Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 62

Cùng nhau ngồi trên máy bay đến nước Anh.

Choi Ae Young tựa vào vai Kwon Ji Yong, điềm tĩnh ngủ. Mỗ long đùa dai nắm mũi Choi Ae Young, chỉ chốc lát sau Choi Ae Young liền hơi hé miệng hô hấp. Kwon Ji Yong mím môi cười cười, đây là yêu hôn đi. Quá mức muốn hôn tỉnh Choi Ae Young, mỗ thôi cũng nhăn mày trực tiếp vỗ trán Kwon Ji Yong.

“Anh ngây thơ thật đấy?”

Kwon Ji Yong vuốt trán ủy khuất nói: “Em đau đầu không?” Nghe vậy, Choi Ae Young phốc xuy cười lên tiếng. Vốn bởi vì bị quấy rầy giấc ngủ mà nhăn mi, cũng lập tức giãn ra.

Hai người cười đùa một lát, liền đều tự tựa vào nhau nhắm mắt lại nghỉ ngơi, cùng đợi mười mấy giờ bây. Tâm tình Kwon Ji Yong tốt tựa đầu vào đầu Choi Ae Young, khóe miệng hơi giơ lên.

*

“Này, cái kia không cần thiết mua đi?”

“Ai nói không cần thiết?”

“Anh là cuồng mua sắm sao!”

Choi Ae Young thở dài nhìn gói to gói nhỏ bị Kwon Ji Yong nhét vào taxi. Có tiền cũng không cần hoang phí được không? Mỗ long xong không có tự giác lãng phí tiền, ở trên taxi hưng trí bừng bừng cầm vòng cổ đôi muốn đeo lên cổ Choi Ae Young.

Rõ ràng là cùng anh đến châu Âu du lịch...... Hiện tại thế nào thành dáng vẻ này...... Choi Ae Young không thể nhịn được nữa vươn tay gõ đầu Kwon Ji Yong một cái: “Lại khiến em thành cây thông Noel!”

“Vậy cũng là cây thông Noel đẹp nhất.”

Choi Ae Young dựa cửa sổ: Để cô nôn một chút trước......

Bởi vì Yang cúc hoa cho thời gian cũng không nhiều chỉ có vài ngày, hành trình có chút gấp. Buổi chiều hai người quyết định đi đến trấn nhỏ ở Anh nghỉ phép.

Buổi tối, hai người dùng bữa trong một nhà hàng trang hoàng lãng mạn. Vì không phải cuối tuần, trong nhà hàng cũng không bận. Ông chủ liền tán gẫu với bọn họ. Nhìn Choi Ae Young và ông chủ nói nói cười cười, mỗ long không vui  gắt gao kề bên Choi Ae Young tuyên bố quyền sở hữu. Nếu không phải một thoáng chốc bà chủ cũng ngồi ở trước mặt bọn họ hơn nữa nhìn qua thật ân ái, Kwon Ji Yong phỏng chừng muốn trực tiếp lôi Choi Ae Young rời đi.

Tán gẫu tương đối hợp ý, ông chủ liền đứng lên chuẩn bị đi phòng bếp làm điểm tâm tặng cho bọn họ.

Bà chủ Petunia nhìn Choi Ae Young cười nói: “Ngày mai là ngày kỷ niệm năm năm của nhà hàng, chúng tôi chuẩn bị làm một vũ hội hóa trang, hai người muốn tham gia không?”

Petunia và Charlie thường xuyên tổ chức vũ hội, bởi vì mỗi lần trang hoàng đều gần sát chủ đề, cho nên luôn có rất nhiều người tham gia.

Petunia là một người phụ nữ đáng yêu, tóc vàng rực rỡ, mắt màu lam, nhiệt tình  thẳng thắn, Choi Ae Young thật sự tìm không thấy lý do cự tuyệt. Quay đầu nhìn Kwon Ji Yong liếc mắt một cái, mỗ long hơi quyệt miệng u oán khiến Choi Ae Young trực tiếp bật cười. Bỗng nhiên rất muốn nhìn Kwon Ji Yong mặc âu phục thế kỷ XVIII.

Choi Ae Young gật đầu: “Cám ơn đã mời, chúng ta sẽ tham gia.”

“Thật tốt quá.” Petunia vỗ tay: “Tôi đi lấy thiệp mời cho hai người!”

Sau khi Petunia rời đi, Kwon Ji Yong quả thực muốn nhảy lên trời rồi. Choi Ae Young trực tiếp nắm chặt mỗ long, hắc tuyến nói: “Miệng này là thế nào, giống như lớn không đúng vậy? Hay là bới điệu đi.”

Kwon Ji Yong liền phát hoảng, lay tay Choi Ae Young: “Này, Choi Ae Young sao em bạo lực như vậy?”

“Anh nói em bạo lực?”

Kwon Ji Yong dựa vào vai Choi Ae Young, khó chịu nói: “Đối với người khác khách khí như vậy, đối với anh liền sử dụng bạo lực. Cùng ông chủ kia nói chuyện thật vui vẻ nhỉ?”

“Ai nha, sao Ji Yong của chúng ta đáng yêu vậy?” Nghe vậy Choi Ae Young nhịn không được xoa mặt Kwon Ji Yong: “Bởi vì với ông chủ là người xa lạ, mà anh là người thân nhất của em. Lại nói, anh không tán gẫu sao.”

Còn chưa có nói vài câu, Charlie liền bưng hai đĩa bánh ngọt tinh xảo đặt ở trước mặt hai người.

*

Sáng sớm mai, Kwon Ji Yong lái xe chở Choi Ae Young hướng đến cửa hàng quần áo. Tuy rằng là sáng sớm, kỳ thật thời gian đã gần giữa trưa. Choi Ae Young véo thắt lưng Kwon Ji Yong, buổi tối hôm qua anh ép buộc. Đến Anh, Kwon Ji Yong lấy lý do cần Choi Ae Young  an ủi, là người yêu nên đương nhiên ở chung một phòng. Tuy rằng ngủ chung giường, nhưng quyền đấm cước đá đều xem như khinh, bởi vì Kwon Ji Yong thường đánh lén, tối hôm qua hai người làm ầm ĩ đến nửa đêm.

Thắt lưng bị véo nhiều, Kwon Ji Yong cũng đã thích ứng, nói thật ra cô véo cũng không nặng, nhưng mỗi lần anh đều sẽ làm nũng kêu đau. Nghĩ đến Choi Ae Young vì thú vị nhận thiệp mời, Kwon Ji Yong liền cắn răng. Nhưng mà hiện tại đi cửa hàng quần áo cho thuê trang phục dạ hội, tâm tình Kwon Ji Yong như trước-- tối hôm qua tuy rằng không đánh lén thành công, nhưng cũng để anh ăn không ít đậu hủ.

Cửa hàng quần áo.

Thay xong quần áo đi ra Choi Ae Young nhìn giống như là một tiểu thư quý tộc thời trung cổ. Chủ tiệm làm đầu cho Choi Ae Young, mang theo bảy phần thật tình, ba phần khen tặng nói: “Nhìn qua rất giống một công chúa mỹ lệ.”

Phốc...... Công chúa?

Tuy rằng châm chọc từ công chúa này, nhưng đã là khích lệ, Choi Ae Young liền ngẩng đầu cười nói: “Cám ơn khích lệ.”

“Phải đi tham dự vũ hội đúng không? Tin tưởng cô sẽ là người sáng chói nhất.”

Kwon Ji Yong thay xong quần áo, tì cằm nhìn Choi Ae Young trước mặt. Váy cúp ngực màu xanh lam, trên cổ đeo một vòng ren màu trắng. Mang theo phong cách tao nhã, làn da trắng nõn, nếu không phải tóc đen, mắt đen, lúc này Choi Ae Young nghiễm nhiên chính là một tiểu thư quý tộc Anh quốc thời trung cổ như trong tranh sơn dầu.

Choi Ae Young đứng ở trước gương nhìn vòng eo có thể gập lại của mình, cảm khái làm phụ nữ thời trung cổ thật không dễ. Vòng eo Choi Ae Young vốn tinh tế, hơn nữa thắt lưng có váy phụ trợ phía sau...... Choi Ae Young thở một hơi.

Khi Choi Ae Young xoay người, Kwon Ji Yong cúi người như một thân sĩ, ngẩng đầu dùng tiếng Anh nói: “Tiểu thư xinh đẹp, có thể giao thời gian quý giá tiếp theo của ngài cho ta không?”

Còn chưa trả lời Choi Ae Young, chủ tiệm cười tủm tỉm nói:“Quý khách hàng, xin trả tiền thuê cho tôi trước thì tốt hơn.”

“......”

*

Ngồi ở trên taxi, Choi Ae Young cầm tay áo của Kwon Ji Yong cảm thán nói: “Tay áo khoa trương này thật thích hợp với anh.”

“Còn không phải là quần áo em chọn sao.” Kwon Ji Yong lúc này nổi giận, tất cả đều là chuyện tốt của em.

Choi Ae Young hừ hừ nói: “Ai nha, đều là phong cách này em có biện pháp nào.”

Lúc đó ở cửa hàng quần áo, Kwon Ji Yong tương đối không tình nguyện, Choi Ae Young hưng trí cực cao. Đem mấy bộ âu phục lưu hành ở thế kỷ XVIII khoa tay múa chân trên người Kwon Ji Yong, xem con cưng của giới thời trang Kwon tiên sinh thay phục cổ, Choi Ae Young vẫn luôn tươi cười.

Dáng vẻ này của anh là lần đầu tiên đi? Trang phục bình thường đều là punk hoặc hưu nhàn, lần đầu tiên anh mặc đồ phục cổ Anh quốc đi.

Tới địa điểm tổ chức vuc hội, bên trong đã có không ít người. Petunia nhìn thấy Choi Ae Young và Kwon Ji Yong, cười gật đầu với bọn họ, lập tức lễ phép tạm biệt người trước mặt đi đến bên cạnh bọn họ.

“Tôi biết sẽ rất xinh đẹp.” Gương mặt phương Đông tinh xảo, trang phục tao nhã, vốn cho rằng sẽ nhìn thấy thiếu nữ phương Đông nhưng Petunia không nghĩ tới, còn có thể nhìn đến Choi Ae Young mang phong cách thiếu nữ thời trung cổ.

*

Tim Burton vẫn chưa định ra nhân vật Alice, rõ ràng mấy tháng trước liền bắt đầu sàng chọn lý lịch sơ lược của diễn viên toàn cầu. Xem qua băng ghi hình, Tim Burton có cảm giác không đúng, không phải dáng vẻ kia, không phải loại cảm giác này, còn thiếu một loại hương vị.

Từ nước Mĩ đi đến Anh, Tim phiền chán đi dạo ở đầu đường. Kỳ vọng mình có thể phát hiện Alice “Dân bản xứ”.

Alice được viết từ Anh quốc, nếu nói tới lực ảnh hưởng, thánh kinh là đầu tiên, như vậy Alice đứng thứ hai. “Alice lạc vào xứ sở thần tiên” phát hành liền thịnh hành trên toàn cầu. Khiêu chiến loại tác phẩm này, nếu ông chọn nhân vật sai lầm, như vậy cả bộ phim đều sẽ bị ảnh hưởng. Này cũng là nguyên nhân ông phiền não quyết định nhân vật.

Ở Anh vài ngày, Tim thất vọng vò tóc. Không chú ý tới nhà hàng trước mặt treo biển đóng cửa, Tim đẩy cửa tiến vào. Lọt vào trong tầm mắt chỉ có bữa ăn trên bàn, nghe được tiếng nhạc Tim quay đầu nhìn về phía trong mọi người đang nhảy múa. Một thân quần áo bình thường Tim cảm giác mình dường như xuyên không vào yến hội thời trung cổ.

Mọi người đang khiêu vũ cũng không ít người thấy Tim, nhưng bọn họ cũng không dừng lại.

Choi Ae Young nhìn Tim bởi vì phiền chán mà vò tóc, nhịn không được mím môi nở nụ cười: “Nhìn qua rất giống một diễn viên hài kịch.”

“Muốn đến gần quan sát không?”

“Hả?”

Kwon Ji Yong lôi kéo Choi Ae Young, tùy tiện tìm lý do từ sau vườn đi vào trong nhà hàng. Vừa rời đội ngũ, Kwon Ji Yong liền nhẹ nhàng thở ra. Khiêu vũ kia thật không tiếp nhận nổi......

Cùng Kwon Ji Yong đi vào nhà hàng, đối với Tim mang theo tò mò thì Choi Ae Young ở trong mắt Tim, hình như là cảm nhận được Alice đi tới. Mang theo tao nhã, hơi thở bình thản, khuôn mặt trắng nõn, vòng eo quá độ mảnh khảnh làm cho người ta có một loại cảm giác yếu ớt. Đây là Alice, sau khi lớn lên vẫn tràn đầy lòng hiếu kỳ nhưng mang theo nhu nhược như trước.

Lại nhìn kỹ Choi Ae Young, Tim thất vọng nhíu mày. Cô không phải Alice, cô chính là một thiếu nữ phương Đông tóc đen mắt đen. Tuy rằng trang điểm khiến cho cô giống người châu Âu, mang theo phong cách quý tộc, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể phân biệt ra gương mặt phương Đông của cô.

Lôi kéo Choi Ae Young ngồi ở trên, Kwon Ji Yong cầm một miếng bánh rán đưa đến bên miệng Choi Ae Young lấy lòng nói: “Vũ đạo kia một chút ý tứ đều không có, đói bụng chưa?” Choi Ae Young cắn bánh rán: “Hoá ra còn có lúc Kwon leader cảm thấy khó xử, em cảm thấy vũ đạo kia cũng có chút ý tứ.” Quả nhiên là tìm lấy cớ chạy khỏi vũ hội, cô còn tưởng rằng Kwon Ji Yong thật sự muốn cùng cô đi xem ông chú kia......

Kwon Ji Yong căm giận cắn bánh rán, không nghĩ tới Choi Ae Young còn có loại ham thích cổ quái này.

“Này, không phải anh nói, chẳng lẽ bạn gái không có phẩm vị giống bạn trai sao? Mà không phải xem này đó, ừ......victorian gì đó.”

Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong liếc mắt một cái bất lực châm chọc, lại chú ý tới Tim ở đối diện luôn nhìn cô. Bị người khác nhìn Choi Ae Young cảm thấy không thoải mái uy hiếp tính vẫy tay đuổi Tim...... Không, là lễ phép chào hỏi.

Do dự một lúc lâu, Tim đứng dậy đi đến trước mặt Choi Ae Young: “Xin chào, xin hỏi tôi có thể ngồi xuống nói chuyện với cô được không?”

“Cái kia......”

“Xin hỏi cô có kinh nghiệm đóng phim không?”

Nghe được Tim hỏi, Kwon Ji Yong vừa định cự tuyệt ngây cả người quay đầu nhìn Choi Ae Young liếc mắt một cái. Không phải đâu, ông chú này còn biết cô là diễn viên sao? Hay là Choi Ae Young đã nổi đến tận Anh? Não không hoạt động kịp Kwon Ji Yong nhất thời kinh sợ, một loại cảm giác bị bạn gái mình gây áp lực đánh lại anh.

“A, mời ngồi. Xin hỏi có chuyện gì sao?”

“Xin chào, tôi là Tim Burton.”

Nếu ông quyết định quay khác nguyên tác từ đứa bé sáu tuổi thành thiếu nữ mười chín tuổi, ông càng có nhiều lựa chọn không phải sao?

*

Trở lại khách sạn, Choi Ae Young vẫn trong trạng thái mơ hồ.

Vốn là đi du lịch, thế nào diễn biến thành thử kính? Tim Burton, Choi Ae Young nghe qua tên này, nhưng không hiểu rõ. Chỉ biết ông là đạo diễn của “Batman”, “Edward Scissorhands”. Mấy tháng trước cô cũng quả thật biết “Alice lạc vào xứ sở thần tiên” đang chuẩn bị khởi quay, nhưng là rõ ràng là tác phẩm mang phong cách Anh quốc, bất luận như thế nào cũng không tới phiên người châu Á nhân đóng, cho nên đối với việc này cô cũng không để bụng.

Đối với điện ảnh Âu Mĩ cô cũng chỉ biết đại khái, Choi Ae Young còn chưa nghĩ tới mình có thể tiến quân ra thị trường quốc tế. Không đúng...... Gõ đầu, Choi Ae Young lấy lại tinh thần, chính là tạm thời được cơ hội thử kính mà thôi.

Chẳng phải là nhận quay.

Thở dài, Choi Ae Young xoa tóc. Nhưng mà có thể được thử kính coi như là do vận khí đi? Trấn nhỏ, tham gia vũ hội, gặp Tim. Còn có nếu không phải hóa trang, coi gương mặt của cô chỉ sợ cơ hội thử kính cũng không có. Tuy rằng lần này cũng không ôm hi vọng nhận được nhân vật, nhưng Choi Ae Young vẫn muốn đem hết toàn lực thử một lần. Cô muốn cho Lee Soo Man biết, mặc dù không có ông ấy an bày, mặc dù không có hoạt động, cô cũng có thể phát triển.

Kỳ thật nghệ sĩ của công ty, bị Lee Soo Man áp bách đều hoặc nhiều hoặc ít có tâm tư muốn phản kháng đi?

Tắm rửa xong Kwon Ji Yong nhìn Choi Ae Young đang ngẩn người trên giường, mạnh mẽ ôm lấy cô cười nói: “Thật sự là chúc mừng em!”

“Có cái gì mà chúc mừng.” Choi Ae Young hắc tuyến.

“Không phải mời em thử kính sao?”

“Chỉ là thử kính thôi, không phải nhận vai, hai việc này khác nhau.”

“Vậy cũng muốn chúc mừng em.”

Nhìn Choi Ae Young không thể giải thích bất đắc dĩ đứng dậy đi vào phòng tắm, Kwon Ji Yong cúi đầu dương môi không biết nghĩ tới cái gì vui vẻ cười. Bất luận như thế nào đều muốn chúc mừng...... Nói chúc mừng có rất nhiều loại, thường xuyên nhất chính là uống rượu chúc mừng đi?

Gọi điện thoại cho phục vụ, Kwon Ji Yong gọi hai chai rượu đỏ.

Sau khi Choi Ae Young ướt sũng tóc đi ra phòng tắm, lọt vào trong tầm mắt đó là trên bàn cuối giường bày ánh nến rượu đỏ, chuyển tầm mắt vào đầu giường, Kwon Ji Yong mặc áo ngủ hở ngực...... Mỗ long đong đưa ly rượu đỏ, híp mắt hết sức khiêu khích nhìn mình...... Mỗ thôi nhất thời trượt chân, giương miệng dựa tường. Thiếu chút nữa ngã xuống đất không!

“Kwon Ji Yong anh...... Làm cái quỷ gì vậy?”
Bình Luận (0)
Comment