Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 251


Mọi người dùng Hồn kỹ của mình để đột phá vòng vây nhưng mà Đường Tam đã nhanh chóng nhận ra điều không ổn, theo di động của bọn họ, vòng vây cũng di động.


Lúc này, mặc dù thần vụ đã bị ánh mặt trời chiếu rọi xuống từ từ tiêu tán, nhưng chung quanh lại như trước vẫn là một tầng hồng mông độc khí, chỉ là so với trước nhìn qua yếu hơn một chút thôi.


- Cứ như vậy thì không được, Phấn hồng nữ lang này cũng một mực di động, tầm mắt mơ hồ không rõ, lại ở trong rừng cây, tốc độ của chúng ta đã bị hạn chế, cứ như vậy, chỉ có thể một mực để chúng nó vây xung quanh.
Mặc dù có U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, nhưng chúng ta cũng không để cứ như vậy được.
Tiểu Áo, chuẩn bị ma cô tràng đi.(Đường Tam)

Áo Tư Tạp tự hỏi nhìn về phía Phất Lan Đức, Phất Lan Đức lấy tay chỉ chỉ Đường Tam.


- Tiểu Tam chỉ huy.(Phất Lan Đức)

Hồn lực của Áo Tư Tạp có tiến bộ, dưới tình huống tiêu hao toàn bộ hồn lực, có thể chế ra mười hai phi hành ma cô tràng, vừa hay có thể thỏa mãn nhu cầu của mọi người.


Mặc dù bản thân hắn sử dụng phi hành ma cô tràng hiệu quả giảm phân nửa, nhưng có hai phi hành ma cô tràng cho hắn a (Phất Lan Đức thân mình vũ hồn có thể phi hành, không cần ma cô tràng phụ trợ), nhờ vậy cũng có thể cùng mọi người phi hành giống nhau.


- Long đệ có thể dùng lại chiêu đó được không.


- Không được, đòn đó cần tích xúc năng lượng quá mất thời gian, đòn vừa nãy là nguyên ngày hôm qua tích xúc mới phát ra mạnh như hồi nãy.


- Nhưng chúng ta không có nhiều thời gian như vậy.(Đới Mộc Bạch)

- Đành dùng chiêu đó vậy.


- Tà Hổ, Ngân Ngân tùy thời chú ý tới anh, anh sẽ dùng một chiêu để nhanh chân kết liễu con Phấn Hồng nương nương.


- Không được quá mức nguy hiểm.(Phất Lan Đức)

- Yên tâm đi viện trưởng.
Đòn này có thể giết chết Phong Hào Đấu La trong tình trạng trọng thương đấy.
Phấn Hồng nương nương chỉ huy đám Phấn Hồng nữ lang này đã tiêu tốn rất nhiều hồn lực rồi.


- Có tác dụng phụ đúng không.(Đường Tam)

- Không thể động đậy trong vòng năm canh giờ.


Đường Long hít sâu một hơi rồi tiến nhập vào trạng thái mà cậu đã giết chết được Thiên Tầm Tật, Đường Long xông ra ngoài lao thẳng về phía Phấn Hồng nương nương, trên đường đi những Phấn Hồng nữ lang có ý định cản đường cậu nhưng đều bị nhất thương xuyên thủng thân thể mình.


Tới gần được Phấn Hồng nương nương thì ở gần nó bổng nhiên xuất hiện ba con Phấn Hồng nữ lang tu vi ngàn năm, chúng đều giơ càng của mình lên hướng về Đường Long một hồi đập nện, cậu tả xung hữu đột né tránh hết đòn công kích của ba con Phấn Hồng nữ lang tu vi ngàn năm nhưng mà Phấn Hồng nương nươn xuất hiện trước mặt giơ lên càng của mình đánh bay cậu ra ra tới đám người Phất Lan Đức mới dừng lại.


Đường Long chủ động giải trừ trạng thái của mình nhanh chóng lấy ra một viên hồi hồn đan ăn vào mới bổ sung lại được nửa hồn lực mà cậu tiêu hao, vì đánh bay ra sau như vậy muốn quay lại sẽ kịp nhưng khổng đủ hồn lực duy trì trạng thái để giết chết Phấn Hồng nương nương.


Hết cách Đường Tam kêu mọi người ăn vào ma cô tràng của Áo Tư Tạp.


Mục đích của Đường Tam rất đơn giản, dựa vào Ma cô tràng có hiệu quả phi hành cực cao, mọi người sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để vượt qua khu vực độc vụ này, đối với những sát thương mà Phấn Hồng Nữ Lang bên ngoài gây ra, thì cục diện sẽ được thay đổi.


Tiêu hao khoản nửa canh giờ thời gian, Áo Tư Tạp cơ hồ tiêu hao hết toàn bộ hồn lực, chế tác thành mười hai cái Phi hành Ma cô tràng, sau khi chỉnh đốn qua lại một chút, mọi người lập tức triển khai hành động.


Ăn Ma cô tràng, trước tiên mọi người lao lên trong trung, vì tránh cho chuyện tốc độ của mọi người không đồng nhất mà có thể rơi vào khu vực độc vụ, Đường Tam liền phóng thích vũ hồn Lam ngân thảo quấn quanh hông mỗi người, sử dụng Lam ngân thảo để khống chế khoảng cách giữa mọi người trong lúc di chuyển.
Lúc này mới cấp tốc hành động, xác định phương hướng chính xác rồi bay đi.


Trên mặt đất, mặc dù đã đi trước nhưng cũng không phải quá nhanh, tốc độ của Phấn Hồng Nữ Lang không tính là quá nhanh bởi vì di chuyển trên mặt đất đã bị cây cối cản trở, tầm mắt dù sao cũng không rõ.
Cho dù có Đường Tam hướng dẫn nhưng đội ngũ mười một người cũng không có khả năng khiến cho tốc độ đồng nhất, lúc này độc vụ càng lúc càng đậm đặc hơn trước, Đường Tam tuyệt không mong muốn có người không may bị hút vào trong độc vụ, tạo ra phiền toái không nên có.


Chủng loại độc khí gây hưng phấn này, ngay cả hắn muốn giải trừ cũng cực kì khó khăn.


Phi hành Ma cô tràng dựa theo thực lực của Áo Tư Tạp tăng lên, chẳng những tốc độ gia tăng mà thời gian cũng lâu hơn khoảng chừng mười khắc, mặc dù như vậy vẫn không tính là lâu dài, nhưng trong khoảng thời gian này đủ để cho bọn họ bay ra khỏi khu vực độc vụ.


Độc vụ màu phấn hồng bị hơi thở ủa U Hương Khỉ La tiên phẩm phá tan, độc vụ tản ra hai bên, ngay khi hiệu quả phi hành của Ma cô tràng tiêu hao ước chừng một nửa, trước mắt mọi người cảnh vật chợt trở nên rõ ràng, chính xác là đã chạy ra khỏi vòng vây của độc vụ.


Liễu Nhị Long kêu to lên một tiếng, nhổ một bãi nước bọt, cởi Lam ngân thảo quấn quanh hông, thân thể giống như Lưu tinh lao vọt xuống dưới mặt đất.
Người chưa chạm mặt đất thì ngọn lửa to lớn đã dũng mãnh bốc ra, phía dưới nhất thời truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết.


Mọi người hướng phía dưới nhìn xuống, có thể thấy dưới chân dày đặc hồn thú, hình dáng của Phấn Hồng Nữ Lang đã xuất hiện trước mắt.


Giống hệt như sự miêu tả của Đại sư, đó là một con bò cạp màu phấn hồng, nhìn qua giống như là trong suốt, giống như là thủy tinh màu phấn hồng điêu khắc mà tạo thành.
Một thân dài trên dưới hai thước, du động trên mặt đất, trên người không ngừng tản mát ra khí màu hồng phấn nhàn nhạt, ngưng tụ về phía trước.


- Tiểu Cương, không bằng chúng ta rời khỏi khu vực này trước đi, dù sao Phấn hồng nữ lang này cũng không quá nguy hiểm nhưng nếu để chúng vây quanh cũng có chút phiền toái.(Phất Lan Đức)

Ngoài dự liệu của Phất Lan Đức, Đại sư lại lắc đầu

- Đừng vội, đợi lát nữa.(Đại sư)


Đúng lúc này, một tiếng kêu to từ trong khu vực độc vụ truyền ra, ngay sau đó một đoàn quang ảnh màu phấn hồng từ bên trong độc vụ lao vọt ra, há mồm phun ra một ngụm khí vụ hướng đến Liễu Nhị Long.


Liễu Nhị Long trong lòng cả kinh, hai tay đánh ra một chưởng, thân hình vội vàng nhảy lùi về sau trong nháy mắt, tuy vậy vẫn còn khó khăn để không có dính một tia độc vụ nào.
May mà lúc trước Đường Tam có cấp cho mỗi người một viên Khứ Chướng Hoàn ( phòng khí, ngăn khí), đối với việc ngăn cả độc vụ có tác dụng khá tốt, hơn nữa nàng tu vi thâm hậu, với lượng độc vụ như vậy rất khó bị tổn thương.


- Nhị Long quay lại, Tiểu Tam, các ngươi lao lên, giết nó không được chết, lưu lại môt hơi thở.(Đại sư)

Đại sư tỉnh táo hạ mệnh lệnh công kích, liền từ trong rừng cây chui ra một con Phấn hồng nữ lang thân thể khổng lồ, thân thể nó thậm chí so với Đại địa chi vương hôm qua Liễu Nhị Long đánh không khác là mấy, trên người màu sắc hồng chẳng những càng đậm hơn mà toàn thân nó bao trùm một tầng lân phiến dày đặc, trên đầu nó là sáu đôi mắt nhỏ màu đỏ sậm lập lòe hàn quang.


Liễu Nhị Long đột nhiên lùi ra sau khiến cho độc vụ của nó không trúng, phẫn nộ lao mình trên mặt đất, đuổi theo hướng lui của Liễu Nhị Long.


Chính xác đây là một đầu Phấn hồng nương nương, từ bề ngoài của nó Đại sư có thể đoán đầu Phấn hồng nương nương này có tu vi từ ba ngàn năm trăm năm tới bốn ngàn năm.


- Tam ca giúp ta một chút.(Mã Hồng Tuấn)

Mã Hồng Tuấn hét lớn một tiếng, một tiếng phượng thánh thót từ trên người hắn bạo phát ra, đây không phải âm thanh trong miệng hắn mà là do ngọn lửa bốc trên người hắn tự động phát ra.
Ngọn lửa màu đỏ trong nháy mắt lan tràn ra toàn thân, màu tím của đệ tam hoàn hồn trên người tỏa ra, sau lưng mập mạp, một đôi cánh chim lửa thật lớn đột nhiên xuất hiện.


Cánh dài hơn bốn thước, mặc dù cùng với thân thể to béo của mập mạp có chút không cân xứng nhưng khí lưu nóng bỏng khiến cho Sử Lai Khắc thập quái không nhịn được rất nhanh lùi về sau vài bước, cách xa hắn một đoạn.


Mọi người phối hợp từ lâu như vậy, Đường Tam tự nhiên hiểu được ý tứ của Mã Hồng Tuấn, chính là hắn muốn thử nghiệm một chút về hồn kỹ mới.


- Lên.(Đường Tam)

Đường Tam chỉ hất cánh tay của hắn lên một cách đơn giản, tay phải vừa nhấc lên, một đoàn quang cầu màu xanh biếc đã bị hắn ném ra ngoài.


Cánh lửa sau lưng Mã Hồng Tuấn chợt phách động, thân thể bay lượn lên cao, tạo thành một cái đuôi lửa huyễn lệ, tựa như một viên liệt hỏa lưu tinh đuổi theo quang cầu màu xanh biếc, hướng đến chỗ Phấn hồng nương nương mà lao tới.


Đây chính là đệ tam hồn kỹ của Mã Hồng Tuấn, Phượng Dực Thiên Tường.


Bằng hồn kỹ này có thể khiến cho hắn trong một khoảng thời gian ngắn có thể phi hành, trong quá trình phi hành thì hồn lực không ngừng tiêu hao, đồng thời kỹ năng này có thể kết hợp với đệ nhị hồn kỹ của hắn: Dục Hỏa Phượng Hoàng thành một, khiến cho lực công kích của ngọn lửa của hắn trong nháy mắt tăng thêm một trăm phần trăm, phạm vi công kích cũng tăng thêm năm mươi phần trăm nữa.


Từ lúc đệ tam hồn kỹ bắt đầu, Mã Hồng Tuấn đã bắt đầu biểu hiện ra thực lực của Phượng Hoàng vũ hồn cường đại, vượt xa hơn hẳn những vũ hồn bình thường khác, nhất là từ khi được Đường Long triệt tiêu hộ hạn chế tà hỏa của vũ hồn biến dị này, khiến cho hắn có thể thi triển vũ hồn mà không phải cố kị điều gì.


Trong sáu đôi mắt nhỏ của Phấn Hồng nương nương lập tức toát ra thần thái sợ hãi.


Ngọn lửa của Liễu Nhị Long lúc trước cũng không gây cho nó cảm giác như vậy, đồng thời cùng với sự sợ hãi còn có bao hàm sự phẫn nộ mãnh liệt, bởi vì nó cảm giác được một cách rõ ràng trên người Mã Hồng Tuấn có hơi thở của Đại địa chi vương.


Sở dĩ nó sợ hãi bởi vì trên người của Mã Hồng Tuấn có ngọn lửa, những loại độc trùng như nó hầu như đều sợ lửa, nhưng dù sao Phấn hồng nương nương cũng có đến gần bốn ngàn năm tu vi, ngọn lửa bình thường căn bản nó sẽ không quan tâm.


Chỉ là ngọn lửa trên người Mã Hồng Tuấn là ngọn lửa Phượng Hoàng và cũng là khắc tinh của tất cả trùng độc, Phượng Hoàng là vua của vạn loài chim, chỉ hơi thở không thôi đã có sự áp chế với Phấn hồng nương nương khiến nó rối loạn.
Lục quang trong nháy mắt tan ra, hóa thành chu võng thật lớn chụp tới, căn bản không cho Phấn hồng nương nương cơ hội né tránh.
Thủ pháp này của Đường Tam vô cùng tinh diệu, kỹ năng Chu võng trói buộc ngay lập tức được triển khai.


Phốc

Thân thể Phấn hồng nương nương đã bị Chu võng trói buộc, giờ khắc này nó không chỉ là sợ hãi mà trở thành khẩn trương khủng hoảng.
Trên Chu võng có mang theo hơi thở của Nhân Diện Ma Chu, chính là thiên địch của nó, khiến cho toàn thân nó mềm nhũn, độc tố mãnh liệt xâm nhập vào cơ thể, khiến cho phòng ngự của nó đại giảm.


Đường Long mượn cơ hội lấn người mà lên, tay hóa trảo chộp vào càng to lớn của Phấn Hồng nương nương rồi vặn sang trái.


- Trả đũa cho vụ lúc nãy dám tát tao bay ra ngoài.


Rắc.


Càng bên trái của Phấn Hồng nương nương bị Đường Long cho bẻ gãy đi

Ngay lúc này, Mã Hồng Tuấn đã lao thẳng đến trước mặt nó.
Ngọn lửa đột nhiên ảm đạm đi, mọi người nhìn thấy rõ ràng Mã Hồng Tuấn từ trên trời lao xuống đất, hai cánh sau lưng mở rộng, quyền phải mạnh mẽ đánh trên mặt đất, trong phút chốc không khí trở nên vặn vẹo kịch liệt, một màn hào quang vặn vẹo bán kính chừng năm thước bao phủ thân thể hắn cùng với Phấn hồng nương nương vào trong đó.


Phấn hồng nương nương đang ở trong Chu võng liều mạng giãy dụa, rơi vào trong không gian vặn vẹo thì cả thân thể đột nhiên trong nháy mắt cứng đờ lại, hoàn toàn mất đi năng lực hành động, ngay sau đó mập mạp hét lớn một tiếng.


- Hồn kỹ thứ tư – Phượng Dực Thiên Tường.(Mã Hồng Tuấn)

Oanh

Ngọn lửa Phượng Hoàng cường đại trong nháy mắt bộc phát, tiếng phượng vang vọng xuyên qua mây mù, tựa như kim thạch khanh thương.


Một ngọn lửa dày đặc hình Phượng Hoàng từ dưới mặt đất ào ạt phun lên, mang theo thân thể của Mã Hồng Tuấn trong chớp mắt vọt thẳng lên cao.


Bên trong phạm vi của không khí vặn vẹo đã hoàn toàn bị ngọn lửa Phượng Hoàng bao trùm, Phượng Hoàng lửa trực tiếp lao lên không trung mười thước,cánh phượng trong không trung giang rộng, trông giống như một con Phượng Hoàng thực sự.



Nhưng lúc này, khi Mập Mạp thi triển ra đệ tứ hồn kĩ Phượng Hoàng Khiếu Thiên, tình huống đã hoàn toàn thay đổi, cả hồn kỹ thứ hai và thứ ba đều được tăng phúc lên rất nhiều, công hiệu của một kích này sinh ra thậm chí khiến đồng tử của đám người Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long không khỏi co rút lại.
Trong Sử Lai Khắc Thất Quái, người có hồn lực cực mạnh là Đái Mộc Bạch cũng tự nhận không có khả năng dùng thân thể để nghênh đón một kích này.


Phấn Hồng Nương Nương kêu thét inh tai dưới ngọn lửa Phượng Hoàng đang thiêu đốt, thân thể nó dần dần theo ngọn lửa Phượng Hoàng huyễn lệ trên bầu trời mà bôc hơi, lúc này Mập Mạp đã nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.
Sắc mặt hắn mặc dù có chút nhợt nhạt, nhưng thần sắc lại rất hưng phấn.


Bịch

Thân thể nặng nề của Phấn Hồng Nương Nương nặng nề rơi trên mặt đất, thân thể trong suốt sáng long lanh đã hoàn toàn biến thành màu đỏ sậm, toàn thân tản mát ra một mùi khét cực kỳ khó ngửi, ngoại trừ phần bên ngoài bị cháy xém ra, thân thể nó cũng không thể tiếp tục đứng lên được nữa rồi.


Nếu như không phải Mập Mạp hạ thủ lưu tình, đã khống chế cường độ của ngọn lửa, thì một kích vừa rồi đủ để lấy mạng nó.


Khiến Mập Mạp có chút kỳ quái chính là, chu võng đang quấn trên người Phấn Hồng Nương Nương cũng chỉ biến thành màu hỏa hồng mà thôi, không hề bị hóa thành tro.


Tuy nhiên lúc này sau khi hắn thi triển đệ tứ hồn kỹ thì cực kỳ hưng phấn nên cũng không để ý nhiều.


- Áo Tư Tạp, nhanh… Giết nó, đâm vào vị trí hai tròng mắt ấy, sau đó phải lập tức hấp thu hồn hoàn ngay.(Đại sư)

Áo Tư Tạp đầu tiên là sửng sốt, nhưng khi hắn thấy ánh mắt vội vàng của Đại Sư thì lập tức hiểu ý.
Hai ba bước đã vọt tới, thậm chí không kịp mở lời cảm tạ Mã Hồng Tuấn, lập tức rút ra chủy thủ Đâm thẳng xuống, hồn lực bốn mươi cấp mặc dù không thể khiến hắn có năng lực công kích mạnh mẽ, nhưng lực lượng cũng lại được tăng mạnh hơn nhiều so với người thường.


Phất Lan Đức đi tới bên người Mã Hồng Tuấn, tát một cái mạnh vào sau ót Mập Mạp

- Đừng kiêu căng thế, Còn không nhanh ngồi xuống mà khôi phục hồn lực đi.(Phất Lan Đức)

Vừa rồi công kích của hắn mặc dù huyễn lệ vô cùng, hơn nữa công kích cực kỳ cường hãn, nhưng đồng thời phải sử dụng ba hồn kĩ là đệ nhị, đệ tam, đệ tứ, mà hắn lại vừa mới hấp thu hồn hoàn của cảnh giới bốn mươi cấp chưa lâu nên tiêu hao hồn lực vừa rồi thật sự là quá lớn.


- Mỗi lần đạt được một cái hồn kĩ quả nhiên đều là chất lượng tăng vọt.
Không biết đệ tứ hồn hoàn của ta sẽ phải là gì.
Đại Sư, ngài tại sao để Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn của Phấn Hồng Nương Nương? Hồn thú này có số năm tu vi không tệ, nhưng thực lực nó lại không mạnh mà!(Vinh Vinh)

- Đối với hồn hoàn của Hồn sư mà nói.
Không có hồn thú cực mạnh mà chỉ có thích hợp nhất cho chính mình mà thôi.
Phấn Hồng Nương Nương này đối với Áo Tư Tạp mà nói, so với bất cứ loại hồn thú khác thì đều tốt hơn.
Nếu như ta đoán không sai, hắn thu hoạch đệ tứ hồn hoàn này đối với toàn bộ thực lực công kích của các ngươi đều có trợ giúp.(Đại sư)

Đường Tam là do một tay Đại Sư dạy dỗ, đối với ý nghĩ của sư phụ cũng dễ dàng giải thích nhất, trong lòng vừa động.


- Sư phụ, ý ngài là, hiệu quả của đệ tứ hồn hoàn này có chứa độc tố hưng phấn của làn sương độc từ Phấn Hồng Nương Nương sao?(Đường Tam)

- Đúng là như thế.
Áo Tư Tạp chính là vũ hồn hệ thực vật, cho dù hấp thu độc từ hồn hoàn của hồn thú, thì hồn kỹ của hắn cũng không thể sinh ra độc tố được.
Cho nên, kỹ năng thuộc Phấn Hồng Nương Nương khi bị hắn hấp thu sẽ phát sinh chuyển biến nhất định.
Hiệu quả chắc hẳn là có thể trong thời gian ngắn tăng thêm trình độ hưng phấn.
Tăng lên bao nhiêu ta cũng không thể chắc chắn, nhưng chắc sẽ là toàn bộ thuộc tính được tăng lên.(Đại sư)

Hai vàng, một tím, ba cái hồn hoàn vây vòng quanh thân thể Áo Tư Tạp mà bay, Lúc này từ thân thể của Phấn Hồng Nương Nương không ngừng tản mát ra một tia quang thải phấn hồng sắc dung nhập vào cơ thể Áo Tư Tạp, tại nơi quang mang phấn hồng sắc xâm nhập, thần sắc Áo Tư Tạp cũng dần hiện ra vẻ thống khổ.


Trước kia Đại Sư từng nói qua về việc khó khăn hay không khi hấp thu hồn hoàn, cùng với oán hận của hồn thú có quan hệ rất lớn.


Phấn Hồng Nương Nương chẳng những cùng mọi người có mối hận giết chồng, hơn nữa lại chết ở trong tay Áo Tư Tạp, khiến cho oán hận của nó không nhỏ chút nào.


Hấp thu tự nhiên cũng không phải dễ dàng, nhưng nó dù sao cũng là trong khả năng Áo Tư Tạp hấp thu được, đồng thời năng lực bản thân nó cũng không bá đạo như Nhân Diện Ma Chu lúc trước Đường Tam hấp thu, Áo Tư Tạp mặc dù phải nhận một ít thống khổ, nhưng cũng không gặp chút nguy hiểm nào cả.


Phất Lan Đức tiến đến bên người Đại Sư, thấp giọng hỏi, mặc dù miệng hắn chính là hỏi nhưng trên mặt vẻ đắc ý lại không thể che dấu được.


- Tiểu cương, ngươi xem hiệu quả công kích của Hồng Tuấn vừa nãy thế nào?(Phất Lan Đức)

Chính đệ tử chân truyền của mình càng ngày càng mạnh mẽ, khiến hắn cũng có cảm giác hãnh diện rất lớn.


Trong số Sử Lai Khắc Thập Quái thì Đường Tam quá chói sáng, nên vừa rồi Mã Hồng Tuấn thi triển thực lực đã khiến Phất Lan Đức vui mừng khôn xiết, ít nhất hắn cho rằng, đệ tử mình cũng không kém Đường Tam quá nhiều.


- Không sai, vừa rồi Hồng Tuấn bộc phát một chút thực lực so với toàn lực công kích của Mộc Bạch cũng không sai biệt lắm.
Công kích này đủ để tạo ra vết thương trí mạng với một hồn sư dưới năm mươi cấp.
Càng thêm quan trọng là trong công kích của hắn có chứa hiệu quả của lửa Phượng Hoàng.(Đại sư)

- Ngọn lửa này chẳng những cực kỳ nóng, hơn nữa lại có tác dụng phụ rất lớn, tác dụng phụ của ngọn lửa thậm chí ngang với công kích trực tiếp của chính ngọn lửa này.
Ta cho rằng về lực bộc phát, hiện tại trong số Sử Lai Khắc Thập Quái, Mập Mạp là cực mạnh.
So với Mộc Bạch thậm chí mạnh hơn một chút nhưng trừ Đường Long.(Đại sư)

Bởi vì oán niệm của phấn hồng nương nương, tốc độ hấp thu của Áo Tư Tạp so với Mã Hồng Tuấn tối hôm qua chậm hơn rất nhiều, dùng suốt một canh giờ hắn mới hoàn thành quá trình hấp thu.


Không biết có phải bị ngoại hình tuyệt đẹp của phấn hồng nương nương ảnh hưởng hay không mà sau khi Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn, nhìn qua tựa hồ càng anh tuấn hơn vài phần, khiến Mã Hồng Tuấn đang xem tu luyện cũng nhịn không được nói.


- Khuôn mặt này mà thay vào cho lũ gái nhà thổ thì hay biết mấy.(Mã Hồng Tuấn)


Áo Tư Tạp lại không thèm để ý đến vẻ châm chọc của Mập mạp.


- Ngươi là ghen ghét đấy hả, ta coi như không nghe thấy.
Dù sao ngươi có tưởng tượng được đẹp như ca ca thì cả đời cũng không được đâu.(Áo Tư Tạp)

- Tiểu áo.
Đệ tứ hồn kỹ của ngươi là gì thế?(Đới Mộc Bạch)

Trong hồn sư giới thì việc hỏi hồn kĩ vốn là điều kiêng kỵ nhất, bình thường hồn sư tuyệt đối sẽ không nguyện ý dễ dàng đem chính hồn kĩ của mình tiết lộ cho người khác biết, nhưng với tình cảm của Sử Lai Khắc Thất Quái thì lại không chỉ đơn giản là bằng hữu như vậy.


Áo Tư Tạp trong mắt lóe ra vẻ mặt hưng phấn cùng Mập mạp giống nhau.


- Đệ tứ hồn kỹ của ta chính là phấn khởi.
Có thể khiến cho toàn bộ thuộc tính trong năm phút tăng lên đến 10%.(Áo Tư Tạp)

- Chỉ có 10% sao? Chỉ là năm phút đồng hồ? Ngươi… hồn kĩ này...(Đới Mộc Bạch)

Đái Mộc Bạch có chút thất vọng.Áo Tư Tạp khó chịu khi mà Đới Mộc Bạch tỏ ra thất vọng.


- Đái lão đại, ngươi nghe rõ rồi chứ, là toàn bộ thuộc tính tăng lên 10%.
Nói cách khác.
Sau khi dùng.
Chỉnh thể thực lực sẽ trong nháy mắt gia tăng 10%, cũng không phải giống như ngươi nghĩ đơn giản như vậy.
Hơn nữa hẳn là có thể cùng mọi kỹ năng phụ trợ khác cùng sử dụng.
Ở năm phút đồng hồ này, Có thể làm thực lực của ngươi tăng lên mười phần trăm, đồng thời triệt tiêu hết thảy các trạng thái không tốt.(Áo Tư Tạp)

- Không sai, đệ tứ hồn kỹ này của hắn không phải chỉ đơn giản như bề ngoài thế đâu.(Đại sư)

Thanh âm của Đại sư từ phía sau Sử Lai Khắc Thập Quái truyền tới.
Nghe được thanh âm của hắn, Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi đem ánh mắt đều tập trung tới trên người Đại sư.


- Tốt lắm, đều đừng nhiều lời nữa, tiếp tục lên đường đi.
Các ngươi còn mấy người chưa kiếm được hồn hoàn.
Hy vọng vận khí vẫn sẽ tốt như vậy, nhanh lên, đi tìm những thứ các ngươi cần thôi.(Phất Lan Đức)

Sau đó hai ngày trôi qua, Độc Cô Nhạn dưới sự trợ giúp của mọi người giết chết một con Mạn Xà Lục Thải, nó là một Hồn thú có kịch độc cực kì kinh khủng có thể đối chọi được với Nhân Diện Ma Chu.Diệp Linh Linh Cửu Tâm Hải Đường bất kì Hồn thú nào cũng thích hợp cả nhưng mà theo lời Đại sư thì thích hợp với nàng hiện tại bốn mươi cấp là Hồn thú Hỏa Sư hoặc là Hỏa Báo sẽ cung cấp cho nàng Hồn kỹ phụ gia lên đòn đánh đồng đội trạng thái thiêu đốt.


Diệp Linh Linh liệt sát được một đầu Hỏa Vân Sư và hấp thu Hồn hoàn của nó, tuy là nó mang lại công hiệu xa xa không bằng như là Đại sư mong đợi nhưng mà nó lại có đặc điểm khác là hình thành một lớp phòng ngự băng lửa chạm vào trăm phần trăm bị bỏng, chỉ có những Hồn sư có Vũ Hồn thuần lửa mới có thể kháng cự được thôi, Hồn kỹ này kéo dài 1 phút và tăng lên nhất cấp cảnh giới thì tăng thêm 1 phút thời gian.


Diện tích Lạc nhật sâm lâm mặc dù không khổng lồ như Tinh đấu đại sâm lâm, nhưng cũng không phải chỉ cần vài ngày là có thể ra khỏi, ở trong đại sâm lâm này, đoàn người của Sử Lai Khắc học viện lại tiếp tục tìm kiếm.


Từ chất lượng trung bình mà nói,hồn thú trong lạc nhật sâm lâm tựa hồ so với tinh đấu đại sâm lâm còn muốn tốt hơn một chút, nhưng trong đó lại không tồn tại những hồn thú cường đại một cách phá lệ như tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.


Sau suốt hai ngày thời gian, mọi người vẫn không gặp được một hồn thú nào thích hợp cho mấy người còn lại trừ Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh ra.


Ngay cả Phất Lan Đức cũng không khỏi có chút nôn nóng hẳn lên.


Đáng tiếc bọn họ cũng chỉ mang theo hai lều vải, vài ngày này tinh thần của Sử Lai Khắc Thất Quái có chút sảng khoái, ngược lại ba người đại sư ba lại có chút khó khăn.
Nhất là tu vi thấp nhất là đại sư, vài ngày không được nghỉ ngơi tốt đã khiến mắt hắn có những vầng thâm đen.


- Trước hết nghỉ ngơi tại đây đã, cứ đi tìm như vậy cũng không phải biện pháp tốt.
chủng loại hồn thú tại Lạc nhật sâm lâm mặc dù không ít, nhưng cực phẩm lại ít đến đáng thương? Cứ như vậy mà đi nữa, sợ rằng sẽ khiến Đại Sư gặp vấn đề rồi.(Phất Lan Đức)

Hai ngày tìm kiếm, bọn họ cũng không phải không có đụng với hồn thú có tu vi thích hợp, nhưng những hồn thú này có thuộc tính không thích hợp cho nên đại sư cũng không thể hài lòng được.


Có hắn đi theo, tự nhiên hắn hy vọng tìm cho mọi người hồn hoàn có thể thích hợp nhất.


Sử Lai Khắc Thập Quái không có chỗ nào mà không phải là thiên tài, bất luận đại sư, Phất Lan Đức hay là Triệu Vô Cực, đều tuyệt không hy vọng vì một hồn hoàn không thích hợp mà ảnh hưởng tới tương lai của họ.


- Phất Lan Đức viện trường, thật ra có một biện pháp, nhưng có chút nguy hiểm.(Đường Tam)

- Có biện pháp sao không sớm nói? Là gì?(Phất Lan Đức)

- Vì sợ ngài không chịu vì mối nguy cơ rất lớn nên mới không nói ra nhưng xem tình hình hiện giờ thì chỉ có cách đó thôi.


- Người còn nhớ rõ, hai ngày trước ta dùng hương của Khỉ La Tiên Phẩm để chống đỡ khí độc chứ? Là một gốc tiên phẩm dược thảo, bản thân vốn là thiên địa chi bảo; nếu ta đem nó đặt ở bên ngoài, vậy bằng vào thân bảo khí cuả nó, tất nhiên có thể hấp dẫn một ít hồn thú cường đại đến đây.
Chỉ là, ở dưới loại tình huống này, ta cũng không thể khẳng định được hồn thú bị hấp dẫn tới là loại gì.
Rất có thể là hồn thú vô cùng cường đại đến mà chúng ta cũng không cách nào đối phó được, hơn nữa số lượng cũng tuyệt đối không ít.(Đường Tam)

Phất Lan Đức lúc này chợt hiểu, cũng không phải là Đường Tam trước đó không nói, mà là loại phương pháp này thật sự có nguy hiểm quá lớn.
Một hồi xử lý không tốt, thì rất có thể sẽ khiến tất cả bị liên lụy.


Không nên nhìn Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long ba người đều là hồn sư đã ngoài bảy mươi cấp cộng thêm với Ngân Ngân cùng Hoán Vũ và Tà Hổ hồn sư ngoài chín mươi cấp, nếu một số ít hồn thú đặc biệt cường đại xuất hiện thì tiêu diệt bọn họ cũng là đơn giản.


Giống lần trước tại tinh đấu Đại Sâm Lâm, gặp phải Thái Thản Cự Viên với thực lực kinh khủng mà ngay cả phong hào đấu la cũng không nguyện ý trêu chọc.


- Tiểu Cương, ngươi thấy thế nào?(Phất Lan Đức)

Phất Lan Đức đem vấn đề khó này đẩy sang cho Đại sư.


- Tam ca chẳng phải còn một chỗ mà đám Hồn thú cường đại không dám tới sao.


- Ý đệ là nơi đó, nếu Độc gia gia mà biết chắn chắc sẽ nổi trận lôi đình cho xem.(Đường Tam)

- Không sao đến lúc đó viện cớ là Nhạn Nhạn đã đột phá 49 cấp tiến vào 50 cấp nhưng không tìm được Hồn thú thích hợp nên mới dùng cách đó mới kiếm được cho nàng.


Độc Cô Nhạn mộng bức với những lời mà Đường Long, nàng không ngờ tới cậu dám lấy mình ra làm bia đỡ đạn, những người khác cũng kinh ngạc không kém Độc Cô Nhạn.


Chỉ cần đem Khỉ La tiên phẩm đặt ở gần độc trận, dùng mùi hương hấp dẫn hồn thú.
Một khi gặp phải hồn thú có thực lực vô cùng cường đại, bọn họ sẽ lui vào trong độc trận, tự nhiên sẽ không sợ bị hồn thú tấn công.



Vẫn tưởng phải rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm, nhưng nay lại có một lối thoát.


Đã có biện pháp, mọi người lập tức hành động.
Đường Tam dẫn đường, mọi người theo hướng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mà tiến tới.


Băng hỏa Lưỡng Nghi Nhãn vốn tại vị trí trung tâm của Lạc Nhật Sâm Lâm nên mọi người cũng không cần thiết phải biết rõ chính xác phương hướng hoặc khoảng cách chính xác mới đến đó được.
Hơn nữa Sử Lai Khắc học viện vốn đang ở bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm, chỉ hướng thẳng tới trước, cũng không tốn bao lâu thời gian, bọn họ cũng đã tới được vị trí độc trận của Độc Cô Bác.


- Ở chỗ này lão quái vật đã bầy ra một độc trận kinh khủng, mặc dù đối với hồn sư, nguy hại không lớn như đối với hồn thú; nhưng nếu không có hồn lực đã ngoài bảy mươi cấp, chỉ cần bước vào trong đó thì chết là cái chắc.
Hai viên thuốc này...trước dùng một viên, thì một ngày sẽ không gặp vấn đề gì.
Viên còn lại sáng mai hãy dùng nốt.
Ta nghĩ, hai ngày chắc là đủ rồi.(Đường Tam)

Đường Tam cẩn thận phát cho mỗi người hai viên thuốc giải.


Giải thích xong, Đường Tam lập tức bắt đầu công việc của hắn...Trước hết, một mình tiến vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, từ trên bờ, mang tới một ít bùn đất, sau đó mới tại ngoài độc trận đào thành một cái hố, đem bùn đất này bỏ vào.
Sau cùng hắn mới đem ra Khỉ La Tiên Phẩm.
Hương của tiên thảo lập tức bao trùm tòan khu vực.


Khỉ La Tiên Phẩm cũng không giống như Tương Tư Đoạn Trường Hồng trong tay Tiểu Vũ, vĩnh viễn cũng không hư hại.
Một khi rời khỏi Như Ý Bách bảo, không có đủ thiên địa linh khí cầm cự, nó sẽ dần dần héo rũ.


May thay bùn đất từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có thể cung cấp cho nó dinh dưỡng.
Bằng không, Đường Tam tuyệt sẽ không để nó tiếp xúc với bùn đất bình thường.


Chuẩn bị tốt cho gốc tiên phẩm, Lúc này Đường Tam mới từ trong Như Ý Bách Bảo Nang lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, mở ra, một mùi xú khí nồng nặc nhất thời tràn ngập ra xung quanh.
Cho dù là u hương của Khỉ La Tiên Phẩm cũng không cách che dấu.


- Tiểu Tam.
Đây là cái gì thế? Hôi chết thôi.(Đới Mộc Bạch)

Đái mộc bạch vốn luôn yêu sự thanh khiết.
Ngửi thấy được cổ xú khí này lập tức tránh né ra phía xa xa.


Đường Tam mỉm cười không nói, trong lòng thầm nghĩ, Đái Lão Đại, ngươi là không biết, cái chất lỏng tinh xú vô cùng này chính là ta dùng hơn mười loại dược tài trân quý mới luyện thành đấy, bàn về mức độ trân quý, so với Khỉ La Tiên Phẩm thì chỉ có hơn chứ không kém.


Rất cẩn thận, hắn từ bình ngọc nhỏ xuất một giọt chất lỏng màu đen, rơi vào trên nhụy hoa của cây tiên phẩm.
Tiếp đó, hắn mới đem bình ngọc này cẩn thận thu hồi vào trong Bách Bảo Nang.


Một màn kì dị liền xảy ra.
Từ nhụy hoa Khỉ La Tiên Phẩm nồng nặc bốc lên một đợt khói tím.
Ngay sau đó, tiên thảo vốn là phát ra mùi thơm nhàn nhạt, chợt trở nên đậm đặc hơn nhiều.
Hương khí không hề bị giới hạn phạm vi lan tỏa, dưới tác dụng của gió, rất nhanh chóng tràn ra chung quanh.


Cho dù là Đái Mộc Bạch đang đứng cách đó khá xa, nhưng chỉ trong nháy mắt liền cảm giác được hương thơm trong gió.


- Ta dùng dược vật phủ lên Khỉ La Tiên Phẩm, ước chừng trong vòng một canh giờ, hiệu quả kháng độc sẽ tạm thời biến mất.
Nhưng cũng trong một canh giờ này, hương thơm của nó cũng sẽ rất nhanh lan truyền đi, ít nhất có thể truyền ra hơn mười dặm.
Như vậy cũng đủ để hấp dẫn một số hồn thú rồi.
Dù sao, đây cũng là hương của tiên phẩm, sẽ không có hồn thú nào lại không thích.(Đường Tam)

Đối với việc sử dụng dược vật của Đường Tam, mọi người đã không chút bất ngờ nữa.
Đương nhiên, bọn họ đã tự nhiên coi kết quả này là nhờ nửa năm theo học Độc Cô Bác lúc trước.


Hương tiên phẩm dễ chịu, khả năng hấp dẫn hồn thú, đối với Đường Tam mà nói, đây có thể xem như nhất cử lưỡng tiện.
Theo hương thơm lan tràn ra, đoàn người Sử Lai Khắc học viện cũng bắt đầu cảnh giác hơn.


Thực lực yếu nhất là Áo Tư Tạp, Đại Sư cùng Ninh Vinh Vinh đứng ở vị trí gần với Hương Khỉ La Tiên Phẩm nhất, những người khác bên ngoài, cẩn thận quan sát bốn phía.


Đường Tam sau khi bố trí tốt Hương Khỉ La Tiên Phẩm, cũng không có cùng mọi người đồng thời ở chỗ này để quan sát, mà là đi bên ngoài một vòng.
Tiên phẩm này đối với nhiều loại hồn thú với cấp bậc khác nhau đều là hấp dẫn rất lớn.


Vì tránh để tránh một số hồn thú thực lực không đến gây ra náo nhiệt, phá hỏng kế hoạch bọn họ, Bên ngoài Đường Tam đã bày thêm một tầng độc trận.


Khả năng bố trí độc trận của hắn, hiển nhiên không bá đạo bằng Độc Cô Bát, nhưng đối với hồn thú lại có tác dụng loại trừ.
Căn cứ vào phán đoán của hắn, hồn thú dưới hai ngàn năm sẽ không dễ dàng xông vào độc trận do hắn bố trí.


Hồn thú cùng loài người khác nhau, giác quan của bọn chúng so với loài người thì nhạy cảm hơn, nhất là đối với những độc tố nguy hiểm, phán đoán của chúng cực kỳ chuẩn xác.


Một khi phát hiện kịch độc trước mặt mà chính mình không có khả năng chống cự, chúng tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.


Có nửa vòng độc trận này bố trí, tự nhiên là có thể làm cho mọi người của Sử Lai Khắc học viện tiết kiệm được không ít sức lực.
Chỉ cần lo đối phó với hồn thú có thực lực đạt yêu cầu mà thôi.


Hết thảy điều đã được chuẩn bị kỹ càng, việc còn lại chính là chờ đợi.
Mặc dù phương pháp này có thể làm hồn thú có thực lực cường đại tụ tập lại đây, nhưng cũng là may rủi.
Bất luận tới là hồn thú vô cùng cường đại hoặc là không đủ cường đại, đều có khả năng là không thỏa mãn yêu cầu của đám người Đường Tam.
Bởi vậy, bất luận nói như thế nào, vận khí cũng chiếm một phần không nhỏ.


Hấp dẫn lực của Hương Khỉ La Tiên Phẩm còn lớn hơn so với Đường Tam tưởng tượng, sau khi sắp xếp xong một việc, độ uống xong một chén trà, bọn họ đã phải nghênh đón con hồn thú đầu tiên.


Tiếng gầm gừ trầm thấp, khí thế nhàn nhạt lan tỏa tới, bên trái rừng cây một trận rung động, phảng phất như có cuồng phong xuất hiện.





.

Bình Luận (0)
Comment