Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 505 - Chương 506: Há Mồm Chờ Sung Rụng

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 506: Há mồm chờ sung rụng

"Cũng biến mất ở nơi này sao? Có người hỗ trợ hay là có nguyên nhân gì khác?" Lông mày của Trần Hạo cau lại, nhìn về phía Thu Thủy, mắt lộ ra ý hỏi thăm.

Thu Thủy nói: "Trần tiền bối, việc này chính là ta đang muốn nói, căn cứ vào điều tra, tin tức về Trấn Hồn đan là thật, chuyện này rất có ý tứ, có một lão nhân đi qua một tiệm đồ cổ để bán đồ cổ, kết quả đồ cổ kia là một cái hộp đan dược được tu sĩ cổ đại cất giữ, cái hộp này bị chủ tiệm lúc đó mua lại, kết quả hắn kiến thức nửa vời tìm người hỏi thăm, lập tức liền bại lộ sự tồn tại của đan hộp, về sau bị người mở ra, phát hiện bên trong là Trấn Hồn đan. Chủ tiệm kia cũng là người biết điều, lấy giá 100 triệu, trực tiếp bán cho một quý nhân. Trấn Hồn đan là linh vật cỡ nào, cho dù là người quyền quý, cũng khó có thể giấu được, quý nhân kia bất đắc dĩ, chỉ có thể sang tay một lần nữa, về sau mua đi bán lại rơi xuống tay ai cũng không tra được rõ ràng, nhưng bây giờ lại có một tin tức được truyền bá rất rộng rãi. Có người nói Trấn Hồn đan sẽ được bán ở chợ đen Quảng Lăng, người trả giá cao sẽ lấy được."

Ánh mắt của Trần Hạo khẽ nhúc nhích, cười nói: "Đây là tin tức giả."

Thu Thủy nói: "Cũng có người nói là giả, dù sao dạng linh vật như Trấn Hồn đan, cho dù là thiếu tiền, cũng sẽ không có người nào cầm ra bán, trừ phi là không biết sự trân quý của linh đan. Nhưng tin tức truyền ra có cái mũi có mắt, cho dù người phụ trách chợ đen Quảng Lăng phủ nhận, cũng không ai tin tưởng, khoảng thời gian này, có không ít tu sĩ chính tà hội tụ, đều đang chú ý tới Trấn Hồn đan."

Trần Hạo ngạc nhiên nói: "Chính tà hai đạo? Có thể xác định có bao nhiêu người không?"

Thu Thủy nói: "Tu sĩ có thể bị chú ý có bảy người, tu sĩ không được coi trọng, có hơn hai mươi người."

Trần Hạo ngạc nhiên: "Người bị chú ý và không được coi trọng, là có ý gì?"

Thu Thủy nói: "Bị chú ý, liền là tu sĩ có đạo hạnh thâm hậu giống như Trần tiền bối, Minh Thông đại sư, Cao đạo trưởng, Doanh Doanh tỷ, không được coi trọng, cũng chính là vài người mặc dù đã nhập đạo, lại chỉ có pháp lực hỗn tạp, chỉ học được mấy thủ đoạn tam lưu tiểu thuật liền ra giang hồ làm đại sư hành tẩu."

Trần Hạo hỏi: "Trong này, đã bao hàm chúng ta chưa?"

Thu Thủy lắc đầu.

Trần Hạo nói: "Nếu là như thế, người bị hấp dẫn tới thật đúng là không ít, xem ra cái tin tức về Trấn Hồn đan này, đích thật là thật. Chỉ là ta rất tò mò, dạng đồ vật như Trấn Hồn đan, làm sao lại xuất hiện ở trong tay một phàm nhân? Hơn nữa còn bị bán đi? Ban ngành liên quan không điều tra qua sao?"

Thu Thủy nói: "Điều tra rồi, hoàn toàn chính xác là có vấn đề, lão nhân bán Trấn Hồn đan kia, căn cứ theo nhận dạng khuôn mặt, đã sớm chết lúc hai năm trước, là một thôn lão phổ thông, không có khả năng bán ra Trấn Hồn đan. Hơn nữa sau khi bán đan dược, chúng ta liền không tìm được hướng đi của lão nhân, trong này rõ ràng là có âm mưu. Nhưng Trấn Hồn đan là thật, người bị hấp dẫn tới cũng sẽ không quan tâm trong này có vấn đề gì, bọn hắn quan tâm chính là Trấn Hồn đan."

Trần Hạo nói: "Vậy ý của ngươi là?"

Thu Thủy nói: "Ta hoài nghi, có người cố ý xuất ra Trấn Hồn đan, cố tình bày ra mê cục, muốn nhằm vào chợ đen Quảng Lăng."

khóe miệng Trần Hạo khẽ giật một cái.

Cái này nghe rất quen thuộc a.

Có vẻ như lần chợ đen trước, cũng là gặp phải phiền toái.

Bây giờ gặp lại, thế mà cũng có phiền phức.

Đây nhất định không phải lỗi của ta a? Dù sao trước khi ta đến đã có rồi.

"Nếu như thế, vậy thì có ý tứ gì? Chợ đen Quảng Lăng, có đồ vật gì, thế mà để cho người ta bố trí ván bài lớn như thế để nhằm vào?" Trần Hạo hỏi.

Thu Thủy lắc đầu: "Chúng ta cùng người phụ trách chợ đen Quảng Lăng đã tiếp xúc qua, lần chợ đen này cùng dĩ vãng hoàn toàn không có gì khác biệt, cũng không có trân bảo hiếm thấy gì xuất hiện , bình thường mà nói, cũng không thể nào có người cố ý tìm phiền toái. Dù sao không có mục đích gây phiền toái, sẽ để cho chúng ta phát ra truy nã đối với bọn họ, đối một quốc gia mà nói, chỉ cần chưa đạt tới tiên thiên cảnh giới, cho dù là đại tu sĩ, cũng không dám tùy ý làm bậy, dù sao bộ môn chúng ta và Đạo môn đã có hiệp nghị, thật muốn gây ra nhiễu loạn, Đạo môn tất nhiên sẽ xuất thủ trấn áp."

Trần Hạo như có điều suy nghĩ, nói: "Vậy nói như thế, mục đích của hắc thủ phía sau màn kia rất rõ ràng, chính là chợ đen Quảng Lăng, trước mắt trước mặc kệ là vì bảo vật hay chỉ đơn thuần là vì phá hư, tóm lại, chợ đen Quảng Lăng là mấu chốt. Vậy như thế, ban ngành liên quan hẳn là có kế hoạch a?"

Thu Thủy nói: "Bởi vì nguyên nhân Trấn Hồn đan, người phụ trách chợ đen Quảng Lăng đa cùng ban ngành liên quan chúng ta đạt thành hiệp nghị, nếu như gặp phải vấn đề, liên hợp cùng một chỗ, để ổn định thế cục."

Nói xong, Thu Thủy tiếp tục nói: "Nói đến, chúng ta mặc dù người đông thế mạnh, cũng có thể triệu tập quân đội. Nhưng nếu phải đối mặt với một vài tu sĩ có đạo hạnh, người nhiều cũng vô dụng, cho nên chúng ta cấp bách cần có một vài lực lượng cấp cao chi viện, các vị tiền bối vừa vặn cũng có mục tiêu, cùng hành động của chúng ta nhất trí, cho nên bộ trưởng của chúng ta nói, lần này mục tiêu của các vị tiền bối, ban ngành liên quan chúng ta có thể đồng thời hỗ trợ, tận khả năng cung cấp cho các loại chi viện, chỉ cần lúc có người nhằm vào chợ đen Quảng Lăng, các vị tiền bối có thể xuất thủ tương trợ là được."

Nói xong, ánh mắt của Thu Thủy chờ mong nhìn mấy người Trần Hạo.

Trần Hạo im lặng.

Lão hòa thượng nhắm mắt lại niệm kinh.

Lão đạo sĩ làm ra vẻ suy nghĩ.

Cô bé kia không tỏ vẻ gì, không nói một lời.

Khung cảnh nhất thời an tĩnh lại, Thu Thủy nhìn thấy thể lộ vẻ xấu hổ.

Mặc dù nghe có vẻ như hợp tác rất công bằng.

Nhưng chỉ cần người có chút đầu óc đều có thể nghĩ ra.

Người có thể xuất ra Trấn Hồn đan làm bố cục, khẳng định là không yếu, trong này ai biết có đại phiền toái gì hay không, người mà mỗi người bọn họ truy kích, đã có thể truy, vậy liền nói rõ có thể đánh, cần cái gì trợ giúp nữa? Ban ngành liên quan đây là muốn há mồm chờ sung rụng, dùng hỗ trợ râu ria, để lôi kéo thêm mấy người giúp đỡ mạnh mẽ, bàn tính này, đánh rất vang dội a.

Thu Thủy nhìn thấy không ai đáp lại, sau khi xấu hổ cũng là bất đắc dĩ.

Chỉ mấy câu nói suông, liền muốn lừa mấy đại tu sĩ, đây không phải là đem người khác coi như đồ đần sao, bộ trưởng lúc trước giao nhiệm vụ này cho nàng, nàng cũng là trong lòng kháng cự, chỉ là quan hơn một cấp đè chết người, mình không có lựa chọn khác a.

"Khụ khụ, đương nhiên, nếu như các vị tiền bối có yêu cầu gì, cũng có thể nói ra, chỉ cần có thể thỏa mãn, chúng ta tuyệt đối thỏa mãn." Thu Thủy vội vàng lại bổ sung thêm một câu.

Trần Hạo nói: "Đây là ý nghĩ của ngươi, hay là ý nghĩ của thượng cấp ngươi?"

Thu Thủy cười nói: "Là bộ trưởng của chúng ta nói."

Trần Hạo gật đầu: "Vậy thì có thể hiểu được, nhung loại giao dịch này coi như xong, tất cả mọi người đều hiểu được."

Thu Thủy thở dài trong lòng.

Liền biết muốn mất mặt, về sau gặp lại việc này, coi như bị xử lý cũng không thể tiếp nhận nhiệm vụ.

"Đương nhiên, thân là Đại Hạ tu sĩ, ta cũng không thể ngồi nhìn có người làm xằng làm bậy, khoanh tay đứng nhìn, đây thật sự là không có nhân tính rồi, ta còn chưa tu luyện thành tiên, vẫn là người, là người liền có ranh giới đạo đức cuối cùng, thiện ác biết phân biệt. Cho nên hỗ trợ thì cũng có thể, nhưng ta có hai yêu cầu." Lời nói của Trần Hạo xoay chuyển, đột nhiên đáp ứng.

Thu Thủy sững sờ, kinh ngạc nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo nói: "Thứ nhất, ta không chấp nhận mệnh lệnh, sẽ căn cứ vào tình thế để tự phán đoán phải chăng có cần giúp đỡ hay không. Thứ hai, ta cần một chút chi viện, ừm, một là ta cần một thiết bị có thể bất cứ lúc nào truyền lại tin tức con đường mới nhất cho ta, ngoài ra, ta cần một chút đạn dược."

Bình Luận (0)
Comment