Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 232


Nhìn thấy mọi người tò mò nhìn mình, Áo Tư Tạp dùng tay sờ sau gáy rồi vận dụng Hồn kỹ của mình chế tạo hương tràng của mình.


- Lão tử hữu căn ma cô tràng.(Áo Tư Tạp)

- Haha.(mọi người)

- Không được cười.(Áo Tư Tạp)

Trên tay Áo Tư Tạp xuất hiện mất căn hương tràng, mọi người nghe thấy câu niệm chú của Áo Tư Tạp thì cảm thấy một trận ác hàn lấy nhưng vẫn đưa tay tiếp nhận mà vẫn do dự không cho vào miệng nuốt lấy vì hình dạng của hương tràng có chút quái dị.


Triệu Vô Cực dù sao cũng là sư phụ, là người đầu tiên dừng lại không cười nữa, nhìn Áo Tư Tạp bộ dáng đang bi phẫn.


- Tiểu Áo, nghe ta nói một chút, cái Ma cô tràng này chắc chắn có tác dụng đặc biệt,thiên niên hồn hoàn sinh ra hồn kỹ, hiệu quả không thể kém đâu.(Triệu Vô Cực)

- Hừ cứ cười đi, không sao, sau này trừ Đường Tam và Đường Long, ta không cho ai ăn Ma cô tràng này hết.(Áo Tư Tạp)

Vừa nói xong, hắn cầm trong tay Ma cô tràng giơ lên, trên mặt thần sắc tỏ ra có chút quái dị.
Sau đó dụng một loại ngữ khí kiêu ngạo hướng mọi người bày tỏ.


- Ma cô tràng, đệ tam hồn hoàn kỹ năng.
Hiệu quả-phi hành.(Áo Tư Tạp)

Tiếng nói của Áo Tư Tạp vừa dứt thì mọi người đều dừng cười mà chấn kinh cùng kinh hãi lấy nhìn Áo Tư Tạp, bọn họ vạn phần không ngờ tới Hồn kỹ thứ ba của tiểu Áo lại có tác dụng nghịch thiên như vậy.


- Hơn nữa là có thể phi hành trong một phút.(Áo Tư Tạp)

Người luôn giữ bình tĩnh như Triệu Vô Cực cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn Áo Tư Tạp.


- Tiểu Áo, Ngươi không phải định làm cho mấy lão ca chúng ta thêm mệt mỏi đấy chứ? Nói chuyện như vậy làm sao bọn ta thở nổi.(Đới Mộc Bạch)

Đái lão đại, ngươi định uy hiếp ta đấy ư? Bay lượn trong vòng một phút thì sao chứ? Có nhiều người có thể làm như vậy sao?(Áo Tư Tạp)

- Được rồi chúng ta trở về thôi.(Triệu Vô Cực)

- Khoang đã Triệu lão sư.(Đường Tam)

- Có chuyện gì vậy tiểu Tam.(Triệu Vô Cực)

- Ta cảm thấy hồn lực của ta sắp đột phá cấp 29 nên là cần một trận chiến để thuận lợi đột phá lên.Nên là muốn giao thủ hồn lực để tấn cấp.(Đường Tam)

- Như vậy ai tới đánh với Đường Tam.(Triệu Vô Cực)

- Để ta tới cho.


Đường Long vừa dứt lời thì Đường Tam đã xông lại công tới, mắt của Đường Tam chuyển sang màu tím và tay cũng bao trùm lấy lớp màu trắng bạc.


Đường Long ngã người ra sau rồi hướng sau lưng tung một cước, Đường Tam dễ dàng né tránh và tay hướng về lồng ngực Đường Long vỗ tới.Đường Long thấy thế thì mỉm cười lấy, tay hóa trảo cũng hướng về bụng Đường Tam chụp tới.


Tay cả hai va chạm nhau và đều bộc phát ra hồn lực kinh người, hồn lực lan tràn ra ngoài tạo nên khí lãnh tán ra xung quanh.


- Thật là kinh người hồn lực.(Đới Mộc Bạch)

- Hơn nữa hồn lực của cả hai cực kì tinh thuần.(Triệu Vô Cực)

Sau đó hai người Đường Long và Đường Tam tiếp tục giao thủ không dùng bất kì Hồn kỹ nào mà thuần thúy dùng nhục thể đối công.Cả hai giao chiến với nhau tầm một canh giờ thì Đường Tam đã thuận lợi đột phá lên cấp 30 và Đường Long lên cấp 33.


Đường Tam lùi lại về sau rồi ngồi xuống để cũng cố lại tu vi của mình, những người khác đều ngay lập tức hộ pháp cho hai người Đường Long và Đường Tam.


Một lát sau Đường Long và Đường Tam song song mở mắt ra, mọi người mới buôn lỏng cảnh giác một chút đang định mở miệng nói chuyện thì từ khu rừng truyền tới tiếng Hồn thú rít gào và có vật gì đó chạy mà phát ra.



Ầm Ầm Ầm

Triệu Vô Cực cảm thấy không ổn liền ngay lập tức phóng thích Vũ Hồn của mình nhanh chóng phụ thể và dùng Hồn kỹ thứ bảy – Vũ Hồn chân thân của mình cảnh giác lấy, những người khác cũng phóng thích Vũ Hồn của mình đứng sau lưng Triệu Vô Cực.Chờ đợi một lát thì tiếng động ngày càng gần và thân hình của nó xuất hiện trước mặt Triệu Vô Cực.


- Không ổn nó là một trong bá chủ của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.Là Thái Thản Cự Viên, mọi người chạy mau.(Triệu Vô Cực)

Đới Mộc Bạch dẫn đầu chạy đi theo sau lưng là những người khác cũng thức thời chạy theo còn Triệu Vô Cực ở lại ngăn Thái Thản Cự Viên nhưng mà chưa kịp hắn làm gì thì đã bị Thái Thản Cự Viên một cái tát cho tát bay ra ngoài.Triệu Vô Cực đụng gãy vài cây đại thụ mới dừng lại và có máu tươi chãy ra từ khóe miệng của hắn.


Khi xử lý xong Triệu Vô Cực, Thái Thản Cự Viên liền chạy tới chỗ nhóm Đường Tam đưa tay ra bắt lấy Tiểu Vũ và Liệt Vũ rồi xoay người rời đi, những người khác thấy vậy liền dừng lại không ngừng phát động Hồn kỹ của mình công kích Thái Thản Cự Viên trừ Đường Long, Chu Trúc Thanh và Đường Tam là không.


Thái Thản Cự Viên mặc cho công kích đánh lên người tiếp tục hướng rừng rậm chỗ sâu chạy đi, Đường Tam thấy vậy cũng không đứng nhìn nữa mà đuổi theo, Đường Long cũng theo sau cậu truy đuổi Thái Thản Cự Viên.


- Tam đệ, Long đệ mau quay lại.(Đới Mộc Bạch)

- Họ đi xa quá nghe không rõ rồi.(Áo Tư Tạp)

- Chúng ta đuổi theo thôi.(Mã Hồng Tuấn)

- Nhưng trước hết phải tìm được Triệu lão sư cái đã.(Ninh Vinh Vinh)

Nhóm Đới Mộc Bạch theo hướng mà Triệu Vô Cực bị đánh bay chạy đi và khi tìm thấy Triệu Vô Cực đang khó khăn lê lết cái thân tàn ma dại của mình về lại chỗ mình bị đánh bay đi.


- Triệu lão sư mau ăn lấy cái này đi.(Áo Tư Tạp)

Áo Tư Tạp thấy Triệu Vô Cực thảm trạng liền không nói nhảm, tạo ra mấy căn hương tràng đưa cho Triệu Vô Cực, hắn nhận lấy hương tràng từ Áo Tư Tạp bỏ vào trong miệng.


- Đường Tam và Đường Long đâu rồi?(Triệu Vô Cực)

- Hai người bọn họ đã đuổi theo Thái Thản Cự Viên rồi.
Thái Thản Cự Viên đã bắt đi Liệt Vũ và Tiểu Vũ.(Đới Mộc Bạch)

- Hồ đồ.Tiểu Áo mau vận dụng Hồn kỹ thứ ba của ngươi.Chúng ta cũng truy.(Triệu Vô Cực)

Áo Tư Tạp ngay lập tức làm ra mấy căn Ma cô tràng đưa cho mọi người và họ liền bỏ vào miệng nuốt xuống, sau lưng họ xuất hiện một đôi cánh mỏng.
Triệu Vô Cực dẫn đầu đi trước và mọi người theo sau.


Chỗ Đường Tam và Đường Long, lúc này họ đang men theo dấu vết mà Thái Thản Cự Viên di chuyển lưu lại để đuổi theo.


- Tam ca.Ca nghĩ sau về việc Thái Thản Cự Viên đột nhiên xuất hiện ở đây.


- Chắc là nhớ hai đứa kia thôi.
Dù sao trong ba năm anh cũng có trở về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm một chuyến nên là Thái Thản Cự Viên vẫn nhớ được Liệt Vũ còn về Tiểu Vũ do lâu ngày không về nên là khi bước chân vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm này Thái Thản Cự Viên đã cảm nhận được.(Đường Tam)

- Chúng ta tiếp tục thôi.
Không thể để cho Thái Thản Cự Viên mang theo sâu trong đó được.


- Ừ.(Đường Tam)

Đột nhiên, một trận âm thanh kỳ lạ thu hút sự chú ý của hai người.
Âm thanh tựa như có người đang thay đổi y phục, lại giống như tiếng lá cây cọ xát vào nhau.
Đường Tam và Đường Long ngay lập tức dừng lại, lưng tựa vào nhau cảnh giác nhìn xung quanh.


- Có vẻ như là có Hồn thứ xung quanh đây và nó đang ẩn thân.


- Không biết là loại Hồn thú nào nữa.
Hi vọng không phải là loại khó đối phó.(Đường Tam)

- Mà vận khí đi.Nếu nó khó đối phó thì chạy thôi nhưng mà nếu nó là Hồn thú dễ chết mà lại phù hợp với Tam ca thì số nó xui xẻo rồi.



Ngay sau đó, hai người dựa theo âm thanh phát ra đã thấy được kẻ đã gây ra âm thanh đó.


Một màu đen,khiến Đường Tam tràn ngập sự chán ghét.
Cái thứ đột ngột xuất hiện này giống như Thái thản cự viên trước đó, thân thể cũng hiện ra bởi một màu đen, chỉ có điều thân thể nó bé hơn Thái thản cự viên nhiều, nhưng so với đồng loại, thì nó lại lớn đến đáng kinh ngạc.


Xuất hiện trước mắt Đường Tam và Đường Long chính là một con nhện, một con nhện quái dị đường kính cơ thể hơn một mét rưỡi, tám chân dài hơn ba mét, cả người đen xì.
Chân dài mảnh khảnh, mỗi bước đi đều cắm ngập vào đất không một tiếng động, có thể thấy được sự sắc nhọn.


Đường Tam phát hiện ra nó, nó tựa hồ cũng phát hiện ra Đường Tam, tám chân di chuyển rất nhanh, thậm chí tạo thành một chuỗi ảo ảnh liên miên.
Trong nháy mắt đã tới trước mặt Đường Tam, hai chân trước giơ lên cao, trực tiếp hướng phía đầu Đường Tam và Đường Long đâm tới.


Chân trước giơ lên cao, không thể tránh khỏi điều động cả người cũng hơi nhấc lên cao, vừa hay để Đường Tam và Đường Long thấy được hạ bộ của nó.


- Là Nhân Diện Ma Chu.


- Rắc rối thật khi không lại gặp nó.(Đường Tam)

Nhân Diện Ma Chu dùng chân của mình quét tới người Đường Tam và Đường Long.Cả hai ơ hồ không chút do dự ngả người lăn ra, tránh khỏi đôi chân dài của con nhện công kích.


Lúc này Đường Tam và Đường Long mới nhìn kỹ lấy thân hình của Nhân Diện Ma Chu.


Hạ bộ con nhện có một ít hoa văn bạch sắc, nổi bật lên so với màu đen của cơ thể.
Mà hoa văn bạch sắc này hợp thành một khuôn mặt người hiểm ác, tổng cộng có tám con mắt nhỏ loé lên tử quang dán chặt trên hạ bộ nó, chỉ có điều trong đó có hai con mắt tựa hồ bị vật gì đánh vào, một mảng huyết nhục mờ mờ, ngay cả lớp vỏ giáp chỗ hạ bộ cũng có vài vết rách.


Lúc này là ban đêm, nếu không phải Đường Tam có Tử cực ma đồng và Đường Long nhãn đã được cường hóa qua, thật không cách nào nhìn thấy cảnh này.
Chứng kiến hình mặt người nanh ác đó, Đường Tam đã nghĩ ra rất nhiều danh hiệu của con nhện trước mặt.
Ác mộng của hồn thú cỡ nhỏ, cắn nuốt tánh mạng khác để tồn tại, đối tượng mà tất cả hồn thú căm ghét, kẻ tà ác giết chóc khủng khiếp.


Tất cả các danh hiệu này đều là để hình dung con nhện chân dài trước mặt.
Tên của nó là Nhân diện ma chu, trong các hồn thú, cũng thuộc vào loại kinh khủng.


Nó có lớp vỏ giáp cứng chắc, tốc độ mau lẹ vô bì, tám chân dài có lực xuyên thấu cực mạnh, hơn nữa lại mang theo kịch độc.
Đáng sợ nhất chính là lưới nhện.
Lưới nhện bình thường đều là do nhả tơ để kết thành, nhưng nó thì bất đồng, lưới nhện của nó thổi trực tiếp mà ra, chẳng những có chất keo dính rất chắc chắn, mà còn vô cùng kiên cố, trên đó lại mang theo chất kịch độc ảnh hưởng kinh khủng đến thần kinh.


Như hồn thú đệ nhất hồn hoàn của Đường Tam là Mạn đà la xà, trong mắt con Nhân diện ma chu này cũng chỉ đáng để làm thức ăn mà thôi.


Đồng thời, con Nhân diện ma chu này cũng là một trong ba mục tiêu cho đệ tam hồn hoàn của Đường Tam, mà đại sư đã chỉ điểm.
Đại sư từng nói qua, con Nhân diện ma chu này là khó thu được nhất, bảo hắn ngàn vạn lần không được cưỡng cầu.
Bởi gặp phải Nhân diện ma chu, cho dù có hồn sư thực lực cường đại ở bên cạnh áp trận, cũng vẫn rất nguy hiểm.


Lưới của Nhân diện ma chu chẳng những nháy mắt phát ra, mà còn có thể bao phủ toàn bộ diện tích gấp mười lần thân thể nó, gần như vô phương né tránh.Dù là hồn sư cường đại mà bị lưới vây lại, cũng phải mất một thời gian mới có thể thoát ra, mà khoảng thời gian này đủ để nó làm xong rất nhiều việc rồi.


Nhân Diện Ma Chu thấy công kích của mình không trúng Đường Tam và Đường Long liền rít gào lên hướng hai người phun ra lưới tơ.Đường Long cũng biết lưới tơ của Nhân Diện Ma Chu kinh khủng bựa nào nên khi thấy Nhân Diện Ma Chu phun ra lướt tơ liền phát động Hồn kỹ của mình.


- Hồn kỹ thứ hai – Nham Thương Ám Kích.


Vô số những nham thương từ dưới đất đâm lên bao bọc lấy thân thể hai người chống lại lướt tơ của Nhân Diện Ma Chu, khi mà lướt tơ Nhân Diện Ma Chu chạm vào nham thương liền bốc khói lên và bị đốt cháy đi.


- Tam phối hợp giết chết nó đi.



- Được.Hồn kỹ thứ nhất – Triều Nhiễu.(Đường Tam)

- Hồn kỹ thứ ba – Băng Thương Phong Tỏa.


Rất nhiều dây leo từ lam ngân thảo kết thành từ bốn phương tám hướng bay tới Nhân Diện Ma Chu cuốn lấy và xung quanh thân thể Nhân Diện Ma Chu có những băng thương sợi xích nối với đuôi thương khóa lại thân thể Nhân Diện Ma Chu.


Nhân diện ma chu động tác so với sự tưởng tượng của Đường Tam còn nhanh hơn, bị lam ngân thảo trói buộc hiển nhiên đã làm nó tức giận.
Một tầng tử sắc quang mang từ trong cơ thể nó lan ra, toàn bộ lam ngân thảo trên cơ thể nó theo đó mà bị dung hóa, hay nói cách khác, là bị hủ thực.


Lam ngân thảo và băng tỏa bị hủ thực đến một mức nhất định , Nhân diện ma chu không còn bị cản trở nữa liền thoát ra, lần nữa bổ về phía Đường Tam và Đường Long.
Lúc này, bốn chân trước đều dựng đứng lên, hiển nhiên muốn một kích giết chết Đường Tam và Đường Long.


Đường Tam thập phần bình tĩnh nhìn Nhân diện ma chu, tay phải từ bên hông phất ra, mười đạo bạch quang đồng thời bắn ra, nhắm thẳng vào mấy con mắt dưới bụng Nhân diện ma chu.


Quả nhiên, Nhân diện ma chu đối với điểm yếu hại của mình cực kỳ coi trọng, thêm nữa đã có hai con mắt trọng thương, bất chấp đang công kích Đường Tam, nhanh chóng bò trên mặt đất.
Ám khí va chạm vào lớp vỏ giáp của nó loé lên một loạt hoả tinh.


Đường Tam và Đường Long cùng Nhân Diện Ma Chu giao đấu với nhau một canh giờ và nó đã mất đi bốn đôi mắt của mình.


- Tam ca cũng nên kết thúc rồi.


- Đấu lâu như vậy chắc là đã gây ra động tĩnh thu hút các Hồn sư và Hồn thú khác tới đây rồi.(Đường Tam)

- Hồn kỹ thứ nhất – Triều Nhiễu.(Đường Tam)

- Hồn kỹ thứ hai – Ký Sinh.(Đường Tam)

Đường Tam lại thực hiện khống chế lấy Nhân Diện Ma Chu và Đường Long nhân cơ hội lẻn xuống dưới người của Nhân Diện Ma Chu.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Đường Long đã thành công lẻn xuống dưới thân thể của Nhân Diện Ma Chu rồi phát động Hồn kỹ thứ nhất của Vũ Hồn Thập Vĩ của mình đẩy Nhân Diện Ma Chu bay lên cao bằng cát tạo hình bàn tay to.Thấy Nhân Diện Ma Chu đã bị đẩy lên cao, Đường Long huống về Đường Tam hét lên đồng thời khống chế hạt cạt tạo thành mũi nhọn và phát động Hồn kỹ thứ hai của Vũ Hồn Long Thương.


- Hồn kỹ thứ hai – Nham Thương Ám Kích.Tam ca làm đi.


Đường Tam khi thấy Nhân Diện Ma Chu bị Đường Long đẩy lên cao cũng hiểu được chiến thuật của cậu, Đường Tam bật nhảy lên cao và tay trái gọi ra Vũ Hồn Hạo Thiên Chùy nắm ngay chính giữa thân thể Nhân Diện Ma Chu hung hãn nện xuống vào ngay chỗ cát đã bị nham tương nung cho cứng lại tạo thành một mũi nhọn thủy tinh cực kì sắc bén.


Nhân Diện Ma Chu rơi xuống do lực đập cực mạnh từ Đường Tam vận dụng Vũ Hồn Hạo Thiên Chùy nện xuống cùng lực hút đã rơi đúng vào thủy tinh gai nhọn và thân thể của nó đã bị xuyên thủng rồi nó vùng vẩy một hồi cuối cùng chết đi.
Một vòng Hồn hoàn Tử sắc nổi lên từ thân thể của Nhân Diện Ma Chu.


- Giờ sao Tam ca.Nhìn niêm hạn của Hồn hoàn thì nó vượt quá sức của Tam ca rồi.


- Mặc kệ vậy cứ thử hấp thu thôi.Liều một phen.(Đường Tam)

Đường Tam đi tới bên cạnh xác của Nhân Diện Ma Chu ngồi xuống dùng hồn lực dẫn Tử sắc Hồn hoàn trôi nổi tới trước mặt mình tiến hành hấp thu.
Đường Tam khi tiến hành phụ gia Vũ Hồn thì hắn cảm nhận được từng cơn đau đớn truyền tới.Đường Long ở một bên hộ pháp lấy cho Đường Tam.


Đường Long khi thấy Đường Tam đã vào trạng thái nhập định rồi thì nhìn sang một hướng nào đó.


- Hai vị tiền bối đứng nhìn lâu như vậy cũng nên đi ra đi.Đừng có để ta phải ra tay khiến hai người phải ra mặt.


- Haha đúng là anh hùng xuất thiếu niên.
Đã dấu kỹ như vậy mà vẫn bị phát hiện.(Long công)

- Tuy là ẩn núp để đấy nhưng mà không che dấu khí tức của mình thì cũng như không thôi.


- Thụ giáo.(Long công)

- Thế lần này là gì đây.
Tới để đoạt Hồn hoàn của con Nhân Diện Ma Chu này sao.


- Không.Lão phụ tới đây là để đa tạ ngươi thôi.

Nhờ ngươi mà tôn nữ của ta thuận lợi đột phá Đại Hồn Sư bước vào Hồn Tôn.(Long công)

- Hơn nữa con bé có ý với ngươi nên là ta tới xem một chút mà thôi.(Long công)

- Gia Gia…(Mạnh Y Nhiên)

Đường Long lấy tay sờ mũi mình một cái đang định lên tiếng thì từ phía sau đám người Triệu Vô Cực đã tới nơi và đầy cảnh giác nhìn Long công và Xà bà.


- Không biết hai vị tiền bối có mặt ở đây.(Triệu Vô Cực)

- Không cần khách khí như vậy.
Bọn ta tới đây là để xem mặt cháu rể tương lai mà thôi.(Xà bà)

Lời nói của Xà bà khiến cho mọi người có mặt ở đây sửng sốt lấy, Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh cùng tiến lên phân biệt ở hai bên trái phải nhéo lấy phần thịt mềm của cậu, Vinh Vinh mỉm cười nhưng mà đôi mắt lại không cười chút nào.


- Để anh giải thích.


Sau đó Đường Long tường thuận lại cuộc nói chuyện lúc nãy và việc giúp Mạnh Y Nhiên tấn thăng lên Hồn Tôn.Đám người Đới Mộc Bạch huýt sáo lấy bội phục Đường Long.


Triệu Vô Cực đi tới bên xác Nhân Diện Ma Chu nhìn lấy thì kinh hãi lấy.


- Cái gì thế này.
Tiểu tử con Hồn thú này là Nhân Diện Ma Chu một trong những Hồn thú cực kì hung ác đối với Hồn sư và Hồn thú khác.Hơn nữa nhìn phần bụng có hoa văn mặt người chứng tỏ là tu vi của nó đã là hơn 2000 năm rồi.(Triệu Vô Cực)

- Nhìn chiến trường cũng đoán được là hai đứa tiểu quái vật các ngươi đã đánh bại nó và Đường Tam đã hấp thu Hồn hoàn đi.(Triệu Vô Cực)

- Ừ Tam ca đang trong giai đoạn mấu chốt rồi.


Lời của Triệu Vô Cực và lời xác thực của Đường Long khiến cho mọi người chấn kinh, đến cả Long công và Xà bà đi giao du nhiều năm trong Hồn sư giới nhãn quan rất cao cũng phải tự thẹn không bằng.


- Tại sao ngươi lại không ngăn cản Đường Tam hả.Tức chết ta đi được.(Triệu Vô Cực)

- Nếu mà Phất Lan Đức cùng với ba người kia phát hiện ra Đường Tam liều lĩnh như vậy sẽ tránh tội lên đầu ta mất.(Triệu Vô Cực)

Triệu Vô Cực nhớ lại cảnh mà mình bị Đường Hạo, A Ngân và Hoán Vũ đập cho một trận thì thân hình rung lên dữ dội.
Hắn không biết là ba người mà hắn thấy sợ đã trông thấy tất cả khi đứng từ xa rồi nhưng mà không làm gì cả.


- Bởi vì là chúng ta là tiểu quái vật nên là mọi hành động phải theo chuẩn tắc đó chứ.


- Ngươi…(Triệu Vô Cực)

Triệu Vô Cực nghe Đường Long nói thì không phản bác lại được lời nào vì Đường Long nói tới có phần đạo lý.


- Đường Long chúng ta tuy mới quan biết nhau nhưng ta thích ngươi.Mặc dù là ưa thích nhưng mà ta sẽ không đồng ý người nam nhân yếu hơn ta được.(Mạnh Y Nhiên)

- Nên là chúng ta so đấu đi.
Nếu ta thua sẽ đi cùng ngươi.
Còn nếu ngươi thua thì phải ở rễ trong Long Xà Cốc.(Mạnh Y Nhiên)

- Vậy so tài là cái gì.


Đường Long không chút do dự đáp ứng lấy, vì cậu có tự tin về bản thân mình, dù có thử thách nào thì cậu cũng không thua hơn nữa là muội chỉ tự động đưa tới cửa mà không thua là vương bát đản.


- Y Nhiên cô nương là người đưa ra lời thách đấu.Vậy chúng ta sẽ so tài bằng sở trường của cô đi.


- Được.
Ta am hiểu là dùng thương và ám khí.
Thế nào cùng so tài chứ?(Mạnh Y Nhiên)

- Vậy chúng ta so tài thôi.


Đường Long bước lên trước đứng đối diện với Mạnh Y Nhiên, từ trên cơ thể cậu tỏa ra thần sắc tự tin và khí thế bá đạo.





.

Bình Luận (0)
Comment