Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 172

Từ Tiểu Bạch khó hiểu hỏi:

“ hôn ước rất tốt a, sao nhìn ngươi giống như là bị người trộm mất nhẫn trữ vật vậy a!”

Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch, lắc đầu, đối phương sao có thể hiểu được lo lắng trong lòng hắn a!

Hắn gần đây lưu lạc giang hồ cũng đã được sáu tháng.

Triệu Vô Cực mới ba tuổi rưỡi, đa được đính hôn, cái này không phải là nhân vật chính motip bình thường sao?

Sau đó hắn không phải là bị biến thành phế vật, lại bị từ hôn?

Triệu Vô Cực vất vả tu luyện tới hiện giờ cũng không muốn đột nhiên bị tai họa giáng xuống biến thành phế vật a, đơn giản bởi vì hắn không có lão gia gia cũng không có hệ thống.

Nếu đúng theo sáo lộ, sợ rằng hắn không lâu nữa liền phải gặp chuyện không may, một thân công lực toàn phế, sau đó trở thành mọi người chế giễu đối tượng, ăn đủ sỉ nhục trên đời này.

Hơn nữa ngươi không nhìn thấy đối phương họ gì sao? Họ Long a.

Đại thúc của tiểu la lị chính là Thanh Vân Tông tông chủ Long Ngạo Thiên, cha hắn lại là Long Hận Thiên.

Tuy nàng tên chỉ là Long Hiểu Nguyệt cũng không phải cái gì nghịch thiên tên, nhưng động vào họ Long, lại là cổ lão tu luyện thế gia Long gia, Triệu Vô Cực cảm giác tương lai mình gặp tai họa chỉ số vô cùng cao a!

Hắn rất ghét họ Long có được hay không? tại sao lại đính hôn hắn với một cái tiểu la lị a, hắn cũng không phải lolicon a!

Khổ sở tu luyện tới bây giờ, không lẽ tương lai ngày nào đó không may liền bị phế đi sao? Triệu Vô Cực có chút không cam lòng.

Hắn đặt chí trở thành chí cường tu tiên giả, không thể đi theo cái này motip phế vật bị từ hôn a! nếu thật sự bị từ hôn, hắn cũng không dám nói cái gì Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây chớ khinh thiếu niên nghèo đại loại câu nói a!

Nếu trở thành phế vật, Triệu Vô Cực sợ rằng không hề có chút cơ hội lật bàn nào.

Bởi vậy hắn rất phiền muộn, không ngờ bản thân đang hào hứng bừng bừng lịch luyện giang hồ lại gặp phải tin dữ này.

Nhưng sự tình đã quyết, lệnh phụ không thể cãi, Triệu Vô Cực cũng không biết nói gì hơn, chỉ có thể một mặt đau khổ ngồi đó.

Hắn mặt như là đưa đám nhìn Từ Tiểu Bạch:

“ Tiểu Bạch, sau này nếu ta trở thành phế vật, ngươi sẽ đối xử với ta thế nào?”

Từ Tiểu Bạch khó hiểu hỏi:

“ ngươi sao tự nhiên lại hỏi chuyện này a? không phải đang rất tốt sao? Vô Cực, ngươi đừng làm ta sợ a!”

Triệu Vô Cực nhìn thằng vào mắt hắn nói:

“ Trả lời ta, ta muốn biết!”

Từ Tiểu Bạch mỉm cười nói:

“ yên tâm, ta sẽ tráo ngươi, ha ha!”

Triệu Vô Cực gật đầu vỗ vai hắn nói:

“ huynh đệ tốt, đến lúc đó nếu ta thật trở thành phế vật không được quên ta a!”

Từ Tiểu Bạch một bàn tay đánh bay tay của hắn tức giận nói:

“ ngươi đang nói ngu ngốc cái gì a? đính hôn mà thôi, ngươi làm như chết cha chết mẹ không bằng, còn cái gì trở thành phế vật? đừng nói vớ vẩn nữa!”

Triệu Vô Cực lắc đầu, ngươi không hiểu được đâu Tiểu Bạch, dây dưa với họ Long không có một người có kết cục tốt đẹp, đây chính là kinh nghiệm của ta.

Hắn thở dài, đứng lên nói:

“ chúng ta đi thôi, Ngưu sư huynh đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu đứng lên theo, hắn trong lòng vẫn là cảm thấy khó hiểu, Triệu Vô Cực vì sao lại đối với việc này cảm giác bi thương như vậy, đổi lại là hắn hắn sẽ rất vui mừng a? 

Lúc này hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, sắc mặt khẽ biến nói:

“ Triệu Vô Cực, chẳng lẽ ngươi bị phụ mẫu bắt gả cho một cái cực xấu nữ?”

Triệu Vô Cực không quay mặt lại nói:

“ không, nàng là một cái tiểu la lị rất xinh đẹp, năm nay ba tuổi!”

Từ Tiểu Bạch trong lòng cân nhắc, không phải xấu nữ sao? ba tuổi có thể chờ nàng lớn lên a, sao hắn lại thể hiện đưa đám mặt như vậy?

Triệu Vô Cực lúc này như là đoán được suy nghĩ trong lòng hắn nói:

“ không cần loạn đoán nữa, ta nói cho ngươi một cái chân lí, ở trên đời này tốt nhất không có liên hệ gì với người họ Long, nếu không ngươi kết quả sẽ rất thảm a!”

Từ Tiểu Bạch giống như hiểu ra cái gì nói:

“ thế nàng là họ Long? nhưng sao ta không nghe ai nói họ Long xui xẻo a?”

Triệu Vô Cực lắc đầu thở dài nói:

“ đúng vậy, nàng họ Long. Nhưng đây đơn giản là kinh nghiệm của bản thân ta mà thôi, ngươi tin cũng được không tin cũng xong, tốt nhất đừng có quan hệ gì với người họ Long là được!”

Từ Tiểu Bạch thở dài, Triệu Vô Cực hôm nay thật khó hiểu a!

Hai người lén lút rời khỏi Thanh Vân Tông cứ điểm, sau đó cưỡi ngựa nghênh ngang ở trên đường lớn đi lại bên đường không ít người đang bàn tán cả hai người.

“ kia không phải là Triệu Vô Cực sao? hắn đây là muốn đi đâu?”

“ suỵt, nhỏ tiếng thôi. Hắn bây giờ ở Hỏa Vân Thành chính là có danh hiệu Tiểu ác ma, chuyên đi diệt tộc người ta. Không biết hắn đã diệt đi ba cái đại gia tộc rồi sao?”

“ ghê gớm như vậy a, tên này thật không đơn giản, đi bên cạnh hắn tên tiểu bạch kiểm kia cũng không phải người thường a!”

“ Thiên Vân thành từ gia đương nhiên không phải cái gì xoàng xĩnh hạng người, ngươi dám nói hắn tiểu bạch kiểm không sợ hắn một kiếm trảm ngươi!”

“sợ cái gì, ta nói nhỏ như vậy a!”

Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đi trên đường, không ít người đối với hai người bọn họ xì xào bàn tán, gần đây Triệu Vô Cực quả thật là danh tiếng quá thịnh, không ít người trở nên sợ hãi hắn mà đặt cho hắn biệt danh Tiểu ác ma.

Triệu Vô Cực không hề quan tâm cái này, hắn hướng cổng thành đi thẳng tới.

Đến trước cổng thành, Triệu Vô Cực có chút dừng lại, hắn cao giọng nói:

“ các vị, Triệu Vô Cực ta hôm nay rời khỏi Hỏa Vân Thành, Hỏa Vân Thành địa linh nhân kiệt, thiên tài lớp lớp, mĩ nữ như mây, quả thật đáng tiếc a nhưng ta chí không ở đây, tạm biệt!”

Nói xong hắn thúc ngựa rời đi, lời này hắn nói chính là cho đám người tai mắt của đại gia tộc đang bám theo hắn nghe, để bọn hắn bớt căng thẳng mà thôi.

Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực nhanh chóng cưỡi ngữa rời đi, bọn hắn một đường vô cùng thuận lợi, chẳng mấy chốc đã rời khỏi Hỏa Vân Thành cổng lớn một đoạn đường.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch cưỡi ngữa tốc độ cũng không nhanh, hai người vừa đi vừa ngắm phong cảnh dọc đường, không hề vội vã chút nào.

Lúc này Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm ứng được chút gì, lập tức dừng ngựa quát lên:

“ Là ai? đi ra!”

Từ Tiểu Bạch cũng cảnh giác lên,hắn lập tức để tay lên bảo kiểm, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

Từ trong rừng cành cây hơi xao động một chút, một bóng người nhanh chóng dùng thân pháp bay ra, đứng tại trước mặt hai người.

Tên này mặc một bộ đồ màu đen, mặt bịt kín chỉ lộ ra hai con mắt, hắn dùng ánh mắt nể phục nhìn Triệu Vô Cực nói:

“ quả nhiên không hổ danh tiểu ác ma, Triệu công tử quả thật là nhân trung long phượng, tại hạ vô cùng bái phục. khả năng ẩn nấp khí tức của ta ở trên giang hồ cũng được xem như cao thủ, không ngờ ở trước mặt Triệu công tử lại nhanh chóng như vậy bị phát hiện ra!”

Nói xong hắn cũng không đợi Triệu Vô Cực trả lời lập tức quỳ một chân xuống hướng Từ Tiểu Bạch nói:

“ công tử, lão gia có lời!”

Từ Tiểu Bạch lúc này mới buông lỏng tay trên kiếm ra, hắn hướng Triệu Vô Cực gật đầu một cái, đây là người của hắn.

Triệu Vô Cực hiểu ý, lúc này sát khí mới giảm xuống một chút, khí thế hai bên bớt căng thẳng đi, Từ Tiểu Bạch lên tiếng hỏi:

“ có gì mau nói!”

Tên áo đen kia lập tức nói:

“ lão gia có lệnh, công tử lần này lịch luyện thời gian tuy ngắn nhưng thành tích không tệ,các trưởng lão trong gia tộc đều rất hài lòng với kết quả của ngươi, xông vào Tiềm Long bảng thứ tư vị trí đã đủ rồi.

Ngươi cũng đã tới nhị lưu đỉnh phong cảnh, có thể lập tức trở về gia tộc tiếp nhận khảo hạch sau đó đột phá tới nhất lưu cảnh!”

Từ Tiểu Bạch sắc mặt hơi ngưng lại một chút, hắn thật sự đã đạt đủ điều kiện đột phá nhất lưu, nhưng hắn còn muốn cùng Triệu Vô Cực phiêu bạt giang hồ,việc đột phá không hề gấp gáp.

Tên áo đen như là biết hắn suy nghĩ gì liền nói:

“ công tử, thiên tài đột phá càng sớm tương lai mới có thể đi càng xa trở thành cường giả, chuyện này không phải là ngươi không biết a!”

Từ Tiểu Bạch trên mặt hiện lên một vẻ khó chịu, hắn đương nhiên biết. thiên tài nếu không có thể gánh vác một phương vẫn chỉ là thiên tài mà thôi mà không phải là cường giả, nếu không tới nhất lưu cảnh cao thủ, Từ Tiểu Bạch mãi không thể trưởng thành cường giả. đi cùng Triệu Vô Cực hắn sẽ bị kéo dài thời gian đột phá.

Gia tộc ý tứ bây giờ chính là đối với hắn rất hài lòng, muốn hắn trở về để gia tộc có thể toàn lực bồi dưỡng đột phá nhất lưu.

Nhưng hắn vẫn là có chút không cam lòng.

Tên kia áo đen nhân thở dài nói ra:

“ gia chủ còn nói một câu cuối cùng, lập tức trở về!”
Bình Luận (0)
Comment