Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 60



Đám nhóc hoàn thành phần việc được giao, ngoại trừ Ninh Tâm ngất thì bọn còn lại chỉ kiệt sức mà thôi.

Vị Lão Sư đứng trước mặt đám nhóc.

"Giới Hồn Sư thực lực làm đầu, nếu không muốn bị kinh thường thì các ngươi phải mạnh."

Dừng lại cái người này tiếp tục.

"Ta tên Cao Phong sẽ là người chủ nhiệm các ngươi đừng quên, hôm nay chỉ nhiêu đây thôi các ngươi có thể nghỉ."

Nói xong Cao Phong này quay lưng.

"Hôm nay ta đánh giá cao ý chí các ngươi."

Nói xong Cao Phong rời đi.

Đám nhóc thì gần như nằm rạp xuống đất, sau cùng thì ai về nhà nấy.

.......

Phòng 602.

Huyền Long vẫn ngồi đọc tài liệu tuy nhiên không phải về tông môn mà là về Hồn Đạo Sư, rất thú vị với hắn.

Giường kế bên Ninh Tâm bộ dạng lắm lem nằm trên giường kể đưa cô về tất nhiên là Huyền Long, vì chỉ bị kiệt súc nên cũng chả phải đến phòng y tế.

Cô từ từ mở mắt, cơ thể đau nhức khiến cô có chút nhăng mài.

"Đây là phòng... Kí túc xá, mình bất tỉnh?"

Suy nghĩ xong cô bật dậy ngay lập tức nhìn sang bên, Huyền Long vẫn đang đọc tài liệu không thèm nhìn cô.

Cô liếc xuống thấy bộ đồng phục, bộ dáng còn lắm lem của mình cô lại quay sang Huyền Long.

"Là ngươi đưa ta về?"

"Không cần cảm ơn."

Huyền Long vẫn tiếp tục đọc không nhìn Ninh Tâm.

"Kết quả kiểm tra của ta...?"

"Chúc mừng, loạt rồi!"

Huyền Long vẫn không nhìn.

Ninh Tâm bộ mặt có chút xanh, thấy bộ dạng này Huyền Long phát lên cười.

"Ha ha ha! Đùa thôi, ngươi vẫn được học lần nữa chúc mừng ngươi."

"N-Ngươi... Dám gạt ta.."

Ninh Tâm bộ dạng túc tối, chỉ chỉ dậm chân đóng cửa cái rầm.

Bên ngoài.

"Mai quá hắn không thay áo giúp..."


Ninh Tâm bộ dạng gấp rút chạy đến phòng tám, má cô lại hơi đỏ.

..........

Hôm sau, 22 học sinh lớp E tiếp tục không ai than phiền lời nào lần này có chút tốt hơn.

Tuy nhiên lần này có chút đổi số vòng của riêng Huyền Long tăng lên thành 500, hắn cũng được Cao Phong gọi nói chuyện riêng.

"Ngươi tên Huyền Long?"

"Đúng Vậy."

"Giải phóng Võ Hồn ta xem."

Huyền Long không có quá nhiều suy nghĩ với Vị Lão Sư này, hắn ngay lập tức giải phóng Võ Hồn.

Tuy nhiên lần này khác với lần trước, không phải ngọn lửa đen nhỏ mà là một ngọn lửa lớn phía sau lưng có tay và đôi mắt đỏ ngầu như nhìn châm châm Cao Phong.

Cao Phong đôi mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng nhanh chóng dấu nó đi.

"Ngươi giải phóng Hồn Hoàn ta xem?"

Cao Phong tiếp tục yêu cầu.

Nhưng khi Huyền Long giải phóng Hồn Hoàn thì khuôn ngạc nhiên của Cao Phong không thể dấu đi thậm chí hắn lúc này có chút sợ.

"Ngươi tại sao lại vào lớp E?"

Cao Phong như hiểu thứ gì đó nhưng hắn vẫn hỏi.

"Vô Danh tiểu tốt, không đáng chú ý nên bị vứt vào đây."

Huyền Long cười cười nói.

"Ngươi có tức không?"

Cao Phong lần này cười lạnh hỏi.

"Rất tức."

Đáp lại cũng là nụ cười đầy thâm ý của Huyền Long.

Cao Phong lại nhìn thuận mắt với Huyền Long hắn lại nở nụ cười lạnh.

"Ngươi biết sắp tới phải làm gì chứ?"

"Tất nhiên."

Huyền Long lần đầu tiên có người nhìn thấy ý định của hắn tất nhiên hắn không ngần ngại mà bài tỏa ý định của mình.

Việc chạy cứ tiếp tục sau một tuần, hầu như tất cả học sinh lớp E đã quen với việc chạy. Và lớp cũng bầu ra cán sự, tất nhiên lớp trưởng là Huyền Long, phó là Ninh Tâm và Lâm Anh.

Sau một tháng việc chạy đối với lớp E không còn xa lạ, chạy trước học sau là chuyện gần như thối quen.

.......

Giờ ăn.

Không biết từ khi nào mà Ninh Tâm như hình với bóng với Huyền Long tuy mục đích thấy rõ là muốn thắng Huyền Long nhưng cô chưa lần nào thắng dù đã thách đấu N lần.

Huyền Long đi trước thì Ninh Tâm sẽ đi sau, đều này gần như lớp E ai cũng biết nhiều lời đồn vui rằng hai kẻ này có tình cảm với nhau.

Huyền Long xuống nhà ăn, bất ngờ phía trên lầu có âm thanh vang xuống.

"Ấy, không phải lớp E sao?"

"Trong thật là dơ a!"

"Buồn nôn quá đi!"

Tất nhiên Huyền Long nhận ra kẻ này.

Chương Hoàng!

Ngây lập tức Ninh Tâm mất kiểm sót, định lao lên ăn thua nhưng cô vừa bước lên...

Bốp!!!

"Ui da~ Ngươi..."

Cô bị Huyền Long tác đầu, quay lại định mắng nhưng thấy ánh mắt như dao cạo của Huyền Long cô im lặng.

"Đi ăn cơm."

Huyền Long một câu khiến Ninh Tâm gần như tái mặt.

"Ừ..."

Cả hai đi ăn mặt cho lời châm biến.

"Con rùa!"

"Phế vật!"

"Ha ha ha!"

...............

Giờ ăn hôm nay có chút lạ Huyền Long không vội ăn mà đi đến bàn Lâm Anh, dưới cái nhìn đầy câu hỏi của Ninh Tâm.

Bất ngờ có người ngôi chúng Lâm Anh ngước nhìn.

Lâm Anh tuy học lớp E nhưng sinh đẹp lại quan hệ rộng nên rất được sự chú ý của các lớp khác.

Lâm Anh bất ngờ khi Huyền Long ngồi cùng bàn bởi kẻ bí ẩn và khó hiểu nhất chính là lớp trưởng của họ, ít nói, gần như không quan tâm người khác không nhiều bạn lớp đã từng có một tên không thuận mắt Huyền Long nên đã thách đấu.

Kết quả....

Một quyền đánh ngất.

Lớp từ đó về sau ra kính trọng Huyền Long bởi, họ biết hắn rất mạnh nhưng tiếp cận cậu là cả vấn đề khác hẳn với Ninh Tâm vừa đẹp trai lại năng động rất dễ kết bạn. Lớp chỉ Ninh Tâm là dám cà lơ phất phơ với Huyền Long.

Mặt Lâm Anh ngơ ngác chưa biết nói gì thì...


"Tôi muốn biết lớp A và B ai mạnh nhất?"

Huyền Long lên tiếng, hắn vốn định đợi tháng sau khiêu chiến nhưng hắn hơi mất kiềm chế rồi.

Lâm Anh hơi cứng đơ một lúc xong cô ngay lập tức trả lời.

"L-Lớp A... Là Mục Thanh Hạ... B là Đường Tiểu Ngạo..."

Lâm Anh cảm nhận được áp lực tỏa ra từ Huyền Long khiến cô hơi sợ.

Bên khác Ninh Tâm lần đầu thấy bộ mặt này của Huyền Long nhưng cô không sợ, bởi cô biết hắn cũng không quá đáng ghét.

Và cô còn nợ hắn một món nợ ân tình.

"Này ngươi định làm gì?"

Lâm Anh như chết lặng nhưng Ninh Tâm thì không, ngay lập tức hỏi Huyền Long.

"Ngươi biết việc cho một lớp đi xuống dóc như thế nào không?"

Ninh Tâm cùng Lâm Anh nghiên đầu khó hiểu.

"Hai ngươi thử tưởng tượng nếu một học sinh ưu tú bị lấy đi thì lớp đi sẽ ra sao?"

"A! Đầu tiên là chiến lực giảm kế là Lão Sư lớp đó sẽ điên lên..."

Lâm Anh nhanh nhẹn nói.

"Huyền Long ngươi định..."

Ninh Tâm giật mình nói.

"Đúng, tất nhiên là bổ sung chiến lực và bóp chết con rắn không nanh rồi."

Huyền Long nở nụ cười như tiểu quỷ nhe răng như cá mập khiến Lâm Anh cùng Ninh Tâm sởn da gà.

"Nhưng cách nào?"

Ninh Tâm hỏi.

"Tất nhiên là thách đấu rồi."

Huyền Long trả lời nụ cười đầy ám muội.

..........

Ngay ngày hôm đó.

Huyền Long một mình đến lớp B, hắn nhẹn nhàng kéo cái cửa.

Ngay lập tức bị chú ý, đám con trai lớp B thi nhau chắn trước mặt Huyền Long. Một tên to con đứng ra.

"Mày là thằng..."

Bốp!!!

Một đấm ngay bụng tên to con ngã bất tĩnh nhận sự.

"Thằng khốn!"

"Mày đến gây chuyện?"

Lớp B thi nhau đứng ra nhiều tên giải phóng hồn hoàn chủng bị ăn thua.

"Ai là Đường Tiểu Ngạo?"

Huyền Long nhìn hỏi.

Ngay lập tức một tên cô gái... À một tên nhóc, khuôn mặt nữ tính, tóc xanh lục ngắn, đôi mắt to tròn, thanh hình manh manh, da trắng hồng.

Nhìn sơ có thể nhầm lẫn là Nữ.

Trap!?

Tiểu Ngạo đứng ra nói.

"Ngươi tìm ta?"

"Đúng, ta tìm ngươi?"

Cả lớp nhốn nháu lên nhất là mấy đứa nữ.

"Trời ơi là tìm Ngạo Nhi!!"

"Tỏa tình hả?"

"Ye Ye! Ngạo Nhi cuối cùng cũng có bạn trai rồi!"

"Ngạo Nhi của Ta!"

Đám cón trai.

"Không thể nào?"

"Ta trễ rồi sao?"

"Ngạo Nhi của ta mà..."

"Không!!!"

"Này ngươi mặn quá đấy!"

"Mặn cái đầu ngươi!"

"Có lỗ là chơi được!"

"Đúng!"

"Đúng!"

"Đúng!"

"Hợp lí!"


Huyền Long hắn triệt để im lặng, mắt giật giật hắn vừa rơi vào cái ổ nghiện Trap hai sao ấy.

"Ta đến khiêu chiến ngươi! 100 đồng vàng làm tiền cược. Nhưng nếu ngươi thua phải triển sang lớp ta."

Cả lớp bỗng im bặt, bọn chúng vừa hiểu chuyện gì xảy ra.

Ngay lập tức một loạt đám nhóc nam đứng ra nhưng chớp mắt cái đã bị đánh bay bất động.

Huyền Long bỗng sát mặt Tiểu Ngạo vô thức khiến Tiểu Ngạo đỏ mặt.

"Ngươi có dám đấu không?"

Đám bạn học ngay lập tức ho reo.

"Ngạo đừng đấu!"

"Ngạo đừng bị mắt lừa."

Nhưng khác với lời khuyên Tiểu Ngạo tự hồ chiến ý hắn nhìn Huyền Long nói.

"Được thôi, đừng có mà thua đến phải khóc đấy!"

Huyền Long không nói hắn ra sân tập lòng thì lại.

"Thảo nào bị gọi Ngạo Nhi, giọng cũng là con gái."

Lớp B nhanh bu đầy sân tập lớp E cũng vậy, lát đát mấy người lớp D và A.

"Lớp trưởng thách đấu Đường Tiểu Ngạo!"

"Tên Ngạo chết chắc rồi."

"Hừ, tên Huyền Long đúng là không biết sống chết!"

"Tên này bị Tiểu Ngạo dần cho ra bã cho coi."

"Rác thì vẫn là Rác."

............

Trên Sân.

Đường Tiểu Ngạo thủ thế hắn vận hồn lực cái hai tay mộc ra hai thanh đao như càng bọ ngựa.

Hồn Cốt: Loan Đao Đường Lang!

Đường Tiểu Ngạo vận Hồn Hoàn ngay lập tức hiện lên hai hoàn màu vàng.

"Đường Tiểu Ngạo! Võ Hồn Đường Lang, hồn lực cấp 26!"

Tiểu Ngạo nói.

"Huyền Long, Mời!"

Huyền Long ngắn ngọn không cầu kì.

Đường Tiểu Ngạo ngay lập tức vận Hồn Kĩ.

"Đệ Nhất Hồn Kĩ: Ẩn Thân!"

Đường Tiểu Ngạo bỗng biến mất không dấu vết.

Huyền Long cười cười.

Đường Tiểu Ngạo bất ngờ từ phía sau tập kích.

"Đệ Nhị Hồn Kĩ: Thập Tự Trảm!"

Đường Tiểu Ngạo vung hai thanh đao trảm hình thập giá phía sau Huyền Long.

Tuy nhiên một bàn tay không nhanh không chạm túm lấy cổ hắn bốp chặt, khiến hắn khó thở.

Thân lại vô lực hoàn toàn.

"Tay... Tay mình đang run rẩy."

Đường Tiểu Ngạo tâm bắt đầu loạn, hắn tựa hồ thấy một đôi mắt đỏ ngầu nhìn mình. Đôi mắt ấy chứa đầy chết chóc.

Đường Tiểu Ngạo tự hồ sấp ngất thì Huyền Long buông tay.

Đường Tiểu Ngạo ngã xuống đất ôm cổ.

"Khụ... Khụ!"

"Ngươi thua! Đừng quên lời hứa."

Huyền Long quăng cho Đường Tiểu Ngạo ánh mắt xong hắn đi về lớp dưới sự tán thưởng khen ngợi của lớp E, cùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của lớp B.

Cả sân chỉ còn lại sự tĩnh lặng của lớp B cùng ánh nhìn bóng lưng của Đường Tiểu Ngạo!






Bình Luận (0)
Comment