Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 91



"998...997...996.... T-Tha..."

[Thăng cấp!]

[Thăng cấp!]

Chết rồi à? Chán thế?"

Mạc Phong đứng dậy thu lại thanh gươm nhẹn đưa tay lên mặt lau đi vệt máu.

"Tsh! Phải dính máu của con côn trùng ngươi... Tởm quá đấy!"

Mạc Phong bực bội đá cho cái xác vô hồn chết trong đau đớn cái.

Thông tin

[Thông tin]

Tên: Mạc Phong

Giới Tính: Nam

Tuổi: 23

Cấp 15

HP: 300

MP: 100

Sức Đánh: 25

Giáp: 5

Chí Mạng: 0

Tốc độ: 5.6

...

Điểm cộng: 0

Kĩ năng:


•Khiên năng lượng cấp 1 (5/100)

•Kỵ sĩ bóng đêm cấp 1 (22/100)

"Anh hai..."

Tố Tố bước lên gọi Mạc Phong giọng yếu ớt, hai tay để lên giữa ngực lo lắng nhìn Mạc Phong.

"Về thôi."

Mạc Phong một câu xong hắn đi trước, Sang Sang và Lý Thu từ lâu đã không giám nhìn thẳng Mạc Phong khi chứng kiến cảnh hắn tra tấn tên...

Người này nhất định là đang tức giận việc em gái hắn bị trêu chọc...

Sang Sang nhìn bóng lưng của Mạc Phong tròn mắt suy nghĩ.

Nếu như mình... Có thể... Bảo vệ tiểu thư...

Suy nghĩ gì đó Sang Sang kéo tay Lý Thu đi, Lý Thu sớm đã tái mặt cô cao ngạo không xem ai ra gì cũng gặp qua vô số kẻ nhưng Mạc Phong là kẻ đáng sợ nhất.

Bốn người nhanh chóng quay về khu trung cư, thứ khiến Sang Sang và Lý Thu ngạc nhiên nhất là gần như chả có con Zombie nào quanh đường họ trở lại.

Mạc Phong mở cửa căn phòng quen thuộc hắn nhíu mày gì mùi máu dính trên áo, bình thản như chốn không người Mạc Phong cởi áo để lộ ra tấm lưng với vô số vết sẹo cũ mới và bo đì chuẩn 8 múi.

"Áaaaa!"

"Kyaaaaa!"

"..."

Mạc Phong tròn mắt nhìn Sang Sang và Lý Thu khuôn mặt hiện lên dấu chấm hỏi.

Tố Tố lắc đầu đầu cô cạn lời với anh trai mình rồi, lúc trước thì anh cô đâu có vậy.

"Anh hai định chọc mù mắt hai cô ấy sao? Mà này anh định làm gì thế?"

Tố Tố phùn má tay chóng eo nói.

"Đi tấm."

Mạc Phong cũng nắm được tình hình cậu liếc ba cô cái liền đi vào nhà tắm.

Một lát sau Mạc Phong trở lại với áo thung đen, quần jean, đây gần như combo bất tận của hắn rồi.

Mạc Phong liếc nhìn hai cô nàng mới sắp tới sẽ ăn bám hắn không biết có ra tích sự gì không?

Mạc Phong từ cửa hàng lấy ra hai bộ đồ quăng lên bàn và một số chai nước.

"Quần áo tắm đi, hai cô phòng trong tôi và Tố Tố sẽ ngủ ngoài."

Mạc Phong liếc hai cô cái rồi kéo cái ghế Sofa nằm lên, Sang Sang và Lý Thu tròn mắt không biết Mạc Phong lấy từ đâu ra nhưng cả hai chả ai dám hỏi bởi họ đang sống nhờ vào người phía trước.

Cả hai người nhanh chóng chiếm phòng tắm Tố Tố nhìn Mạc Phong ngầm ngừ.

"Grrrrr..."

Cô nhìn chăm chăm Mạc Phong khiến hắn đang nhắm mắt cũng phải nhíu thật chặt, cuối cùng thì hắn lần nữa bất lực mở mắt nhìn cô.

"Sao thế?"

"Anh hai đang âm mưu gì?"

"Không có."

Mạc Phong tưởng cô nghĩ gì hóa ra là mấy thứ vô bổ, bỏ mặt cô hắn tiếp tục nhắm mắt.

"Anh-Hai!"

"Hử?"

Mạc Phong vẫn nhắm mắt.

"Anh định lập harem như mấy bộ truyện anh đọc phải không?"

Tố Tố khuôn mặt nguy hiểm hỏi.

"Đoán xem?" / Vô vị.

"Ah hu hu hu!"

Tố Tố bật khóc cô ngồi biệt xuống sàn, lần nửa Mạc Phong nhíu mày.

Định giở trò gì đây? Thật phiền phức? Tại sao ta không vặn cổ nhỏ này được chứ?

Mạc Phong khó chịu ngồi dậy.


"Cần gì?"

"Em muốn có đồ mới! Em không muốn ngủ dưới sàn! Ah hu hu, hông chịu! Hông chịu!"

Mạc Phong mắt giật giật, đây là đòi đồ mới trong truyền thuyết hả? Có ai ở cái thời sống nay chết mai mà như nhỏ này không? Mạc Phong mệt mỏi, thôi kệ nhà có điều kiện nuôi mèo tốt một chút, haiz....

Từ hệ thống lấy một bộ váy đen với một cái áo khoác cổ lông quăng cho Tố Tố.

"Đừng đồi hỏi, ngủ trên ghế anh ngủ dưới."

Tuy bực không chỗ để nhưng Mạc Phong dẫn nhẹn nhàng hét sức có thể với cô. Nói xong Mạc Phong nằm dài trên sàn nhắm mắt.

Chụt!

"Thương anh nhất!"

Tố Tố hôn má Mạc Phong rồi chạy vào phòng, thật chất cô chỉ ghen tị với Sang Sang và Lý Thu bởi hai cô chỉ mới gặp mà được Mạc Phong đưa đồ cho mặc.

Mạc Phong cũng quá quen với tính tình trẻ con của em gái mình nên hắn cũng chả mấy để ý thứ hắn suy nghĩ lúc này là liệu hiện tại có bao nhiêu kẻ đột biến đã có kẻ nào đạt cấp độ hai không?

Mạc Phong tới giờ dẫn không hiểu rốt cuộc kẻ này cao thượng đến nỗi chỉ cho một lũ rác rưởi biết cách đột biến.

Chắc không phải là... Sức mạnh của ta ư? Ta để hết chúng trong người đám Zombie đấy! Ra đó mà tìm Ha Ha Ha... Rồi từ đó thời đại Zombie Slayer bắt đầu.

Mạc Phong nở nụ cười tà tà.

Hy vọng bọn chúng nhanh thăng cấp để... Làm điểm kinh nghiệm của mình.

Mạc Phong đang suy nghĩ thì bất ngờ.

"Anh Hai."

Tố Tố gọi Mạc Phong khi cô vừa thay xong bộ đồ mới, lúc này Sang Sang và Lý Thu cũng bước ra.

Trong ba người Lý Thu là người có bộ quần áo đơn giản nhất với Áo trắng và một chiếc quần jean xanh ngắn lộ ra đôi đùi trắng không tùy vết dù vậy thì bộ ngực quá cở và đôi mông đầy đặng vẫn khiến cô là người trội hơn Sang Sang và Tố Tố.



Về phần Sang Sang thì đúng chất công sở, áo khoác xanh, áo mix trắng và chiếc quần jean đen cùng đôi giày xám cổ cao.



Riêng Tố Tố thì... À, ờ... Có lẽ là người bị Mạc Phong đầu độc nặng nhất với combo Áo khoác Long + Váy khiến cô không những quý cô mà còn nhìn nguy hiểm hơn



Mạc Phong bất ngờ ở chung với những nàng công chúa xinh đẹp và.... Vô Dụng!

Liếc cái rồi buồn chán nhắm mắt luôn không thèm đếm xỉa tới ba người lời khen cũng không có.

Hoa thì vẫn để ngắm.

Mạc Phong suy nghĩ.

[Ah ha ha ha! Chủ nhân, Tiểu Nguyệt khuyên ngài nên ga lăng một xíu nếu không muốn ế hết đời.]

Ngươi thức rồi đấy à. Ta không cần đẹp ta cần có ích.

[Chủ nhân đòi hỏi hơi nhiều ở phụ nữ đấy! Nếu họ hoàn hảo thì cần đàn ông làm gì?]

Ngươi đang bênh vực đấy à?

[Ehehe, dù gì thì Tiểu Nguyệt cũng là con gái mà... Theo Tiểu Nguyệt thấy thì, đàn ông sinh ra để phụ nữ dựa dẫm... Nếu dựa không được thì phải dẫm!]

"....!?!?"

Mạc Phong vừa phát hiện mình có một quản lý Hệ Thống nguy hiểm VCL!

"Mồ... Anh Hai! Đừng có cứng nhắc như vậy chứ... Khen một câu chết sao?"

Tố Tố phụng phịu nói, kế bên Sang Sang và Lý Thu ngại ngùng tay vén bên tóc.

"Rất đẹp..."

Mạc Phong bộ dạng không để tâm nói, mắt dẫn nhắm, mặt hướng trần nhà.

"Vậy thôi sao?"

Tố Tố chóng eo mệt mỏi, không biết anh trai cô có phải đàn ông không mà... Hầu như chả hứng thú mấy với phụ nữ.

".....Hai cô cũng vậy."

Đúng lúc Sang Sang và Lý Thu nhìn Mạc Phong hắn cất lời khiến hai cô nàng đỏ mặt.

"Hừ!? Đồ đầu gỗ, mặc kệ anh ấy em dẫn hai chị vào trong ăn."


Bất ngờ Tố Tố kéo tay hai người Sang Sang và Lý Thu, nơi Mạc Phong bất chợt trở nên im lặng.

Yên tĩnh vẫn tốt.

Mạc Phong dần chìm vào giấc ngủ cho đến nửa khuya.

"!?"

Mạc Phong mở mắt trước mặt hắn là Sang Sang, cô đang cởi trần lộ ra cặp ngục đầy đặn và cô đang ngồi trên người Mạc Phong bộ dáng mị hoặc không bàn cãi.

"Anh tỉnh rồi sao?"

Sang Sang giọng ngọt ngào khuôn mặt đỏ bừng nhìn Mạc Phong dưới ánh trăng mờ mờ chiếu qua cửa soi lên làng da trắng cùng khuôn mặt của cô, bất ngờ Sang Sang mị hoặc vô cùng.

Mạc Phong nhíu mày.

"Cô muốn gì?"

"Anh đoán xem..."

Sang Sang nằm trên người Mạc Phong tay vòng sau cổ ôm lấy hắn ép bộ ngực lên người hắn.

Mạc Phong người nóng ran nhưng khuôn mặt gần như chả có tí cảm xúc nào.

"Em có đẹp không?"

Sang Sang lại mị hoặc thì thầm vào tai Mạc Phong.

"Có đáng không?"

Mạc Phong nói, lời nói của cậu khiến Sang Sang khựng lại đôi mắt u buồn hiện lên trên mặt cô.

"Đáng, rất đáng, miễn anh có thể bảo vệ Tiểu Thư... Anh có thể làm bất cứ thứ gì anh muốn ở tôi."

"Ngu ngốc, nếu tôi muốn cả hai cô thoát khỏi không?"

"Tôi biết, nhưng anh sẽ không làm vậy..."

"Ngây thơ..."

Mạc Phong bất ngờ xoay người đè Sang Sang xuống một tay bóp cặp đồi trắng của cô.

"Ư... Nhẹn... Thôi...Lần đầu của tôi..."

Sang Sang khéo mắt đẫm lệ, khuôn mặt thẹn thùng.

"Đừng động tới Tiểu Thư... Tôi sẽ ngày ngày chiều anh..."

Sang Sang vốn được ba Lý Thu nhận nuôi năm 13 tuổi và được đào tạo để bảo vệ Lý Thu, trước khi được nhận nuôi Sang Sang có một gia đình rồi gia đình cô mất trong một vụ tai nạn giao thông, được nhận nuôi trong cô nhi viện tuy nhiên xã hội trêu người cô liên tiếp bị bạo hành đánh đập nhiều lần chết đi sống lại, cuối cùng cô bỏ chốn sống kiếp ăn xin cho đến khi được ba Lý Thu nhận nuôi. Đối với Sang Sang được ăn là niềm hạnh phúc, kẻ chưa từng bị cơn đói hành hạ sẽ không biết đồ ăn quý giá tới đâu.

"Tsh! Mặc áo vào, tôi không có hứng với hai cô."

Mạc Phong tặc lưỡi khó chịu, quay người đi, khuôn mặt Sang Sang ngơ ngác cô vốn ghét cay ghét đắng bọn đàn ông bởi chúng là loài sống nửa thân dưới.

Nhưng đôi mắt của Mạc Phong nó lại không có chút dục vọng nào, nó hoàn toàn trống rỗng cứ như chả có tí mục đích nào.

Sang Sang chắc chắn Mạc Phong là một tên con trai nhưng điều cô không ngờ là Mạc Phong lại từ chối cô dù cô đã như dâng tới miệng hắn.

"Chứng minh mình không vô dụng, tôi sẽ bảo đảm tính mạng hai cô."

Khuôn mặt dưới ánh trăng mập mờ khiến Mạc Phong lạnh lẽo khó tả.

Cách đó không xa, Tố Tố đôi mắt nhìn chăm chăm hai người khuôn mặt cô hiện lên nét buồn.

Phụ nữ nơi mạt thế quả thật chịu quá nhiều thiệt thòi.






Bình Luận (0)
Comment