Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
“Phù… Phù…”
Con rồng nằm trên núi vàng ngủ ngon giấc, ngủ một lát còn sung sướng lật mình
một cái.
Vốn dĩ nếu người khác gặp phải tình huống này thì nhất định là sẽ suy xét xem
mình sẽ chết kiểu gì trước cái đã. Nhưng tiếc rằng Trương Tiểu Kiếm không phải
là người bình thường, bởi vì hắn lại rất là ngạc nhiên phát hiện, con rồng này
nó không có mặc quần áo!
- Hệ thống hệ thống! – Vẻ mặt Trương Tiểu Kiếm rất là sung sướng: - Mày nói
xem con rồng này là đực hay cái vậy?
Hệ thống:
- Cậu đừng có suy nghĩ bay xa quá thế được không?
Trương Tiểu Kiếm:
- Không được. Khó lắm mới có thể nhìn thấy, tao nhất định phải tìm hiểu một
phen mới được…
Hắn nói rồi bắt đầu di động men theo vách tường.
Lại nói, rồng xác thực là một loại sinh vật cực thích những thứ lấp lánh.
Những thứ phát sáng trong hang động này rất đa dạng, cho nên hoàn toàn không
cần lo lắng không đủ sáng.
Thế là Trương Tiểu Kiếm di chuyển chừng ba cây số, rốt cục đi tới chỗ đuôi con
rồng.
Sau đó con rồng lại lật người…
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Cái đệt! Con này lật mình gì mà khéo thế…
Bố mày méo tin!
Tiếp tục thôi!
Trương Tiểu Kiếm lại nhanh chóng đi hơn ba ngàn mét. Hắn vừa đi vừa nghĩ, con
rồng bự tổ chảng thế này, lỡ như là con đực thì “gậy” nó phải bự tới mức nào
nhỉ? Dài năm mươi mét?
Nghĩ đến đây, Trương Tiểu Kiếm lập tức rùng mình ớn lạnh. Thiệt đáng sợ thiệt
đáng sợ!
Lần này hắn lại đi thêm ba ngàn mét, sau đó đứng ở chỗ gốc đuôi con rồng nhìn
từ trên xuống dưới từ trước ra sau từ trái qua phải nhìn suốt nửa giờ…
Méo có!
Con rồng này lại không có “cây gậy” vướng víu kia!
Giới tính tộc rồng of Trương Tiểu Kiếm đã xác nhận xong! Quả nhiên là một con
rồng cái!
- Ha ha ha ha ha! – Trương Tiểu Kiếm cười to: - Quả nhiên là rồng cái! Ây dà
chỉ cần là rồng cái thì đơn giản roài ha ha ha ha ha!
Hệ thống:
- Kiếm ca bị dạy hư rồi…
- Mày nói thế không phải vô nghĩa sao? – Trương Tiểu Kiếm cả giận: - Nếu là
mày biết rõ chỉ còn không đầy bảy tháng một năm sau là địa cầu sẽ hủy diệt thì
mày không vội vàng à?
Nói tới đây, Trương Tiểu Kiếm chợt sờ cằm nói:
- Nhưng phải hỏi trước là, tao ở nơi nảy hẳn là cũng có thể chọn nghề đúng
không? Ví dụ như là ma pháp sư hay là kiếm sĩ các kiểu vân vân ấy?
Hệ thống:
- Đúng thế. Nghề nghiệp hiện nay ký chủ có thể lựa chọn là Hiền giả, ma pháp
sư, kiếm sĩ, kỵ sĩ vân và mây mây… Nhưng chỉ có bảy ngày nên lựa chọn nghề
nghiệp rất quan trọng.
- Ừm… - Trương Tiểu Kiếm ngẫm nghĩ rồi nói: - Theo lẽ thường mà nói thì một
người chuyên chém gió như tao, hẳn là cực kỳ thích hợp với nghề Đại Hiền Giả
đúng không?
Hệ thống:
- Hình như thế.
Trương Tiểu Kiếm:
- Ồ, thế thì chọn Đại Hiền Giả trước đi. Trước tiên mua cái kỹ năng đại sư
huyền học thử vị cái đã. Đúng rồi, tiện đường mua một phần ngôn ngữ bản địa
đi.
Hệ thống:
- Kỹ năng đại sư huyền học 160.000 điểm số khiếp sợ. Ngôn ngữ thông dụng của
vị diện khác: 2000 điểm. Mua thành công.
Vừa dứt lời, Trương Tiểu Kiếm đã cảm thấy “rẹt” một phát, kỹ năng đại sư huyền
học vào tay!
Sau đó Trương Tiểu Kiếm lật ba lô, có một thứ tiến vào tầm mắt hắn.
Thời trang côn đồ, hiệu quả đặc thù: Có thể bậy bạ tuyệt đối không động thủ…
Đậu phộng quả thực là thần khí nhá!
Mặc mặc mặc!
Ây dà, kỹ năng trong người thần khí trong tay, đó mới là cảm giác vô cmn địch.
Mày xem đôi mắt to của con rồng kìa, quả thực là lăn lông lốc cứ như mắt thằn
lằn ấy. Có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt cô ấy…
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
- Con người! – Con rồng chợt rít gào!
Bùm một phát đứng trên núi vàng, rồi cái đầu rồng khổng lồ bự chừng hai trăm
mét nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm:
- Con người đáng ghét! Ngươi lại dám xông vào lãnh địa của ta! Đây là tội
chết!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu mợ, thí mẹ rồi!
Bị rồng phát hiện rồi, phải làm sao bây chừ?!
- Quý cô rồng đáng kính! – Trương Tiểu Kiếm khom người chào cực kỳ thân sĩ: -
Ta là một Đại Hiền Giả, đến đây vì giúp ngài giải quyết phiền toái mà ngài sắp
gặp phải.
Con rồng ngắm nghía Trương Tiểu Kiếm cẩn thận, thế là trôi qua mất một phút…
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +66 đến từ Connisia!”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Đau trym quá man! Lậu mía chứ mặt xấu cướp vàng nhà mày à?! Hay là ăn thịt
rồng nhà mày?!
- Quý cô Connisia đáng kính, không biết chúng ta có thể ngồi xuống thảo luận
một cách cẩn thận được không? – Trương Tiểu Kiếm sợ đến mức chân mềm nhũn,
nhưng bên ngoài vẫn vững chãi như một con rồng già, nhìn Connisia bằng ánh mắt
cực kỳ thân thiện, thậm chí còn dang rộng hai tay rất hữu hảo: - Dù sao thì
tôi cũng biết được rất nhiều thứ. Ví dụ như Huyền học, có muốn tìm hiểu một
chút không?
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Connisia.”
- Huyền học? – Connisia vừa nghe thấy từ này, lập tức sửng sốt.
Thân là một con rồng viễn cổ, Connisia có thể nói là kiến thức uyên bác, ma
pháp học toán học chiêu thức của kiếm sĩ linh tinh cách kiểu hầu hết đều từng
nghe nói rồi, nhưng mà Huyền học là cái quần què gì?
- Đúng, Huyền học. – Trương Tiểu Kiếm chắp tay sau lưng, đi tới đi lui, trong
hang động của rồng trông hắn cứ như một con kiến vậy: - Ví dụ như là, cái mũ
giáp bên kia kìa, sẽ rơi xuống sau năm giây.
Con rồng quay đầu nhìn…
Năm giây sau…
“Bùm beng!”
Mũ giáp thật sự rơi xuống!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +22 đến từ Connisia!”
Connisia lập tức ngơ ngác!
Nàng sống hơn mười ngàn năm, thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy kiểu Huyền
học này đấy!
Thật thần kỳ thật thần kỳ!
- Con người, loại tri thức này của ngươi thật thú vị! – Connisia chợt híp
mắt: - Huyền học còn có thể làm được gì nữa?
Vừa nghe thấy vậy, Trương Tiểu Kiếm lập tức biết ổn rồi!
Woa ha ha ha ha ha! Chỉ cần có thể bảo anh chém gió, anh có thể chém cho mày
hoài nghi nhân sinh!
- Ừm, Huyền học có thể làm được khá là nhiều việc đấy. – Thế là Trương Tiểu
Kiếm bắt đầu chém gió: - Ví dụ như là có thể xem tướng tay nè, có thể xem
phong thủy nè, nơi này vị trí địa lí có tốt hay không linh tinh các thứ… Đều
được! Cái gì cũng có thể xem!
- Xem tướng tay? Xem phong thủy? – Connisia càng hiếu kỳ hơn. Nàng sống hơn
mười nghìn năm, thật đúng là lần đầu tiên nghe thấy những từ này. Trước kia
đám Đại Hiền Giả của thế giới con người cứ cái gì, mỗi đứa đều giả vờ như thần
côn, nhưng vừa hỏi họ biết cái gì, bọn họ luôn mồm nói gì mà thiên cơ không
thể tiết lộ…
Không thể tiết lộ thì còn cần tụi bay làm gì?!
Cho nên mỗi lần Connisia ăn mấy tên Đại Hiền Giả kia đều cảm thấy hương vị khá
ngon.
Nhưng mà Đại Hiền Giả trước mắt này, thoạt nhìn không giống lắm… Hắn nói cái
mũ giáp kia có thể rơi xuống, mà mũ giáp lại thật sự rớt!
Tuy rằng mặt mũi xấu chút, nhưng thật là thần kỳ!
Cho nên lúc này Connisia quyết định, có thể suy xét xem người này rốt cục nói
xem tướng tay là xem kiểu gì?!