Hiên Viên Nhị Đại đã mất rồi lại lấy được lại, mà điều không khiến người ta bớt lo đó là Kiếm Linh cũng không có ở trong kiếm, Trần Hạo chỉ cảm thấy trong lòng thật vui sướng.
Hiên Viên Nhị Đại lợi hại, chính là thân kiếm của nó, mặc dù không có Kiếm Linh, nhưng là nền móng vẫn còn, sau này chỉ cần tỉ mỉ bồi dưỡng, tăng ánh sáng lên, nói không chừng có thể tạo ra Kiếm Linh thứ ba mới, đến lúc đó sẽ làm Kiếm Linh đời thứ hai kia hối hận chết.
Thu hồi lại Hiên Viên Nhị Đại, Trần Hạo nhìn về phía Địa Sát Thần Thai: "Ngươi chắc chắn cần thánh khư sao?"
Địa Sát Thần Thai gật đầu nói: "Đúng vậy sư phụ, trước đó ta hành đạo, nhận được một thần thiết kỳ dị, hòa nhập vào trong cây gậy, lúc này mới tăng lên thành pháp khí cực phẩm, nhưng muốn thăng cấp làm pháp bảo, thì cần linh tính, nếu muốn không tốn thời gian chế tạo thì thánh khư chính là vật chứa tốt nhất."
Trần Hạo im lặng gật đầu.
Tôn Ngộ Không nhân vật thần thoại này, để người ta ấn tượng sâu nhất thì không có gì ngoài hơn bảy mươi hai phép thần thông, Cân Đẩu Vân, Hỏa Nhãn Kim Tinh, gậy Như Ý.
Có thể nói, thứ này không chỉ là Tôn Ngộ Không nhãn hiệu, càng biểu lộ ra bản lĩnh lợi hại nhất của Tôn Ngộ Không.
Nhất là gậy Như ý, vốn là để chiến đấu, đây chính là thủ đoạn lợi hại nhất Tôn Ngộ Không, gậy to ở phía dưới, giết chết không biết bao nhiêu nữ yêu tinh.
Nếu mình muốn bồi dưỡng Địa Sát Thần Thai thành nhân vật giống như Tôn Ngộ Không, như vậy thì cái gậy như ý này chính là thứ không thể thiếu.
Vốn dĩ Trần Hạo không có cách nào tạo trang bị hoàn chỉnh cho Địa Sát Thần Thai, hiện tại Địa Sát Thần Thai tự mình đuổi theo, thân người đứng đầu kia là điều chắc chắn.
"Vậy thì tốt, ta giúp ngươi đi tìm." Trần Hạo mở miệng nói.
Địa Sát Thần Thai kinh ngạc, vội vàng nói: "Đa tạ sư phụ, vâng, không ổn rồi."
Nói xong Địa Sát Thần Thai mới phản ứng được, những cái yêu quái kia thừa dịp thời gian nó nói chuyện trời đất với Trần Hạo, toàn bộ các thân thể hư không đã chạy không còn một mảnh, Địa Sát Thần Thai lập tức tỏ vẻ bất mãn.
Hầu gia không cho các ngươi đi, các ngươi thế mà còn dám chạy! Sư phụ đang trước mặt, Hầu gia ta không cần mặt mũi sao?
Cảm nhận một lát, Địa Sát Thần Thai nói: "Sư phụ, người chờ một lát."
Nói xong, thân thể Địa Sát Thần Thai nhảy lên một cái, biến mất nhanh chóng.
Không bao lâu sau, Địa Sát Thần Thai trở về, trong tay nó kéo lấy một con quái vật khổng lồ, chính là con yêu quái bị một gậy của nó ghim vao vách núi đá .
Mạng con yêu quái này cũng khỏe thật, bị giày vò như thế mà còn chưa chết.
Đi đến trước mặt Trần Hạo, Địa Sát Thần Thai vứt yêu quái khổng lồ trên mặt đất, nhe răng trợn mắt mà nói: "Nói mau, thánh khư ở đâu?"
Yêu quái khổng lồ thấp giọng rên rỉ, trong mắt chảy ra nước mắt, nhìn vô cùng tội nghiệp.
Địa Sát Thần Thai nhìn nó không nói gì, đang định làm cái gì đó, đột nhiên Thu Danh ho khan một tiếng, yếu ớt mà nói: "À thì, nó nói rồi."
Địa Sát Thần Thai sững sờ: "Nó nói cái gì rồi?"
Thu Danh nói: "Nó nói là tiếng Khư, giới yêu quái nước Nhật của ta xem như hậu duệ của Khư Giới, cho nên ta hiểu một chút. Phiên dịch ra thì là, hỏi ngươi cuối cùng là muốn thế nào, không mang như thế còn bắt nạt yêu quái, coi như ngươi muốn giết nó, nó cũng là tiểu Yêu Vương của một nơi, xin hãy cho nó một kiểu chết đẹp."
Địa Sát Thần Thai: ". . ."
Đm, tình cảm trước đó nói cũng vô ích , những con yêu quái này đều là bị thủ đoạn của mình ngang ngược dọa chạy, mà không phải không nhìn nó!
Có chút xấu hổ, Địa Sát Thần Thai nói: "Vậy ngươi giúp ta hỏi nó, thánh khư ở nơi nào, nói cho ta, ta sẽ không giết nó."
Thu Danh nhìn về phía yêu quái khổng lồ, hé miệng, nói ra thanh âm hóng gió như vậy.
Nghe được thanh âm này,
Khổng lồ yêu quái lập tức nước mắt rơi đầy mặt, ra sức dồn dập rên rỉ.
Thu Danh nói: "Nó nói, thánh khư ở bên trong Quy Khư, linh cảm rằng sẽ phải thuộc về loại linh yêu Tịch, sẽ đều tiến về Quy Khư, trở về thiên địa. Mà Quy Khư phải đi về hướng tây, ở phía dưới khư Thần Sơn."
Địa Sát Thần Thai vui vẻ kinh ngạc, sau đó nhớ tới gì đó, Địa Sát Thần Thai vẫy tay một cái, lập tức khí Âm Sát quay quanh thành vòng xoáy đầy trời, không ngừng hòa tan vào bên trong lòng bàn tay của nó.
Trong khoảnh khắc không biết có bao nhiêu khí Âm Sát, trong lòng bàn tay Địa Sát Thần Thai hóa thành một viên cầu.
Quả cầu này xoay quanh, không ngừng loại bỏ một ít thứ, chậm rãi, chỉ còn lại tinh khiết âm sát, nhìn giống như ánh sáng của một viên hạt châu màu xanh lam.
Sau đó bàn tay Địa Sát Thần Thai đẩy về phía trước, hạt châu màu xanh lam liền rơi bên trên thân thể khổng lồ, hòa tan đi vào cơ thể.
Ánh sáng màu xanh bao trùm lên trên thân thể yêu quái khổng lồ, rất nhanh bao phủ toàn bộ thân thể.
Dưới ánh sáng này, vết thương trên thân thể yêu quái khổng lồ dần khồi phục, chờ đến khi ánh sáng tan ra, yêu quái khổng lồ đứng lên, trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin được.
Địa Sát Thần Thai lúc này mới nghiêm mặt nói: "Trước đó là lão Tôn ta hiểu lầm ngươi, nơi này cũng coi như là bồi thường cho ngươi, hiện tại chữa trị tốt cho thân thể ngươi, âm sát tinh khiết kia cũng đủ để ngăn chặn một năm khổ tu của ngươi, coi như là đền bù, về sau không thiếu nợ nhau gì nữa . "
Yêu quái khổng lồ không hiểu Địa Sát Thần Thai nói gì, nhưng là chỗ tốt này lại thật sự cảm nhận được, nó nhìn Địa Sát Thần Thai, trong ánh mắt dường như có chút lay động.
Địa Sát Thần Thai mặc kệ nó, nhìn về phía Trần Hạo, có chút không kịp chờ đợi được nữa rồi nói: "Sư phụ, chúng ta đi thôi."
Trần Hạo hoàn hồn lại sau thủ đoạn kinh người của Địa Sát Thần Thai, gật đầu nhận lời.
Sau đó Trần Hạo bỏ Linh Xa ra, mang theo Địa Sát Thần Thai, Thu Danh lên xe, để Vô Diện lái xe, đi thẳng về phía tây.
Lúc này, Trần Hạo mới nhìn về phía Địa Sát Thần Thai nói: "Ngộ Không, thủ đoạn vừa rồi, là năng lực của ngươi mới vận dụng sao?"
Địa Sát Thần Thai gật đầu, một chút cũng không có giấu diếm mà nói: "Đúng vậy sư phụ, sau khi hành đạo nhân gian, ta mới biết được sư phụ vì ta mà lấy tên Tôn Ngộ Không, mong đợi ta biết bao nhiêu, ta cũng luôn luôn vì mục tiêu này mà cố gắng, Tôn Ngộ Không có gậy Như Ý, ta luyện chế ra gậy thần sát. Tôn Ngộ Không biết nhào lộn Cân Đẩu Vân, ta ngưng tụ áng mây, nhưng mà bây giờ chỉ có thể bay lên trời mấy chục mét, đi được hơn trăm dặm. Tôn Ngộ Không có thể nhổ lông biến ra vô số khỉ con, lông của ta vô dụng, nhưng ta có thể tụ sát, chỉ cần thực lực của ta càng mạnh, ngưng tụ sát khí càng nhiều, trong nháy mắt, có thể dùng tụ sát thành lính, thậm chí tụ sát để phân thân. Vừa rồi ta làm nên là tinh khí âm sát tinh luyện, đối với loại loại yêu Âm Sát nguyên bản mà nói, là cực kì nhiều dinh dưỡng, thế nhưng đối với sinh linh mà nói, chính là kịch độc. À, sư phụ, ta nghĩ thời điểm tụ sát, còn xuất hiện độc âm sát , loại này vô cùng độc, xem như cùng là loại của loại yêu Âm Sát nguyên bản, nếu như trúng độc âm sát, cũng không thể may mắn thoát khỏi, vật này thời điểm lúc ta đang tu hành,theo bản năng dự trữ tích lên, nhưng mà sư phụ yên tâm, những gì người dạy ta chưa hề quên một chữ, tuyệt đối sẽ không hành động lung tung."
Trần Hạo nghe xong rất ngạc nhiên, đối với độ tu hành và năng lực bản thân nắm trong tay độ của Địa Sát Thần Thai giống như thần mà cảm thấy rung động, dù sao đây là hội tụ Địa Sát, thuộc về hội tụ Tiên Thiên Chi Linh sau này, bản thân đi theo cũng coi là một loại bình thường, trước đó tiềm lực đạt tới cực hạn của bản thân, độ tu hành căn bản không thể đoán được.
Thế nhưng sau khi nghe thấy Địa Sát Thần Thai nói về độc Âm Sát, Trần Hạo ánh mắt khẽ chớp, mở miệng hỏi: "Ngộ Không, độc âm sát này của ngươi, có thể giết chết Thủy yêu không?"
Địa Sát Thần Thai khẳng định nói: "Miễn là có sinh mệnh, đều có thể hạ độc giết chết."
"Thủy yêu rất to cũng được sao?" Trần Hạo mong đợi hỏi.
Địa Sát Thần Thai chần chờ một chút, hỏi: "To như thế nào?"
"To như một cái hồ nước vậy á!"
Địa Sát Thần Thai: ". . ."