Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 412

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị nhanh chóng đuổi theo Âm hậu rời đi phương hướng. 

Cũng may Âm hậu không phải là quá vội vàng cũng chiếu cố đến đám đệ tử của nàng tốc độ, nên đi không nhanh.

Vừa thấy Âm hậu ở chỗ xa, Triệu Vô Cực nhanh chóng mở miệng nói:

“ ta muốn gặp riêng sư phụ của ngươi!”

Tiếu Mị Mị gật đầu ý hiểu, nàng tăng tốc lên đuổi kịp Âm hậu, vái chào một cái sau đó nói ra ý định của Triệu Vô Cực.

Âm hậu nhíu mày một cái vẫn là đồng ý:

“ Điệp nhi, Ngọc nhi hai người chờ vi sư ở đây một chút!”

Âm hậu nhanh chóng hướng Triệu Vô Cực phi thân mà tới, nàng đáp xuống trước mặt hắn hỏi:

“ tiểu tử, có chuyện gì mau nói. Thế cục hỗn loạn, ta không thể ở đây càng lâu!”

Triệu Vô Cực gật đầu, hắn cũng hiểu được thế cục rất loạn a! hắn vội nói:

“ Âm hậu tiền bối, ta muốn biết được các ngươi để đồ vật kia ở đâu?”

Âm hậu nhíu mày, hắn muốn hỏi tàn bội đúng không.

Nàng mở miệng nói:

“ đây cũng không phải cái gì bí mật không thể cho người biết. Chúng ta năm đại môn phái các vị chưởng môn ở một nơi có tên là vọng nguyệt cư, là tài sản của Vọng Nguyệt lâu.

Bên trong đó có một dãy nhà hình dạng này ( U - chữ u, nhưng thời xưa chưa có chữ này, viết thế này cho các bạn đọc dễ hiểu) được xây dựng chia thành các phòng riêng.

Ta cùng Thánh chủ ở dãy một bên, ba người kia ở dãy đối diện. ở giữa có một căn phòng nhỏ, chúng ta đồng thời thống nhất quan điểm để miếng tàn bội vào bên trong, bên ngoài phái người canh gác.

Lúc trước chính tà hai bên mỗi bên một người đệ tử cùng gác, tránh hai bên giở trò gì.

Nhưng bây giờ ta cùng Thánh Chủ đã rời đi, chỉ sợ bây giờ đã đổi thành người của bên chính phái canh gác!”

vừa nói Âm hậu vừa vẽ sơ đồ cho Triệu Vô Cực xem, hắn vừa xem liền hiểu, sau đó lập tức xóa đi.

Âm hậu nhìn hành động của hắn, cũng không nói gì.

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ ngoài canh gác ra còn bố trí thêm cái gì không? Căn phòng đó có phải là được thiết kế đặc biệt không?”

Âm hậu lắc đầu nói:

“ thực chất không cần, căn phòng kia đều ở phạm vi cảnh giới của chúng ta bên trong. Nếu năm vị đỉnh phong cao thủ hậu kì cùng viên mãn cũng xem không được một cái bảo vật, vậy thì trên đời này cũng không còn chỗ nào an toàn!”

Triệu Vô Cực gật đầu cái này nói rất có lí.

Triệu Vô Cực chắp tay nói:

“ đa tạ tiền bối chỉ điểm!”

Âm hậu nhìn hắn một chút, ý vị thâm trường nói:

“ không cần nói nhiều, chăm sóc Mị nhi thật tốt liền đủ rồi!”

Tiếu Mị Mị lập tức nũng nịu nói:

“ sư phụ, ta đang rất hạnh phúc!”

Âm hậu có chút hờ hững nói:

“ hạnh phúc liền tốt, phải biết trân trọng. Ta đi đây!”

Nói xong nàng cũng không đợi hai người lên tiếng chào lập tức rời đi, tuy không vội vã nhưng một giây cũng không muốn ở lâu.

Triệu Vô Cực thở ra một hơi nói: 

“ sư phụ của ngươi làm việc lúc nào cũng nghiêm túc như vậy sao? Nàng muốn rời đi ta hiểu, nhưng mà cũng quá cẩn thận a! một giây cũng không muốn ở lâu. Thảo nào nàng có thể ở trong đám người đệ tử của Cực Nhạc Ma Tông năm xưa đoạt được chức chưởng môn!”

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ở bên nhau lâu, đương nhiên hiểu được Cực Nhạc Ma Tông một chút bí văn. Âm hậu cũng là một đời tranh đấu mới có được như ngày hôm nay.

Tiếu Mị Mị an ủi nói:

“ nàng chính là cẩn thận như vậy đã thành thói quen rồi. Đừng để ý!”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ ta vốn không để ý. Chúng ta bây giờ có việc còn quan trọng hơn!”

nói xong hắn liền nắm tay Tiếu Mị Mị lập tức rời đi trở lại Thiên Vân Thành, hướng vọng nguyệt cư đi tới. Triệu Vô Cực đối với người gác cổng nói:

“hai vị, làm phiền thông báo một tiếng Triệu Vô Cực cầu kiến Mai Tĩnh môn chủ!”

Hai người gác cổng võ giả nhìn nhau một cái, bọn hắn đều biết Triệu Vô Cực là ai, quả thật không dễ đắc tội, lập tức gật đầu nói:

“ Triệu công tử mời chờ một lát!”

Nói xong một người liền đi vào thông báo, Triệu Vô Cực cũng tiện thể tìm mộ chỗ góc nhìn đẹp nhìn ngắm phong cảnh của vọng nguyệt cư.

Một lát sau người kia trở lại nói:

“ Mai Tĩnh chưởng môn mời công tử vào gặp!”

Triệu Vô Cực gật đầu dẫn theo Tiếu Mị Mị đi tới, được tên kia võ giả bắt đầu ở trong vọng nguyệt cư dẫn đi tới phòng của Mai Tĩnh.

Cửa gõ vang, bên trong truyền tới của nàng âm thanh:

“ vào đi!”

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị rảo bước đi vào, bên trong Mai Tĩnh ngồi ở chủ vị, bên cạnh nàng đứng chính là Mãnh Sư Đại Ba.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị cúi chào, làm đủ lễ nghĩa.

Mai Tĩnh mở miệng nói trước:

“ nếu người bái phỏng không phải là Triệu công tử, ta cũng lười tiếp. Không biết Triệu công tử tới có việc gì?”

Triệu Vô Cực lông mày hơi nhướng, đây là hắn ở trên giang hồ địa vị tăng lên, đã đến mức độ được đối phương nhận đồng, cho rằng là cường giả, được phép tiếp xúc nàng, có tư cách bái phỏng nàng sao?

Triệu Vô Cực nhanh chóng nói ra:

“ ta chính là muốn hỏi một chút, các vị định xử lí như thế nào phần thưởng? Võ đài thi đấu liệu còn tiếp tục được hay không?”

Mai Tĩnh nhìn chằm chằm vào hắn một lúc, như là muốn từ trên mặt hắn nhìn ra cái gì. Cuối cùng chỉ nhìn được Triệu Vô Cực một mặt không đổi sắc, nàng nói:

“ thi đấu có lẽ liền không tiếp tục tổ chức, nhưng giải thưởng thì chúng ta cũng sẽ không độc chiếm. đồ vật này sẽ để ở Huyền Không Tự, nếu như có người có thể tập hợp đủ ba miếng tàn bội đến Huyền Không Tự, chúng ta sẵn sàng giao ra bảo vật, mọi người cùng chung lợi ích biết được bên trong nó có chứa cái gì bí mật!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, ba môn phái nuốt đi giải thưởng của võ đài thi đấu, hắn cũng đã sớm nghĩ tới.

Dù sao đồ vật rơi vào tay của mấy đại môn phái, cũng chỉ có bọn hắn mới có tư cách phân một chén canh.

Làm ra trò này cũng chỉ là hợp pháp hóa đồ vật sẽ thuộc về ai mà thôi, sau này ở trên giang hồ cùng dễ dàng nói chuyện, tướng ăn không quá khó coi.

Nhưng hắn trong lòng khó hiểu, bọn họ sao lại chọn Huyền Không Tự?

Triệu Vô Cực hỏi:

“Vấn Kiếm tông chưởng môn Thiên kiếm Hiền Tụ Nghĩa đồng ý sao?”

Mai Tĩnh cười nhạt nói:

“ hắn không thể không đồng ý!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, không thể không đồng ý tức là bị bức bách. Có thể Lăng Tiêu Phái so với Vấn Kiếm tông yếu, nên bọn hắn phối hợp với Huyền Không Tự bức Vấn Kiếm tông phải giao ra bảo vật để cho Huyền Không Tự đến nắm giữ.

Vì sao Huyền Không Tự nắm giữ mà không phải là Lăng Tiêu Phái? Đơn giản vì Lăng Tiêu Phái đang có xuống dốc tư thế, bọn hắn không đủ sức mạnh để làm việc này.

Cho dù có đạt được đồ vật, cũng là cục khoai lang bỏng tay, không chừng ngày nào còn sẽ dẫn tới đỉnh phong cảnh giới nhòm ngó không cần thiết.

Hắn lại hỏi:

“ tại sao lại chọn Huyền Không Tự?”

Mai Tĩnh mỉm cười:

“ vì Huyền Không Tự cùng cái này thiên tài hòa thượng từng có duyên, hắn xuất thân phật môn, đồ vật của phật môn vẫn là cho phật môn đến bảo quản tốt. Hơn nữa, Huyền Không Tự trước nay đều là chính phái, nhưng bọn hắn thường xuyên giữ thái độ trung lập không tham gia quá nhiều giang hồ tranh đấu, bởi vậy để ở đó chúng ta đều yên lòng!”

Nàng sẽ không nói cho Triệu Vô Cực biết, lí do chính là vừa rồi Huyền Không Tự Kiến Trí đại sư ra tay đấu nội lực cùng với Hiền Tụ Nghĩa, Hiền Tụ Nghĩa kĩ thấp một bậc bị bại trận, khí thế của hắn cũng bị chèn ép.

Nhưng để cho Hiền Tụ Nghĩa rút kiếm, Kiến Trí chưa chắc có thể thắng được.

Nhưng Hiền Tụ Nghĩa muốn cùng Kiến Trí đại sư đánh lên, sợ rằng không phải một hai chiêu có thể giải quyết.

Mà bọn hắn sức chiến đấu to lớn, sợ rằng đánh lên liền sẽ nát nhà, mà nát nhà thì mọi người đều biết chính phái tam đại môn phái ăn chia không đều, cuối cùng trở mặt đánh nhau.

Bởi thế hắn ở dưới Kiến Trí đại sư dâm uy cùng Lăng Tiêu Phái ủng hộ Huyền Không Tự, cuối cùng đành phải đồng ý điều kiện này.

Nhưng Huyền Không Tự tướng ăn ít ra cũng còn đẹp một chút, hứa hẹn chỉ cần có người tập hợp đủ ba cái tàn bội còn lại đi lên chùa của bọn hắn, bọn hắn sẽ vô tư đưa ra bảo vật cộng đồng tìm kiếm giải thích bên trong bí mật.

Ít ra Lăng Tiêu Phái cùng Vấn Kiếm tông đều sẽ có cơ hội biết được bí mật bên trong đó, bọn hắn cũng xem như hài lòng!

Bởi vậy sự việc liền là như vậy, giải thưởng bị nuốt, giải đấu bị hủy, đồ vật rơi vào tay Huyền Không Tự

Tuy Huyền Không Tự hứa hẹn sẽ đưa ra bảo vật cùng hưởng khi có người tìm đủ ba miếng tàn bội còn lại, nhưng ai biết lúc đó là lúc nào.

Nếu có người cực kì may mắn tìm được, chẳng phải cũng phải chia sẻ cho Huyền Không Tự sao? Cuối cùng Huyền Không Tự lại nằm im hưởng lợi, quá có lời.

Mà bình thường lúc nếu không có ai vận khí xung thiên tìm ra tất cả, cuối cùng đồ vật vẫn là ở Huyền Không Tự, biết đâu ngày dài tháng rộng bọn hắn lại nghiên cứu ra cái gì thì sao?

Nói chung, cuối cùng sự việc này, người được lợi lớn nhất liền là Huyền Không Tự.

Triệu Vô Cực hỏi một câu cuối cùng:

“ các vị quyết định đã lâu chưa? Lúc nào thông báo ra bên ngoài?”

Mai Tĩnh lạnh nhạt nói:

“ vừa quyết định mà thôi, ngày mai thông báo! Ngươi hỏi chuyện này làm gì?”

Triệu Vô Cực cười:

“ không có gì, thế cục biến đổi quá nhanh, ta muốn tranh thủ rời đi Thiên Vân Thành, dù sao ở đây ta có quá nhiều kẻ địch. Bây giờ bọn hắn hẳn là cũng đang chờ xem biến đổi nên mới chưa ra tay với ta, ở lâu một chút liền bất lợi!”

Mai Tĩnh suy nghĩ một chút, cảm giác Triệu Vô Cực nói cũng có lí, gật đầu.

Triệu Vô Cực chắp tay:

“ nếu không có việc gì nữa, vậy thì vãn bối xin phép cáo lui!”

Hắn cùng Tiếu Mị Mị nhanh chóng rời đi vọng nguyệt cư, Triệu Vô Cực cũng không giống như hắn nói rời đi Thiên Vân Thành mà là tìm một cái bỏ hoang viện tử ở gần vọng nguyệt cư đột nhập vào.

Tiếu Mị Mị hiếu kì hỏi hắn:

“ Vô Cực, ngươi thần thần bí bí như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì!”

Triệu Vô Cực ngoảnh mặt lại đối với nàng cười nói:

“ ta đương nhiên là có suy tính của ta, chúng ta lần này sợ rằng phải mạo hiểm một chút, nếu thành công, tương lai chúng ta có cơ hội đột phá cảnh giới trong truyền thuyết kia cũng không chừng!”
Bình Luận (0)
Comment