Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 429


Đường Long thoát khỏi trạng thái minh tu ngồi đó thích ứng một lát với Lôi hệ và Hỏa hệ tăng lên.


Từ Sơ giai đến Trung giai, bản chất của hai cái này hoàn toàn khác biệt nhau rất nhiều.
Điều đó được thể hiện qua sự biến đổi từ Tinh Trần biến thành Tinh Vân.
Muốn vượt qua cánh cửa khó khăn gấp bội này, Đường Long tu luyện phải nói là cực kỳ điên cuồng.


Thời gian tu luyện của hắn so với người khác có lẽ nhiều hơn gấp đôi.
Hơn nữa hắn lại còn được Địa Thánh Tuyền và Tinh Trần Ma khí tẩm bổ nữa.
Cho nên hắn gần như đạt tới một ngày minh tu 24h không gián đoạn.
Chung quy thì minh tu vẫn xúc tác lớn nhất đối với Tinh Trần.
Hắn có thể cảm nhận được những hạt sao của hắn biến hóa lên rất nhiều so với mấy ngày trước.


Vốn tưởng, Tinh Vân – một cái cấp bậc Ma pháp cao cấp thì sẽ là chân trời mới lạ đối với hắn nhưng hắn lại có thể nhận biết được dấu hiệu đột phá dựa vào sự biến hóa ánh sáng của Tinh Trần.
Đó là ánh sáng lập lòe của Tinh trần lúc thì rực rỡ, lúc thì yếu ớt.


Ngày bình thường ánh sáng Tinh Trần rất là ổn định.
Mà hiện tại, Tinh Trần bị bao bọc bởi một lớp cực quang rất là kỳ dị.
Trong khoảng thời gian minh tu này, Tinh trần rõ ràng có xuất hiện khát vọng và xao động.
Nó giống như là một sinh mệnh ở bên trong quả trứng vậy, đang muốn phá vỡ vỏ trứng để chui ra ngoài.
Mỗi một lần ánh sáng Tinh trần rực rỡ thì có nghĩa là Tinh trần đánh sâu vào 1 tầng trói buộc.
Mỗi một lần ánh sáng Tinh trần yếu ớt thì có nghĩa là Tinh Trần đang còn tụ lực.


Nhưng cuối cùng Lôi hệ vẫn là hệ đầu tiên Mạc Phàm hắn cảm nhận được sự thức tỉnh.
Trong khoảng thời gian này, Mạc Phàm hắn cảm nhận được Lôi hệ Tinh Trần muốn phá trứng để chui ra ngoài vậy.
Thậm chí những Tinh Tử trong Tinh trần còn có biến hóa rất là rõ rệt.


- Vẫn là chưa đủ, theo dự đoán ban đầu chắc là Lôi hệ sẽ lên Trung giai trước rồi mới tới Hỏa hệ dù sao Lôi hệ là nhất hệ Ma pháp ta thức tỉnh trước.


Ong

Đường Long chuẩn bị tiếp tục minh tu tiếp để đánh sâu vào Sơ giai tấn thăng Trung giai thì một trận run rẩy kịch liệt từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Tinh thần Đường Long đang còn hăng hái muốn đột phá liền lập tức mở mắt.
Hắn nhìn bốn phía xung quanh thì thấy vách tường chấn động.


- Làm sao nơi này lại có thể rung chuyển được, chẳng phải là trước đây Mục Trác Vân nói là dù có động đất cũng không ảnh hưởng tới nơi này sao?

Đường Long đứng dậy đi tới cánh cửa niêm phong rồi ghé sát tai vào nghe ngóng.
Hắn muốn nghe ngóng một chút xem bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng vừa định nghe ngóng thì cánh cửa niêm phong này đột nhiên mở ra.


- Một tuần đã trôi qua rồi sao?

Cửa niêm phong vừa mở ra.
Hình ảnh một nữ quân nhân mặc quân phục màu trắng đang từ xa bước tới.
Cùng với đó, là hình ảnh vết màu đỏ lòm trải dài khắp tầng hầm được in sâu vào trong đôi mắt của Đường Long.
Xác Thủ vệ nằm ngổn ngang xung quanh.
Thân thể bọn họ bị xé thành từng đoạn.
Máu và nội tạng vương vãi tứ tung, thấy vậy cả người Đường Long liền ngây dại.


- Lương đội trưởng.(Lâm Vũ Hân)

Vừa dứt lời, Mạc Phàm liền thấy ở bên cạnh có một vị trung cấp ma pháp sư tên là Lương vệ trưởng.
Hắn giống như là một bao cát bay ngang qua người Mạc phàm rồi hung hăng tông vào trụ đá thẳng đứng của tầng ngầm.
Ngay lập tức trụ đá bị đụng gãy.
May cho Lương vệ trưởng còn có một tầng Thủy hệ – Thủy Ngự bảo vệ, nếu không lấy lực ném như vậy chắc chắn đụng cho bể đầu máu chảy.


Đường Long lông mày câu lại quan sát xung quanh, hắn đang quay sát xem thử là sinh vật gì có thể khiến cho một vị Trung giai Ma pháp sư như Lương đội trưởng thủ vệ nơi này phải chật vật như vậy được.


Đường Long đứng sang bên cạnh.
Rốt cuộc hắn thấy được cửa đá tầng hầm đã bị mất đi một nửa.
Mà để cho Đường Long kinh ngạc đó là ở nơi đó rõ ràng có một con quái vật to lớn không khác gì một chiếc xe tải nhỏ vậy.


Con quái vật kia có cổ và đầu nhìn rất là giống nhau.
Hắn thấy con quái vật này giống như một con chuột khổng lồ.
Nhưng nó lại khác xa so với con Cự Nhãn Tinh Thử mà lúc trước hắn từng gặp.
Con quái vật này cả người toàn là huyết văn, nhìn qua rất là dữ tợn.
Huyết văn chằng chịt, rậm rạp, khiến cho con quái vật có hình thể to như chiếc xe tải nhỏ càng thêm khủng bố đến cực điểm.


Hắn ở Liệp Yêu tiểu đội một năm nhưng cũng chưa bao giờ thấy qua một con vật Cự Nhãn Tinh Thử có hình thể to lớn và tràn đầy huyết văn như này.
Từ cơ thể nó tỏa ra một cỗ hơi thở khiến cho người ta như rơi vào hầm băng, không rét mà run.


- Đây ….
Đây là Huyết Văn Cự Ma Thử.
Là nó làm trọng thương Lương Bân vị này Trung giai Ma pháp sư.


Đường Long chắc chắn nơi này xác thủ vệ nằm khắp nơi cùng với Lương Bân vị Trung giai Ma pháp sư trọng thương là do Huyết Văn Cự Ma Thử làm.


- Nếu Cự Nhãn Tinh Thử là cấp Nô Bộc thì Huyết Văn Cự Ma Thử là cấp Chiến Tướng.


Huyết Văn Cự Ma Thử giống như ngửi thấy mùi Địa Thánh Tuyền phát ra.
Con mắt to lớn như đèn lồng lập tức khóa chặt Đường Long và Lâm Vũ Hân kia lại.


Móng vuốt sắc bén của nó dễ dàng công phá trụ đá bên trong tầng hầm.
Có thể cảm nhận được con Huyết văn cự ma chuột này đang súc tích lực lượng.
Nó giống như một cái xe tải đang nổ máy động cơ trước khi chạy vậy.


- Súc sinh đừng có làm càn ở đây, Hỏa Quyền.


Vì là Hỏa hệ lên cấp 4 cũng giải khai được vài thứ nên Đường Long có thể dùng vài chiêu được.
Theo Đường Long cánh tay phải đang nấm lại đẩy về phía trước lập tức ngọn lửa tạo thành hỏa quyền hướng thẳng Huyết Văn Cự Ma Thử mà đi, do đang lao thẳng tới Huyết Văn Cự Ma Thử không thể tránh né một đòn này cộng thêm Đường Long xuất kỳ bất ý công kích nên nó toàn thân cháy đen cực kì chật vật.
Đường Long làm được một điều mà Lương Bân không làm được đó là đánh trọng thương Huyết Văn Cự Ma Thử.


- Vẫn chưa chết nhỉ.
Đã vậy thì thử cái này xem, Lôi Long Quyền.


Đường Long dưới chân tử sắc lôi điện nổi lên và cậu nhấc chân lên khi đặt chân xuống đã xuất hiện trước mặt của Huyết Văn Cự Ma Thử tung ra một quyền với tử sắc lôi điện bọc xung quanh vào thẳng đầu của Huyết Văn Cự Ma Thử.


Chít Chít

Huyết Văn Cự Ma Thử kêu lên vài tiếng thảm thiết rồi ngã xuống, Lâm Vũ Hân và Lương Bân hai vị này nhìn trăn trối một màn này, ở đây rất nhiều Sơ giai Ma pháp sư không chịu nổi một kích của Huyết Văn Cự Ma Thử khi mà nó một trảo đi xuống là những người này đi đời, kể cả Lương Bân vị này cũng bị con Huyết Văn Cự Ma Thử ban nãy dùng chiêu hút tới ban nãy chuẩn bị xông tới Đường Long cũng bị húc cho trọng thương.


Giải quyết xong Huyết Văn Cự Ma Thử, Đường Long cũng không có thả lỏng mà nhìn về cánh cửa lúc trước đã bị Huyết Văn Cự Ma Thử, nơi đó có mấy đạo ánh mắt nhìn chăm chú về phía này và bọn chúng đồng loạt phát khởi xung phong lao về phía này.


- Đóng cửa.(Lương Bân)

Bên trong đống đá ngổn ngang, Lương vệ trưởng hô to một tiếng về phía Lâm Vũ Hân phó vệ trưởng.


Lâm Vũ Hân cắn môi đến chảy máu nhưng nàng cũng đành phải chấp nhận hung hăng vỗ một cái lên cánh cửa niêm phong, Đường Long cũng lui về đứng bên cạnh Lâm Vũ Hân.


Cánh cửa liền được đóng lại.
Khi cánh cửa đóng lại, chỉ còn một khe hở nhỏ chưa kịp đóng hết thì Đường Long nhìn thấy móng vuốt của mấy con Cự Nhãn Tinh Tử đang xông tới.


- Đã có chuyện gì xảy ra vậy?

- Đi theo ta.(Lâm Vũ Hân)

Lâm Vũ Hân không có thời gian kiên nhẫn giải thích cho một đứa học sinh.


Cả Bắc Thành đã hoàn toàn rơi vào trong tai họa.
Bên trong lòng đất đầy rẫy yêu ma.
Bọn nó giống như đã được lên kế hoạch từ trước rồi, đột nhiên tấn công bọn nó điên cuồng tấn công vào Địa Thánh Tuyền.


Trên mặt đất, tất cả ma pháp sư đang còn chống đỡ yêu ma xâm chiếm.
Địa Thánh Tuyền bị Yêu ma tập kích bất ngờ, trong tình huống này có lẽ không ai tới chi viện cho bọn họ.
Trước mắt chỉ có thể dựa vào bản thân bọn họ để bảo vệ vùng đất Địa Thánh Tuyền này.


- Đi như thế nào? Đây là một cái mật thất đấy?

- Cứ đi theo ta là được.(Lâm Vũ Hân)

Lâm Vũ Hân cũng không thích nói nhảm, nàng nhanh chóng bước tới tế đàn.
Cũng không biết nàng nhấn nút gì, khiến cho nước trong Địa Thánh Tuyền đang còn tuần hoàn chảy bỗng nhiên vội vàng chảy vào trong một cái lỗ nhỏ.



Chỉ mất vài giây đồng hồ, tất cả nước trong Địa Thánh Tuyền liền biến mất sạch sẽ.
Trong cái khe nhỏ kia cũng không còn sót lại một giọt Địa Thánh Tuyền nào.


Lâm Vũ Hân vội vàng chạy tới chỗ tế đàn, rồi nhấc một cái bình màu lam từ bên trong tế đàn ra.
Mà trong cái bình kia hình như chứa nước Địa Thánh Tuyền trong suốt.


Đường Long thấy vậy liền cảm thấy tò mò.
Nước trong Địa Thánh Tuyền nhiều như vậy, sao có thể cất hết vào trong một cái bình bằng lon coca được vậy.


Lâm Vũ Hân cẩn thận đem chiếc bình chứa tất cả nước Địa Thánh Tuyền cất đi.
Sau đó nàng quay đầu lại nhìn tên học sinh có vẻ là thật thà rồi mở miệng.


- Đây là phương án bảo vệ Địa Thánh Tuyền khẩn cấp.
Trong mật thất này còn có một lối đi khác nữa.
Có lẽ nó thông tới ngọn núi phía sau trường Thiên Lan Ma pháp Cao trung của các ngươi.(Lâm Vũ Hân)

- Lẽ nào Yêu ma công thành.


- Ra được tới bên ngoài thì người sẽ biết.
Còn bây giờ người cứ đi theo ta là được.
Mục tiêu của bọn nó tất nhiên là Địa Thánh Tuyền ở trên tay ta rồi.
Ta quyết không để Địa Thánh Tuyền rơi vào tay những người kia được.(Lâm Vũ Hân)

- Hắc Giáo Đình?

Lâm Vũ Hân cũng không có nhiều lời, nàng đi tới bên cạnh bức tường.
Ngón tay nàng uyển chuyển bấm mật mã ở trên vách tường.
Mà đống mật mã này, nhìn không khác gì vách tường.


Cạch

Một âm thanh liền vang lên.
Tường đá cấm chế mở ra sau đó một cái thông đạo màu đen liền xuất hiện.
Thông đạo này rất sâu, cũng không biết nó dẫn tới tận đâu.


- Điều quan trọng nhất bây giờ là thoát khỏi nơi này.(Lâm Vũ Hân)

Lâm Vũ Hân không nói hai lời.
Nàng nắm lấy tay Mạc Phàm dẫn vào trong thông đạo tối tăm mà bước đi.
Mới đi được vài bước bên trong thông đạo, Lâm Vũ Hân chợt nhớ ra điều gì.
Ánh mắt sắc bén của nàng nhìn Mạc Phàm một cách chăm chú.


- Thông đạo bí mật này cũng chưa chắc đã an toàn.
Có lẽ người của Hắc Ám Giáo Đình sẽ lấy ta làm mục tiêu.
Địa Thánh Tuyền này ngươi cất giữ nó đi.
Ngươi nhớ phải bảo quản nó cho tốt, không được đưa nó cho bất kỳ ai.(Lâm Vũ Hân)

Lâm Vũ Hân giống như vừa làm ra một cái quyết định trọng đại, lại vừa liều lĩnh nhưng mà Lâm Vũ Hân buộc phải làm như vậy.


Hắc Ám Giáo Đình hoàn toàn chuẩn bị đầy đủ mà tới.
Cho nên đối với Địa Thánh Tuyền bọn họ gần như nắm rõ nó trong lòng bàn tay.
Nếu như đang lẩn trốn trong thông đạo mà gặp người của Hắc Giáo Đình, thì mục tiêu của bọn họ chắc chắn sẽ là vị Phó vệ trưởng mà bọn họ đã điều tra được.
Còn học sinh Mạc Phàm thì ngược lại, hắn sẽ bị Hắc Ám Giáo Đình bỏ qua.
Chỉ cần có thể giữ được Địa Thành Tuyền thì hi vọng vẫn còn.


- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

- Cảnh giới huyết sắc.(Lâm Vũ Hân)

Đường Long chấn kinh khi mà Bắc Thành lại bật lên cảnh giới huyết sắc, từ khi hắn tới nơi này cũng chưa tạo ngộ qua cảnh giới huyết sắc.


Yêu Ma vẫn luôn theo dõi con người chiếm lấy tư chất nguyên.
Thậm chí bọn nó chỉ cần một hiệu lệnh của vua một loài Yêu ma, thì ngay lập tức sẽ có một quân đoàn yêu ma tập kích thành thị loài người.
Với sức chống cự yếu kém thế kia của thành thị loài người thì chỉ trong vòng một đêm, thành thị này sẽ bị huyết tẩy và biến mất hẳn trên thế gian.


Cho nên, hiệp hội ma pháp của 5 châu lục trên thế giới đã đem loại nguy cơ tập kích thành thị này gọi là cảnh giới.
Hơn nữa bọn họ còn căn cứ vào số lượng yêu ma, thực lực yêu ma mạnh yếu như thế nào mà phân ra làm mấy cấp bậc.


Nó giống như ở trong cái xã hội khoa học, thường có dự báo trước các thiên tai sẽ xuất hiện.
Thiên tai có phân chia ra cấp bậc, thì tai ương đến từ yêu ma xâm lấn loài người cũng giống như vậy.
Nó cũng được phân chia cấp bậc.


Cảnh giới màu cam! Đây là đệ nhất cảnh giới.
Khi cảnh giới này kêu vang lên, thì có nghĩa rằng ở khu vực biên giới an toàn có xuất hiện yêu ma.
Số lượng của chúng từ 300 con trở lên.


Cảnh giới màu lam đã từng xuất hiện cách đây hai năm trước.
Khi nó xuất hiện đã làm cho mọi người ở đây bàng hoàng, kinh sợ.


Cảnh giới màu cam đã đáng sợ như vậy rồi.
Đối với Bắc Thành mà nói thì cảnh giới màu cam chính là một cuộc gió tanh mưa máu.
Không biết bao nhiêu ma pháp sư và dân thường đã phải bỏ mạng khi yêu ma trắng trợn xâm lấn.


Cảnh giới Huyết sắc thì nó phải cao tới đâu.
Chắc chắn nó không phải chỉ cao hơn có một cấp độ đâu.


Cảnh giới huyết sắc chính là một cuộc hủy diệt, một trường giết chóc, một cuộc tai họa đối với thành thị.
Quân đội ma pháp sư quân số có hạn.
Bọn họ hoàn toàn không thể nào ngăn cản được yêu ma xâm lấn.
Bọn yêu ma sẽ xông vào thành thị.
Bọn nó trắng trợn mà giết người.
Khi đó không phải chỉ có mấy con yêu ma lẻn vào thành thị, mà là hàng trăm hàng ngàn con Yêu ma lẻn vào.


Rất nhiều Ma pháp sư khi đối mặt với Yêu ma, bọn họ không khác gì những con gia cầm, là thức ăn cho bọn Yêu ma.
Còn những người dân thường tay trói gà không chặt này thì bọn họ làm sao có thể sống sót được.


Xuyên qua thông đạo bí mật, Đường Long vẫn không thể nào tin được rằng mình và Lâm Vũ Hân xuất hiện ở một tòa nhà sau núi phía bắc.


Trời vẫn mưa to như trút nước.
Cả tòa Bắc Thành bị phủ trong một màn mưa đen tối, mịt mờ không rõ.
Cách đó không xa truyền đến từng trận rít gào bay vào trong tai, khiến cho lòng người kinh sợ, không rét mà run.
Đường Long quay đầu nhìn sang khu vực yêu ma gào rống vừa mới phát ra, phát hiện nơi đó là khu dân cư, trên con đường vào khu dân cư nhuộm đỏ máu tươi, đó là không phải máu gia cầm mà là máu tươi của người.


Ô Ngao

Một âm thanh rít gào vang vọng khắp cả Bắc Thành, làm cho lòng người cảm thấy khó chịu, run sợ.
Đường Long liền ngoảnh đầu nhìn về nơi âm thanh phát ra.
Một hình ảnh chấn động khiến cho hắn sợ hãi khắc sâu vào trong đôi mắt.


Tòa kiến trúc Ngân Mậu là biểu tượng của Bắc Thành.
Tòa nhà này cao gần như chạm trời.
Dưới màn mưa xám xịt bao phủ, trên đỉnh cao nhất của tòa kiến trúc Ngân Mậu có một bóng đen đang ngồi sừng sững ở trên đó.
Cái đuôi của nó thả xuống dọc theo tòa nhà.
Nó dài gần như bằng nửa tòa nhà.
Đôi cánh của nó mở ra, một nửa ở trong màn mưa, một nửa khác thì che kín 10 tầng của tòa nhà

Nó ngửa mặt lên trời cao, một cái mồm máu to đùng há rộng rít gào một tiếng khiến cho cả Bắc Thành lay động.


Con sinh vật khổng lồ này, nó cứ như vậy ngồi ở vị trí cao nhất của Bác Thành.
Bất kỳ vị trí nào của Bắc Thành cũng đều có thể nhìn thấy đỉnh của tòa cao ốc Ngân Mậu.
Cũng có nghĩa rằng cả Bắc thành đều có thể nhìn thấy con quái vật to lớn, mạnh mẽ, màu xanh biếc kia.


Một màn này, làm cho Đường Long hít thở không thông.
Rất lâu sau mà hắn cũng không có tài nào phục hồi tinh thần lại được.


- Là Tam Nhãn Ma Lang cấp bậc Thống Lĩnh?

- Không phải Tam Nhãn Ma La là cấp bậc Chiến Tướng.
Nó là Dực Thương Lang, Yêu ma cấp Thống Lĩnh, chỉ cần một tiếng gầm thét là có thể hiệu lệnh hàng trăm hàng ngàn con Yêu ma.
Cả Bắc Thành, người có thể sống sót dưới một kích của nó thì chỉ có thủ lĩnh quân đội Trảm Không mà thôi.(Lâm Vũ Hân)

- Yêu ma cấp Thống Lĩnh? Có vẻ đủ để ta chơi đùa đấy.


- Đừng có ma cậy mạnh, Yêu ma cấp Thống Lĩnh đã ngang với Cao giai Ma pháp sư rồi, ngươi đi tới đó chẳng khác nào là đưa món ăn cả.
Hiện tại tốt nhất là bảo quản thật tốt Địa Thánh Tuyền và đi tìm người nhà của ngươi đi.(Lâm Vũ Hân)


- Con Huyết Văn Cự Ma Chuột ngươi gặp ở tầng hầm lúc trước là một con Yêu ma cấp Chiến Tướng.
Con Dực Thương Lang cao hơn nó một cấp bậc.
Nó thuộc về cấp Thống Lĩnh Yêu ma.
Và cũng là một trong những trùm cuối của cảnh giới Huyết sắc lần này.(Lâm Vũ Hân)

- Ngoài trừ con Huyết Văn Cự Ma Chuột mà người thấy ra.
Ở bên ngoài biên giới an toàn, còn có hàng trăm con Tam Nhãn Ma Lang cấp Chiến Tướng.
Bọn nó thống lĩnh vô số Độc Nhãn Ma Lang đang cùng quân đội chém giết.
Phòng tuyến quân đội có thể bảo vệ thì có hạn.
Có khoảng hơn một ngàn con yêu ma chui vào được bên trong Bắc Thành.
Liên minh thợ săn Đặng Khải đã thống lĩnh tất cả thợ săn ma pháp sư bao vây và săn giết Yêu ma trong thành.(Lâm Vũ Hân)

- Chắc chắn là do Hắc Giáo Đình làm nên tràng tai kiếp này.


- Rất thông minh đấy.(Lâm Vũ Hân)

Đường Long nghe Lâm Vũ Hân dặn dò vài câu thì đứng đó nhìn nàng chạy đi, cậu phi thân tới bắt lấy tay của Lâm Vũ Hân kéo nàng vào lòng mình, cậu sao mà có thể để một cô gái tốt như vậy đi liệu mạng được.


- Cái này cầm lấy, khi nguy hiểm tới tính mệnh nó sẽ bảo hộ em hai lần.
Chờ ta giao được Địa Thánh Tuyền cho Trảm Không và tìm được người nhà mình xong sẽ đi tìm em, nó cũng có tác dụng khiến cho anh biết được vị trí của em.


Lâm Vũ Hân nghe được cách xưng hô khác biệt của Đường Long mặt có chút đỏ lên.


- Ai đồng ý cho ngươi giao du vậy?(Lâm Vũ Hân)

Tuy là bề ngoài biểu thị mình không cần nhưng tay của Lâm Vũ Hân vẫn cầm lấy đồ vật của Đường Long giao cho nàng.
Lâm Vũ Hân cầm xong đồ vật mà Đường Long đưa rồi chạy đi.


Đường Long nghe được có tiếng Yêu ma rít gào theo đó nhìn sang.
Trong thoáng chốc, từ vị trí Đường Long đang đứng có thể thấy một bầy Yêu ma rượt đuổi ở phía sau núi trường Thiên Lan Ma pháp Cao trung.


- Hỏng bét, trường học cũng có Yêu ma chui vào.
Số lượng nhìn qua cũng rất nhiều.


Đường Long lập tức hướng Thiên Lan Cao trung chạy đi, trên đường đụng phải vài con Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang nhưng hiện tại Đường Long tâm tình không tốt những Yêu ma tạo ngộ cậu đi qua đều tai ương, toàn bộ bọn chúng bị đánh cho chết ngay tại chỗ không có lực phản kháng.


Tinh thực lực của kí chủ dần khôi phục lại.
Mở khóa mục Vũ khí, kí chủ chỉ được chọn một loại vũ khí thôi

- Ta chọn Vẫn Thiên Kiếm và Nguyên Thiên Kiếm.


Ngay khi Đường Long làm ra tuyển trạch, bên eo trái của cậu xuất hiện hai thanh kiếm.
Gần tới Thiên Lan Cao trung, Đường Long thấy được càng nhiều Yêu ma hơn, bọn Yêu ma cũng thấy được Đường Long đồng loạt xông tới, ánh mắt của bọn chúng hiện ra vẻ khinh thường cùng muốn ăn tươi nuốt sống cậu.


- Cút ngay cho ta.
Diệt Thế Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.


Một kiếm quét ra xẹt qua người đám Yêu ma, Đường Long cứ thế bình tĩnh bước qua từng con Yêu Ma, những con Yêu ma mà Đường Long đi qua đều bị chẻ làm đôi.


- Mặc dù bọn họ kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, nhưng dù sao bọn họ vẫn là Ma Pháp Sư.
Cho nên mình cần phải hội họp với bọn họ, rồi cùng nhau rút lui đến khu cách ly an toàn.


Khu cách ly an toàn là do Hiệp Hội Ma Pháp và Liệt Sát Liên Minh cùng nhau thiết lập tạo thành.
Ở nơi đó có Ma Pháp Sư, có đại kết giới bảo vệ mọi người.
Nó cách tòa nhà Trung Sơn nơi Đường Long đang đứng có tầm 3 km.
Nhưng nếu chỉ dựa vào sức của một mình hắn, hắn cũng không tin mình có thể bình yên vô sự đi xuyên qua 3 km kia.
Nơi mà có vô số yêu ma đang đứng sẵn chờ đợi hắn đi qua để làm thịt.


Mạc phàm nhanh chóng chạy tới trường Thiên Lan Cao trung.
Từ chỗ hắn đứng ở trong tòa tới nhà trường ở dưới chân núi.
Hắn phải đi qua mấy ngõ hẻm cũ thì mới tới được cánh cổng bên hông của trường Thiên Lan Cao trung.


Điều khiến hắn vui mừng nhất chính là tạm thời bên trong thành không có nhiều Yêu ma xâm nhập.
Cư dân ở khu vực gần đây hoặc là trốn vào phòng dưới đất hoặc là trốn vào khu vực kết giới an toàn.
Tai họa tới quá mức bất ngờ.
Thậm chí rất nhiều người vừa mới từ trong giấc mộng đẹp tỉnh dậy.
Bọn họ vừa mở mắt ra thì đã thấy hiện thực tàn khốc bày ra trước mặt.


Ngày hôm nay, hầu hết học sinh đều ở trong nhà trường.
Nguyên nhân chính là sắp tới kỳ thi tốt nghiệp Trung học cho nên bọn họ cần phải tới trường ôn tập, chạy đua nước rút.
Bọn họ còn chưa kịp tham gia vào cuộc thi cạnh tranh tàn khốc kia thì đã phải nghênh đón tai họa Huyết sắc giáng xuống trên đầu.
Lần đâu tiên nhìn thấy Yêu ma, bọn họ đã sợ vãi cả đái.
Thế thì hiện tại khắp nơi trong thành thị đều có Yêu ma, bọn họ sẽ như thế nào đây, Đường Long dám chắc là chân tay rung rẩy không thể phóng thích nổi Ma pháp của bản thân.


- Rút lui! Phải nhanh chóng rút lui.
Nơi này không còn an toàn nữa.(Tiết Mộc Sinh)

Tiết Mộc Sinh đứng dậy tức giận vỗ bàn yêu cầu Trần Vĩ Lượng người hiện tại đứng đầu ở đây.


Chu hiệu trưởng và các vị hiệu trưởng khác đều không có ở đây.
Người quyết định mọi việc trong nhà trường lúc này rơi vào tay chủ nhiệm lớp Trần Vĩ Lượng.
Nhưng Trần Vĩ Lượng lại chủ trương cho học sinh cố thủ ở trong nhà trường.
Hắn quyết định để cho toàn thể học sinh và lão sư lập một phòng tuyến an toàn, chống cự Yêu ma xâm lấn.


Tiết Mộc Sinh lại không cho rằng như thế là đúng.
Số lượng học sinh và lão sư tuy rằng nhiều.
Nhưng một khi Yêu ma xuất hiện số lượng lớn thì bọn họ căn bản trụ không nổi.
Toàn bộ Ma pháp sư chân chính mạnh của trường Thiên Lan Cao trung đều chạy trốn khỏi Bắc Thành.
Vì vậy, những học sinh và lão sư ở đây đành phải dựa vào bản thân mình mà sinh tồn thôi.


- Chủ nhiệm, chủ nhiệm.
Phía sau núi có một nhóm lớn Độc Nhãn Ma Lang đang tới.
Lam lão sư bị......
Bị phanh thây rồi.(Chu lão sư)

Bên trong phòng làm việc, sắc mặt của tất cả lão sư đều thay đổi.


Thực tế, bọn họ dù được xem là Ma pháp sư trưởng thành thì bọn họ cũng chưa bao giờ gặp qua tai họa như thế này.
Cảnh tượng Yêu ma tràn ngập khắp trong thành.
Bọn nó gặp người liền ăn thịt, liền xé xác.
Khiến cho lão sư bọn họ cũng sợ hết hồn hết vía, hai chân run cầm cập.
Dù sao từ trước tới nay bọn họ làm gì có năng lực đối phó được với Yêu ma cơ chứ.


- Trường học không có kết giới.
Chỉ cần xuất hiện cùng lúc vài chục con yêYu ma, chúng ta nhất định sẽ tổn thất thảm trọng.
Đây là cảnh giới Huyết sắc, chắc chắn là cảnh giới Huyết sắc rồi.
Chỉ có tới được kết giới an toàn thì mới có hi vọng sống sót.(Tiết Mộc Sinh)

Tiết Mộc Sinh giống như bệnh nhân tâm thần, gầm thét lên.


Lão sư dạy dỗ ma pháp mà cũng u mê như vậy ư? Cảnh giới Huyết sắc chính là án lệ.
Cái án lệ này nói cho người đời sau biết được rõ ràng rằng, một khi đang còn ở ngoài vòng kết giới an toàn, thì đừng có vọng tưởng chống cự lại yêu ma.
Tỷ lệ còn sống lúc đó không tới 30%

Ngày hôm nay, học sinh khối lớp 10, lớp 11 đều nghỉ ở nhà.
Lớp 12 vì phải khai báo các môn thi tốt nghiệp trung học và ôn tập nên hầu hết mọi người đều đòi đến trường ôn tập.


Cũng may ở trong trường lúc này đều là học sinh cuối cấp.
Nhóm học sinh này cũng đã trải qua rèn luyện.
Bọn hắn cũng đã từng thấy qua yêu ma.
Cũng là nhóm nắm giữ ma pháp vững chắc nhất.
Nếu như đồng tâm hiệp lực, dựa vào 1500 tên học sinh và 100 vị lão sư, thì không có lý do gì mà không tới được kết giới an toàn.
Mà kết giới an toàn cũng chỉ cách trường bọn họ có 3 km.


- Rút lui, rút lui! Tất cả chủ nhiệm lớp sẽ là người dẫn đầu lớp học của mình.
Tất cả lão sư chủ nhiệm khóa sẽ được chia đều tới từng lớp.
Chúng ta cần phải đoàn kết để tới được khu kết giới an toàn.(Trần Vĩ Lượng)

Trần Vĩ lượng cuối cùng cũng đưa ra quyết định rút lui về khu cách ly an toàn của Bắc thành.



Trường học có tổng cộng hơn 1700 người.
Nếu đây là cảnh giới Huyết sắc thì một khi ở bên ngoài kết giới an toàn thì tỷ lệ sống sót chắc chắn lên tới 30%.
Điều này có nghĩa là nếu như bọn họ tiếp tục ở lại đây thì sẽ có hơn 1000 người mất mạng.
Đây là con số thương vong kinh khủng tới mức nào cơ chứ

Vào lúc này, tốc độ làm việc của các thầy giáo khá là nhanh.
Bọn họ nhanh chóng chạy về lớp học của mình.
Sau đó cho tất cả học sinh tụ tập trên sân huấn luyện để chuẩn bị rút lui.


Cơ hồ từ khi đưa ra cái quyết định rút lui cho tới khi tập hợp chưa tới 5 phút.
Một vị Phong hệ lão sư, vẻ mặt thất vọng chạy về báo cáo với Trần Vĩ Lượng.


- Lại có khoảng 40 con Độc nhãn ma lang xuất hiện ở phía sau núi.(Phong hệ lão sư)

- Rút lui! Nhanh chóng rút lui! Bất luận là thế nào thì những lão sư thực tiễn cũng phải có trách nhiệm trì hoãn cho mọi người rút lui an toàn.
Ngàn vạn lần không để cho yêu ma xâm nhập vào trong nhà trường.(Trần Vĩ Lượng)

Vẻ mặt Vị Phong hệ Lão sư kia liền khổ sở.
Có hơn 50 con nhãn ma lang tấn công, chỉ dựa vào những lão sư khóa thực tiễn trì hoãn......
Làm sao có thể chứ.


Trong lớp học mũi nhọn ban, Đường Nguyệt cùng với vài học sinh đứng trong lớp quan sát bên ngoài trường học thấy được Yêu ma nối thành đàn chạy khắp nơi trong thành.


- Xem ra dự cảm của Đường Long là đúng rồi, ban đầu ta có chút nghi hoặc nhưng không ngờ hắn lại linh cảm chuẩn như vậy.(Đường Nguyệt)

- Chúng ta bây giờ làm gì đây, Đường Nguyệt lão sư?(Chu Mẫn)

- Một là cùng mọi người di tản tới kết giới an toàn.(Đường Nguyệt)

- Hai là chờ người tới cứu chúng ta nhưng mà trường hợp có người tới cứu là bất khả thi.(Đường Nguyệt)

Đường Nguyệt vừa dứt lời nghe được cửa phòng học bị mở ra, nàng lập tức hướng ánh mắt của mình tới đó, trên tay cũng nổi lên Tinh Quỹ tùy thời phóng thích Ma pháp của mình nếu là trước cửa chính là Yêu ma nhưng khi nàng thấy người tới là Đường Long thời điểm thở dài một hơi.
Chu Mẫn thấy Đường Long tay cầm kiếm mà trên thân có nhiều vết máu lập tức khuôn mặt hoảng sợ chạy tới kiểm tra toàn thân của Đường Long.


- Bình tĩnh đi Chu Mẫn, ta không bị gì.
Đó là huyết của Yêu ma dính lên người thôi.


- Thật sao?(Chu Mẫn)

- Ừ là thật.
Xin lỗi đã làm em lo lắng.


Đường Long tra kiếm vào bao dùng tay của mình xoa đầu của Chu Mẫn.


Tiết Mộc Sinh vội vàng chạy về lớp dẫn đầu của mình.


Lớp dẫn đầu có thực lực mạnh nhất.
Học sinh các lớp khác, còn có rất nhiều học sinh chưa thể phóng thích ra được Ma pháp.
Nói là có 1500 ma pháp sư có lực chiến đấu.
Nhưng trên thực tế, số người có thể đối phó được với Yêu ma cũng chỉ có mấy trăm người.
Số còn lại, khi đối mặt với yêu ma thì đều không phóng thích ra nổi Ma pháp.
Vừa định vào lớp, Tiết Mộc Sinh liền chạm mặt phải một học sinh mà gã nhìn khá là quen mắt.
Điều này làm cho Tiết Mộc Sinh vui mừng quá đỗi.


- Đường Long, ngươi sao lại ở đây?(Tiết Mộc Sinh)

- Ta từ trong mật thất Địa Thánh Tuyền trốn ra.
Vừa hay chui ra lại gần nhà trường.
Tiết lão sư, chúng ta nhanh chóng rút lui đến kết giới an toàn.
Nếu không số lượng người chết sẽ rất là nhiều.
Ta nghe vị phó thủ vệ Địa Thánh Tuyền nói rằng, đây còn không phải là quân lực tấn công mạnh nhất của Yêu ma.


- Ta cũng nghĩ như vậy.
Hiện tại, chúng ta đã cho học sinh tổ chức rút lui tập thể.(Tiết Mộc Sinh)

- Thế thì quá tốt rồi.
Việc rút lui này chúng ta không nên chậm trễ, mau rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt….
Ta mới từ công viên Kỳ Sơn chạy tới đây.
Lúc chạy qua, ta có thấy ở phía sau núi của trường chúng ta có rất nhiều Độc Nhãn Ma Lang, cũng không biết bọn nó từ nơi nào chạy tới.


- Trên đường tới đây tạo ngộ nhiều con Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang đã giết mấy con rồi nhưng mà tình hình là bọn chúng vẫn đang không ngừng kéo tới.


Trong con mắt của Đường Long, tình huống hiện tại sợ rằng không có đơn giản như vậy.
Cũng không phải chỉ có hơn 1000 con Yêu ma xâm nhập vào bên trong thành thị như thế này.
Từ vị trí lúc trước hắn đứng có thể thấy được có không ít Yêu ma không biết từ đâu chui ra.
Ngoài trừ Độc nhãn ma lang ra ở ngoài kia ra còn có không ít Cự nhãn Tinh Thử.


Ách Ô

Đột nhiên một tiếng gào thét từ dưới chân núi, sau sân bóng rỗ truyền tới.
Một học sinh ngồi gần cửa sổ từ trên cao nhìn xuống, liền sởn cả gai ốc khi phát hiện thấy một con ma lang chỉ có một con mắt ở giữa đang từ sườn núi nhảy xuống.
Thân thể nó mạnh mẽ dẫm lên cái giá sân bóng rổ.


Cái giá ở sân bóng rổ nhanh chóng rơi xuống đất nát bấy.
Mà ánh mắt đỏ bừng của con Độc nhãn ma lang kia cũng chậm rãi nhìn lên trên.
Ánh mắt nó vô cùng tham lam khi nhìn thấy những con mồi ngon ở trong phòng học.
Từ trên cao nhìn xuống có thể nhận thấy ánh mắt tham lam, khát máu của con Độc nhãn ma lang này.
Nhất thời từ trong tòa nhà dạy học truyền tới những tiếng thét chói tai của các nữ sinh.


- Yêu…Yêu…Yêu ma.(Nam sinh ngồi cạnh cửa sổ)

Một tên nam sinh bên cạnh cửa sổ, thường ngày học tập khá chăm chỉ.
Sắc mặt của hắn liền trắng bệch nói ra.


Nếu như so sánh với con U Lang Thú mà bọn họ gặp trong lúc rèn luyện thì những con Độc Nhãn Ma Lang này khí thế hung ác còn nhiều hơn mấy phần.
Mọi người nhìn thấy liền da đầu như muốn tê dại.


- Toàn thể học sinh đi theo ta.
Phong hệ tiến lên phía trước dò đường.(Tiết Mộc Sinh)

- Để ta đi trước cho, tình hình hiện tại bọn họ chưa chắc nối được Tinh Quỹ đâu.


Bên cửa sổ, học sinh nối đuôi nhau chạy về phía hành lang.
Nhưng trong hành lang còn có một nhóm lớn học sinh các lớp khác nữa.
Bọn họ đã chiếm hết hành lang và đang còn thét lên những tiếng chói tai như người mất hết lý trí vậy.


Tiếng thét chói tai, tiếng la khóc của học sinh rồi lại thêm tiếng kêu gọi của Lão sư nữa, những âm thanh này vang vọng khắp cả tầng lầu.
Nơi này hoàn toàn biến thành một nơi mất kiểm soát.
Các thầy giáo khó có thể khống chế nó lại được.


Đường Long vẫn đứng trong lớp học.
Hắn chăm chú nhìn những người học sinh đã bị bọn yêu ma hù dọa sợ vỡ mật.
Trong đôi mắt hắn hiện lên mấy phần bi ai.


Đám người này giống như một đàn nai hoang dã vậy.
Một khi có một con nai đơn độc bị một con Sói làm cho hoảng sợ thì con nai đó sẽ chạy trốn thật nhanh.
Những con nai khác sau khi thấy con nai kia chạy, dù không biết chuyện gì xảy ra thì cũng hỗn loạn chạy trốn theo.
Thực tế thì chỉ có một con Sói mà thôi.
Chỉ cần đám nai này xếp thành hàng rồi dùng sừng nai để phòng ngự, thì cho dù có nhiều Sói hơn đi chăng nữa thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của bọn nó.


- Lôi Ấn – Cuồng Sách.(Hứa Chiêu Đình)

Trong phòng học truyền ra âm thanh niệm chú.
Mạc phàm quay đầu lại phát hiện Hứa Chiêu đình phẫn nộ ra tay.
Từng đạo Lôi Điện Chi Ấn cuồng mãnh từ trong không khí chui ra.


Những đạo Lôi Điện Chi Ấn màu tím này, dưới sự điều khiển của Hứa Chiêu Đình, điên cuồng hướng về phía con Độc Nhãn Ma lang mà quất tới.
Mặc dù độ chính xác có thiếu một chút, nhưng vẫn có rất nhiều đạo Lôi Ấn đánh trúng người con Độc Nhãn Ma Lang này.
Hồ quang xỏ xiên, giao nhau xen kẽ.
Mỗi một lần nó xẹt qua đều làm cho con Độc Nhãn Ma Lang kia thống khổ phát ra tiếng gầm nhẹ.
Da thịt toàn thân nó dưới uy lực của Cuồng Sách đều co quắp hết cả lên.


- Hừ, chỉ là một con Độc Nhãn Ma Lang mà cũng có thể hù dọa đám người kia sợ không khác gì mấy con chó hoang đầu đường xó chợ.
Một đám hèn nhát.


Đường Long thấy vậy, kiếm ra khỏi vỏ chém chết con Độc Nhãn Ma Lang này làm đôi.


- Cũng không trách họ được, bọn họ hoặc là thấy được sự khủng bố của Độc Nhãn Ma Lang hoặc lần đầu thấy được Yêu ma nên tâm lý hoảng sộ chiếm cứ.


- Hứa Chiêu Đình, ngươi đừng nghĩ rằng mình có thể nắm giữ Lôi hệ cấp 2 là khinh thường người khác, ngươi phải học được cách bình ổn tâm tình nếu không sẽ không tiến xa được trên con đường Ma pháp sư.


Đường Long vừa nói xong thì lại xuất hiện thêm một con Độc Nhãn Ma Lang, cậu vừa định giết chết con Độc Nhãn Ma Lang này thì Vương Tam Bàn đã liên kết Tinh Quỹ xong dùng Thổ hệ Ma pháp di chuyển con Độc Nhãn Ma Lang vừa xuất hiện ra ngoài sân bóng rổ, Hứa Chiêu Đình cũng dùng ra Lôi hệ Ma pháp ma túy Độc Nhãn Ma Lang.
Chu Mẫn cũng coi như là một người gan dạ sáng suốt.
Rất nhanh nàng hoàn thành xong Tinh Trần Hỏa Hệ.
Trên tay liền có mấy đoàn Hỏa Tư hiện ra.


Trong lúc con Độc Nhãn Ma Lang còn chưa kịp bò dậy thì Hỏa Tư của Chu Mẫn đánh vỡ cột cờ của tòa nhà dạy học, sau đó chính xác đánh lên người con Độc Nhãn Ma Lang đang còn ở trong cái giá bóng rổ kia.


- Mấy người các ngươi, tất cả theo ta tới đây.(Tiết Mộc Sinh)

Tiết Mộc Sinh nói với mấy đứa học sinh biểu hiện tương đối trấn định đang còn ở trong phòng học.


Hứa Chiêu Đình, Triệu Khôn Tam, Mục Bạch, Chu Mẫn.
Trong lần rèn luyện trước, mấy người này cũng là mấy người dám đương đầu đối mặt với yêu ma.
Trải qua 1 năm học tập và rèn luyện, ngày hôm nay đám người này cũng không còn sợ hãi yêu ma như ngày trước nữa.
Mọi người nhanh chóng đi theo qua.
Mọi người đang còn không hiểu vì sao Tiết Mộc Sinh lại kêu bọn họ qua.



- Vốn cái nhiệm vụ nặng nề này phải do những Lão sư chúng ta đảm đương.
Nhưng mà phía sau núi xuất hiện lượng lớn Độc Nhãn Ma Lang.
Mà lực chiến đấu của Lão sư chúng ta có hạn.
Trước mắt chúng ta phải mượn sức chiến đấu của đám các người.(Tiết Mộc Sinh)

- Lão sư vào lúc này rồi đừng có ấp ấp mở mở nữa lãnh phí thời gian.
Có điều gì muốn nói thì nhanh nói đi.(Vương Tam Bàn)

- Chúng ta cần một tiểu đội tiên phong.
Mà cái tiểu đội tiên phong này ta e rằng thành phần chủ yếu của nó là từ học sinh mà thành.
Tiểu đội Tiên phong gần như tách khỏi quần thể để đi một mình.
Hơn nữa còn phải đi phía trước quần thể để dò đường.(Tiết Mộc Sinh)

- Cả trường chúng ta có gần 2000 người.
Chúng ta sẽ đi theo con đường đã được tiểu đội Tiên Phong thông suốt từ phía trước.
Trong toàn bộ học sinh của nhà trường thì đám các ngươi là có lực chiến đấu mạnh nhất.
Đám các người cũng không hề thua kém bất kỳ vị lão sư nào.
Cho nên ta hi vọng các ngươi có thể tạo thành một chi đội dẫn dắt mọi người đi về phía kết giới an toàn.(Tiết Mộc Sinh)

Lời này vừa nói xong, đám học sinh liền lâm vào trầm mặc.
Nhất thời bọn hắn không biết nên làm thế nào.


Thật ra thì bọn hắn cũng không thể xác định được sau khi tách ra khỏi quần thể thì mọi người có thể chống lại được yêu ma hay không.
Nếu như để cho bọn họ làm tiểu đội tiên phong mà nói thì nó quả thật tồn tại quá nhiều nguy hiểm.


- Điều này là do các ngươi quyết định.
Lão sư chúng ta cũng sẽ không cưỡng ép.
Các ngươi không muốn thì ta cũng sẽ đi tìm kiếm những người học sinh khác.
Chẳng qua như vậy sẽ khiến cho thời gian chậm trễ hơn một chút, khả năng nguy hiểm sẽ tăng thêm mấy phần… Tiểu đội tiên phong này có thể để ta làm người dẫn đầu.
Các người nhanh chóng trả lời ta có hay không là được?(Tiết Mộc Sinh)

- Tiết lão sư, ta gia nhập.(Chu Mẫn)

- Ta cũng gia nhập.(Hứa Chiêu Đình)

Hứa Chiêu Đình cũng không suy nghĩ nhiều liền đồng ý gia nhập.
Vương Tam Bàn và Hứa Chiêu đình là bạn tốt của nhau.
Hứa Chiêu đình đã gia nhập, hắn đành làm vẻ mặt đau khổ gia nhập.


Tiết Mộc Sinh khẽ gật đầu.
Có Lôi hệ pháp sư ở trong tiểu đội, thì chiến lực của tiểu đội cũng tăng lên một tầng.
Như vậy tiểu đội này mới có thể thuận lợi tới được kết giới an toàn.


- Chúng ta cũng gia nhập.(x2)

Mục Bạch và chó săn Triệu Khôn Tam liếc nhau một cái.
Cuối cùng cũng lựa chọn gia nhập.
Ngay sau đó, là một nam sinh Thổ hệ có thành tích tương đối ưu việt cũng gia nhập vào tiểu đội.
Trương Tiểu Hầu cũng quay lại nhìn Đường Long, ra vẻ mình không biết làm như thế nào.


- Long ca, chúng ta đi cùng quần thể mọi người hay gia nhập vào tiểu đội tiêu phong?(Trương Tiểu Hầu)

- Chúng ta cũng gia nhập.
Dù sao với thực lực của ta mà không gia nhập nhất định tên cẩu Triệu Khôn Ba lại nói ra nói vào.
Với lại đi theo quần thể càng thêm nguy hiểm.


- Tại sao?(Trương Tiểu Hầu)

- Vừa rồi ngươi có thấy không? Chỉ có một con Độc Nhãn Ma Lang xuất hiện mà cả tầng lầu hỗn loạn điên cuồng.
Đây là bản năng của người yếu.
Bọn họ không những có khả năng lây lan bệnh sợ hãi mà còn có thể đem nỗi sợ hãi tăng lên nhiều lần.
Cho nên năng lực tác chiến của quần thể thật ra thì tương đối có hạn.
Nếu như ta đoán không nhầm thì chỉ cần 100 con Yêu ma cũng đủ để cho cái quần thể này bị diệt sạch.
Một nhóm người khổng lồ như vậy tiến lên phía trước không khác gì khai báo vị trí cho bầy Yêu ma cả.
Thậm chí còn có thể dẫn dụ Yêu ma cấp cao tới nữa.
Ta không muốn làm bạn với đám cừu như vậy.
Khi đó sinh tử không phải do ta khống chế nữa.


Tiết Mộc Sinh thấy Đường Long và Trương Tiểu Hầu gia nhập rất là vui mừng, một kẻ có thiên phú trời sinh song hệ gia nhập vào đội chẳng khác nào tăng thêm một người cả.
Triệu Khôn Ba thấy Đường Long bên hông treo hai thanh kiếm lộ ra vẻ mặt khinh thường.


- Là một Ma pháp sư, thế là lại đi chơi kiếm.
Đúng là khác người.(Triệu Khôn Ba)

Triệu Khôn Ba lời nói không có nhằm vào ai nhưng ở đây ai cũng biết được hắn đang nói tới Đường Long, kẻ duy nhất mang theo kiếm.


- Muốn chết sớm có thể nói cho ta biết, ta thành toàn cho ngươi.
Tới bây giờ mà vẫn cố ý nói những câu tiện của ngươi sao, Triệu Khôn Ba?

- Ngươi có tin hay không chỉ cần mở miệng nói thêm một câu là kiếm xẹt qua cổ ngưoi không?

Đường Long sắc mặt trầm xuống lưỡi kiếm gác lên cổ Triệu Khôn Ba, hắn dùng cái gì để chiến đấu là quyền của hắn không phải là hạng a miêu a cẩu có thể bình phẩm.


Tiểu đội Tiên Phong gồm có 10 người, do Tiết Mộc Sinh phụ trách dẫn đầu.
Bọn họ đi xuyên qua cổng chính nhà trường.
Trên đường phố vào lúc này không thấy một bóng người.


Đồ vật rơi tán loạn tràn ngập trên đường phố.
Bọn họ đi ngang qua quán bánh nhỏ.
Lúc trước quán bánh nhỏ này tỏa ra hương thơm ngào ngạt đến ngoài phố thế mà vào lúc này quán bánh nhỏ kia cửa mở tan hoang không ai trông giữ.


Sau khi Cảnh giới Huyết sắc kéo lên.
Dân chúng trong thành thị hoặc là trốn ở trong phòng, hoặc là liều mạng chạy tới kết giới an toàn.
Vào lúc này, cư dân rất là hỗn loạn và loạn lạc.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho các giáo viên trong trường quyết định không cho rút lui đầu tiên.


Nhưng mà, có một lượng lớn người chưa rút lui được tới kết giới an toàn gia nhập vào quần thể người của trường Thiên Lan ma pháp cao trung để đi nhờ về kết giới an toàn.
Rất nhiều cư dân ở phụ cận rối rít lao qua.
Họ muốn nhờ vào lực lượng của học sinh và lão sư của trường Thiên Lan ma pháp cao trung để vượt qua 3km con đường quảng trường đáng sợ kia.
Đội ngũ tiểu đội tiên phong đi ở đằng trước.
Trương Tiểu Hầu sau khi trèo lên một vị trí trên cao thì thấy được cảnh tượng đại lượng dân chúng chạy tới trường học tụ tập.


- E rằng lần đại di chuyển này nhân số muốn vượt qua 4000 người.
Ở trong thành thị có rất nhiều người chưa tới được kết giới an toàn lần đầu tiên.
Bọn họ lại không dám đi một mình.
Hiện tại quần thể chúng ta không khác gì một chiếc nam châm hút con người từ các nơi khác nhau đổ về.(Trương Tiều Hầu)

- Ân, nhiều người càng tốt.
Như thế quần thể mới có thể tránh được các nhóm Yêu ma nhỏ công kích.
Nhưng mà như thế cũng sẽ khiến cho gánh nặng của quần thể càng thêm nặng nề hơn.(Tiết Mộc Sinh)

- Chuyện này cũng đành chịu thôi.
Chúng ta cũng không thể nào cứ như vậy mặc kệ bọn họ được.(Chu Mẫn)

Trương Tiểu Hầu và Trương Lộ Oánh hai người đều là Phong hệ ma pháp sư có trách nhiệm dò đường.
Những người còn lại gắt gao đi theo.


Tất nhiên Tiết Mộc Sinh cũng là một vị lão sư đã từng trải qua rèn luyện quân đội.
Hắn cũng có một ít kinh nghiệm về việc phân chia nhiệm vụ cho mỗi người và cách bảo trì đội hình.
Cũng không đến mức trong loại tình huống này hắn không có chủ kiến gì.


Tốc độ tiến lên của mọi người khá là nhanh.
Họ xuyên thẳng qua con đường chính ngoài cổng trường.
Sau đó mọi người đi vào con đường dành riêng cho người đi bộ.
Rồi tiến vào khu vực thang máy khu chung cư, nơi có thể nhìn thấy được kết giới an toàn.


- Ở tiệm sách báo phía trước có bọn Cự Nhãn Tinh Thử.(Trương Lộ Oánh)

Trương Lộ Oánh sắc mặt trắng bệch chạy trở về bởi vì nàng nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.


- Nó đang ăn một đứa bé.(Trương Tiểu Hầu)

Đứa bé kia đã chết.
Hai người bọn họ đi trước dẫn đường liền thấy khung cảnh máu chảy thành sông khiến cho bọn họ rất là kinh hãi, bi ai.
Bọn họ tiếp tục tiến lên phía trước.
Sau khi vượt qua chiếc xe buýt chắn ngang con đường.
Bọn họ liền thấy ở cửa tiệm sách báo có một thằng bé trai mới có mấy tuổi nằm trên vũng máu.


- Cự Nhãn Tinh Thử?(Tiết Mộc Sinh)

Tiết Mộc Sinh nhíu mày, ánh mắt hắn xoay chuyển tìm kiếm xem có ai nói tới không.
Nhưng tìm một lúc cũng không thấy có ai nhắc tới chuyện có Cự Nhãn Tinh Thử cả.


- Vừa rồi nó mới…(Trương Lộ Oánh)

Cô Cô Cô

Trương Lộ Oánh đang định giải thích, thì bên cạnh liền có một thân ảnh tràn đầy lông lá to như chiếc xe hơi mạnh mẽ nhảy ra.
Hai chiếc răng nanh to lớn liền táp lên người Trương Lộ Oánh đang còn không chút nào phòng bị.


Ngay khi Cự Nhãn Tinh Thử chuẩn bị cắn vào cổ của Trương Lộ Oánh thì một đạo hàn quang lóe lên và con Cự Nhãn Tinh Thử này đầu bị cắn rời khỏi cơ thể, máu của nó bắn lên người Trương Lộ Oánh và Tiết Mộc Sinh đứng ngay bên cạnh.


- Nhanh trốn vào trong xe buýt.


Một màn này xảy ra quá mức đột nhiên, nếu không phải là Đường Long phản ứng nhanh thì Trương Lộ Oánh có lẽ đã chết dưới tay con Cự Nhãn Tinh Thử rồi.


Khi mọi người chạy vào trong xe buýt thấy được xung quanh là những con Cự Nhãn Tinh Thử, bọn chúng không ngừng đâm sầm vào trong xe buýt.





.

Bình Luận (0)
Comment