Tiểu oán linh đi, đi rất kiên quyết, rất hiển nhiên, nó cũng biết về vấn đề mà mình đang đứng trước.
Nhưng nó không có lựa chọn nào khác.
Linh mạch đang yên ổn, ngoài ý muốn bị phá hủy, hóa thân thành ma linh, sau đó thì sao? Ai cho nó lẽ phải, ai thu xếp cho nó? Mặc dù là trạng thái như thế, đều không biết rằng có thể tồn tại trong bao lâu.
Không cam tâm, tự cầu đường ra, cho dù tự biết là đi ngược lại quy tắc, ma linh cũng muốn hết sức nếm thử, đi tranh thủ một chút hi vọng sống.
Ma linh rời đi, Trần Hạo thu lại cảm xúc, cũng bước lên đường về.
Ngày đêm đi đường, hai ngày sau, điện thoại của Trần Hạo đột nhiên truyền đến tiếng chuông.
Cầm lên xem xét, đã có tín hiệu, bắn ra các loại âm báo, Trần Hạo mở ra xem, tin tức trên QQ có thể không để ý đến, nhưng Wechat lại xuất hiện một người quỷ dị.
Long đại sư!
Long đại sư phát rất nhiều tin tức cho mình, nhìn thời gian, một tin gần đây nhất mới là mười mấy tiếng trước.
Trần Hạo giật mình.
Mẹ nó, Long đại sư không phải là đến táng thần bí cảnh sao? Mười mấy tiếng trước, vậy hắn hẳn là ở bên trong bí cảnh chứ? Làm sao có thể gửi tin nhắn cho mình!
Trần Hạo vội vàng mở Wechat ra, sau đó xem xét, sắc mặt hơi biến.
Long đại sư gửi tin, ban đầu nói là điện thoại bị trộm, sau đó nói vừa mua cái mới, cuối cùng chính là hỏi điện thoại của mình sao lại gọi không được, nếu nhìn thấy tin nhắn, để cho mình gọi một cú điện thoại về cho hắn.
Từ những tin tức này, người lúc trước gọi điện thoại cho mình, không phải Long đại sư, mà là tên trộm điện thoại của Long đại sư, hắn giả giọng của Long đại sư, cùng mình nói chuyện về táng thần bí cảnh!
Mẹ nó chứ, chuyện này có chút mơ hồ a!
Trộm điện thoại của Long đại sư, nói cho mình chuyện táng thần bí cảnh, đây là đạo lí gì? Chẳng lẽ người này biết mình sẽ đến táng thần bí cảnh?
Trong lòng Trần Hạo tràn đầy mê hoặc.
Không nghĩ ra, Trần Hạo gọi cho Long đại sư.
Điện thoại vang lên mấy hồi chuông mới kết nối được, sau đó tiếng Long đại sư vang lên: "Trần đạo hữu, ngươi đi đâu thế? Làm sao điện thoại đều không gọi được?"
Trần Hạo chần chờ một chút, hỏi: "Long ca? Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ta và ngươi nói câu đầu tiên là gì?"
Long đại sư: ". . ."
"Đừng làm rộn, ta sao mà nhớ kỹ được cái này." Long đại sư tức giận nói.
Trần Hạo chân thành nói: "Ngươi suy nghĩ kỹ một chút, điều này rất quan trọng, ta muốn xác định ngươi có phải là Long đại sư thật hay không."
Long đại sư im lặng trong chốc lát, mở miệng nói: "Ta nhớ lần thứ nhất gặp mặt, nghĩ lầm đạo hữu là loại bất học vô thuật, cũng không cùng ngươi nói cái gì, Trần đạo hữu, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Trần Hạo thở dài một hơi, sau đó nói: "Long ca, vài ngày trước, ta nhận được điện thoại của ngươi, ngươi nói cho ta, ngươi đến Bắc Cương, muốn đi táng thần bí cảnh."
Long đại sư hoảng sợ nói: "Trần đạo hữu chớ nói lung tung, táng thần bí cảnh, có vào không có ra, trăm ngàn năm qua bao nhiêu người đi vào đều biến mất vô tung, ta đến đó làm gì, tìm đường chết a."
Trần Hạo nói: "Nhưng ngươi nói, có một tiền bối đối với sư môn của ngươi có ân huệ, muốn ngươi hỗ trợ, ngươi không từ chối được."
Long đại sư quả quyết nói: "Không có khả năng, Khuyết Nguyệt môn mặc dù đã từng nợ qua ân tình, nhưng từ sau khi xuống dốc, không có thiếu nợ qua ân tình lớn như thế, ngược lại là không ít đồng đạo thiếu nợ ân tình của ta."
Nói xong, Long đại sư tiếp tục nói: "Hơn nữa điện thoại di động của ta bị trộm, ta một mực chú ý tình huống tu hành của con gái ta, thời gian khác cũng đang suy nghĩ quy hoạch tương lai của Tam Thủy quan, điện thoại đã lâu lắm không dùng, cũng không biết là bị ai trộm, hai ngày trước lúc muốn liên lạc mấy vị đồng đạo mới phát hiện không thấy, hôm qua một lần nữa mua cái mới bổ sung, ta liền nhắn tin cho các ngươi, Trần đạo hữu, ngươi có phải là bị lừa hay không?"
Trần Hạo nói: "Ta không biết, người gọi điện thoại cho ta kia, giọng nói cùng ngươi giống nhau như đúc, sau khi nói ngươi đi táng thần bí cảnh, cũng không nói tiếp chuyện khác, sau đó ta liền tới tìm ngươi. Trước tiến vào táng thần bí cảnh, ta gọi điện thoại lại cho ngươi, nhưng ngươi đã tắt máy."
Long đại sư kinh ngạc nói: "Lại có loại chuyện này sao, đó tuyệt đối không phải ta, trước mắt tất cả tâm tư của ta đều đặt trên thân con gái của ta, đừng nói không nợ ân tình, coi như thiếu nợ ân tình đi nữa, vì con gái, ta cũng sẽ không lấy mạng đi trả, đạo hữu, đây là có ai muốn lừa ngươi sao?"
Trần Hạo nói: "Không rõ ràng lắm, ừm, nhưng ngươi không có việc gì thì tốt rồi, táng thần bí cảnh xuất hiện biến động, đã từ trong sa mạc Bắc Cương biến mất, trước đó ta còn đang lo lắng, không nghĩ tới lại là một cái âm mưu, như thế này cũng tốt."
Nói xong, trên mặt Trần Hạo một mảnh nhẹ nhõm.
Thật sự là hắn là cảm thấy an tâm hơn không ít, đây mặc dù có thể là một lần âm mưu, nhưng Long đại sư không xảy ra chuyện gì, đó chính là tốt nhất rồi.
Long đại sư nói: "Trần đạo hữu, chuyện này không đơn giản, không gây ra tiếng động gì chui vào Tam Thủy quan, không ai phát giác ra, sau đó đánh cắp điện thoại di động của ta, còn giả giọng nói của ta cùng ngươi nói chuyện táng thần bí cảnh, đây tuyệt đối là âm mưu, muốn tính kế ngươi."
Trần Hạo cười nói: "Yên tâm đi, không ai có thể tính toán ta, mà không trả giá đắt, ừm, đã ngươi không có việc gì, vậy là được rồi, Long ca, về sau cũng cảnh giác một chút, Tam Thủy quan thế nhưng là hang ổ của chúng ta, liền hang ổ đều có thể bị người tùy ý ra vào, đây chính là vấn đề lớn a."
Long đại sư nói: "Trần đạo hữu yên tâm đi, trước đây là chưa cân nhắc đến, đã để xảy ra loại chuyện này, thân là trưởng lão, ta tự nhiên không thể để cho ngươi đi ra ngoài vẫn còn lo lắng chuyện trong nhà, sau này ta sẽ bố một cái trận pháp cho Tam Thủy quan, dẫn địa khí của Vu sơn, hộ vệ sơn môn, về sau muốn lại im hơi lặng tiếng chui vào, tuyệt đối là không dễ dàng như bây giờ được."
Hỏi thăm vài câu về tình huống của Tam Thủy quan, trước mắt hết thảy đều bình ổn, không có vấn đề gì, Trần Hạo liền cúp điện thoại.
Cũng không để ý tới những tin nhắn khác, ánh mắt của Trần Hạo sắc bén nhìn về phía nơi xa, trong lòng suy nghĩ ngàn vạn.
Thật sự là bất ngờ.
Hoàn toàn không nghĩ tới, mình thế mà bị lừa.
Nếu như Long đại sư thật không biết rõ tình hình, vậy cái âm mưu này liền có ý tứ.
Đầu tiên hắn phải hiểu rõ quan hệ giữa mình và Long đại sư, hơn nữa còn muốn biết hết động thái của mình, sau đó quan trọng nhất chính là, hắn biết được mình cùng Long đại sư hợp tác. Dùng thủ đoạn mịt mờ, dẫn mình đến tìm Long đại sư.
Người biết mình và Long đại sư hợp tác mấy lần vốn cũng không nhiều, người có thể biết nếu Long đại sư đi tới nơi nguy hiểm, mình cũng sẽ đi, đó cơ hồ tìm. . .Ah , có vẻ như cũng có.
Ánh mắt của Trần Hạo khẽ nhúc nhích, sắc mặt mất tự nhiên, tựa hồ rất bối rối.
Cho dù biết quan hệ hợp tác giữa mình và Long đại sư, vậy thì như thế nào, mục đích ở đâu? Muốn mượn đao giết người, để cho mình chết ở bên trong táng thần bí cảnh? Hay là có mục đích khác? Chỉ là bởi vì hành vi của Bắc Đẩu môn làm rối loạn tiết tấu, mình lại cùng ban ngành liên quan hợp tác, cho nên mới không kịp bố trí?
Tâm tư khó hiểu, Trần Hạo không nghĩ nữa.
Hết thảy, từ từ sẽ đến, nếu là hồ ly, luôn luôn giấu cái đuôi không được, một lần không lừa được mình, vậy người kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ, khẳng định còn sẽ có lần thứ hai.
Nhưng muốn lừa ta, liền không đơn giản như vậy đâu.
Cầm điện thoại di động lên, Trần Hạo mở bản đồ ra, tìm tòi Sa Phong trấn.
Nơi đánh dấu ở phía tây nam, cách mình hơn hai mươi cây số.
Dẫn đầu tiến lên, Trần Hạo cất bước rời đi.