Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 362

Triệu Vô Cực lại tới khu xóm nghèo, bình thường xóm nghèo đều không có bao nhiêu người qua lại, nhưng lần này số người ở trên đường cũng tấp nập hơn rất nhiều không ngừng có người từ bên trong cứ điểm của bọn hắn đi ra đi vào.

Lúc này cho dù là người ngu cũng có thể nhìn ra được, ở đây tất nhiên có bất thường.

Thiên Vân Thành số lượng nhân sĩ giang hồ càng lúc càng đông khiến cho lượng tình báo cũng trở nên càng lớn, bởi vậy áp lực thu thập tình báo cũng lập tức tăng cao đè nặng lên phân đường ở Thiên Vân Thành.

Bọn hắn không thể không liên tục phái ra của mình sát thủ ra ngoài điều tra tin tức, cho nên bây giờ cứ điểm của bọn hắn mới có một cảnh tượng như là kiến chuyển nhà như vậy, người ra vào không ngừng, tấp nập vô cùng. 

Triệu Vô Cực cũng không để ý một chút chuyện này, hắn nhanh chân hướng bên trong đi vào.

Triệu Vô Cực vừa bước vào nội đường, bầu không khí ở đây vốn đang tưng bừng vô cùng trong nháy mắt cũng an tĩnh lại, hàng loạt đôi mắt hướng hắn dồn dập đổ về.

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn một vòng, số lượng người so với trước đây nhiều hơn gần như gấp đôi, không ít gương mặt hắn chưa hề gặp qua, rất lạ lẫm.

Quả nhiên Thiên Vân Thành sát thủ công hội phân đường không thể chịu nổi áp lực thu thập tình báo, bắt đầu điều động nhân thủ tới đây bổ sung sao? Triệu Vô Cực trong lòng nói thầm.

Đám người kia cũng hiếu kì đánh giá Triệu Vô Cực, có thể trực tiếp đi vào nội đường mà không gặp bất kì cản trở nào, người tới hiển nhiên thân phận không tầm thường.

Một cái tráng hán hiếu kì đi tới, hắn giọng nói ồm ồm vang vọng nói:

“ tiểu huynh đệ, ngươi đi lạc sao? Chỗ này không phải ai cũng có thể vào a!”

Triệu Vô Cực ánh mắt liếc chưởng quỹ một chút, chưởng quỹ thấy rõ hắn gật đầu một cái nhưng không lên tiếng một mặt hứng thú nhìn xem bên này.

Triệu Vô Cực liền hiểu, tên này cũng là muốn xem náo nhiệt a!

đám sát thủ đang uống rượu liền buông ly, đang ăn liền buông đũa, mọi người ánh mắt đều tập trung sang phía bên này, khuôn mặt mỗi người đều mang một sắc thái riêng.

Có người tò mò, có người ngạc nhiên, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người thì thương cảm.

Đúng vậy, là thương cảm.

Không phải dành cho Triệu Vô Cực thương cảm, mà là dành cho tên này đại hán thương cảm.

Thiên Vân Thành tình hình diễn biến phức tạp, không ít cao thủ xuất hiện, bởi vậy bọn hắn sát thủ công hội cũng không thể như ngày xưa như vậy chỉ duy trì mức độ thấp cảnh giới liền có thể đủ dùng.

Từ mới sát thủ đi tới, không ít người đều là nhất lưu cảnh giới, tân đường chủ tiếp nhận vị trí ở đây cũng đã là nhất lưu hậu kì cảnh giới.

Có thể nói Thiên Vân Thành sát thủ công hội cứ điểm giống như là một lần đại thay máu mới kịp thời ứng phó với tình hình ở nơi này.

Tên này đại hán cũng không phải cái gì vô danh hạng người, hắn ở đây cũng rất nổi tiếng.

Biệt danh của hắn liền là Ngưu thủ, Nhất lưu sơ kì cảnh giới.

Có Ngưu thủ, đương nhiên phải có Mã diện. Tốt trùng hợp, đồng bạn của hắn chính là một cái mặt dài lại mang ánh mắt hèn mọn trung niên nhân đang hướng bên này cười lạnh nhìn sang.

Triệu Vô Cực đánh giá một phen tên này đại hán, nội lực chất phác mạnh mẽ, căn cơ rất tốt, không biết võ công đến mức nào, nhưng ở trong nhất lưu sơ kì hắn cũng có thể xem là người nổi bật.

Nhưng Triệu Vô Cực không có hứng thú cùng đối phương nói chuyện, hắn mặt lạnh nói:

“ ngươi có ba giây để tránh đường!”

Trong nội đường không ít người lập tức truyền tới hừ lạnh âm thanh, ở sát thủ công hội còn phách lối như vậy? Đối phương không biết chữ chết là viết thế nào sao?

một số người thì bảo trì bình tĩnh thái độ nhìn xem bên này, trước khi đi ra kết quả cái gì biến số cũng có thể phát sinh. Người bắt nạt chưa chắc đã có thể thành công, người bị bắt nạt cũng chưa chắc sẽ yên tĩnh chịu trận.

Một số người thì hiện lên vẻ mặt nhìn ngu ngốc nhìn tên sát thủ có biệt danh Ngưu đầu này, quả nhiên là người mới tới a, không biết trước mặt hắn đang đứng là ai sao? Chưa rõ người khác nội tình liền dám đứng ra chặn đường trêu tức đối phương, đây đúng là ngại mạng mình quá dài mà.

Cũng không thể trách được Ngưu đầu, Triệu Vô Cực công phu liễm tức tu luyện vô cùng tốt. Cho dù hắn không liễm tức, khả năng tinh tế điều khiển nội lực cũng có thể khiến cho hắn thu vào hết thảy của mình nội lực khí tức, để người ngoài không thể dựa theo khí thế của hắn phân biệt ra hắn là cái gì cảnh giới.

Bởi vậy tên này Ngưu đầu mới dám tự tin đứng ra chặn đường hắn như vậy. Dù sao nhất lưu cũng đã là ở trên giang hồ đỉnh tiêm lực lượng, bọn hắn số lượng cũng không nhiều, đâu phải chỗ nào cũng có thể gặp được. 

Hơn nữa ở chỗ này cũng không ít người đến là nhờ vả làm nhiệm vụ, trước cho bọn hắn một cái hạ mã uy cũng tốt, bọn hắn sát thủ công hội càng dễ chiếm ưu thế trên bàn đàm phán.

Đầu trâu chính là dựa vào võ công tự tin cùng đây là sát thủ công hội bản doanh hắn mới dám chủ động đứng ra chặn đường, cho dù đụng phải cái gì cao thủ đối phương cũng không dám giết chết hắn.

Lấy hắn da dày thịt béo, bị đánh một hai cái cũng không thành vấn đề gì, rất nhanh liền có thể tốt.

Hắn không sợ nhất chính là người khác đánh hắn, không thấy một thân cơ bắp như muốn nổ tung này sao? Cái này cũng không phải là tự nhiên mà có mà là hắn vất vả tu luyện ngoại công mới đạt được, sức phòng ngự cùng chịu đánh của hắn tốt vô cùng, muốn phá phòng của hắn cũng phải tốn rất nhiều sức a.

Đầu trâu lập tức cười lạnh nói:

“ tiểu tử, chớ càn rỡ. Tửu điếm tiếp khách ở bên ngoài, bên trong này không phải là ai cũng có thể đi vào, khôn hồn mau cút ra ngoài!”

Triệu Vô Cực ngẩng đầu lên, tên đại hán này so với hắn cao hơn một cái đầu, khiến hắn không thể không ngẩng đầu lên mới có thể nhìn vào mắt đối phương.

Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:

“ ba giây đã hết!”

“ không biết tốt xấu, tiểu tử chết đi!”

Đại hán phùng má trợn to mắt, hắn như một cái nộ mục kim cương nhìn chằm chằm vào thân hình đơn bạc Triệu Vô Cực mắng to một tiếng, khuôn mặt hắn cũng vì tức giận mà đỏ ửng lên.

Đại hán lập tức vung lên cánh tay to như cột nhà của mình mạnh mẽ hướng Triệu Vô Cực một quyền đấm tới, trên tay hắn cương khí cũng theo đó hiện lên.

Cương khí của đối phương là màu đen, một quyền này vừa xuất ta tốc độ cũng nhanh vô cùng, nơi nó đi qua liền kéo lên cuồng phong hô hô rung động, tiếng phá không âm thanh cũng đôm đốp nổ ra.

Hắn một quyền này khí thế như là cuồng đào hải lãng, uy thế mạnh mẽ vô cùng, tưởng như một cái cự thạch ở trước mặt của hắn cũng có thể bị hắn một quyền nổ nát như vậy.

Đáng tiếc một quyền cực nhanh cực mạnh của đối phương ở trong mắt Triệu Vô Cực lại như là đang bị quay chậm lại, động tác của hắn quá nhiều sơ hở để cho hắn lợi dụng.

Nếu sử dụng cầm nã thủ, Triệu Vô Cực có thể lập tức bẻ gãy tay của đối phương, nhưng hắn cũng không muốn làm thế.

Chỉ thấy tên Triệu Vô Cực như bị đối phương một quyền kinh ngạc đứng ngẩn ra, mà tên sát thủ có biệt hiệu đầu trâu này trên miệng thì kéo ra một nụ cười đắc thắng.

Chưa có ai ở nhất lưu cảnh giới có thể đỡ một quyền của hắn mà không có chút thương thế nào, đối phương vừa chạm mặt liền bị khí thế của hắn dọa hỏng, dạng này người cũng dám ở đây thả lời cuồng ngôn? Đúng là không biết trời cao đất rộng là gì mà!

Nhưng nụ cười của hắn rất nhanh liền im bặt. 

Triệu Vô Cực trên người cương khí màu tím nhẹ nhàng lóe lên một cái, đầu trâu một quyền lập tức mang theo kinh đào hải lãng chi thế ầm ầm nện lên bên trên, đánh ra một cái trầm muộn âm thanh, một vòng sóng xung kích hướng tứ phương bắn ra.

Chum rượu cùng bàn ghế ở đây đều bị làn sóng xung kích này thổi cho hô hô rung động, có thể thấy được bọn hắn va chạm lực là cỡ nào mạnh mẽ.

Nhưng Triệu Vô Cực không hề làm gì, hắn chỉ đứng yên tại chỗ tùy ý cho đầu trâu đánh một quyền, đối phương cũng không thể mảy may đánh ra một cái vết xước trên cương khí của hắn.

Đầu trâu hai mắt trợn to, đây là cái gì cương khí hộ thân? Sao có thể cứng như vậy? 

Một quyền oanh đi lên hắn cũng không hề lưu lực, một quyền này đánh ra hắn chỉ cảm thấy như là năm đó hắn học võ thời điểm sư phụ để cho hắn hướng gốc cây đánh lên.

Mỗi quyền đều khiến tay hắn đau rát vô cùng, đau đến hắn muốn ứa ra nước mắt nhưng hắn lại không dám làm như vậy.

Nếu lúc này ứa nước mắt thật, hắn cường giả tôn nghiêm cũng liền xong.

Đối phương vậy mà cũng là nhất lưu cường giả? Hắn rốt cuộc là cảnh giới gì? Cương khí làm sao có thể cứng đến cái này cấp độ a?

Đầu trâu một quyền cũng không phải chỉ có nội lực mà thôi còn có của hắn trăm cân cự lực. Một quyền đánh ra không những không làm đối phương cương khí xuất hiện một cái vết xước nhỏ hắn ngược lại bị lực lượng phản chấn đến đau tận tâm can, cổ tay cũng muốn lệch khớp a.

Nhìn hăn còn trẻ như vậy đầu trâu mới chủ động đứng ra trêu chọc, không ngờ liền đụng phải thiết bản. 

Tên thiếu niên này là làm sao tu luyện? Hắn chẳng lẽ là cái nào lão quái vật cải trang hay sao?

Trong nội đường cũng liên tiếp truyền tới tiếng hít khí lạnh âm thanh. Bọn hắn ở đây đều biết rõ đầu trâu khí lực có bao nhiêu lớn, hắn ở đây vật tay cũng chưa hề gặp qua đối thủ, có thể nói một thân lực lớn vô cùng.

Vậy mà một quyền lại lập tức bị cương khí hộ thân của đối phương cản lại, nhanh chóng như vậy liền thất bại rồi? Cái này thật khó tin a!

Đầu trâu còn chưa kịp hoàn hồnChỉ thấy tên thiếu niên trước mặt hắn tay trái nhấc lên, hắn xuất thủ tốc độ nhanh đến đầu trâu chỉ có thể thấy một cái tàn ảnh lóe lên sau đó biến mất, lúc tay trái của hắn xuất hiện thình lình đã nắm lấy cổ tay phải của đầu trâu.

Trên khóe miệng của thiếu niên cũng hiện lên một nụ cười quỷ dị, chỉ thấy hắn cầm lấy cổ tay của đầu trâu bắt đầu hướng bên ngoài vặn một cái.

Đánh ra một quyền, cổ tay luôn là hướng xuống mặt đất. Tên thiếu niên thân hình đơn bạc này vậy mà chỉ cần dùng tay trái liền nhẹ nhõm vặn lấy cổ tay của đầu trâu khiến hắn ngoan ngoãn vặn vẹo tay, cả cơ thể cũng vì cổ tay bị vặn mà trở nên nghiêng nghiêng sắp ngã.

Triệu Vô Cực trên tay phát lực một cái, đầu trâu hai chân không chịu nổi lập tức quỳ xuống đất, ở trên mặt đất đập ra hai cái lỗ không cạn.

Đầu trâu không những không tức giận, ngược lại trên mặt hắn còn hiện lên vẻ kinh hoảng tột độ.

Thân làm sát thủ, hắn hiểu rõ trên thế giới này cường giả là phải được tôn trọng.

Chỉ cần ngươi đi khiêu khích đối phương, đối phương một không vừa ý sẽ trong nháy mắt tiêu diệt ngươi.

ở trước mặt cường giả thể hiện ra thái độ thù hận oán độc, nếu ngươi không phải là thiên mệnh chi tử, vậy thì trong nháy mắt sẽ bị đối phương vô tình diệt sát.

Bởi vậy đối với Triệu Vô Cực sức mạnh áp đảo, trên tay không cần cái gì cương khí bổ trợ cũng có thể nhẹ nhõm vặn ngược cổ tay hắn, hắn lập tức liền sợ.

Đầu trâu vội vàng la lên:

“ tiền bối, ta vô ý đắc tội ngài. Ngài đại nhân đại lượng xin đừng chấp nhặt với tiểu nhân. Cầu ngài giơ cao đánh khẽ a!”

Triệu Vô Cực híp mắt nhìn hắn, một lúc sau hắn thả tay đối phương nói:

“ tránh ra đi!”

Đầu trâu giống như là được đại xá, vội vã như chim cút chạy sang một bên, dùng ánh mắt kính sợ nhìn theo Triệu Vô Cực bóng lưng.

Không chỉ có hắn, ở đây không ít người cũng là vô cùng kinh sợ nhìn lấy hắn? Tên thiếu niên này rốt cuộc là ai? Sao có thể còn trẻ như vậy liền mạnh mẽ đến mức này? 

Hắn chẳng lẽ là cái nào gia tộc đi ra cường giả sao? Dạng này cường giả còn cần đến sát thủ công hội sao? Chẳng phải là vẽ rắn thêm chân sao?

Cũng không có ai dám mở miệng chê cười hắn, bởi vì bọn hắn đối với thiếu niên này cũng không có chút nào cơ hội thắng, bởi vậy liền biết điều im lặng xuống.

Đầu trâu tuy bại nhưng cũng không dễ trêu, ai trêu hắn ai xui xẻo a.

Lúc này một cái lão bài sát thủ tiếng hừ lạnh vang lên:

“ Triệu Vô Cực Triệu công tử ngươi cũng dám chặn đường. Không biết hắn là ai sao? Thật là có dũng khí a! ngươi muốn tìm đường chết cũng đừng liên lụy chúng ta. Hừ!”

Đám người lập tức dùng ánh mắt kinh nghi nhìn về phía người vừa lên tiếng, đối phương giống như không phải là hắn vừa nói liền tùy ý tiếp tục ăn rượu uống thịt.

Bọn hắn có thể không nhận ra thiếu niên là ai, nhưng Triệu Vô Cực thì đương nhiên bọn hắn biết.

Cái này có thể nói là vô cùng nổi tiếng hung nhân a, ai trêu hắn ai diệt tộc.

Mặt ngựa đi đến bên cạnh hắn vỗ vai hắn một cái, đầu trâu lúc này mới tỉnh hồn lại, sau lưng mồ hôi lạnh đã thấm ướt áo hắn.

Lần này, hắn đúng là ở tử quan đi dạo một vòng. May mắn đối phương hôm nay tâm tình tốt, không cùng hắn tính toán, cảm tạ trời đất a!
Bình Luận (0)
Comment