Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 323 - Chương 324: Vô Đề

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 324: Vô Đề

Lang yêu? Sơn đại vương!

Trần Hạo cười khan nói:

- À ừm, lang yêu ở chỗ này.

Hả?

Tam Vị đạo trưởng sững sờ.

Trần Hạo nói:

- Ừm, nó đã bị ta đánh chết.

Ồ!

Tam Vị đạo trưởng trừng to mắt.

Trần Hạo tiếp tục nói:

- Là như vậy, lang yêu không phải muốn độ kiếp rồi sao, nó đoán chừng là cảm thấy khó quá liền muốn ăn chút cái gì bồi bổ, cho nên liếc tới tìm sóc đạo hữu trên núi, sau đó đuổi tới nơi này. Sau đó nó muốn ăn linh sủng của ta, sau đó ta liền đánh chết nó.

Tam Vị đạo trưởng:

- . . .

- Nó sắp độ kiếp rồi?

Tam Vị đạo trưởng nhỏ giọng hỏi.

Trần Hạo gật đầu.

- Sau đó bị ngươi đánh chết?

Trần Hạo tiếp tục gật đầu.

- Đạo hữu thần thông, khiến người kính nể.

Tam Vị đạo trưởng chắp tay thi lễ, một mặt sợ hãi thán phục.

Trần Hạo vội vàng nâng lên:

- Tam Vị đạo hữu quá khen, kỳ thật cũng không phải ta, là ta cùng linh sủng của ta cùng một chỗ, nói đến, lang yêu này cũng rất hung tàn.

Tam Vị đạo trưởng cười không nói.

Nếu không hung tàn, ta đã sớm hạ thủ, còn đến phiên ngươi sao.

Bất quá hàng xóm mới rất lợi hại nha, về sau phải giao thiệp nhiều hơn mới được.

- Đúng rồi, mấy vị đạo hữu ta mời đoán chừng buổi chiều đến, chuẩn bị cùng một chỗ ăn thịt sói, lang yêu tu hành gần trăm năm cũng coi như đại bổ, Tam Vị đạo trưởng đã tới, không bằng lưu lại cùng một chỗ?

Trần Hạo hỏi.

Tam Vị đạo trưởng nhãn tình sáng lên, suy nghĩ một chút nói:

- Vô công bất thụ lộc, như vậy đi, ta trở về một chuyến.

- A? Đạo trưởng cái này. . .

Trần Hạo đang muốn giữ lại liền nghe Tam Vị đạo trưởng tiếp tục nói:

- Trở về ta làm chút dược liệu, thịt sói tanh, dùng dược liệu có thể khư mùi, hơn nữa dược thiện kết hợp thịt sói, đây mới là ăn ngon tuyệt đỉnh.

Trần Hạo:

- . . .

Trời, Tam Vị đạo trưởng cũng là kẻ tham ăn.

- Vậy liền phiền phức Tam Vị đạo hữu.

Trần Hạo cười nói.

Tam Vị đạo trưởng chần chờ một chút, hỏi:

- Đạo hữu, ta muốn dẫn đồ nhi ta đến, không biết được không?

Trần Hạo nói:

- Không thành vấn đề, lang yêu không nhỏ, đủ ăn.

- Đa tạ đạo hữu.

Tam Vị đạo trưởng lần nữa chắp tay thi lễ.

Không trách ông ta đa lễ, lang yêu trăm năm đó, bên trong thịt này có tinh hoa, tuyệt đối là vật đại bổ cho người trong tu hành, người tu vi yếu ăn một bữa ít nhất cũng có thể cố bản bồi nguyên, tương đương với mấy tháng khổ tu.

Thứ tốt như vậy, người tu hành bình thường đều sẽ che giấu, chậm rãi hưởng dụng.

Nào giống Trần Hạo dạng này, ai đến cũng không có cự tuyệt, ân tình này nặng a.

Bất quá Tam Vị đạo trưởng nguyện ý tiếp nhận.

So với một cái ân tình, truyền thừa mới là căn bản.

Buổi chiều, nhận được điện thoại Long đại sư, Trần Hạo lái xe tiến đến đón người.

Khi đi vào Cổ Thành, ở cổng Cổ Thành liền thấy được Long đại sư.

À, được rồi, không chỉ là một người, còn có một người phụ nữ trung niên tướng mạo đoan trang, khí độ bất phàm cùng một tiểu nữ hài sáu bảy tuổi.

Trong đó, phụ nữ trung niên thế mà cũng là một vị người trong tu hành, mà tu vi so với Long đại sư còn mạnh hơn một chút.

Nhìn thấy Trần Hạo, Long đại sư liền lên trước cười nói:

- Trần đạo hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

Trần Hạo cười nói:

- Em cảm thấy Long ca vẫn là giới thiệu cho em một cái đi, vị này là tẩu tử sao?

Long đại sư nói:

- Đúng vậy, vợ ta là sư muội Mục Vãn Thu, còn có khuê nữ Long Duyệt, lúc đầu ta muốn một người đến, bất quá Trần đại sư nói mời ăn thịt yêu lang, ta liền mang theo người nhà tới, chuẩn bị đánh chén.

- Ha ha ha ha, Long ca nếu một người đến, em còn xem thường anh đây, có đồ tốt không nói cho người nhà, tự mình một người hưởng thụ, vậy không tốt đâu.

Trần Hạo cười nói, sau đó nhìn về phía người phụ nữ nói:

- Tẩu tử tốt.

- Sớm nghe lão Long nhiều lần nói đến Trần đạo hữu, lần đầu bái phỏng, có cái gì mạo muội, mong bỏ qua cho.

Phụ nữ trung niên Mục Vãn Thu chắp tay thi lễ, mỉm cười nói.

Trần Hạo nói:

- Cái này có cái gì mạo muội, em cùng lão Long quan hệ, hai lần xuất sinh nhập tử, bạn bè thân thiết, được rồi, em trước dẫn mọi người đến Tam Thủy Quan, về sau có thể thường tới.

Chờ Long đại sư một nhà ba người lên xe, Trần Hạo liền lái xe quay lại.

Vừa lái xe, Trần Hạo vừa hướng Long đại sư ở ghế phụ nói:

- Long ca, lần này tới nếu không bận rộn, nhất định phải ở thêm mấy ngày đó.

Long đại sư cười nói:

- Đoán chừng khó, sau năm ngày ta có công việc theo đội, cần sớm làm chút chuẩn bị.

Trần Hạo hiếu kỳ nói:

- Theo đội?

Long đại sư gật đầu:

- Là một vị người quen giới thiệu, một đội khảo cổ phát hiện một cái manh mối cổ mộ Đại Tống, chuẩn bị đi điều tra, địa phương kia ở Quý Châu. Cậu cũng biết bên kia có danh xưng quỷ hương, sợ gặp nguy hiểm, cho nên mời ta đi theo.

Trần Hạo nói:

- Chuyện này cũng có thể làm phiền anh? Đoán chừng thù lao không cao đi?

Long đại sư lắc đầu nói:

- Cũng không so đo thù lao, chủ yếu là tu sĩ chúng ta trà trộn thế tục chỉ có thể theo hầu trào lưu, kết giao tứ phương, nếu không cho dù có bản sự cũng không có người biết được, như thế nào sinh hoạt. Người quen cùng ta cũng có rất nhiều năm hợp tác, đã nhờ thì không tiện cự tuyệt.

Trần Hạo giật mình.

Đây chính là sự khác nhau giữa chân tu sĩ cùng đại sư thế tục.

Vừa vào thế tục, thân bất do kỷ, muốn đắc đạo là muôn vàn khó khăn, nào có người tu hành thân không lo lắng, vô câu vô thúc, nhất tâm hướng đạo.

- Ừm, Long ca hẳn là có đệ tử đi, loại sự tình này hẳn là giao cho đệ tử đi làm chứ, không trở ngại thể diện, cũng có thể rèn luyện truyền nhân.

Trần Hạo cười nói.

Long đại sư cười khổ:

- Lão đệ còn không có ý nghĩ thu đồ, nếu không cậu liền biết tìm một truyền nhân tốt là rất khó khăn, ta ngược lại có một tên đệ tử thiên phú không tồi, hao phí không ít tinh lực, thật vất vả bồi dưỡng Nhập Đạo, kết quả bị người lắc lư một cái, chạy ra nước ngoài phát triển, còn nói cái gì kiếm tiền người nước ngoài dễ dàng, ài. Ngược lại là hai nữ nhi ta cũng có thiên phú, đáng tiếc đại nữ nhi không thích tu luyện thì cũng thôi đi, người tuổi trẻ bây giờ lá gan cũng lớn, cao trung liền giấu diếm chúng ta yêu sớm, mới vừa lên đại học liền có hài tử, ta làm phụ thân có khổ chỉ có thể nuốt trong bụng, chỉ có thể để bọn nó kết hôn, tiếp tục lên đại học, hiện tại cũng không quản được.

Nói xong, Long đại sư nhìn thoáng qua tiểu nữ nhi ngồi phía sau rúc vào trong ngực mẫu thân, tiếp tục nói:

- Nha đầu này thiên phú so với tỷ tỷ nàng tốt hơn, vì để tránh cho giẫm lên vết xe đổ, ta trông coi nghiêm hơn. Sự tình Thanh Khê sơn Địa Cung đạo hữu biết đến, Tiết Sấm mời ta, dùng một viên linh thạch, ta chuẩn bị cho nha đầu dùng. Lần này đạo hữu xuất ra thịt lang yêu, ta cũng là mặt dạn mày dày tới cửa, chính là hi vọng có ích cho tương lai tu hành của Duyệt Duyệt.

Trần Hạo cười nói:

- Đây coi là gì chứ, em đối với Long ca là bạn tri kỉ, con gái của anh chính là chất nữ của em, nói khách khí gì.

- Anh xem em như chất nữ ư? Thật sẽ không cưới em?

Đột nhiên, tiểu nữ hài mở miệng, sợ hãi mà hỏi.

Trần Hạo:

- . . .

Long đại sư dở khóc dở cười, quát lớn:

- Đừng nói lung tung, nào có để con lấy chồng, đều là mẹ con nói lung tung.

Phụ nữ trung niên tức giận nhìn chằm chằm Long đại sư, sau đó trấn an nữ nhi.

- Duyệt Duyệt đừng sợ, con còn nhỏ, sẽ không để cho con lấy chồng, lại nói, cho dù muốn gả cho Trần đại sư, con tối thiểu còn phải đợi mười năm mới được.

Trần Hạo:

- . . .

Bình Luận (0)
Comment