy nghĩ một hồi.
Cuối cùng quyết định dành một ngày tính sổ với toàn bộ zombies trong thư viện.
Nghĩ thử cũng biết.
Nếu bây giờ trở về câu lạc bộ Tử Thần, nhân số cũng chưa chắc có thể tụ tập đủ.
Thời gian này nếu giết nhiều zombies hơn chẳng phải sẽ hay hơn sao.