Ngày thứ hai, trời trong không mây, thời tiết sáng sủa.
Sáng sớm Trần Hạo đã rời giường chuẩn bị, sau đó mang theo mèo đen và gà trống đi về nơi diễn ra nhiệm vụ.
Phong Vân cao ốc là một tòa nhà hơn hai mươi tầng, các tầng đều dùng để kinh doanh, bao gồm ăn uống, giải trí, nghỉ ngơi, mua sắm, ở An thị cũng coi như tương đối nổi danh.
Sau khi dừng xe ở bãi đậu xe dưới tầng của cao ốc, Trần Hạo phất tay, Bao Tinh Tinh mặc áo ngủ gấu nhỏ bị phóng ra.
Mê mang nhìn bốn phía xung quanh một chút, Bao Tinh Tinh duỗi cái lưng mệt mỏi, lười biếng hỏi: "Trời còn chưa sáng, sớm như vậy đã đứng dậy a, ta còn muốn ngủ thêm một chút."
Trần Hạo tức giận: "Cái gì mà trời còn chưa sáng, đây là bãi đậu xe dưới tầng hầm, ngươi nhìn bộ dáng này của ngươi đi, còn phong hoa tuyệt đại, đi ra sẽ ai không chê, có còn muốn vạn chúng chú mục hay không."
Bao Tinh Tinh bình tĩnh nói: "Lo cái gì, nữ nhân chân chính, buổi sáng đều có bộ dáng như vậy, ngươi còn không thấy nữ nhân đi ngủ đâu, tư thế kia càng kỳ quái. Nhưng một khi nữ nhân xuống giường, lập tức sẽ chuyển biến, phong cách hoàn toàn khác biệt, đây chính là điều thần kỳ của nữ nhân."
Trần Hạo kinh ngạc nói: "Xem ra ngươi đã gặp không ít a?"
Bao Tinh Tinh đắc ý nói: "Vì để phù hợp nữ trang một cách hoàn mỹ nhất, ta đã ở chung với thật nhiều cô gái, quan sát trạng thái thường ngày của các nàng."
Ai. . .
Trần Hạo trừng to mắt.
Bao Tinh Tinh vội vàng nói: "Đừng hiểu lầm, đến nay ta đều chưa bị lộ lần nào, hiện tại những cô gái kia còn gọi ta là Thành đại tỷ tỷ, chỉ là sau khi ta chết thì không có liên hệ, cũng không biết các nàng có thương tâm hay không."
Trần Hạo không phản bác được, ở chung rất nhiều cô gái thế mà không có bị lộ thân phận, ngươi đã cắt thứ kia đi! Nếu không thì các nàng ấy có thể không nhìn thấy chỗ kia sao?
Vì nữ trang, nâng ngực, còn cắt, chậc chậc, có lẽ đây chính là đại gia đi!
"Được rồi, ngươi chuẩn bị một chút đi, chúng ta trực tiếp đi lên." Trần Hạo nói.
Bao Tinh Tinh nói: "Vậy đại sư đã chuẩn bị kỹ càng chưa? Đêm qua chúng ta đã thương lượng, ngươi cũng không thể đổi ý đâu."
Trần Hạo mặt đen: "Ta nói ngươi không biết dùng thành ngữ thì đừng có dùng, cái gì gọi là sau đó đổi ý, nói như ta sẽ làm gì ngươi vậy."
Bao Tinh Tinh thẹn thùng cười, đôi mắt như nước, trộm nhìn Trần Hạo.
Trần Hạo cắn răng: "Thu hồi nét mặt của ngươi lại, ngươi còn như vậy, ta thật sự sẽ làm ngươi a!"
Bao Tinh Tinh yếu đuối nói: "Làm sao làm?"
Trần Hạo: ". . ."
"Đại sư ta sai rồi, bỏ qua cho ta đi." Nhìn thấy Trần Hạo mặt không đổi xuất kiếm gỗ đào ra, Bao Tinh Tinh giật nảy mình, vội vàng cầu xin tha thứ, dáng vẻ vô cùng đáng thương.
Trần Hạo lạnh lùng nói: "Ra ngoài, ta thay quần áo."
Bao Tinh Tinh quay người lại, biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn Bao Tinh Tinh xuất hiện trên tường ở bãi đỗ xe, Trần Hạo thở dài một tiếng.
Đại gia chính là đại gia, kỹ thuật mị hoặc này đã đạt đến mức độ lô hỏa thuần thanh, may mắn là nó chết rồi, nếu không đàn ông bị hắn bẻ cong, không biết sẽ có bao nhiêu.
Sau đó Trần Hạo bắt đầu thay quần áo.
Hắn muốn cos thành người mà rất nhiều người đều quen thuộc, đó là một trong những thần tượng của Trần Hạo.
Mũ, quần áo, giày, thay đổi từng kiện, chờ sau khi mặc tử tế, Trần Hạo đi xuống.
Bao Tinh Tinh khoanh tay trước ngực, nhàm chán nhìn đâu, khi thấy Trần Hạo, ánh mắt lập tức sáng lên, sợ hãi than nói: "Rất đẹp trai!"
Lúc này Trần Hạo đang mặc chính là cả bộ đạo bào.
Đạo bào này không chỉ vừa người, làm nổi bật lên dáng người Trần Hạo, hơn nữa còn phối hợp khí chất tu luyện của Trần Hạo, đem đến một cảm giác siêu phàm thoát tục.
"Thế nào, mặc như vậy, có phải là so với triển lãm Anime cos còn đẹp trai hơn!" Trần Hạo đắc ý nói.
Bao Tinh Tinh gật đầu: "Đúng là rất đẹp trai, hơn nữa vô cùng khí chất, ta đoán cũng chỉ có đại sư ngươi mặc bộ đồ này mới đem đến cảm giác này , người bình thường mặc chỉ sợ chỉ là bắt chước bừa."
Nói rồi Bao Tinh Tinh đi tới, chần chờ một chút hỏi: "Đại sư, ta có thể cảm giác được bộ trang phục này của ngươi rất lợi hại, sẽ không đả thương ta chứ?"
Trần Hạo nói: "Yên tâm đi, ta đã đặt cấm pháp, phong bế lực lượng trên đó. Không có chuyện gì, chỉ là ngươi thật cảm thấy khi ngươi xuất hiện, thật sự có hiệu quả?"
Bao Tinh Tinh đắc ý nói: "Trước đó còn không dám xác định,
Nhưng bây giờ sau khi đại sư thay đổi trang phục, ta đã tự tin trăm phần trăm."
Trần Hạo đang muốn tiếp tục mở miệng, đột nhiên khẽ giật mình, ngạc nhiên quay người nhìn lại.
Ánh mắt của hắn nhìn thấy một chiếc xe đang lái tới, dừng lại cách đó không xa.
Trong cái xe này, Trần Hạo cảm giác được một luồng Âm Sát chi khí nồng đậm, ngoài ra còn có một luồng khí tức pháp lực, nhưng không quá mạnh!
Ngọa tào, đến đây cũng có thể gặp được đồng đạo, hơn nữa còn ở cùng một âm hồn!
Trần Hạo có chút trợn mắt hốc mồm.
Lúc này, chiếc xe mới tới tựa như cũng phát hiện bên này không thích hợp, không bao lâu sau hai người trên xe đi xuống.
Nghiêm chỉnh mà nói, là một người và một quỷ.
Người là một nam tử, nhìn rất trẻ trung, coi như cũng đẹp trai.
Quỷ hồn là nữ, dáng dấp rất xinh đẹp, mặc sườn xám làm nổi bật dáng người hoàn mỹ và khí chất vũ mị.
Nam tử và nữ quỷ cùng nhìn về phía Trần Hạo ở bên này, có chút kinh ngạc.
Sau đó hai mắt nữ quỷ sáng lên, trực tiếp đi tới.
Nam tử hoàn hồn, vội vàng đuổi theo, nhưng khi nhìn về phía Trần Hạo, lại trở nên có chút kỳ quái.
Đến gần, nữ quỷ dò xét Trần Hạo một chút, lúc này mới cười nói: "Chào đạo hữu, tiểu nữ Hồ Tiểu Hạ, hữu lễ." Nói rồi, nữ quỷ khom người thi lễ một cái.
Trần Hạo mỉm cười đáp lễ: "Bần đạo Trần Hạo, hữu lễ."
"Ngươi chính là Trần Hạo?" Hai mắt nữ quỷ sáng lên, nhìn có chút kích động.
Ánh mắt nam tử đi theo nữ quỷ lại càng cổ quái.
Trần Hạo hiếu kỳ nói: "Đạo hữu biết ta?"
Nữ quỷ cười nói: "Phụ thân ta và Cừu đạo trưởng ở Hoàng Sơn tìm đạo có quan hệ không tệ, thường xuyên luận đạo, ta nghe được chuyện về đạo hữu từ chỗ của hắn, ta vẫn luôn hiếu kỳ, sau khi tìm hiểu mới phát hiện, đạo hữu chính thiên chi kiêu tử trong trong đạo môn, ta luôn muốn làm quen mà không được, không ngờ hôm nay lại may mắn như vậy, thế mà gặp được đạo hữu."
Trần Hạo cười nói: "Ta chẳng qua chỉ là một tán tu trong đạo môn, nói cái gì mà thiên chi kiêu từ, đạo hữu quá khen."
"Trần đạo hữu, ngươi đang giúp quỷ hồn hoàn thành nguyện vọng, thu hoạch công đức sao?" Lúc này, nam tử đi theo nữ quỷ đột nhiên mở miệng.
Trần Hạo sững sờ, nhìn nam tử, có chút ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
Tại sao hắn biết chuyện mình trợ giúp quỷ?Hơn nữa còn có vẻ rất chú ý đến việc này.
Thấy Trần Hạo mờ mịt, nữ quỷ cười một tiếng: "Trần đạo hữu, có lẽ ngươi không biết, từ khi thanh danh của ngươi vang dội ở đạo môn, có không biết bao nhiêu đạo môn đệ tử đều chú ý tới ngươi, muốn tìm ra nguyên nhân tu vi của ngươi nhanh chóng tăng lên, sau này có người điều tra ra, Trần đạo hữu vẫn luôn đi tìm âm hồn quỷ vật, gặp được quỷ bị hãm hại thì sẽ trợ giúp bọn chúng hoàn thành nguyện vọng, thu hoạch công đức. Chuyện này khiến không ít đồng đạo lặng lẽ cũng đi tìm âm hồn quỷ vật, sau đó trợ giúp bọn chúng."
Trần Hạo: ". . ."
Ngọa tào, như thế này là đồ lậu sao?
Mẹ nó, giới đều tu hành lưu hành trò ăn theo này à!
Nhưng mà các ngươi đi trợ giúp quỷ cũng làm gì có chỗ tốt, các ngươi không có hệ thống.
Ừm!
Trong lúc đang oán thầm đâu, ánh mắt Trần Hạo thoáng động, nhìn về phía nam tử.
Nam tử mỉm cười: "Nói đến cũng phải cảm tạ đạo hữu, vì đạo môn ta mở ra lối riêng trong giới tu hành."