Sau đó Lý Tam gia mang theo Trần Hạo đi vòng vo Trọng Thủy Quan một vòng, hiểu rõ hoàn cảnh Đạo quan.
Phía trước Trọng Thủy quan là chủ điện, nơi đây cung phụng tượng thần cùng liệt đại tổ sư gia, đằng sau là mấy gian sương phòng và phòng bếp, thậm chí còn có một cái ao nước nhỏ.
Ao nước nhỏ không lớn, cùng đường sông Thất Thủy trấn tương thông, tuần hoàn lẫn nhau, nước trong hồ trồng lá sen thập phần ưu nhã.
Đối với Đạo quan này, Trần Hạo tràn đầy tán thưởng, thật sự là một nơi tu hành tốt.
Lý Tam tán dương đối với Trần Hạo, cười đắc ý, đây là tổ sư gia đời đời truyền thừa xuống, là căn cơ Trọng Thủy Quan, không cần khiêm tốn.
Sau đó Lý Tam gia sắp xếp cho Trần Hạo một gian phòng, thả một đám tiểu quỷ ra.
Nhìn thân hình một đám tiểu quỷ trở nên có chút hư ảo, Trần Hạo có chút đau lòng, vội vàng đốt cho bọn chúng ba cây linh hương, đền bù một chút. Đến bà lão đều hít ké vài hơi, khuôn mặt thoải mái.
Nhìn Trần Hạo làm như thế, Lý Tam gia cũng chỉ có thể ghen tị.
Thổ hào làm tu sĩ có khác, những tu sĩ nghèo chúng ta không cách nào hiẻu được mà!
Sau đó hai người liền đến bên cạnh tiểu nữ quỷ. Vòng sáng trên thân tiểu nữ quỷ vẫn cứng chắc, nó chỉ có thể trung thực ngồi trên mặt đất, ánh mắt oán độc âm tàn.
Trần Hạo hỏi:
- Tiểu nha đầu...
- Gọi ta tiểu nha đầu, tiểu thí hài nhà ngươi mà cũng đòi lớn hơn ta sao.
Tiểu nữ quỷ bị nhốt không sợ, tính tình ngược lại rất cứng.
Trần Hạo:
- ...
- Voãi, quả nhiên là cửu tử oán linh, tâm vô thiện niệm, ác ý tràn đầy. Ngươi bây giờ bị bắt rồi, không sợ chúng ta diệt ngươi hay sao?
Lý Tam gia buồn cười mở miệng.
Tiểu nữ quỷ giễu cợt nói:
- Lão gia hỏa có bản lĩnh đến diệt ta đi, mấy món pháp khí cùn kia của ngươi, đến ngay cả một sợi lông của ta cũng không thể tồn thương được.
Lý Tam gia:
- ...
Trần Hạo thở dài.
Đây chính là cửu tử oán linh hoàn thành chín lần tử vong sao? Mẹ nó ăn nói cũng chua ngoa như thế, khó trách tàng thư trong Bạch Hạc Quan nói nếu gặp được thứ này thì không nên dây dưa, trực tiếp tiêu diệt là tốt nhất.
- Thật sao? Vậy ngươi cảm thấy kiện pháp khí này thế nào?
Trần Hạo không còn khách khí, phất tay liền lấy kiếm gỗ đào ra. Cảm giác được khí tức cửu tử oán linh, kiếm gỗ đào lập tức vù vù, đầu kiếm nhắm ngay tiểu nữ quỷ, huyết sắc mạch lạc trên thân kiếm bộc phát hồng quang mãnh liệt.
Tiểu nữ quỷ:
- ...
- Linh khí!
Lý Tam gia nhìn thấy kiếm gỗ đào liền trừng to mắt, kinh hô một tiếng, sau đó tựa hồ nhớ tới cái gì, con mắt trừng còn lớn hơn:
- Không đúng, đạo hữu, kiếm gỗ đào này là cậu lấy ra từ đâu?
Trần Hạo khiêm tốn nói:
- Vãn bối ngẫu nhiên có được cơ duyên, học được một chiêu Tụ Lý Càn Khôn, để tiền bối chê cười rồi.
Lý Tam gia: - ...
Ha ha, ta rất muốn cười, nhưng ta cười không nổi thì làm sao bây giờ?
- Ngươi dám đả thương ta, cha ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Tiểu nữ quỷ đối mặt kiếm gỗ đào, rốt cục lộ ra vẻ mặt sợ hãi, sau đó ánh mắt hung ác uy hiếp.
Trần Hạo cười nói:
- Không có việc gì, dù sao trước tiên diệt ngươi, cha ngươi cũng không có cách gì. Lại nói, cha ngươi cũng chưa chắc có thể đánh thắng chúng ta, ngươi nói có phải không?
Tiểu nữ quỷ:
- ...
- Nhưng mà cửu tử oán linh rất hiếm có, mà lại dáng dấp rất được, cứ như vậy diệt thì quá đáng tiếc. Không bằng như vậy đi, ta nhốt ngươi lại, sau đó gả ngươi cho Ái Học, chờ Ái Học có thành tựu, để nó dạy bảo ngươi làm thế nào để trở thành một tiểu quỷ tốt. Sau đó bưng trà dâng nước cho Ái Học, giặt quần áo xếp chăn, chờ các ngươi trưởng thành còn có thể sinh tiểu quỷ, hạnh phúc mỹ mãn, ngươi cảm thấy thế nào?
Trần Hạo cười tủm tỉm tiếp tục nói.
Tiểu nữ quỷ còn chưa mở miệng, Trần Ái Học đang hút linh hương liền vội vàng nói:
- Đại ca ca, em không muốn đâu, nó quá hung ác, em không muốn nó làm vợ em đâu.
Trần Hạo chân thành nói:
- Ái Học đừng sợ, vợ em bị nhốt rồi, nó hung không nổi, về sau em muốn thế nào thì làm thế đó.
- Thật sao?
Trần Ái Học có chút hồ nghi nhìn về phía tiểu nữ quỷ.
Tiểu nữ quỷ giận dữ:
- Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa ta móc mắt ngươi. Còn muốn cưới bản cô nương, nói cho ngươi biết, nằm mơ đi, bản cô nương cho dù hồn phi phách tán cũng không gả cho ngươi.
- Chuyện này không phải do ngươi, là ngươi tự mình đưa tới cửa, bây giờ hoặc là chết, hoặc là làm vợ Ái Học nhà ta, tự ngươi chọn đi.
Trần Hạo uy hiếp nói.
Tiểu nữ quỷ nhìn chằm chằm Trần Hạo:
- Có bản lĩnh ngươi diệt bản cô nương đi. Nói cho ngươi, chủ hồn bản cô nương bên trong âm kỳ của cha, ngươi không giết ta được.
- A, ta nói ngươi làm sao lại không sợ, thì ra nguyên lai là như thế.
Trần Hạo thu hồi kiếm gỗ đào, biểu lộ mình đã hiểu rõ.
Tiểu nữ quỷ kịp phản ứng lại, nổi giận đùng đùng lên.
Hỗn trướng, vương bát đản, dám lừa ta nói!
Trần Hạo lại nhìn về phía Lý Tam gia đang ngốc trệ nói:
- Tiền bối, đối với âm kỳ của cửu tử oán linh con không hiểu rõ nhiều, người có biện pháp phá giải pháp khí tà đạo kia không?
Lý Tam gia lấy lại tinh thần, trong lòng thầm than Trần Hạo tuổi còn trẻ mà đã ngưu bức như vậy, còn mình sống mấy chục năm ngay cả Nhập Đạo cũng không thể.
Bất quá nói đến âm kỳ của cửu tử oán linh, ông thật đúng là biết không ít.
- Nói đến am kỳ cửu tử oán linh, đầu tiên cần dùng quỷ mộc cùng âm tơ tằm luyện chế trận phiên, sau đó cần tập hợp đủ chín con cửu tử oán linh mới có thể tế luyện thành. Quỷ mộc cùng âm tơ tằm đã là vật hiếm thấy, chín con cửu tử oán linh càng rất khó gặp được. Cho nên từ xưa đến nay, âm kỳ cửu tử oán linh xuất hiện cũng không nhiều, phần lớn là Huyền Âm Kỳ đơn giản hoá, lấy cửu tử oán linh làm chủ hồn, luyện hóa lệ quỷ ác quỷ xong liền bồi dưỡng âm sát quỷ binh. Chỉ cần âm kỳ không phá, quỷ binh bất diệt. Mà chủ hồn cửu tử oán linh càng nhiều, Huyền Âm Kỳ cũng càng mạnh.
Nói đến chỗ này, Lý Tam gia cân nhắc một chút, tiếp tục nói:
- Nếu như muốn phá Huyền Âm Kỳ thì cần vật chí dương mới có thể, nếu như không có, kém nhất cũng phải dùng thuần dương chi huyết vẩy lên lá cờ, như thế thì Huyền Âm Kỳ mới tự sụp đổ được.
Trần Hạo vội vàng nói:
- Tiền bối có thể nói kỹ hơn không?
Lý Tam gia nói:
- Chí dương chi vật chính là pháp bảo Thuần Dương, như kiếm gỗ đào này của đạo hữu, nếu như lại ôn dưỡng trăm năm, linh tính đại thành, trải qua thiên lôi địa hỏa rèn luyện, chỉ cần một kiếm liền có thể diệt Huyền Âm Kỳ. Về phần thuần dương chi huyết chính là một vài linh vật có tinh huyết chí dương, à, tinh huyết đồng tử cũng được. Bất quá tinh huyết đồng tử yêu cầu cũng cao, phải là người tu hành 60 năm, ôn dưỡng mà thành.
Lý Tam gia nói xong liền phát hiện ánh mắt Trần Hạo khác thường, lúc này biểu lộ có chút mất tự nhiên mà nói:
- Cậu đừng nhìn tôi, tôi mặc dù là người tu hành chưa kết hôn, tuổi cũng lớn. Nhưng thời điểm tuổi trẻ tôi định lực không đủ, mắc phải sai lầm, chuyện này, sớm đã không phải đồng thân nữa rồi.
Khóe miệng Trần Hạo giật một cái, không nghĩ tới Lý Tam gia thoải mái, thời điểm tuổi trẻ cũng là người phong lưu.
Bất quá vì sao không kết hôn? Có cố sự chắc luôn!
Tam gia không thể trông cậy vào nữa, muốn phá Huyền Âm Kỳ phải làm sao đây? Chí dương pháp bảo không cần nghĩ, còn chí dương chi huyết thì sao?
Ánh mắt Trần Hạo theo bản năng nhìn về phía gà trống.
Gà trống không hiểu, cảm giác được một hồi ác hàn, sau đó liền thấy ánh mắt Trần Hạo, lúc này lộ ra vẻ tội nghiệp. Một mặt ta bị đại chiêu móc rỗng rồi, lão đại hãy bỏ qua ta đi.
Minh Lâm - Lục Đạo - TruyenYY.com