Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Tất cả mọi người sững sờ luôn, rốt cục thì mọi chuyện là như thế nào vậy?!
Mọi người ở đây há to miệng đến mức có thể nuốt vào một cái trứng gà, biểu cảm
như là gặp ma giữa ban ngày!
Cái tên Kiếm ca xấu đau xấu đớn này lại thật sự là đại ca xã hội đen sao?! Một
đám vênh mặt lên trời thế mà vừa thấy mặt đã gọi hắn là lão đại?!
ĐM nó chứ còn gọi Thẩm Giai Di là chị dâu?!
- Trương… Trương đại sư, chuyện là thế nào vậy?! – Dương Tử Long ngây ngẩn cả
người, hắn cảm thấy hôm nay giống như là nằm mơ vậy!
- Ừ, rồi, bình thường thôi là được, khiến người khác sợ hãi thì không được
đâu. – Trương Tiểu Kiếm ngồi trên sofa, chân vắt chéo, cực kỳ bình tĩnh gật
đầu: - Chờ trước cái đã, nghe nói lát nữa người của đối phương sẽ đến.
- Vâng lão đại! – Ngụy Đồng dẫn đầu đáp lại một tiếng, sau đó cả đám mới bắt
đầu yên lặng đứng ở sau lưng Trương Tiểu Kiếm.
Kim Jae Woo thấy cảnh tượng này không khỏi hoảng sợ.
Nhưng dù sao hắn cũng là người từng trải, dám gọi người tới là đã nói rõ trước
kia hắn cũng từng vào giang hồ.
Hắn ngồi ở chỗ kia khoác áo, nhìn chằm chằm vào đoàn người Trương Tiểu Kiếm,
cười he he:
- Không ngờ cũng đến đây, không ít người, thế càng tốt, chờ lát nữa có thể
làm cho chúng mày biết được, cái gì gọi là giang hồ chân chính!
Ừ, thằng này vừa sốt ruột cái ngược lại là nói chuyện lưu loát…
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại là mười phút trôi qua, một nhóm mười hai
người hùng hổ xông vào cửa đạo quán Taekwondo. Những người này đều mặc quần áo
giống nhau y đúc, chính là kiểu jacket đầy đinh bạc, quần da bó sát người, còn
đeo dây xích kéo lê lết trên đất.
Chân đi giày cao bồi màu đen, loại mà gót chân còn có ròng rọc ấy.
Cầm đầu là một thằng để quả tóc Mohican, đeo khuyên trên mũi, mặt mày bầm dập,
vừa vào cửa lập tức kêu lên:
- Bà nội nó chứ, thằng nào láo lếu trước mặt Tiểu Kim đệ đệ của tao đấy?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ngụy Đồng: “…”
Lâm Tử Kiện và những người khác: “…”
À… Ừm… Thế giới này thật là nhỏ quá nhỉ…
Kim Jae Woo vừa thấy nhóm người này lập tức chạy lên:
- Đao ca, em ở đây nè!
- Biết. – Đao Phiến hỏi tới tấp: - Mày nói cái thằng vừa láo lếu với mày ở
chỗ nào? Tao xem thử xem thằng loz nào dám đụng tới người tao bảo kê!
- Chính là hắn! – Kim Jae Woo chỉ ngón tay vào Trương Tiểu Kiếm đang ngồi
trên sofa: - Thằng này không chỉ bắt nạt em, còn giành gái với em!
Đao Phiến vừa quay đầu qua, nhất thời nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm ngồi vắt chéo
chân ở chỗ đó…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +38 đến từ Quách Tu!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +36 đến từ Sa Đức Minh!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ…”
Ước chừng một chuỗi điểm số khiếp sợ thật dài quét trên màn hình!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Có nhất thiết phải sợ hãi đến thế không hả…
Trương Tiểu Kiếm chỉ sửng sốt một chút, nhưng Đao Phiến lại suýt nữa sợ chết
khiếp nhé!
Tesla Trooper Trương Tiểu Kiếm ca kìa!
- Đây… Đây… - Trong nháy mắt, Đao Phiến chảy đầy mồ hôi lạnh, ậm ừ cả buổi
cũng không nói được câu nào, ngược lại Trương Tiểu Kiếm giúp hắn nói một câu:
- Hình như người hắn nói là tôi đấy…
Đao Phiến: “…”
Ngụy Đồng: “…”
Quần chúng vây xem không rõ chân tướng cùng biết rõ chân tướng: “…”
“Điểm số khiếp sợ +15, +16, +5, +7, +5…”
Đậu má, thằng này còn nói là Kiếm ca chỉ làm bộ trước mặt hắn mà thôi?! Đậu má
nó chớ không thể chấp nhận được!
- Mày nói… - Đao Phiến nhìn Kim Jae Woo, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm, cảm giác
toàn thân không khỏe: - Mày gọi điện thoại cho tao, bảo tao lại đây, chính là
vì Kiếm ca?
Kim Jae Woo: “…”
Lần này Đao Phiến tức không nhẹ, nhảy cẫng lên, cốc một phát vào đầu hắn:
- ĐKM nó chứ mày cũng dám lên mặt với Kiếm ca!
“Bốp!”
Lại nhảy cẫng lên, cốc một phát vào đầu:
- Kiếm ca của tao còn cần phải lên mặt với mày sao? Hả?!
“Bốp!”
Lại nhảy cẫng lên, cốc một phát vào đầu:
- ĐKM nó chứ mày cũng đéo chịu soi gương mà xem! Nhìn cái mặt loz của mày
kìa, cũng dám vênh mặt với Kiếm ca, hả!
“Bốp!”
Đánh một trận, “Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp ----!”
Đến cuối cùng Kim Jae Woo sắp khóc:
- Em… Em đâu có biết đâu mà, em còn tưởng chỉ cần có Đao ca là đủ…
- Có tao là đủ?! – Đao Phiến nói đến đây lại càng tức: - Mười hai thằng bọn
tao cộng lại còn không đủ cho Kiếm ca đánh! Tổ sư nó chứ ai cho mày dũng khí
để vênh váo trước mặt Kiếm ca? Lương Tĩnh Như sao?!
Kim Jae Woo: “…”
Thẩm Giai Di: “…”
Ngụy Đồng: “…”
Quần chúng vây xem không rõ chân tướng và hiểu rõ chân tướng: “…”
“Điểm số khiếp sợ +11, +12, +9, +13, +8…”
Chuyện hôm nay hơi rối rắm, hơi rối rắm nhỉ…
Mấy người Thẩm Giai Di suy nghĩ nát óc cũng không hiểu ---- Rốt cục là đang
xảy ra CLGT? Cầu giải đáp nghi hoặc!
Một đám người như vậy hùng hổ xông vào, ai biết chớp mắt một cái đã biến thành
mèo con trước mặt Kiếm ca?! Cả thế giới đều xuyên việt hết rồi à?!
Ánh mắt Thẩm Giai Di càng sáng hơn!
Nhìn xem thể diện của Kiếm ca kìa!
- Được rồi được rồi, làm vừa vừa thôi. – Trương Tiểu Kiếm phất tay nhẹ nhàng,
Đao Phiến “bốp” thêm một cái nữa rồi đứng nghiêm, sau đó thành thành thật thật
đứng sang bên ---- Hắn còn nhớ rất rõ ràng buổi chiều bị đánh bầm dập như thế
nào nhé!
Đối mặt với Tesla Trooper, có muốn không quỳ cũng không được!
Trương Tiểu Kiếm từ từ đứng dậy, đi đến trước mặt Kim Jae Woo, sau đó vỗ vai
hắn một cách nhẹ nhàng, nói:
- Người trẻ tuổi, anh chém gió thì không sao, nhưng mày chém gió, nguy hiểm
lắm.
Kim Jae Woo: “…”
Thẩm Giai Di: “…”
Ngụy Đồng: “…”
Quần chúng vây xem không rõ chân tướng và hiểu rõ chân tướng: “…”
Có thể chấm 99 điểm cho thần thái! Thiếu một điểm là sợ mày kiêu ngạo!
Kim Jae Woo quả thực buồn bực muốn bay lên. Hôm nay đã triệt để mất hết mặt
mũi trước mặt Thẩm Giai Di rồi giời ơi là giời! Còn bị đánh, còn cương cứng,
gọi người tới cũng không có tác dụng, vậy thì sau này hắn còn mặt mũi nào nữa
mà sống trên đời!
Ngược lại là đám người Ngụy Đồng Đao Phiến ấy, nhìn Trương Tiểu Kiếm bằng ánh
mắt tuyệt đối như là nhìn thấy Idol ---- Kiếm ca nói câu này, quá cmn có thần
thái!
- Rồi, đều tan đi tan đi. – Trương Tiểu Kiếm vẫy tay nhẹ nhàng: - Nên làm gì
thì làm cái đó đi, đừng đứng trước mặt tao chướng mắt.
Đao Phiến “bùm” một phát:
- Dạ Kiếm ca! Em đi đây Kiếm ca!
Cả đám xoay người chuẩn bị chuồn, ai biết lại bị Trương Tiểu Kiếm gọi lại:
- Chờ chút, tao chưa nói bọn mày có thể đi.
Trong chớp mắt, một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trên trán Đao Phiến, Đao
Phiến tươi cười đón tiếp:
- Kiếm ca còn gì cần phân phó?
- Chuyện hôm nay, không được phép gây chuyện lần nữa. – Trương Tiểu Kiếm thản
nhiên nói: - Tao không hi vọng nghe thấy tin tức chúng mày lại gây chuyện.
Đao Phiến gật đầu thật mạnh:
- Dạ, dạ!
Lúc này Trương Tiểu Kiếm mới hài lòng gật đầu:
- Đi đi.
- Dạ Kiếm ca! Em đi đây Kiếm ca!
Cả đám người chuồn mất hút trong nháy mắt.
- Haizzz, không ngờ lại là người quen. – Trương Tiểu Kiếm quay đầu nhìn Dương
Tử Long, nghi hoặc: - Anh nhìn tôi thế làm gì? Đúng rồi, quầy thu ngân ở đâu?
Tôi làm cái VIP, thuận tiện mời Thẩm Giai Di làm huấn luyện viên tư nhân của
tôi luôn.
Vừa nghe vậy, Thẩm Giai Di hưng phấn muốn xỉu!
Thậm chí ánh mắt nhìn Trương Tiểu Kiếm tràn đầy đầy ánh sao! Biến thành fan
cuồng trong nháy mắt!
Bà mày quả nhiên là không nhìn nhầm người!
Người đàn ông có bản lĩnh như thế, nếu không theo đuổi thì quả thực là không
thể tha thứ được!
Quả thực hoàn mỹ luôn!
Thậm chí lúc này Thẩm Giai Di còn nhìn diện mạo của Trương Tiểu Kiếm ngày càng
thuận mắt hơn ---- Phải xấu thế mới an toàn chứ! Không sát gái nhé! Nếu như
hắn còn đẹp trai nữa, vậy thì ĐKM nó chứ đi ra ngoài gái nó lại chả bu đầy
đường!