Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 253


Đường Tam vượt núi mà qua, rất nhanh đã tới địa phương quen thuộc kia.


Trở về khu băng hoả lưỡng nghi nhãn, cảnh tượng trước mắt làm hắn không khỏi rung động.
Vốn dĩ đã bị hắn cơ hồ lấy đi hết tất cả địa bảo, lúc này thông đạo lại một lần nữa khôi phục màu xanh biếc.
Mặc dù không giống như trước kia nhưng nhìn sinh cơ bừng bừng như vậy lại làm người khác cảm thấy thư thái.


Băng hoả nhãn không hổ là bảo địa, toàn bộ mầm móng mà Đường Tam lưu lại đã phát triển, bằng khả năng sinh trưởng gấp mười lần, trong thời gian ngắn ngủi nửa năm này đã một lần nữa tạo nên ở đây một mảnh sinh cơ.
Mặc dù trong thời gian ngắn không có dược thảo tiên phẩm xuất hiện nữa nhưng ít nhất nơi này vẫn là trọng bảo.
Trăm năm hoặc mấy trăm năm sau, nơi đây sẽ trở lại phong thái vốn có.


Đường Tam đem địa huyệt ma chu ném sang một bên, bát chu mâu sau lưng không khách khí đâm thẳng vào chỗ yếu hại của nó.
Ma thú này đã bị cấm chế Địa Âm, bát chu mâu không ngừng cắn nuốt tính mạng lực.


Đường Tam nhận thấy địa huyệt ma chu trên mặt đất và nhân diện ma chu vừa bị giết nhìn thì giống nhau nhưng hắn lại phát hiện nếu cắn nuốt nguồn năng lượng cường đại kia sẽ giúp mình trong giây lát trở nên cường đại nhưng cũng nhanh chóng bị biến mất đi, cũng không giống như trước đây bị phụ hồn cốt bát chu mâu hấp thu.
Hắn hiểu được, lần tiến hoá lần này của bát chu mâu nguyên nhân chính là bởi năng lượng này.
Khả năng cắn nuốt dù sao cũng không thể đem năng lượng bên ngoài hoàn toàn trở thành của bản thân mình được.
Về phần nguyên nhân thì rất đơn giản, bởi vì Huyền thiên công của Đường Tam không có phương pháp hấp thu nguồn năng lượng này, mặt khác năng lượng có thuộc tính bất đồng nếu tuỳ tiện hấp thu chẳng những không có lợi, ngược lại còn có hại.


Mắt thấy địa huyệt ma chu dưới đất tính mạng sắp bị bát chu mâu cướp đi, trong đôi mắt nhỏ trên đầu của nó tràn ngập quang mang âm độc.
Đường Tam khoé miệng nở một nụ cười lạnh, tử quan trong mắt chợt trở nên cường thịnh, tựa như một đạo lợi kiếm bình thường đâm sâu vào trong mắt của địa huyệt ma chu.


Địa huyệt ma chu thân thể to lớn nhất thời chấn động kịch liệt, Đường Tam mượn cơ hội này, dụng bát chu mâu phát động cắn nuốt toàn lực.


Địa huyệt ma chu kịch liệt giãy dụa giảm dần, tính mạng của nó dần dần biến mất.


Nhớ lại Tiểu Vũ từng nói về tinh thần chấn động, Đường Tam chợt nghĩ ra phương pháp, hay là lợi dụng chính Tử vô ma đồng của mình hướng vào địa huyệt ma chu đang sắp chết trên mặt đất, đột nhiên rung động tinh thần của đối phương làm cho oán khí trước khi chết của nó tiêu tan đi, cứ như vậy ý thức trong linh hồn chấn động cũng tự nhiên biến mất, việc hấp thu hoàn hồn cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.


Một luông quang mang màu đen nhàn nhạt bắt đầu từ trên người địa huyệt ma chu thoát ra, ngưng tụ tại phía trên thân thể nó.
Hồn hoàn lực xuất hiện, chứng minh con hồn thú ngàn năm này chính thức đã mất đi tính mạng.


Đường Tam cởi bỏ áo ngoài, trực tiếp lao vào trong dòng suối nóng có khả năng hoà tan kim thiết kia, sau đó lại bơi tới băng hoả lưỡng nghi nhãn nơi hai con suối hội tụ.


Đối với người khác mà nói, hai con suối này không cái nào không phải là tồn tại một cách cực kì đặc biệt, nhưng do Đường Tam đã phục dụng qua Bát giác huyển băng thảo và Liệt hoả hạnh kiều nên trong khu băng hoả lưỡng nghi nhãn thì hắn chỉ cảm thấy ấm áp và mát mẻ mà thôi.


Hai nguồn năng lượng bất đồng đồng thời dung nhập cơ thể, cùng với tiên phẩm dược thảo bên trong cơ thể hắn tương hợp, dần dần tăng lên.
Đường Tam nằm ở trong suối, chậm rãi đưa tay phải của mình lên.
Một luồng tử quang từ tay hắn toát ra, lam ngân thảo hướng tới địa huyệt ma chu hoàn hồn kêu gọi.


Luồng khí đen rốt cục cũng tìm được đường thoát, nhất thời giống như trăm sông đổ ra biển, dũng mãnh hướng tay phải của Đường Tam lao tới.


Làm như vậy, luồng khí đen cùng với Lam tâm thảo trong tay Đường Tam tiếp xúc trong nháy mắt, lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm, nước suối ở khu vực băng hoả lưỡng nghi nhãn nhất thời trở nên cuồng bạo.


Đường Tam sở dĩ chọn chỗ này để hấp thu hoàn hồn thực ra cũng đã có suy nghĩ kĩ.
Khu băng hoả lưỡng nghi nhãn này đối với hắn không có hại bởi vì hắn từng phục qua hai loại tiên phẩm dược thảo kia nên ở trong khu vực này đối với hắn rất thoải mái.
Vô hình trung, ở đây đối với thân thể hắn đã hình thành một tầng bảo vệ.
Mà nước suối chính là một nguyên nhân, dược tính của hai loại tiên phẩm dược thảo trong cơ thể cũng được hoàn toàn kích phát, hình thành tầng bảo vệ thứ hai.
Hơn nữa còn phụ hồn cốt đằng sau lưng, vì vậy muốn chạm tới thân thể Đường Tam trước tiên phải phá tan ba tầng bảo vệ này đã.


Thực lực của Đường Tam lúc này đã có thể hấp thu hồn hoàn của hồn thú sáu ngàn năm, lúc này với ba tầng bảo vệ, việc hấp thu hoàn hồn của con địa huyệt ma chu mới được ngàn năm này tất nhiên là sẽ nhanh chóng thành công.
Đây chính là nguyên nhân trọng yếu để hắn mạo hiểm.


Kế hoạch cùng thực tế vĩnh viễn luôn có điểm sai khác, tình huống của Đường Tam lúc này chính là như thế.
Không có chính thức hấp thu, vĩnh viễn không thể tưởng tượng hồn lực mà hồn thú ngàn năm mang lại khổng lồ đến thế nào.


Cứ thế, luồng khí đen từ tay phải Đường Tam dũng mãnh dung nhập vào thân thể trong nháy mắt, Đường Tam chỉ cảm thấy ánh sáng xung quanh tối sầm lại, chính mình phảng phất được bao phủ trong ngập trời những cơn sóng lớn.


Điều này tuyệt không phải là khoa trương, năng lượng của hoàn hồn vô cùng dũng mãnh, cơ hồ trong nháy mắt đã tràn ngập khắp các ngõ ngách trong cơ thể Đường Tam.
Thậm chí không cần hắn điều khiển, nguồn năng lượng khổng lồ kia đã tự động vận hành di chuyển.


Hồn lực của địa huyệt ma chu không bá đạo như của nhân diện ma chu nhưng lại tràn ngập cảm giác âm lãnh, cái loại cảm giác này trong nháy mắt đã cùng băng hoả lưỡng nghi khí có sự xung đột, đó là một loại lãnh lẽo xuất phát từ sâu thẳm trong linh hồn, là do thế giới tinh thần sinh ra khi bị âm lãnh xâm nhập.


Thần kinh của Đường Tam gần như đã bị cái lạnh này làm cho tê liệt, trên người ba cái hồn hoàn chuyển động với một tốc độ kinh người, khiến cho thân thể hắn nhìn qua như cả người được bao bọc trong một cái kén lớn màu tím.


Lúc này đây, càng hấp thu nhanh càng gây cho Đường Tam một cảm giác, không phải là thống khổ mà lại một loại cảm giác kinh khủng.
Thực ra công tác chuẩn bị của hắn cũng khá hoàn chỉnh, hai nguồn năng lượng từ băng hoả lưỡng nghi nhãn đã thành công trong việc loại bỏ tạp chất từ hồn hoàn của địa huyệt ma chu.
Nhưng hắn không ngờ nguồn năng lượng trước mắt kia đối với bản thân lại quá khổng lồ, mỗi lần đánh sâu vào, làm Đường Tam cảm giác mình bay bổng giống như mưa gió.
Tựa hồ như thân thể này không phải của mình nữa, mà là chính mình ở một bên bàng quan theo dõi.
Cái kiểu không thể nào khống chế được cảm giác của bản thân này, so với việc đau đớn khi hấp thu hồn hoàn của nhân diện ma chu lại làm cho người ta càng khó chịu hơn.


Có kinh nghiệm từ lần hấp thu trước, Đường Tam bây giờ biết hắn căn bản không có biện pháp gì, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, hơn hết là làm cho ý chí của mình càng trở nên kiên định hơn.
Bất luận thân thể có xuất hiện tình huống nào tuyệt không thể kinh hoàng.

Nếu không, chẳng may một cái là thân thể của mình sẽ bị chính nguồn năng lượng khổng lồ này huỷ diệt.


Luồng khí màu đen từ thân thể địa huyệt ma chu không ngừng từ trên người thoát ra, liên tục được Đường Tam hấp thu, quang mang từ ba cái hồn hoàn dần trở nên ảm đạm mà thay vào đó làm một tầng khí lưu màu đen.
Đường Tam xương cốt không ngừng phát ra âm thanh lách cách dày đặc, cứ thế luông khí đen không thế khống chế dần chui vào từng kinh mạch trong cơ thể hắn.


Rất nhanh Đường Tam phát hiện, mỗi khi luồng năng lượng màu đen khổng lồ này đả thông một vài xông mạch cùng dương duy mạch trong cơ thể mình thì tựa hồ yếu bớt đi vài phần.
Tựa hồ như hai đường kinh mạch đã hấp thu.
Cảm giác này làm Đường Tam vô cùng mừng rỡ, hắn mơ hồ hiểu được chiều rộng của kinh kì bát mạch đối với việc hấp thu năng lượng quả nhiên có sự đặc biệt.


Đáng tiếc bây giờ mình mới đả thông được hai mạch, nếu có thể đả thông được ngoài tứ mạch nói không chừng việc hấp thu hồn hoàn ngàn năm này đã trở nên dễ dàng rồi.


Dần dần, sự thống khổ bắt đầu xuất hiện.
Đó là loại thống khổ do bành trướng, mặt ngoài nhìn cơ thể Đường Tam không có gì biến hoá nhưng bên trong cơ thể, hắn cảm giác được thân thể mình tựa như một khối cầu đang không ngừng phình thêm ra, tựa hồ như có thể nổ tung bất kì lúc nào.


Mặc dù trong cơ thể, luồng năng lượng màu đen đi qua xông mạch và dương duy mạch không ngừng được hấp thu nhưng năng lượng vào người lại càng lúc càng lớn.
Mỗi chỗ xương cốt cùng kinh mạch đều có cảm giác tê dại, tựa như có hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang chạy trên cơ thể mình.


Băng hoả lưỡng nghi nhãn cùng với hai loại tiên phẩm dược thảo mà Đường Tam từng sử dụng lúc này bắt đầu hiển hiện tác dụng của chúng.
Bởi vì đã trải qua quá trình luyện kim thân trong băng hoả, kinh mạch của Đường Tam đã trở nên cực kì cứng cỏi vì thế nên mặc dù luồng khí đen kia trong kinh mạch không ngừng đổ vào nhưng sự co dãn của xung mạch lại càng khuếch trương không hề có dấu hiệu tan vỡ.


Địa huyệt ma chu kia mặc dù có hồn lực khổng lồ nhưng dù sao cũng có giới hạn.
Như vậy khi nguồn năng lượng kia được hấp thu đến mức cực đại, lúc này kinh mạch của Đường Tam đã có khả năng chống đỡ cực kì kinh khủng, mặc dù vậy hắn vẫn kiên trì như trước.
Lúc này bất kì thống khổ nào cũng không thể dao động niềm tin kiên định của hắn, vì chính mình, vì Tiểu Vũ, hắn biết mình không thể thất bại.


Địa huyệt ma chu thân thể lặng yên hoá bụi phấn, đó là kết quả sau khi toàn bộ năng lượng mất đi, khả năng tiếp theo của nó cũng chỉ có thể là làm cho đất đai nơi này phì nhiêu hơn mà thôi.


Thống khổ bắt đầu từ đỉnh đầu di chuyển xuống, không chỉ là xông mạch cùng dương duy mạch, trong cơ thể Đường Tam kinh mạch nương theo sự lưu chuyển của hồn lực mà đem năng lượng này hấp thu, như muốn cùng Huyền thiên công dung hợp làm một thể.


Năng lượng trong hồn hoàn sở dĩ có thể hấp thu được bởi vì hồn thú lúc phóng thích năng lượng trở thành hồn hoàn được chia làm hai phần, một phần sau khi loại bỏ được phần năng lượng tih khiết nhất có thể trực tiếp hấp thu giúp thực lực hồn sư tăng tới tầng kế tiếp.
Mà bộ phận còn lại là kế thừa đại bộ phận đặc tính của hồn thú, những năng lượng dị chủng này ngưng tụ thành hồn hoàn, sẽ trở thành hồn kĩ của hồn sư.
Cùng với cảm giác bành trướng dần biến mất, thống khổ cũng dần giảm đi, cái cảm giác buông lỏng này làm cho tinh thần Đường Tam trở nên uể oải.
Hắn cùng quá trình tiếp tục hấp thu, chậm rãi chìm vào giấc ngủ say trong băng hoả nhị nghi nhãn đầy dễ chịu đối với thân thể này.


Lúc này nếu ai có thể chứng kiến được biến hoá của Đường Tam sẽ phát hiện vẻ bề ngoài của hắn đang không ngừng biến hoá.
Một lúc trắng, một lúc hồng, một lúc lại đen, mà trên người hắn vốn ba cái hồn hoàn hai vàng một trắng, giờ có thêm một cái hồn hoàn màu đen từ hư ảo dần dần hình thành.


Có lẽ đạt tới đệ tứ hoàn hồn sau ngàn năm tu luyện, Đường Tam không phải là người duy nhất nhưng không thể phủ nhân với tuổi tác hiện nay, hắn tuyệt đối là duy nhất.
Lam ngân thảo lại tiến hoá một lần nữa thì sẽ như thế nào? Phế vũ hồn sẽ như thế nào? Mặc dù Đường Tam đã ít cố gắng nhưng nó vẫn duy trì cấp bậc cùng với cường đại vũ hồn, không phân cao thấp.


Đường Tam trong lúc ngủ say để hấp thu Hồn hoàn thì bên ngoài Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đám người cực kì lo lắng vì đã trải qua mấy canh giờ rồi mà Đường Tam vẫn chưa đi ra.


- Không được ta phải vào trong đó xem.(Liệt Vũ)

Liệt Vũ phi thân tới định bước vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thì một đạo kiếm khí bay tới chém ra một đường thật sâu dưới chân nàng cách vài centimet.


- Đừng mà hành động thiếu suy nghĩ.
Ngươi nghĩ là hấp thu Hồn hoàn vạn năm dễ lắm sao, hơn nữa nên chú ý thân thể của mình nhiều hơn là lo cho người khác.


- Ta tuyệt đối không để ai bước vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn một bước đâu.


- Ngoan Ngoãn ở yên đó đi.
Nếu như còn ý định xông vào thì ta sẽ đánh ngất ngươi đấy.


Liệt Vũ trầm mặc cúi đầu nhìn xuống vết cắt mà kiếm khí chém ra tới, nàng biết nếu mình bước qua vết cắt này thì đồng nghĩa với việc mình sẽ bị đánh ngất xỉu đi.Liệt Vũ hết cách đành phải quay về và được mấy cô gái an ủi.


Đường Long thấy Liệt Vũ quay về thì tiếp tục nhắm mắt tĩnh tọa tu luyện công pháp mới mà mình đạt được, công pháp này tùy thời mỗi khắc đều cô động thiên địa linh khí chuyển hóa thành hồn lực đồng thời đả thông khiếu huyệt của cậu, con người có 365 huyệt đạo trong đó có 108 đại huyệt và 257 tiểu nguyệt.Cậu đã đả thông được 90 đại huyệt và 100 tiểu nguyệt rồi, nếu tính theo Huyền huyễn thế giới thì thân thể cậu đã ngang với Lục cấp thể tu đỉnh phong rồi.


Chu Trúc Thanh thuận lợi hấp thu Quỷ Hổ hồn hoàn, cùng với Đái Mộc Bạch quay trở lại.
Nhìn qua hơi thở nàng tựa hồ càng thêm tươi sáng nhưng cũng lạnh lùng hơn, lại thêm vài phần anh khí, chiều cao cũng tăng thêm một chút, mặc dù không có cao như Tiểu Vũ, nhưng nếu nhìn qua bề ngoài cũng đã mang vài phần phong thái của một mỹ nhân.


Thuộc tính của hồn hoàn tác dụng với thân thể chắc chắn là không sai, khiến thân thể hồn sư sinh ra những biến hóa nhất định.
Mặc dù Sử Lại Khắc thập quái tuổi không lớn, nhưng các nàng ai cũng có ít nhất ba hồn hoàn, năng lượng bên trong hồn hoàn tác dụng thúc đẩy sự phát triển cơ thể của bọn họ, mặc dù trên mặt còn non nớt nhưng dáng vẻ bên ngoài thì đã gần với một người phụ nữ trưởng thành.
So sánh với hơn một năm trước, mỗi người tựa hồ lớn hơn đến cả vài tuổi, chỉ cần bọn họ không nói ra, sợ rằng rất khó có ai có thể tưởng tượng được trong Sử Lai Khắc thất quái người nhỏ nhất còn chưa được mười bốn tuổi.


Người tiếp theo trở về chính là Ninh Vinh Vinh, lúc Vinh Vinh bắt đầu hấp thu hồn hoàn, Đường Long hắn tiến lại khung cảnh kinh khủng mà Liễu Nhị Long tạo ra mà thu thập một lượt.
Bởi vậy sau khi Ninh Vinh Vinh hấp thu hồn hoàn xong cũng không có phải chứng kiến cái tràng cảnh ác tâm đó.


Mọi người đang nghỉ ngơi chờ Đường Tam xuất hiện rồi trở về học viện chuẩn bị cho cuộc thi đấu tinh anh cấp cao đại lục thì lúc này từ chỗ Đường Long bộc phát cường đại khí thế khiến cho mọi người chu ý tới.


- Lão công làm gì mà tỏa ra khí thế kinh khủng như vậy.(Diệp Linh Linh)


- Hình như là nghe lão công nói là xông phá huyệt đạo trên cơ thể mình, điều đó mang lại chỗ tốt rất nhiều tuy nhiên phải có công pháp thích hợp đồng thời phải có nhục thân cường đại và có huyết mạch gì đó nữa.(Tiểu Vũ)

- Tình hình là đã đột phá một huyệt đạo nữa rồi, lần này không biết là đại huyệt hay tiểu huyệt thôi.(Tiểu Vũ)

Đường Long đứng lên vươn vai vài cái rồi phóng vào trong khu rừng, tùy tiện kéo về một đầu Hồn thú tu vi 3000 năm Bạch Xà.


- Trúc Thanh với Vinh Vinh lại đây thử sức với con Hồn thú này đi.


Trúc Thanh và Vinh Vinh đang ngồi nghỉ ngơi thì nghe Đường Long kêu các nàng tới thử sức với Bạch Xà tu vi 3000 năm.


- Được không vậy Tiểu Long.
Đừng có ngượng ép quá đấy.(Phất Lan Đức)

- Đúng vậy.
Dù sao các nàng vừa mới hấp thu Hồn hoàn xong.(Đại sư)

- Không sao đâu.
Có ta tham gia vào nữa.


Đường Long đi tới cùng Trúc Thanh che chắn Vinh Vinh, ba người bọn họ dự định lấy sức hai Hồn Tông một Hồn Đế đánh với Bạch Xà 3000 năm tu vi.


- Như trước ta tới khống chế cùng tấn công phối hợp, Trúc Thanh tiến hành đánh lén và Vinh Vinh phụ trợ.


- Vâng.(x2)

Đường Long thấy hai người sẵn sàng thì lao tới chỗ Bạch Xà đồng thời trên thân cậu nổi lên Hồn hoàn.


- Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát.


Đại lượng hạt cát hợp thành bàn tay ý đồ giữ lại thân thể của Bạch Xà nhưng mà bị nó một cái lách mình né được nhưng lọt vào công kích của Chu Trúc Thanh.


- Hồn kỹ thứ nhất – U Minh Đột Kích.(Chu Trúc Thanh)

- Hồn kỹ thứ ba – U Minh Trảm.(Chu Trúc Thanh)

Chu Trúc Thanh lợi dụng đặc tính từ Hồn kỹ thứ nhất của mình lẻn ra sau Bạch Xà thi triển Hồn kỹ thứ ba chém đứt đuôi của Bạch Xà, đuôi của mình lọt vào trọng kích nó rít lên một tiếng đau đớn, Bạch Xà hung quanh nhìn chằm chằm Chu Trúc Thanh.


Bạch Xà co người lại như là lò xo phóng tới Chu Trúc Thanh, nàng căn bản không kịp né tránh nhưng mà Vinh Vinh phụ trợ kịp thời, trên người nàng sáng lên một vòng Hồn hoàn.


- Cửu bảo hữu danh – Tứ viết: Ngự(Vinh Vinh)

Trong phút chốc trên thuộc tính phòng thủ được tăng lên và nàng chống đỡ đòn công kích của Bạch Xà.Đường Long cũng xông tới và dùng Hồn kỹ của mình.


- Hồn kỹ thứ năm – Quang Diệt Nhất Thương.


- Hồn kỹ thứ tư – Lôi Phong Cửu Thương.


Bạch Xà chuẩn bị tấn công lần nữa nhưng mà nó bị chói mắt không tấn công dược và phải dừng lại thế công của mình, Chu Trúc Thanh nhân cơ hội phát khỏi phản kích, Ninh Vinh Vinh ngay lập tức hỗ trợ.


- Cửu bảo hữu danh – Nhị viết: Tốc.(Vinh Vinh)

- Hồn kỹ thứ nhất – U Minh Đột Kích.(Trúc Thanh)

- Hồn kỹ thứ tư – U Minh Ảnh Phân Thân.(Trúc Thanh)

Biến hóa trên sân khiến cho mọi người sửng sờ lấy.


- Đó là…(Phất Lan Đức)

Đại sư nhanh chóng giải thích.


- Là kỹ của con Quỷ Hổ đó.
Phân thân ra dựa vào tinh thần lực của người thi triển, nếu tinh thần lực càng cao thì phân thân ra nhiều hơn.(Đại sư)

Bạch Xà nhìn trước mặt ba Chu Trúc Thanh thì trở nên bối rối, nó không biết đâu mới là thật nên là nó vung đuôi lên hướng về Chu Trúc Thanh quét ngang qua nhưng mà Đường Long đã xuất hiện và che thương trước mặt mình.


- Cửu bảo hữu danh – Nhất viết: Lực.(Vinh Vinh)

Vinh Vinh kịp thời hỗ trợ tăng phúc cho Đường Long, cậu mỉm cười vươn tay ra nắm lấy đuôi Bạch Xà một hồi điên cuồng đập nện xuống đất, Trúc Thanh cũng nhân cơ hội lấn người mà lên, cả ba phân thân đều thi triển Hồn kỹ.



- Hồn kỹ thứ ba – U Minh Bách Trảo.(Trúc Thanh)

Bạch Xà mới vừa bị một trận bạo hành từ Đường Long thì đã bị Chu Trúc Thanh đành cho trọng thương, lúc này ba người Đường Long, Chu Trúc Thanh và Ninh Vinh Vinh đều dừng lại công kích của mình.Bạch Xà thấy ba người dừng công kích thì không nói hai lời xoay người bỏ chạy thục mạng.


Một canh giờ trôi qua, Liệt Vũ tự nói với mình, hấp thu hồn hoàn cường đại như vậy mất nhiều thời gian cũng đúng.


Hai canh giờ trôi qua, Liệt Vũ nói với mình chắc chỉ cần một chốc nữa là xong.


Ba canh giờ trôi qua, Liệt Vũ trong lòng thầm nhủ: nhanh, nhanh nữa lên.


Bốn canh giờ trôi qua, trời càng ngày càng tối, Liệt Vũ hướng mắt nhìn lên ngọn núi mà Đường Tam ở đó, trong lòng không ngừng gọi, ca, ngươi thế nào mà sao mãi chưa quay trở lại.


Năm canh giờ trôi qua, bóng đêm dần bao phủ khắp mọi nơi, nước mắt Liệt Vũ không ngừng chảy xuống, bất kì ai tới an ủi cũng không dừng được.
Lúc này trong đầu nàng chỉ còn một ý niệm, chỉ cần ngươi còn sống trở về thôi, dù cho ngươi không còn có đến nửa phần năng lực, dù là ngươi biến thành người bình thường, thậm chí là tàn phế đi, ta cũng nguyện ý, chỉ cần ngươi còn sống thôi.


Chờ đợi suốt năm canh giờ, không biết chuyện gì đang xảy ra, không chỉ có Liệt Vũ mà tất cả mọi người cũng đều trở nên lo lắng, nếu như không phải có Đại sư và Đường Long ngăn trở, mọi người đã xuất phát tìm kiếm ở ngọn núi kia một lượt rồi.


Ánh trăng chiếu sáng khắp mặt đất, ánh sáng tinh khiết chiếu lên mỗi người ở Sử Lai Khắc học viện tạo nên nhưng cái bóng đen trên mặt đất, trong tâm Liệt Vũ cùng đã tuyệt vọng mà trở nên lạnh như băng, trong mắt nàng sự mong chờ đã dần dần chuyển hóa thành sự chết chóc.


Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng huýt sáo dài vang vọng khắp bầu trời đêm, trong đêm yên tĩnh tiếng huýt sáo dài như vậy vang lên vô cùng rõ ràng.


Giống như là bị lửa đốt, tất cả những người của Sử Lai Khắc học viện đều đứng dựng cả dậy, sự tuyệt vọng trong đôi mắt của Liệt Vũ liền biến thành ngọn lửa hưng phấn điên cuồng thiêu đốt, không để ý đến cái gì chỉ hướng đến ngọn núi mà liều mạng chạy.


- Lão công.(Liệt Vũ)

Nàng la lên, thanh âm của nàng bởi vì khóc nhiều quá đã trở nên khàn khàn, thầm mong sớm thấy được số mệnh của nam nhân kia.


Đúng vậy, tiếng huýt sáo dài đó đích thị là của Đường Tam, từ phía trên ngọn núi, thân ảnh thon dài của Đường Tam dưới ánh trăng xuất hiện một cái bóng thật dài, hắn không có xuống núi bằng bát chu mâu mà nhảy cao lên, mà Lam Ngân Thảo sau lưng ngưng kết lại thành hình chiếc dù giúp hắn lao xuống dưới núi.


Hai đạo thân ảnh, một từ trên trời giáng xuống, một từ dưới đất điên cuồng chạy lên, dưới ánh trăng tròn sáng rực rỡ đang không ngừng tiến lại gần nhau.


Rốt cuộc hai đạo nhân ảnh tại một vị trí cách mặt đất khoảng một phần ba chiều cao của ngọn núi, liền hợp làm một, gắt gao ôm chặt lấy nhau trên sườn núi dưới sự chứng kiến của ánh trăng rằm.


Đường Tam cũng trở nên cao hơn, cơ thể cũng càng thêm rắn chắc, lồng ngực ấm áp tựa như một chỗ hoàn mỹ để khóc, trong nháy mắt Liệt Vũ lao đầu vào đó, rồi ngay lập tức hôn mê trong sự vui sướng.


Rốt cuộc thấy được Đường Tam trở về, sự lo lắng trói buộc trong tâm cũng đã được tháo bỏ, thân thể nàng rốt cuộc cũng đã có thể tiến nhập trạng thái hôn mê để tự bảo vệ mình.


Sau khi gỡ hai chân thon dài của Tiểu Vũ đang quấn quanh hông ra, Đường Tam gắt gao ôm lấy nàng, mặc dù Tiểu Vũ đối với hắn một câu cũng chưa kịp nói, nhưng lúc này hắn làm sao lại không hiểu được đây?

Suốt một đêm nay, Đường Tam ôm chặt lấy Tiểu Vũ, lần này hắn chẳng những không có trốn tránh xấu hổ, mà thủy chung cứ để yên Tiểu Vũ trong lồng ngực của mình.


Suốt một đêm này, Đường Tam cũng không có buông tay, tay hắn một mực để sau lưng Tiểu Vũ giúp nàng đả thông khí huyết.


Suốt một đêm này, không ai quấy rầy bọn họ,đối với nhóm người của Sử Lai Khắc học viện mà nói, một đêm này cũng không thể bình tĩnh được.
Bắt đầu từ đêm nay trở đi, Sử Lai Khắc thất quái chính thức bước chân vào con đường của một cường giả.


Mặc dù ban đầu gặp gian nan liên tục, nhưng cuối cùng cũng hoàn thành được mục tiêu.
Sáng sớm ngày thứ hai mọi người mới từ trong giấc ngủ tỉnh táo lại, Phất Lan Đức vì lo ngại lại có chuyện bất trắc xảy ra, liền thúc giục mọi người nhanh chóng rời khỏi rừng rậm trước khi mặt trời lặn.


Làm viện trưởng, trách nhiệm nặng nhất tất nhiên đổ lên vai của Phất Lan Đức, trước tiên không nói đến chuyện bảy đứa nhỏ này đều có bối cảnh rất sâu xa, cho dù là không có nhưng với tư cách là một giáo viên của trường, hắn cũng không muốn bất kì ai trong đây bị tổn thương.
Hồn hoàn cũng đã kiếm được rồi, hắn chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này.


Một bên đang hướng ra khỏi rừng rậm, một bên Áo Tư Tạp dùng bả vai huých Đường Tam.


- Tiểu Tam, đệ tứ hồn kĩ của ngươi là gì? Cho chúng ta xem nào.(Áo Tư Tạp)

- Cũng không có gì.
Chính là giống với kỹ năng mà Địa Huyệt Ma Chu thi triển ngày hôm qua thôi, cũng hơi có biến dị một chút, ngươi có muốn xem không?(Đường Tam)

- Đương nhiên, ngươi là người thứ nhất trong số chúng ta có hồn hoàn vạn năm, mau để chúng ta xem ra sao.(Áo Tư Tạp)

Hai người nói chuyện cũng hấp dẫn sự chú ý của những người khác, không chỉ Sử Lai Khắc thập quái mà cả Đại sư cùng Phất Lan Đức cũng muốn xem một chút, Đường Tam từ trên người Địa Huyệt Ma Chu cuối cùng đã thu được hồn kỹ như thế nào.


- Được.(Đường Tam)

Trong mắt Đường Tam toát ra một tia cười nhẹ, tay phải giơ lên, quang mang màu lam từ trong lòng bàn tay hắn mạnh mẽ xuất ra.


Một cây Lam ngân thảo từ trong lòng bàn tay hắn xuất hiện, nhìn qua nó so với trước cũng không có gì khác biệt lắm, điều khác duy nhất chính là ở màu sắc.
Lúc này Lam ngân thảo đã biến thành toàn một màu đen, làm cho người ta cảm giác thấy bị áp lực, khiến kẻ khác phải rung động chính là trên thân mình Đường Tam đồng thời xuất hiện bốn cái hồn hoàn.


Hai vàng một tím một đen, hai cái trăm năm, một cái ngàn năm, một cái vạn năm, bốn cái hồn hoàn cao thấp phập phồng quanh thân thể Đường Tam.
Hồn hoàn vừa xuất hiện, một cỗ áp lực vô hình nhất thời đẩy Áo Tư Tạp lùi ra vài bước, trên người Đường Tam xuất hiện một sự thần bí khiến kẻ khác không thể nào nắm bắt được.


Mắt nhìn hồn hoàn màu đen yên lặng xuất hiện, so sánh với hồn hoàn ngàn năm mà nói, vạn năm hồn hoàn làm cho người ta cảm giác tĩnh lặng, ẩn dấu vào bên trong.


Không có một chút dự báo trước, mười sáu cây Lam ngân thảo màu đen từ mặt đất bốn phía quanh thân Áo Tư Tạp đột nhiên chui lên, trong nháy mắt giao nhau trên đỉnh đầu hắn, hình thành một cái nhà giam.


Bởi vì lúc xuất ra không có hơi thở rung động xuất hiện, Áo Tư Tạp căn bản là không có ý thức tránh né gì, hơn nữa tốc độ xuất hiện của mười sáu cây Lam ngân thảo này quá bất ngờ, quá nhanh, chờ khi hắn phản ứng lại thì Lam ngân thảo đã tạo thành một cái lồng bao phủ cứng như thép.


- Đây chính là đệ tứ hồn kĩ của ta, xuất phát từ Chu lưới tù lung của Địa Huyệt Ma Chu, bởi vì tù lung này được hình thành từ Lam ngân thảo nên ta gọi nó là Lam ngân tù lung.(Đường Tam)


Đái Mộc Bạch dùng bàn tay phách lên nhánh Lam ngân thảo màu đen đó một chưởng, một tiếng keng vang lên, Lam ngân thảo vốn dĩ mềm mại dưới tác dụng của hồn kĩ đã trở nên cứng rắn như sắt thép.


Đái Mộc Bạch hít sâu một ngụm khí, hét lớn một tiếng phóng ra vũ hồn của chính mình, bạch quang từ hữu quyền bắt đầu xuất hiện, hồn lực ngưng tụ lại trên nắm đấm, sau đó đánh mạnh vào một cây trong mười sáu cây Lam ngân thảo.


Phanh

Một tiếng vang lớn, nhất thời trên cây Lam ngân thảo đó mới xuất hiện vết rách, Đái Mộc Bạch dùng sức thêm một chút mới có thể nghiền nát nó, hóa thành một đạo hắc quang nhàn nhạt.


- Cái này nhìn qua thì rất bình thường, tựa hồ như không có sự trói buộc mạnh mẽ như ở chu lưới.
Tam ca, vạn năm hồn kĩ chỉ là thế này thôi sao?(Mã Hồng Tuấn)

- Có thật không thế?(Đường Tam)

Đường Tam tươi cười nhưng trong mắt thoáng qua một tia quỷ dị, hắc quang trên người lại mạnh mẽ xuất ra, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, ngoại trừ hắn và Tiểu Vũ ra, còn lại kể cả Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long, Đại sư cùng Triệu Vô Cực, hắc quang dưới chân trong nháy mắt mọc lên, chỉ trong nháy mắt đã có thêm tám cái nhà tù bằng Lam ngân thảo xuất hiện, vây khốn thân thể mọi người bên trong đó.


Cho dù là hai cường giả như Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long, đối mặt với sự xuất hiện quá bất ngờ này của Lam Ngân Thảo cũng không thể tránh ra ngoài kịp, trong nháy mắt đã bị vây ở bên trong.
Sắc mặt Phất Lan Đức có chút không nhịn được, thất thanh hô lên.


- Kỹ năng khống chế quần thể, cái này không phải chỉ có Khống chế hệ hồn sư ngoài cấp năm mươi mới có thể hay sao chứ?(Phất Lan Đức)

Một cái Lam ngân tù lung có lẽ không là cái gì, như Đái Mộc Bạch là một cường công hệ hồn sư cấp bốn mươi cũng có thể bằng thực lực của bản thân công phá được.
Nhưng công phá được tù lung này phải mất thời gian, mà trong thời gian đó có thể khiến đồng bọn của Khống chế hệ hồn sư đó làm rất nhiều việc.
Càng huống chi vạn năm hồn kỹ này của Đường Tam mới chính thức mang ý nghĩa của quần thể khống chế kỹ năng, có lẽ cường độ của nó cũng không lợi hại như chu lưới, cũng không có sự trói buộc như của chu võng cùng với độc tố mãnh liệt, nhưng mỗi cái Lam ngân tù lung này chỉ tiêu hao hồn lực bằng một phần mười khi sử dụng chu võng trói buộc.


Đường Tam vung tay phải lên, quang mang của đệ tứ hồn hoàn thu liễm lại, trong nháy mắt tất cả Lam ngân thảo màu đen liền chui xuống đất không thấy tung tích đâu nữa,tựa hồ bọn chúng chưa từng xuất hiện ở đây.


Lần này đến đây liệp sát hồn thú, thu hoạch lớn nhất không thể nghi ngờ chính là Đường Tam, chẳng những tìm được kỹ năng khống chế quần thể này, đồng thời ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu của hắn cũng đã tiến hóa đến trạng thái lý tưởng.
Bằng vào vũ hồn cấp thấp nhất, hắn chẳng những không kém đồng bọn, mà thực lực mơ hồ trong số Sử Lai Khắc thất quá vẫn đứng hàng đầu.


- Tam ca, kỹ năng này của ngươi có thể phối hợp với ta được không?(Mã Hồng Tuấn)

- Xem như có thể, Lam ngân tù lung có thể xem như là kỹ năng khống chế, còn Phượng hoàng khiếu thiên của ngươi chính là bao hàm kỹ năng hạn chế.
Chỉ cần có thể linh hoạt một cách tốt, tự nhiên có thể đem công kích của chúng ta phát huy đến trình độ lớn nhất.(Đường Tam)

- Ta đang nghĩ, giao cho bọn hắn làm nhiệm vụ quan quân có chút dễ dàng quá hay không.
Đến cả ta là người sáng lập ra Sử Lai Khắc học viện này cũng thấy đám tiểu quái vật có chút biến thái quá mức.(Phất Lan Đức)

Trải qua việc có được đệ tứ hồn kỹ, thực lực của Sử Lai Khắc thất quái một lần nữa lại được tăng vọt.


Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch, bốn mươi bốn cấp cường công hệ chiến hồn tông, hoàn hồn hai vàng hai tím, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: Bạch hổ hộ thân chướng ( vách chắn), Bạch hổ liệt quang ba, Bạch hổ kim cương tráo, Bạch hổ lưu tinh vũ.


Hương Tràng Chuyên Mại Áo Tư Tạp, bốn mươi bốn cấp thực vật hệ khí hồn tông, hoàn hồn hai vàng hai tím, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: Khôi phục đại hương tràng, Giải độc tiểu tịch tràng, Phi hành cấp tốc ma cô tràng, Kháng phấn phấn hồng tràng.


Thiên Thủ Tu La Đường Tiểu Tam, bốn mươi mốt cấp khống chế hệ chiến hồn tông, hoàn hồn hai vàng một tím một đen, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: Quấn quanh, Ký sinh, Chu lưới trói buộc, Lam ngân tù lung.


Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn, bốn mươi mốt cấp cường công hệ chiến hồn tông, hồn hoàn hai vàng hai tím, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: Phượng hoàng hỏa tuyến, Dục hỏa phượng hoàng, Phượng dực thiên tường, Phượng hoàng khiếu thiên kích.


Nhu Cốt Mị Thỏ Tiểu Vũ, ba mươi bảy cấp cường công hệ chiến hồn sư, hồn hoàn hai vàng một tím, tam đại hồn kỹ phân biệt là: yêu cung, mị hoặc, thuấn di.


Thất Bảo Lưu Ly Trữ Vinh Vinh, bốn mươi mốt cấp phụ trợ chiến hồn tông, hồn hoàn hai vàng hai tím, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: tăng cường lực lượng, tăng cường nhanh nhẹn, tăng cường hồn lực, tăng cường phòng ngự.


U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh, bốn mươi mốt cấp mẫn công hệ chiến hồn tông, hồn hoàn hai vàng hai tím, tứ đại hồn kỹ phân biệt là: U minh đột thứ, U minh bách trảo, U minh trảm, U minh ảnh phân thân.


Trên đường quay trở về cũng không có xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, nhóm mười người thuận lợi về đến Sử Lai Khắc học viện.
Lúc này còn cách Đại lục cao cấp hồn sư học viện chiến đấu còn có năm ngày.


Đại sư cho Sử Lai Khắc thập quái một ngày nghỉ ngơi, sáng sớm ngày thứ hai liền cho bọn họ tập trung tại rừng cây phía sau học viện, tập huấn cho bọn họ lần cuối cùng.


Điều đáng nhắc tới là, để tránh việc trong tương lai Sử Lai Khắc thất quái trong chiến đấu bị thương làm giảm mất thành viên, nhân số không đủ chiến đấu, nên Thái Long, đại lực tinh linh vũ hồn ba mươi tám cấp cũng tạm thời bị chiêu vào đội, đồng thời trong đội còn có thêm ba gã cao cấp hồn sư đạt đến ba mươi lăm cấp, làm thành viên dự bị của Sử Lai Khắc thất quái chiến đội.


Gia nhập sau có bốn người, ngoại trừ Thái Long ra, còn có ba người khác phân biệt là:

Ba mươi lăm cấp cường công hệ chiến hồn tôn Tôn Hoàng Viễn, nam, vũ hồn: độc lang, hồn hoàn: hai vàng một tím.


Ba mươi lăm cấp mẫn công hệ chiến hồn sư tôn Tôn Kinh Linh, nam, vũ hồn: khô lâu, hồn hoàn: hai vàng một tím.


Ba mươi lăm cấp trị liệu hệ khí hồn sư Tôn Giáng Châu, nữ, vũ hồn: trị liệu quyền trượng.
Hồn hoàn: hai vàng một tím.


Trước khi Sử Lai Khắc thất quái đến đây, hoặc có thể nói là trước khi đổi tên thành Sử Lai Khắc học viện, Thái Long cùng ba người này chính là chủ lực mà học viện chuẩn bị để tham gia cao cấp học viện đại chiến này, đây đều là do Liễu Nhị Long khổ cực bồi dưỡng, đều là tinh anh trong đám đệ tử, nếu như không phải lần thi đấu này quá lớn, với thực lực của bọn họ cũng có thể thành công được.


Đại sư cùng Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long sau khi thương lượng cho bốn người này gia nhập vào chiến đội, mục đích rất đơn giản, là đối với Sử Lai Khắc thất quái tiến hành những hoán đổi nhất định, trong một số trận đấu không quá mạnh mẽ, có thẻ giảm bớt tiêu hao của bọn họ, đồng thời có thể bổ sung những thứ cần thiết.


Cao cấp hồn sư học viện đại chiến không chỉ là sự so tài giữa các học viện, thậm chí ngay cả các đại sự của hồn giới, từ tham dự đấu, chuyện về tấn cấp, hoặc những tổng quyết định sau cùng, trước sau kéo dài đến ba tháng thời gian.
Khoảng thời gian kéo dài như vậy, ai có dám chắc trong số Sử Lai Khắc thập quái không có người nào bị thương mà không thể tham dự những trận đấu sau này được đây?

Bởi vì hồn sư trong lúc phối hợp thì bảy người đã trở thành một thế trận, cho nên tham gia mỗi trận thi đấu, mỗi học viện phải phái ra ít nhất bảy người, cho nên nhất định việc có người thay thế là không thể thiếu được.





.

Bình Luận (0)
Comment