Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 421

Ba người đứng lên đi tới bên này, hai người trong đó là trung niên nhân, một người là lão giả.

Nhưng lão giả kia trên người khí tức so với hai người kia còn cao thâm, cảnh giới sâu cạn như thế nào, bọn hắn cũng không nhìn ra.

Bỗng nhiên Mãnh Vân Lưu như là phát hiện cái gì ghê gớm sự tình lên tiếng nói:

“ vị này lão tiền bối, ngài có phải là Hạ Tam Giang?”

Lão giả kia ánh mắt lóe lên một cái, gật đầu:

“ không ngờ trên giang hồ còn có người nhớ tới lão phu, ta chính là Hạ Tam Giang!”

Lưu Trịnh có chút tò mò hỏi:

“ Mãnh huynh, nếu đã quen biết thì giới thiệu một phen!”

Mãnh Vân Lưu lúc này hắng giọng một cái nói:

“ đã như vậy ta liền không ngại rồi. Các vị trưởng lão, các ngươi hẳn là biết Thanh Khâu Môn a!”

Mọi người của Lưu gia ánh mắt suy nghĩ một lát liền sáng lên. Bọn hắn cũng không phải là giang hồ tay mơ, Thanh Khâu Môn đương nhiên biết.

Tuy môn phái này không có cái gì quá nổi bật, nhưng vẫn là có một vị đỉnh phong sơ kì lão tổ tọa trấn.

Mọi người gật đầu, Mãnh Vân Lưu tiếp tục nói:

“ các vị, lão tiền bối này chính là Hạ Tam Giang đỉnh phong sơ kì cảnh cường giả, cũng là Thanh Khâu Môn lão tổ, vị này chính là Khưu Phúc Long chưởng môn, nhất lưu viên mãn cảnh giới, vị này là Tam Hải trưởng lão, nhất lưu viên mãn!”

Lưu gia đám người nghe vậy vội vàng dồn dập đứng lên chắp tay chào nói:

“ thì ra là Thanh Khâu Môn lão tổ, chưởng môn cùng trưởng lão, kính đã lâu kính đã lâu!”

Bọn hắn lúc này trên mặt tuy khách khí nhưng trong lòng đã mừng như điên.

Đối phương vừa nãy nói cùng bọn hắn có chung kẻ thù sau đó lại tới đây kết giao, như vậy chắc chắn kẻ thù của bọn hắn là Triệu Vô Cực, đối phương là muốn cùng bọn hắn kết bè đến tiêu diệt Triệu Vô Cực.

Mà bên đối phương tuy chỉ có ba người, nhưng bên trong lại có một vị đỉnh phong sơ kì lão tổ, đội hình so bên này không thua kém tí nào, có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, vừa lúc bọn hắn cần bổ sung nhân thủ đối phó Triệu Vô Cực.

Phải biết Triệu Vô Cực trên giang hồ nổi tiếng như vậy, cũng không phải chỉ là có danh hão mà thôi.

Hắn chính là chân tài thật học đánh ra tới, cứ nhìn Lưu gia lão tổ cùng gia chủ bị chết trong tay đối phương liền biết.

Lần này đối phương đến hợp quân, vừa vặn đúng lúc, bọn hắn cao hứng còn không kịp đây.

Nhưng Lưu Trịnh vẫn là làm mặt khó hiểu hỏi:

“ không biết Khưu chưởng môn nói câu vừa rồi là có ý gì? Triệu Vô Cực có đắc tội với các người sao?”

Khưu Phúc Long nhấp một ngụm trà nói:

“ không những đắc tội mà còn đắc tội rất hung ác. Hắn đánh thân truyền đệ tử của ta vô cùng thê thảm, bởi vậy ta cũng muốn tới thỉnh giáo một chút xem hắn là cao nhân phương nào, có gì ghê gớm!”

Lưu Trịnh ánh mắt lóe lên nói:

“ chúng ta cùng Triệu Vô Cực là sinh tử đại thù, đến lúc xảy ra chiến đấu không biết...”

Hắn nói đến đây liền trở nên ngập ngừng, có chút khó nói ra.

Hắn sợ chính là đối phương mượn bọn hắn làm con tốt thí, để mài sức Triệu Vô Cực, sau cùng là bọn hắn hưởng lợi.

Khưu Phúc Long là nhân tinh, sao có thể không nhìn ra đối phương lo lắng, hắn liền nói:

“ chúng ta chính là muốn giết chết Triệu Vô Cực. Đến lúc đó mọi người cùng lên, cũng đừng ai nghĩ đứng đằng sau thu lợi!”

Lưu Trịnh ánh mắt sáng lên, hắn cần chỉ có như thế! Hắn vội nói:

“ vậy được, chúng ta kết bạn cùng đi, chỉ cần Triệu Vô Cực rời khỏi Từ gia, chúng ta lập tức tập kích giết chết hắn.

Còn Từ gia muốn phản ứng cũng mất thời gian, đến lúc đó mọi việc đã chậm!”

Khưu Phúc Long gật đầu nói:

“ được, cứ như vậy quyết định. Hi vọng các vị có thể cùng lên, chúng ta cũng không muốn bị trở thành người khác con cờ!”

Lưu Trịnh vội vàng nói:

“ đâu có đâu có, chúng ta làm sao dám làm chuyện đó!”

“ vậy được, một lời đã định!”

“ một lời đã định!”

Hai người nhanh chóng đoạt thành nhận thức chung, bọn hắn lần này quả thật dốc hết lực lượng quyết tâm bắt Triệu Vô Cực phải trả giá bằng cả mạng sống.

Lúc này bỗng nhiên lại có một âm thanh từ trước cửa truyền tới:

“ ta vừa vào không ngờ lại trùng hợp gặp được người đồng đạo, tại hạ binh khí thế gia Hoàng Tuấn Vĩ, chúng ta có thể nói chuyện một chút được không?”

Lưu Trịnh ánh mắt cảnh giác nhìn về phía đối phương, hắn liếc qua Khưu Phúc Long thấy đối phương gật đầu một cái hắn liền vui vẻ nói:

“ có gì không được, mời tới!”

Hoàng Tuấn Vĩ cùng bốn người đi tới. Trong đó ba vị là trung niên nhân, một vị là lão nhân cao tuổi. Đối phương vừa nhìn thấy Hạ Tam Giang liền cười nói:

“ hạ huynh khỏe không?”

Hạ Tam Giang khóe miệng kéo lên một cái nụ cười:

“ không ngờ ở đây cũng có thể gặp được Hoàng Ngũ huynh, thật hân hạnh!”

Hiển nhiên Hoàng Ngũ cùng vị này Hạ Tam Giang lão tổ có quen biết.

Lưu Trịnh ánh mắt đảo một vòng, trong lòng hắn bỗng nhiên có suy nghĩ, ánh mắt hiện lên tinh mang.

Hắn vội hỏi:

“ không biết vị này phải chăng là lão tổ cấp nhân vật?”

Hoàng Tuấn Vĩ lập tức cười nói:

“ tại hạ Hoàng Tuấn Vĩ là Hoàng gia gia chủ, đây là lão tổ của chúng ta, Hoàng Ngũ. Bên này là ba vị trưởng lão, đều là nhất lưu viên mãn cao thủ!”

Lưu Trịnh hít một ngụm khí lạnh, binh khí thế gia, hắn bây giờ đã nhớ ra đối phương là người nào.

Quả thật đối phương thế lực rất khá, tuy chưa phải đỉnh tiêm, nhưng trên giang hồ cũng là rất hiếm gặp rồi.

Mà hiển nhiên hôm nay đối phương tới chỗ này, nói không chừng liền là cùng bọn hắn có chung mục đích.

Lưu Trịnh còn chưa kịp hỏi, Hoàng Ngũ đã lên tiếng khàn khàn cười nói:

“ hắc hắc, Hạ huynh là muốn giết tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng Triệu Vô Cực đó sao?”

Hạ Tam Giang gật đầu nói:

“ tên tiểu tử kia không những cấu kết yêu nữ, sát hại người trong chính phái đồng đạo còn đối với chúng ta thân truyền đệ tử ra tay vô cùng tàn nhẫn. Ta chỉ đứng ra tìm một câu công đạo mà thôi. Không biết tên tiểu tử kia đắc tội gì với Hoàng Ngũ huynh?”

Hoàng Ngũ trong lòng cười lạnh, đòi công đạo? Công đạo của ngươi chính là muốn tính mạng của người ta a, làm như ta là kẻ ngốc không bằng.

Hắn cười lạnh nói:

“ tên tiểu tử kia trộm lấy của chúng ta trấn gia chi bảo Hoàng Kim sư vương giáp, đã thế còn không biết hối cải mang trả lại, vẫn tiếp tục ở trên giang hồ tiêu dao. Loại này vô sỉ đạo chích, lại cấu kết tà phái yêu nữ, sát hại chính phái đồng đạo, chúng ta nhất định phải cộng đồng diệt chi. Hạ huynh cùng vị này Lưu Trịnh các hạ nói chuyện ta đã nghe rõ, vậy chuyện này ta cũng muốn tham gia, chỉ có điều chúng ta cần ưu tiên thu về của chúng ta trấn gia chi bảo!”

Hạ Tam Giang ánh mắt híp lại, tên Triệu Vô Cực này vậy mà ở trên giang hồ đắc tội nhiều người như vậy? Hắn đây thật là liều mạng a! không biết trời cao đất rộng đã gặp nhiều, không biết trời cao đất rộng đến cảnh giới này của Triệu Vô Cực, quả thật là không ai bằng. 

Thanh Khâu Môn, Binh khí thế gia, Lưu gia, Cụ gia, bốn cái này thế lực đều không phải cái gì thế lực nhỏ.

Chỉ riêng đến Thiên Vân Thành tìm hắn trả thù liền có bốn cái, bên ngoài còn chưa kịp tới tìm hắn trả thù rốt cuộc còn bao nhiêu?

Tên tiểu tử này tuổi đời còn nhỏ mà bản lĩnh gây chuyện không những không nhỏ mà còn to bằng trời.

Khắp nơi kéo cừu hận thế này mà hắn còn có thể sống được, quả thật là một chuyện vô cùng kì diệu.

Hạ Tam Giang lập tức nói:

“ đã chúng ta cùng chung kẻ địch, vậy không bằng tất cả chúng ta cùng phối hợp làm việc cho xong, để tên tiểu tử sắp nhập tà đạo này không còn đường để thoát. Đến lúc chiến đấu mọi người cùng lên, các vị đồng ý cả chứ?”

Câu “ mọi người cùng lên” hắn nhấn vô cùng mạnh, ý nói chúng ta đều không phải kẻ ngốc, không cần muốn lừa gạt chúng ta.

Mọi người ở đây đều là người thông minh, nghe qua liền hiểu ý của hắn, dồn dập gật đầu:

“ tất nhiên, chúng ta mọi người cùng lên, chung sức chiến đấu!”

“ ta cũng đồng ý, đến lúc đó chúng ta nhất định phải bắt tên tiểu tử này đền tội!”

“ đúng vậy, chúng ta phải duy trì chính nghĩ, trừ ma vệ đạo. Tiểu tử này từ lúc cấu kết tà phái yêu nữ liền đi nhầm đường, chúng ta phải thay giang hồ trừ đi một tên ma đầu trong tương lai!”

Mọi người ở đây nhanh chóng có nhận thức chung, bốn cái gia tộc lớn, trong nhất thời thần kì như vậy gặp gỡ, đều muốn tìm Triệu Vô Cực trả thù rửa hận.

Mà lúc này, một tên Lưu gia đệ tử thất tha thất thiểu chạy vào báo cáo:

“ các vị trưởng lão, ta theo như lời các ngươi ở trước cửa Từ gia nhìn chằm chằm, tên tiểu Triệu Vô Cực khốn kiếp kia vừa rời khỏi Từ gia, mang theo Tiếu Mị Mị đi về hướng thành tây!”

Lưu Trịnh ánh mắt lóe lên hưng phấn cười to:

“ đúng là trời cũng giúp ta, các vị lão tổ cùng chưởng môn, gia chủ. Cơ hội ngàn năm hiếm gặp, còn chần chờ gì nữa!”

Mọi người đồng loạt đứng lên, sát khí bừng bừng nói:

“ giết chết tên tiểu tử kia, trừ ma vệ đạo!”

“ giết chết hắn, báo thù cho thiếu chủ!”

“ giết chết hắn, trả thù cho lão tổ!”

Tiếng giết kêu rên một mảnh, sát khí bừng bừng.

Bọn hắn lập tức như ong vỡ tổ, hướng cửa lớn tửu quán lao ra, hướng về thành tây phương hướng chạy như bay.

Bọn hắn bên này động tĩnh cũng đã sớm bị đám người trong tửu quán chú ý tới, động tĩnh lớn như vậy, không chú ý tới chỉ có thể là người mù a.

Trong lúc nhất thời tiếng người xôn xao:

“ bốn đại gia tộc, môn phái vây giết Triệu Vô Cực, mau mau đuổi theo xem xem!”

“ Triệu Vô Cực trên người rất nhiều bảo vật, mau mau đi nhặt nhạnh chỗ tốt!”

“ Triệu Vô Cực có bí quyết đột phá đỉnh phong cảnh giới, chúng ta phải ép hắn khai ra”

Thế là, tất cả đám người trong tửu quán dồn dập xuất động, hướng đám người của tứ đại thế lực lớn dồn dập chạy theo.

Bọn hắn động tĩnh càng lúc càng lớn, không ít người hiếu kì cũng nhanh chân chạy theo.

Mà càng như thế, đám người ngoài xem càng là hiếu kì, tưởng như có bảo vật xuất thế cũng đi theo, dù sao đi theo cũng không mất gì, trước chạy theo rồi xem xét tình hình tìm hiểu tình báo sau.

Thế là trong lúc nhất thời, ở Thiên Vân Thành còn lại đa số đều là chính phái nhân sĩ dồn dập xuất động, hướng về phía tây cổng thành chạy vội tới, mỗi người đều là ánh mắt sáng choang, sát khí bừng bừng như là đang đi săn tìm bảo vật vậy.

Mà bọn hắn mục tiêu, không gì khác chính là Triệu Vô Cực.
Bình Luận (0)
Comment