Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 64

Cau mày, Choi Ae Young cảm giác chính mình đang trong một giấc mộng. Bị mỗ long đè lên cửa, chính mình không thể phản kháng, còn có một khắc đau đớn bị xé rách kia.

“Anh lại cướp đi......” A a...... Đợi chút, những lời này giống như là lạ. Có phải là lời kịch đụng xe kinh điển trong đêm mưa rào sấm chớp hay không......? Hơn nữa “Lại”...... Là chuyện gì xảy ra?

Xoa trán tỉnh lại, Choi Ae Young quay đầu liền nhìn đến Kwon Ji Yong đang ngủ yên. Trợn tròn mắt ngơ ngác suy xét vài giây, Choi Ae Young nhíu mày, kéo chăn trước ngực ra...... Tim đập nhanh rất nhiều mỗ thôi nhanh chóng kéo chăn bọc kín mình.

Chẳng lẽ lại nằm mơ? Không đúng...... Không thoải mái vuốt ve hai chân, cảm thấy đau nhức giữa hai chân...... Không phải mơ...... Tối hôm qua cô thật sự cùng người nào đó phách phách phách...... Quay đầu nhìn về phía Kwon Ji Yong đang cọ cô dương môi ngủ yên, Choi Ae Young đột nhiên nhớ ra, nói dừng lại người nào đó vẫn tiếp tục quả thực chính là hỗn đản!

Vươn móng vuốt níu chặt lỗ tai Kwon Ji Yong, đẩy đầu người nào đó khỏi ngực của mình. Choi Ae Young âm hiểm cười nói: “Em biết anh tỉnh, đếm đến ba không mở mắt. Cẩn thận em ra tay. Một, hai......”

Hành vi sáng tinh mơ ăn đậu hủ vừa mới làm đã bị phát hiện, Kwon Ji Yong run rẩy, ra vẻ vừa mới tỉnh lại mơ hồ: “Ừ......? Làm gì mà níu lỗ tai anh?” Biểu cảm đáng thương hề hề cộng với làm nũng, Choi Ae Young ngơ ngác, nhất thời chống đỡ không được mỗ long công kích liền buông lỏng tay ra, cũng không nghĩ cho mỗ long cơ hội phản kích. Dịch thân một cái, áp Choi Ae Young ở dưới thân, Kwon Ji Yong chuẩn bị hôn nụ hôn sáng sớm.

“Ừm!” Đẩy mặt Kwon Ji Yong ra, Choi Ae Young hắc tuyến nói: “Trước rửa mặt đi Kwon leader!”

Hai người cũng nhìn gương đánh răng, mặc dù đánh răng cũng không an phận, Kwon Ji Yong từ sau lưng toàn ôm lấy Choi Ae Young. Nhìn mắt thâm quầng, Choi Ae Young buồn bực nhăn mày. Là ai nói sau khi quan hệ sắc mặt phụ nữ hồng nhuận sáng bóng? Vì sao cô giống như bị chịu khổ chà đạp...... Kwon Ji Yong thấy Choi Ae Young vươn tay xoa mắt, liền ôm đầu Choi Ae Young giáo dục nói: “Về sau phải chú ý nghỉ ngơi biết không?”

“Này!” Nghe vậy, Choi Ae Young tức giận quay đầu nhìn về phía người được tiện nghi còn khoe mẽ.

“Phốc......” Nhất thời không khống chế được, bọt nước liền phun lên mặt Kwon Ji Yong: “Ha ha!” Buông bàn chải đánh răng, Choi Ae Young chỉ vào mặt Kwon Ji Yong nhịn không được cười lên tiếng.

Lau mặt bôi bọt lên mặt Choi Ae Young, Kwon Ji Yong ôm cổ Choi Ae Young gãi ngứa. Tuy yêu sạch sẽ, nhưng đối với hành vi của Choi Ae Young lại có thể ngoài ý muốn bao dung. Chính là mỗ ta trừng phạt cô là trốn không thoát đâu!

Cười đùa một lát, Kwon Ji Yong và Choi Ae Young thay xong quần áo đi ra cửa tìm công ty thử kính. Tuy rằng xem qua tiểu thuyết “Alice ở xứ sở thần tiên”, nhưng ở trên đường Choi Ae Young vẫn cẩn thận nhớ lại nội dung. Nhàn đến không có việc Kwon Ji Yong liền ở một bên nghịch tóc Choi Ae Young. Nhìn dáng vẻ Choi Ae Young hết sức chuyên chú, Kwon Ji Yong buồn quá mức cũng xem nội dung.

“Á? Không phải đứa trẻ sáu tuổi sao. Em xác định em thử kính là Alice này?”

“Ừ, đạo diễn có thay đổi.”

Một thoáng chốc liền đến nơi. Kwon Ji Yong lôi kéo Choi Ae Young xuống xe: “Làm công cũng không giống em. Ách......” Ôm thắt lưng oán niệm nhìn Choi Ae Young thu hồi móng vuốt, Kwon Ji Yong bĩu môi đi theo Choi Ae Young.

Nếu không phải người nào đó tối hôm qua ép buộc, tin tưởng cô là sẽ không như bây giờ!

Căn cứ địa chỉ Tim gửi, Choi Ae Young một đường đi đến trước cửa văn phòng. Bởi vì vòng thứ nhất chính là thử nhân vật, cho nên mặc dù không biết chuyện Alice cũng không có quan hệ. Này cũng là nguyên nhân tối hôm qua Choi Ae Young dung túng Kwon Ji Yong. Hít sâu một hơi vươn tay, Choi Ae Young cũng không gõ cửa.

Xoay mặt Choi Ae Young qua, Kwon Ji Yong nhìn thẳng mắt Choi Ae Young: “Tin tưởng chính em.” Nhận thấy cô khẩn trương, Kwon Ji Yong vuốt tóc cô cười nói: “Em nhất định có thể nhận vai này.”

Nhìn mắt Kwon Ji Yong, tròng mắt ngăm đen giờ phút này chỉ có hình ảnh của cô. Choi Ae Young vô thức cười gật đầu: “Ừ.”

“Không biết có thể được vai này không.” Hi vọng cũng không lớn, Tim tuyển chọn trọng điểm thậm chí ở Anh, mục tiêu chủ yếu cuả ông là người châu Âu: “Nhưng mà đã đến nơi này, tự nhiên là muốn tận lực thử một lần.” Lại khẩn trương, cô cũng sẽ không buông tha cho cơ hội này.

Ôm lấy người đàn ông trước mặt, Choi Ae Young tựa vào trong lòng anh điều chỉnh hơi thở. Không thèm để ý thì sẽ không khẩn trương, nhưng cô để ý, cô để ý nhân vật anyf, cô để ý cơ hội này.

Kwon Ji Yong cúi đầu ở bên tai Choi Ae Young nhẹ nhàng nỉ non.

Ngẩng đầu nhìn Kwon Ji Yong, Choi Ae Young dương môi cười nói: “Như vậy, cứ ước định như vậy.”

*

Gặp qua Tim, vào phòng hóa trang, ép buộc hai giờ, lại một “Alice” sinh ra. Trang điểm xong Choi Ae Young thậm chí khiến người khác không phát hiện không ra cô là người phương Đông, gò má cao, mắt lam thâm thuý, tóc vàng cuộn sóng, hơn nữa mặc một bộ váy màu trắng, để lộ ra loại phong cách Alice khác. Trải qua hoá trang cải tạo, Choi Ae Young nghiễm nhiên chính là một thiếu nữ châu Âu thời trung cổ. Bởi vì hơi có chút văn hóa phương Đông, khiến cô có một sắc thái thần bí.

Đây là Alice sau khi lớn lên sao?

Tim nhìn thấy Choi Ae Young trong nháy mắt mê mang. Có lẽ đây là Alice, sau khi lớn lên Alice có biến hoá mới. Dù sao không có người biết dáng vẻ Alice sau khi lớn lên không phải sao? Nhưng mà, cô là người châu Á. Tim xem qua hồ sơ và tác phẩm của Choi Ae Young, hiện tại cô chỉ có thể tính là một diễn viên mới của Hàn Quốc. Kỹ thuật diễn của cô rất tốt, nhưng tác phẩm của cô khiến cô giới hạn ở phương thức biểu diễn châu Á. Nếu cô sắm vai Alice, có thể biểu hiện ra phong cách châu Âu sao? Nếu cô sắm vai Alice, có thể bị người xem châu Âu phủ nhận không?

Lo lắng chồng chất, Tim phiền chán xoa tóc.

“Đi về trước đi, đây là một phần kịch bản, đến lúc đó sẽ có điện thoại liên hệ với cô. Có thể chuẩn bị tốt không?” Giao tư liệu cho Choi Ae Young, Tim nói tin tức lựa chọn nữ chính cho Choi Ae Young. Trước mắt nhân vật hậu tuyển đã có mười mấy người, cuối cùng chọn ai đều không thể đoán trước, mà một người phát triển cũng không thể đoán trước.

*

Nhân vật tiến vào thử kính, này cũng nói lên trong thời gian ngắn Choi Ae Young sẽ không về Hàn Quốc. Thêm nữa lúc đó công ty vì để cô tránh khỏi nổi bật trong scandal của Kwon Ji Yong, hoạt động đều bị công ty ngừng lại, mặc dù trở về cũng ở trong ký túc xá mốc meo, chẳng bằng ở Anh đợi cơ hội phát triển mới.

Nhưng Kwon Ji Yong chỉ còn vài ngày là phải về Hàn Quốc tiếp tục chế tác album.

Trước hôm Kwon Ji Yong rời đi, Choi Ae Young mua một cái bánh ngọt vụng trộm giấu ở trong ngăn tủ. Nhìn một vòng, cũng không phát hiện Kwon Ji Yong, Choi Ae Young ra ban công, nhìn anh đang ngồi ở trên đất viết viết cái gì.

Đang sáng tác sao? Choi Ae Young ngồi xổm trên đất tì cằm nhìn Kwon Ji Yong đang hết sức chuyên chú. Sợ quấy rầy anh sáng tác, liền an tĩnh ở một bên. Thẳng đến khi anh dừng lại bút duỗi thắt lưng Choi Ae Young mới hỏi: “Đang viết cái gì?”

“Viết lời.” Đưa tác phẩm như hiến vật quý đến trước mặt Choi Ae Young, Kwon Ji Yong tươi cười.

Trước khi ra ngoài anh còn tắm rửa, hai giờ liền xong một bài hát? Choi Ae Young mang theo nghi hoặc nhận trang giấy, nhất thời líu lưỡi. Đối với năng lực sáng tác của Kwon Ji Yong lại có nhận thức mới.

“gossip man”?

Ừm...... Ca từ này...... Ngẩng đầu nhìn ánh mắt chờ mong của người nào đó, Choi Ae Young mím môi xoa mặt Kwon Ji Yong cười nói: “Tốt lắm rất khí phách.” Kwon Ji Yong phản kích truyền thông cuồng vọng như vậy lại mang theo đáng yêu, Kwon Ji Yong tự do tự tại. Đây mới là Kwon Ji Yong.

“Muốn cho bài hát này vào album sao?” Kwon Ji Yong lắc lư chân lộ ra vẻ đáng yêu, có thể xong một tác phẩm thật sự vui vẻ: “Cho anh một chút ý kiến đi?” Muốn được người thân nhất cho ý kiến, muốn biết ý tưởng của cô.

Cẩn thận nhìn, Choi Ae Young chỉ vào nơi vẽ loạn nhiều nhất nói: “Đã là phản kích, tiết tấu rap có thể nhanh hơn một ít.”

“Ừ ừ?”

......

“Này, đầu gần quá! Thật nóng được không?”

“Vậy trở về phòng đi!”

*

Cắm ngọn nến lên bánh ngọt, tắt đèn toàn bộ phòng chỉ có ánh sang từ ngọn nến. Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong lúc này nhắm mắt lại cầu nguyện, trong lòng là chua xót hay là hạnh phúc cô sớm không rõ ràng.

Vài ngày sau là sinh nhật của anh, nhưng lúc đó cô nhưng không cách nào làm bạn ở bên người anh. Chỉ có thể ở trong này, dùng phương thức này, hai người chúc mừng sinh nhật anh trước.

Hi vọng cô có thể nhận vai Alice.

Hi vọng album của anh có thể được mọi người công nhận.

Hi vọng bọn họ có thể vĩnh viễn, vĩnh viễn ở cùng nhau, không xa rời nhau.

Nhắm mắt lại Kwon Ji Yong ở dưới ánh nến cầu nguyện sinh nhật tuổi hai mươi mốt. Này chỉ có anh và Choi Ae Young, cùng qua sinh nhật trước. Đơn giản nhưng cũng khắc sâu trong trí nhớ anh. Có đôi khi hạnh phúc thật sự rất đơn giản, không cần gì khác, chỉ cần người kia có thể làm bạn bên người là đủ rồi. Tình yêu cuồng nhiệt tất nhiên tuyệt vời, nhưng giờ phút này, anh càng thêm hi vọng hai người có thể yêu nhau thật dài thật lâu.

“Anh ước gì vậy?” Nhìn Kwon Ji Yong mở to mắt, Choi Ae Young hiếu kỳ nói. Kwon Ji Yong thành kính, nghiêm cẩn như vậy đến cùng là ước gì?

“Em không biết nguyện vọng nói ra sẽ không linh nghiệm sao?”

“Này, đây đều là lừa trẻ con.” Nguyện vọng chính là nguyện vọng, mọi người chỉ có thể thông qua nỗ lực thực hiện nó, mà không phải kỳ vọng ngày nào đó nó có thể đột nhiên đến: “Nói với em đi? Rất hiếu kỳ.”

Kwon Ji Yong lắc đầu, kiên định nói: “Để ngừa vạn nhất, vì tính linh nghiệm, em tiếp tục tò mò đi.”

“Này!” Múc một miếng bơ, Choi Ae Young âm hiểm cười chỉ Kwon Ji Yong: “Có tin em dùng bơ công kích anh không? Thành thật nói còn có thể tha cho anh một mạng!”

“Aigoo, anh rất sợ đó!” Nói xong, lại vỗ ngực thừa dịp Choi Ae Young không chú ý, liền múc một miếng bơ bôi lên mặt của cô.

“Kwon Ji Yong!”

Sạch sẽ lau hai má, lọt vào trong tầm mắt đó là tràn đầy bơ. Trắng mịn hơn nữa bị đánh lén khiến cho Choi Ae Young buồn bực đánh về phía Kwon Ji Yong, phá hư không khí thật sự là không thể không ra tay giáo huấn!

*

Trong phòng tắm đầy hơi nước.

“Này! Anh đang sờ gì vậy?”

“Cái gì?”

“Dừng tay có nghe thấy không, Kwon Ji Yong anh có tin không em!......”

......

*

Ở sân bay nhìn máy bay cất cánh, Choi Ae Young vươn tay vẫy vẫy trời cao. Dường như hạ quyết định gì, Choi Ae Young lấy di động gọi cho Yoo Ji, rồi đi ra ngoài.

“Này? Ae Young?”

“Chị, em lại gây họa cho chị.”

Nghe vậy, Yoo Ji i lặng. Nhún vai để điện thoại ở bên tai, Yoo Ji sửa sang lại tư liệu công tác của Choi Ae Young hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Em sẽ không ở Anh cũng gây ra chuyện chứ......?” Nghĩ đến đây, Yoo Ji không khỏi do dự nói.

“Này...... Chị coi em là dạng gì. Chẳng lẽ chỉ có lúc phiền toái em mới tìm chị sao?” Người thật không thể gây chuyện xấu, một lần sẽ bị mọi người nhận định. Nghĩ đến đây Choi Ae Young thở dài trong lòng, hi vọng sau khi trở về album mới của anh sẽ không bị ảnh hưởng bởi việc kia, có thể bán chạy: “Công tác của em khi nào thì mới có thể bắt đầu?”

Yoo Ji trầm mặc hai giây, buông tư liệu cầm di động thở dài: “Đại khái còn cần vài ngày đi.”

“Ừ.” Xem ra là muốn chờ album mới của Kwon Ji Yong phát hành sau căn cứ tình huống quyết định hành trình của cô. Mọi người có chấp nhận anh không, có chèn ép cô không. Không tiếp tục nghĩ, Choi Ae Young nói với chính mình, không thể chỉ sống dưới sự khống chế của công ty.

Nói vậy chính cô cũng rõ ràng tình huống của mình, thân bất do kỷ: “Đến cùng có chuyện gì?”

“Em muốn tiến quân vào Hollywood.”

“...... Cái gì?” Yoo Ji nhíu mày, cô không đùa đi? “Em nói cái gì? Hollywood?”

“Thế nào, người Hàn Quốc không thể đi vào Hollywood sao.”

Người Hàn Quốc chẳng phải không thể vào Hollywood, chính là Choi Ae Young hiện tại, có cơ hội và năng lực sao? Yoo Ji chỉ cảm thấy mình càng ngày càng không hiểu Choi Ae Young, là mơ cao hay là rốt cục có mục tiêu của chính mình, cô không biết nên phán đoán Choi Ae Young hiện tại như thế nào.

Ngẩng đầu nhìn trời, Choi Ae Young cười nói: “Hiện tại em đang thử kính Alice. Chị, em nghĩ nếu có cơ hội này, vì sao em không nắm chắc.”

“Ôi?”

*

Công ty quy định nghệ sĩ không thể một mình nhận việc, phàm là hoạt động phải trải qua trình tự. Tiết mục, album, quảng cáo, biểu diễn, đóng phim, trải qua thủ tục của công ty, nghệ sĩ cuối cùng chỉ nhận một phần tiền đóng phim. 2BG không phải nhóm nổi, Choi Ae Young cũng không phải nghệ sĩ quốc dân, 2BG còn nỗ lực trong giới ca sĩ, Choi Ae Young cũng đang phấn đấu trong vòng giải trí. Cuối cùng cô nhận phí diễn xuất cũng không nhiều, một phần gửi về nhà, một phần duy trì cuộc sống cá nhân.

So sánh với Kwon Ji Yong được hàng trăn ngàn phí quảng cáo, chính là danh nghĩa phí bản quyền có thể xếp hạng trong bảng thu nhập của nghệ sĩ Hàn quốc, cô cần vì mình an bày một kế hoạch lâu dài. 

Rời đi công ty? Ý tưởng này vừa mới nảy Choi Ae Young liền lắc đầu thở dài. DBSK tính giải tán, mặc dù công ty không thừa nhận, fan cũng không muốn thừa nhận, nhưng đám người Kim Junsu quả thật là rời khỏi công ty. Trừ bỏ Yunho và Shim Changmin, mặt khác ba người kia rời khỏi công ty? Nghĩ đến hiện thời trong giới diễn xuất bọn họ khắp nơi nhận chèn ép cuối cùng không thể không đến Nhật Bản, nghĩ đến bọn họ có thực lực hiện thời nơi nơi vấp phải trắc trở chật vật, Choi Ae Young chỉ có thể áp chế ý niệm rời công ty.

Ít nhất hiện tại không thể.

Còn có sự nghiệp của cô, đặt ánh mắt ở quốc tế, Choi Ae Young hít sâu một hơi khuyến khích mình. Cứ việc khó khăn, nhưng thử một lần thì ngại gì? Đặt mục tiêu ở Âu Mĩ, dã tâm của Choi Ae Young rất rõ ràng. Ca hát dễ dàng đạt được giải thưởng, nhưng rõ ràng không tới phiên cô. Gần đây âm nhạc Âu Mĩ thịnh hành toàn cầu, một người mới cũng có thể có nhiều fan, hơn nữa ngôi sao nữ cũng thật phù hợp với điều kiện của cô.

Alice nhân vật này cô xác định có thể được sao? Không hẳn vậy. Khác với ngôi sao nữ vì một cảnh quay hành động mà tiêu tốn mấy tháng rèn luyện thân thể, cô có điểm thể lực của hệ thống, còn có sự trợ giúp của viên thuốc kỳ quái, chính là ngắn ngủn vài ngày Choi Ae Young liền tập luyện ra cơ bắp.

Quay một phim ngắn ảnh gửi cho Stephen Sommers, mục tiêu của cô là “Bộ đội đặc chủng” và vai nữ chính của “Nam tước phu nhân”.

Cho dù hi vọng nhỏ bé, nhưng ít nhất cô nếm thử qua.

*

Ước định tốt lắm, hướng ra quốc tế là mục tiêu của chúng ta.
Bình Luận (0)
Comment