Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 458


Chính suy tính trong ao kết quả hội chui ra Yêu ma gì thời điểm, Đường Long trong lúc bất chợt phát hiện Mục Ninh Tuyết lông mi đại đang lúc có một màn diêm dúa lẳng lơ đỏ, điều này làm cho băng sương thánh khiết nàng nhìn qua lại tà mị quyến rũ nhìn đến Đường Long tâm Động vô cùng đồng thời cũng có chút thương cảm lấy Yêu ma khiến cho ai mất tâm trí lại đi mất tâm trí người là Mục Ninh Tuyết, theo Đường Long đoán thì tâm trí trong mỗi người thông qua năng lực của con Yêu ma phát động hội đề thăng lên một mảng lớn mà Mục Ninh Tuyết lúc này chỉ nghĩ với việc tiêu diệt Yêu ma đang làm loạn nên dẫn tới việc Mục Ninh Tuyết lôi kéo Đường Long chạy lại mãng ao hồ mà vừa nãy cậu vừa rời đi.


- Bàn Băng – Băng Man – Phúc Cái.(Mục Ninh Tuyết)

Mục Ninh Tuyết không nói hai lời, đối mặt kia mảnh nhỏ quỷ dị ao nước liền trực tiếp thi triển ra Băng hệ Ma pháp.
Từ trong ánh mắt của nàng có thể thấy cũng chỉ có sát ý lạnh như băng, nàng đúng là bị đầu độc, có thể tâm tình của nàng lại chính là đem cái tai hoạ này người quái vật cho chém.


- Quả nhiên là ta đoán đúng rồi.


- Nhanh lên động thủ tìm kiếm Yêu ma đang tác quái đi, ta kiên trì không được bao lâu.(Mục Ninh Tuyết)

- Biết rồi, cứ giao cho ta đi.


Kẻo kẹt Kẻo kẹt Kẻo kẹt

Ao bên trên băng sương bao trùm, mặt ngoài cơ hồ bị đống kết, có thể thấy phía trên phản bắn ra ánh sao hàn mang.


Trong nước có một ít sinh vật, có thể thấy băng phải đem toàn bộ ao nước cho phong bế lúc có rất nhiều nho nhỏ con nhện bộ dáng lại ánh mắt tà dị vật nhỏ từ bên trong chui ra, nhìn như người hiền lành hướng chung quanh trong cỏ hoang chạy trốn nhưng không lâu lắm Đường Long liền phát hiện trong đó có một chỉ nhện nước lặng yên không tiếng động leo đến chính mình phụ cận lại theo mình ốc quần leo lên.


Đường Long ngay từ đầu là không có có nhận ra được, bởi vì này nhiều chút nhện nước cực kỳ nhỏ bé hơn nữa thân pháp lại phá lệ linh xảo, trong ngày thường ở phụ cận đây đi đi lại lại căn bản sẽ không nhận ra được bọn họ có phải hay không leo đến người trên người của mình, thật may trên cổ Ngưng Thần Ma khí phát ra một vệt sóng gợn, vãn cứu mình.


- Có lẽ Minh Thông tới đây rót nước chính là bị loại này kỳ quái nhện nước cho đầu độc?

- Kỳ lạ là những con nhện nước này không đủ để gây nên tình trạng trong giáo đường.


Đường Long hiện tại trên thân có sức mạnh Gura Gura no Mi tạo thành lá chắn, bất kì thứ gì hội tiếp cận cậu đều bị chấn nát hóa thành tro bụi đồng thời Kenbushoku Haki toàn mở ra và Đường Long cũng thấy được nhìn dáng của những con nhện nước này.


- Đây là Cổ Hoặc Chi Chu, ở Liên minh Thợ săn trên danh sách được liệt vào Yêu ma nguy hiểm mức A cấp, không ngờ ở đây lại đụng phải bọn chúng.


Đường Long đang suy nghĩ miên man lúc trong ao nước đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn.


Những thứ kia ngưng kết ở trong ao nước băng sương toàn bộ bị chấn vỡ vụn, hóa thành đầy trời băng tinh ở trên trời phiêu tán rơi rụng, bị đông cứng hàn thủy đã chụp nổi lên một tầng màu trắng sóng lớn.


Sóng lớn vọt tới chung quanh, đem này một mảnh đất hoang cũng cho ngập.


Kinh người hơn chính là, không biết bao nhiêu giống như trước như vậy nhện nước rậm rạp chằng chịt ở có nước địa phương khiêu động lên, bị dọa sợ đến chính chạy tứ tán bốn phía.
Sóng nước bên trong, một cái vô cùng dữ tợn màu đen đầu lớn lộ ra, kia từng hàng ánh mắt chính trán phóng tà dị hồng quang, có đang ngó chừng Đường Long có thì tại nhìn Mục Ninh Tuyết.


Đây là một cái con nhện đầu, ước chừng là có nửa căn phòng lớn như vậy, ánh mắt dày đặc ở đầu cùng mặt giữa, mặt nhìn qua giống như là quái dị vẻ mặt, vặn vẹo rối như tơ vò thịt văn.
Thân thể của nó chủ yếu lấy đầu tạo thành, thân thể nhưng phải rõ ràng nhỏ rất nhiều nhưng là là bắt mắt nhất hay lại là kia liêu lông rậm rạp chằng chịt phân bố như dao chân dài, vậy nơi nào là chân a, rõ ràng là tám chỉ có thể tùy tiện đâm thủng sinh vật lồng ngực lợi nhận.


- Qủa nhiên là không ngoài dự đoán, Cổ Hoặc Ma Chu Yêu ma cấp Chiến Tướng tiến giai kỳ.


- Nếu để cho ngươi thêm một thời gian có lẽ ngươi sẽ thành một con Yêu ma cấp Thống Lĩnh Cổ Hoặc Nhền Nhện.


Loại này sinh vật lấy tà dị, máu lạnh đến danh hiệu vồ mồi thủ đoạn thường thường thiên kỳ bách quái ngoài dự đoán mọi người là giỏi đủ loại cạm bẫy, nguyền rủa, độc công, đầu độc loại này làm rất nhiều sinh vật cũng phòng không cẩn thận phòng kỹ năng.


Không cần nói, cái này nhất định là đầu độc hình Chu Tộc Yêu ma.


Cũng không biết này Cổ Hoặc Ma Chu kết quả ở chỗ này ẩn núp rồi bao nhiêu năm, đã ăn bao nhiêu sinh vật, đã tu luyện thành như vậy một cái hình thể kinh người, phải biết rất nhiều giỏi những thứ này yêu dị bản lĩnh sinh vật bọn họ thường thường bản thân sức chiến đấu cũng không phải là đặc biệt mạnh.


Trong không khí, Đường Long ngửi được từ trên người Cổ Hoặc Ma Chu chất khí và chính chất khí này là nguồn cơn của việc dẫn tới mọi người hội tinh thần rơi vào tâm trí cuồng loạn.


Đường Long tự có Ngưng Thần Ma khí dây chuyền, tâm thần có thể phòng thủ.
Mục Ninh Tuyết chấp niệm ở giết, thủ bất thủ tâm thần cũng không sao cả.


Không có đầu độc lực, cái này cấp Chiến Tướng Cổ Hoặc Ma Chu chắc hẳn không có khó đối phó như vậy, việc cần kíp trước mắt đưa nó vội vàng chém, trời mới biết đang ở tàn sát lẫn nhau những người đó cuối cùng có thể hay không rơi vào với những thứ kia Độc Nhãn Ma Lang một cái kết quả.


- Ninh Tuyết lui lại đi, con Ma Chu này một mình ta là đủ rồi.


- Ngươi…(Mục Ninh Tuyết)

Mục Ninh Tuyết tính mở miệng nói cho Đường Long dù thực lực là Trung giai cũng khó địch lại được Cổ Hoặc Ma Chu được vì xung quanh nó có rất nhiều Cổ Hoặc Chi Chu tùy thời gây rối nhưng lời nói vừa định thốt lên thì một màn khiến cho nàng trợn tròn con mắt, Mục Ninh Tuyết chứng kiến được sau lưng cơ thể của Đường Long xuất hiện một Tinh Cung, nàng biết điều này đại biểu cho cái gì.


Tinh Cung xuất hiện đại biểu cho Ma pháp sư đã đạt tới Siêu giai Ma pháp sư.


- Ngươi là Siêu giai pháp sư?(Mục Ninh Tuyết)

Lúc trước ở trong hang động thì nàng từng chứng kiến qua Đường Long dùng Cao giai Ma pháp nên cứ nghĩ là thực lực của Đường Long ở Cao giai pháp sư mà một màn trước mắt triệt để khiến cho Mục Ninh Tuyết chấn kinh, Đường Long chỉ mới có 18t thôi mà thành tựa Siêu giai Ma pháp sư, đó là đại môn mà bất kì một Gia tộc hay Thế gia đệ tử đều muốn hướng tới nhưng họ chỉ mới có Trung giai cùng lúc chỉ có những thiên tài với thiên phú trác tuyệt được Gia tộc hay Thế gia trọng điểm bồi dưỡng cao lắm với tới Cao giai pháp sư.


- Súc sinh nếm thử Hồng Liên Nghiệp Hỏa của ta đi.


- Hồng Viêm – Viêm Ngục Chi Môn – Dung Mạch.



Uỳnh

Dưới thân Cổ Hoặc Ma Chu nứt ra từng vết nứt và từ nóng bỏng nhiệt độ xuất hiện, theo Đường Long tay đập xuống đất thì mặt đất đang nứt ra kia tựa như núi lửa phun trào vậy giải phóng đại lượng nhiệt năng nhanh chóng nuốt chửng lấy thân hình của Cổ Hoặc Ma Chu, khi mà hai người Đường Long và Mục Ninh Tuyết nghĩ rằng là một chiêu đó thôi cũng đủ để đem Cổ Hoặc Ma Chu giết chết thì trong cột lửa lao ra một chân nhện thoại nhìn lưỡi kiếm sắc bén giao thoa bổ tới.


Cổ Hoặc Ma Chu cách Đường Long cùng Mục Ninh Tuyết có 30m, khoảng cách như vậy theo lý thuyết nó hẳn không cách nào với tới Đường Long cùng Mục Ninh Tuyết, ai ngờ này Cổ Hoặc Ma Chu cái vốn không như trong tưởng tượng đơn giản như vậy, nó vỗ xuống chân trước hóa thành lưỡng đạo phá không lợi nhận, mang theo xoay tròn khí lưu phân biệt hướng về Đường Long cùng Mục Ninh Tuyết cắt tới.


- Không nghĩ tới Hỏa hệ Siêu giai chỉ có thể gây chút vết thương cho ngươi mà ngươi cũng phản kích lại.


Đường Long nhìn lợi nhận bay tới mình lập tức tay phải hóa thành đen kịt vươn ra sau nắm lấy thân Táng Thiên Yển Nguyệt Đao chém về phía trước vừa lúc lưỡi đao và lợi nhận chạm vào nhau phát sinh đinh tai nhức ốc tiến vang.


Keng.


Mục Ninh Tuyết nhìn kỹ lấy Trảm Ma cụ của Đường Long, từ lúc mà nàng chiến bại với Đường Long khi dùng Ma cụ thì nàng cực kì tò mò lấy ba Trảm Ma cụ này của Đường Long.
Dưới con mắt nhìn chăm chú của Mục Ninh Tuyết thì nàng phát hiện ra lưỡi đao đang gằng co với lợi nhận mà Cổ Hoặc Ma Chu phủ lên một tầng đen kịt màu sắc.


Đường Long mỉm cười dưới chân đứng vững vào thế trung bình tấn dồn sức và Táng Thiên Yển Nguyệt Đao chém làm đôi lợi nhận.


Mục Ninh Tuyết dù là đang quan sát Trảm Ma cụ của Đường Long nhưng cũng không quên trách nhiệm của mình.


- Dực Phong – Phong Bàn – Thiên La.(Mục Ninh Tuyết)

Phong bàn - Thiên La nhanh chóng thành hình, từ lúc ban đầu từng trận xốc xếch khí lưu đến mấy giây sau phong vách tường vật khổng lồ, Cổ Hoặc Ma Chu ở phong trong mắt, chính phát ra từng tiếng tiếng kêu chói tai, trước đó móng không ngừng công kích một chút xíu co chặt phong vách tường.


Rốt cuộc, phong vách tường hoàn toàn thu hẹp, Cổ Hoặc Ma Chu nhưng là sâu đậm đem tám cái chân đâm vào tới mặt đất rất sâu rất sâu địa phương, cưỡng ép đỡ lấy này đủ để đem một cái nhà nhô lên Phong Bàn oai.
Cổ Hoặc Ma Chu chạm đất lực kinh người tường, nó nửa nằm thân thể, tùy ý Mục Ninh Tuyết phong bàn - Thiên La lôi xé.


Phong bàn - Thiên La thời gian kéo dài ở Trung giai bên trong các loại Ma pháp coi là lâu có thể Cổ Hoặc Ma Chu ngoại trừ thân thể có một ít trôi lơ lửng ra từ đầu đến cuối không có bị ném ra đến không trung.


- Rất là giản hoạt một con Ma Chu nhưng mà ngươi bị kiềm hãm lại cũng đủ rồi.


Giọng của Đường Long vang lên từ trên trời, Mục Ninh Tuyết và Cổ Hoặc Ma Chu ánh mắt theo tiếng nói nhìn lên thấy được Đường Long mỗi lần chân đạp một lần là phi lên cao một chút đồng thời lưỡi đao xuất hiện khí ép bọc.


- Chấn Động Trảm Nguyệt.


Phốc

Rít Rít

Đường Long hướng mặt trên của Cổ Hoặc Ma Chu lao xuống giống như đạn pháo khi tới gần Táng Thiên Yển Nguyệt Đao được vung ra đâm vào trong da thịt của Cổ Hoặc Ma Chu, điều này đã chọc giận Cổ Hoặc Ma Chu, nó sống ở mảng hồ này trong Hoang Thành cũng được mười năm đây là lần đầu có người gây thương tổn cho nó nhiều như vậy, Cổ Hoặc Ma Chu ngẩng đầu cao giọng rít lên tạo thành âm ba công kích.


- Kêu cái gì mà kêu.
Diệt Thế Long Quyền – Nhất Quyền – Định Thiên Hạ.


Đường Long lại phi thân lên thi triển một chiêu Diệt Thế Long Quyền đánh vào đuôi cán Táng Thiên Yển Nguyệt Đao, lực lượng cường đại khiến cho Táng Thiên Yển Nguyệt Đao mở ra một cái huyết động trên người của Cổ Hoặc Ma Chu.


- Thiên Quân – Tịch Lôi Tử Quang – Cuồng Từ Đại Bác.


Từ cánh tay của Đường Long bắn ra lôi điện hội tụ giống như tia laser bắn thẳng tới Cổ Hoặc Ma Chu đầu lâu, ngoài dự liệu là Cổ Hoặc Ma Chu chấp nhận hi sinh bốn cái chân của mình để đỡ một đòn này và nó nhanh chóng dùng bốn chi còn lại dồn lực nhảy lên thoáng cái nhảy lên có mười mấy thước độ cao.


- Diêm Thiên – Băng Phong Linh Cửu – Băng Thứ Đột Kích.


Mục Ninh Tuyết giật mình khi mà nơi Cổ Hoặc Ma Chu đang rơi xuống đột nhiên dưới đất lao lên những băng thứ sắc bén, nàng dám chắc chiêu thức Băng hệ vừa rồi không phải là nàng thi triển vì nàng Linh Chủng là Băng hệ Linh Chủng – Bàn Băng chứ không phải là Băng hệ Linh Chủng – Diêm Thiên mà Đường Long thốt lên.


- Anh…(Mục Ninh Tuyết)

Rít

Cổ Hoặc Ma Chu phần dưới gặp phải trọng kích thương tổn lập tức gào thét đau đớn lên.


- Dạ Kích – Tỵ Dạ Thống Trị - Hắc Long Câu Trảo.


Một vùng trời bổng nhiên hắc ám giáng lâm và hai bên sườn của Cổ Hoặc Ma Chu xuất hiện long trảo vồ lấy, long trảo nắm lấy bốn chi còn lại của Cổ Hoặc Ma Chu một kéo khiến cho Cổ Hoặc Ma Chu không di chuyển được nữa.


- Lôi Hỏa Quyền – Oanh Thiên Diệt Địa.


Tay phải của Đường Long dấy lên hỏa diễm và vờn quanh lôi điện lập tức theo cánh tay của cậu oanh ra ngoài, Lôi – Hỏa tạo thành hư ảnh quyền đầu đấm về phía Cổ Hoặc Ma Chu.


Oành

Cổ Hoặc Ma Chu bị đấm bay lên cao, Đường Long thân hình lóe lên mà tay cầm Táng Thiên Yển Nguyệt Đao.


- Táng Thiên Yển Nguyệt Trảm.


Theo Đường Long kéo theo Táng Thiên Yển Nguyệt Đao hướng từ dưới hất lên, theo đó là một hư ảnh thanh long xông lên gào thét mà đi, Cổ Hoặc Ma Chu bị thanh long cắn nuốt lấy, khi hư ảnh thanh long biến mất thì thân hình của Cổ Hoặc Ma Chu rơi đập xuống đất.



- Chưa chết sao? Cổ Hoặc Ma Chu lực phòng ngự cũng rất cao.


- Cổ Hoặc Ma Chu là loài Yêu ma da dày thịt béo nên phải oanh tạc nó mấy lần mới chết.(Mục Ninh Tuyết)

- Nó ngày hôm nay phải bỏ mạng tại đây.


Đường Long cảm thán lấy độ trâu bò của Cổ Hoặc Ma Chu rồi sau đó hoành Táng Thiên Yển Nguyệt Đao ra sau lưng rồi hai tay nắm lấy chuôi kiếm rút ra ngoài, khi kiếm ra khỏi vỏ cũng là lúc xung quanh thân Đường Long xuất hiện đại lượng kiếm khí.


- Diệt Thế Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.


Đường Long hướng Cổ Hoặc Ma Chu đang vùng vẩy muốn đứng lên, Cổ Hoặc Ma Chu tốc độ hồi phục của rất nhanh khi mà bốn chân trước đó bị nứt đi đã mọc lại nhưng lần này cũng không có cứu được tính mệnh bị khóa chặt.
Cổ Hoặc Ma Chu trong tầm mắt thấy được hai đạo trảm kích không ngừng phóng đại lên, nó muốn di động để tránh thoát bản thân mình bị giết nhưng mà đòn này là khóa chặt mục tiêu dù có né đi cũng không được.


Phốc

Cổ Hoặc Ma Chu dính chiêu và đầu lâu của nó bị trảm kích oanh nát đi, thân hình không đầu thi thể đổ sập xuống đất chết không thể chết hơn, Mục Ninh Tuyết thấy Cổ Hoặc Ma Chu đã chết thở ra một hơi, Đường Long hữu ý liếc mắt nhìn chỗ mi tâm của nàng thấy được cái bớt màu đỏ đã biến mất cũng yên tâm hơn, hiện tại Mục Ninh Tuyết vừa ngăn cản tinh thần bị sa đọa vừa hỗ trợ kiềm chế Cổ Hoặc Ma Chu giờ cũng không di chuyển được, một trận mê man kéo tới và nàng tựa lưng vào một tảng đá nhắm mắt ngủ thiếp đi, Đường Long thấy Mục Ninh Tuyết ngủ thiếp đi cũng không có rời đi mà ngồi ở bên cạnh canh chừng.


Mục Ninh Tuyết nghỉ ngơi rất lâu cũng không thấy nàng có thể đứng lên, Đường Long tạm thời không dám rời đi nàng nửa bước.
Không biết qua bao lâu, nàng mới rốt cục mở mắt, cặp kia con ngươi xinh đẹp nhìn Đường Long sau đó lại rất nhanh dời đi tầm mắt.


Vô luận như thế nào nàng vẫn có thể từ Đường Long gương mặt này nhìn lên đến một tia đi qua của mình thích bóng dáng, loại cảm giác đó giấu ở đáy lòng đều phải bị quên lãng có thể ở một cái trong nháy mắt sẽ còn nhớ lại ngay sau đó là rõ ràng đông tâm linh chi trong hồ có một tầng mong mỏng rung động rạo rực mở.


Hắn ở trông coi chính mình, Mục Ninh Tuyết trong lòng rất cảm kích.
Trên thực tế nàng một mực ở trong lòng còn tồn một phần cảm kích.


Thời trẻ Đường Long cùng những người khác bất đồng, hết thảy đều không sợ hãi, hết thảy đều không theo lẽ thường đi.
Phụ cận ở bọn nhỏ cũng đứng xa xa nhìn chính mình, không dám đến gần chỉ có Đường Long chưa bao giờ sẽ để ý tới đại nhân dặn dò cùng người thế hệ trước quát, bàn tay kéo mình tới nơi giương oai, đuổi đi rất nhiều tuổi thơ cô độc cùng sợ hãi.


- Đi thôi, ta không sao.
Trở về xem xét tình hình mọi người thế nào.


Đường Long theo bản năng muốn dìu nàng, Mục Ninh Tuyết lại không có dựng tay hắn, lúc trước như thế nào đi nữa thân mật kia là chuyện lúc trước, bây giờ tất cả mọi người trưởng thành, có riêng mình sinh hoạt, có riêng mình kiêng kỵ thì không cần nhất thiết cùng người khác thân mật.


Mục Ninh Tuyết còn muốn giữ mình phần kia thụ thụ bất thân, kết quả Đường Long người này vô cùng không theo bộ sách võ thuật xuất bài, một con chó sói lớn móng liền nắm nàng ngọc nhuận mu bàn tay, một con khác đỡ nhu nhu vai.
Mục Ninh Tuyết lúc này là quả thực không có gì khí lực, nếu không thế nào cũng phải một cái băng khóa đem này thừa dịp người gặp nguy khốn kiếp treo ngược lên tới đánh một trận.


Trở lại giáo đường chỗ, phát hiện giáo đường chung quanh đây một một khu vực lớn đều đã hoàn toàn thay đổi rồi, khắp nơi khanh khanh oa oa, khắp nơi đều tràn ngập xốc xếch nguyên tố khí tức.
Bất quá, tự giết lẫn nhau chiến đấu rõ ràng cho thấy kết thúc, chính là không biết bọn họ đám người này kết quả đi nơi nào.


Đường Long đặt Mục Ninh Tuyết xuống để cho nàng nghỉ ngơi lấy, Đường Long đi tìm những người khác, chính mình gợi cảm xinh đẹp Mục Nô Kiều không biết như thế nào, nói thế nào đều là cùng ở một phòng nữ nhân, chính mình ứng đối nàng phụ trách.


Vòng một vòng, không có thấy Mục Nô Kiều, lại thấy được La Tống la mập mạp.


Đường Long bắt lại la mập mạp vạt áo cũng còn chưa mở lời, La mập mạp liền mặt đầy phàn nàn mà nói:

- Ta gọi là ca của ngươi được chưa, ta đều sắp bị nàng giết đi, nàng ở bên kia, hẳn là thanh tỉnh, lầm bầm lầu bầu…(La Tống)

La Tống đúng là hôi đầu thổ kiểm, từ trạng thái tinh thần của hắn đến xem, phỏng chừng cuối cùng ngay cả Ma cụ cũng dùng gần hết rồi, bàn về tu vi nắm giữ cấp thứ hai Trung giai Ma pháp Mục Nô Kiều quả thật nếu so với La Tống mạnh hơn rất nhiều.


Rất nhanh Đường Long tìm được một người đứng ở một mảnh thực vật trong buội rậm Mục Nô Kiều, những thực vật này là nàng kiệt tác của mình, nàng tinh thần có một ít hoảng hốt, ánh mắt có vài phần đờ đẫn, chẳng qua là lông mi đại giữa một màn kia tinh đỏ là hoàn toàn biến mất rồi, trở nên thường ngày như vậy thánh khiết cao quý.


- Kiều Kiều có sao hay không?

Đường Long đi tới bên người Mục Nô Kiều, đem trên cổ Ngưng Thần Ma khí dây chuyền đem hái xuống, treo ở có chút thất hồn lạc phách Mục Nô Kiều trên cổ.


Mục Nô Kiều xinh đẹp trong con ngươi dần dần có tâm tình, đây là một loại sợ tâm tình, giống như mới vừa từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, người còn đắm chìm lúc trước thấy ác mộng trong bầu không khí, sợ không thôi.


- Không cần sợ, có ta ở đây rồi.


Đường Long đem Mục Nô Kiều kia ôn nhu mềm nhũn thân thể khẽ xoa đi qua, thử dùng nam nhân mình dương cương nhiệt độ cơ thể tới hồng ấm áp nàng có chút bị thương tiểu tâm linh.
Mục Nô Kiều bị Đường Long ôm như vậy lại không có phản ứng gì đổi lại bình thường nàng, cũng đã khí tràng vét sạch.


- Ta…Ta là bị làm sao?(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều có chút ngơ ngác mà hỏi Đường Long

Nàng đối với hành vi của mình cũng chẳng có bao nhiêu ảnh hưởng, nàng chỉ nhớ rõ La Tống ở chê Mục thị, nói cũng lúc trước những thứ kia chỉ tốt ở bề ngoài sự tình, cái này làm cho Mục Nô Kiều rất tức giận tiếp theo sự tình nàng thì không phải là rất nhớ.


- Tinh thần bị khống chế, bất quá bây giờ không sao, ôm một cái là tốt, tới ôm chặt một chút nhỏ.


Mục Nô Kiều rốt cuộc ngẩng đầu lên, cặp kia xinh đẹp ánh mắt từ lúc mới bắt đầu sợ hãi đung đưa biến thành vậy mấy phần nghi ngờ.

Rốt cuộc, Mục Nô Kiều tỉnh ngộ cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn gò má thoáng cái phiêu thượng rồi hai đóa hồng vân, bộ dáng đẹp mắt cực kỳ để cho Đường Long nhìn đến đều có chút ngây dại.


Khoảng cách gần như vậy, còn có làm người ta phanh nhiên động tâm mùi thơm, Đường Long hiện tại không nhịn được nghĩ hôn một cái này bột bột ngọc ngọc gò má của cùng hấp dẫn hương thầ̀n Mục Nô Kiều.


Liêu Minh Hiên rất muốn đến an ủi một chút Mục Nô Kiều nhưng khi nhìn đến đôi mắt có thể giết người của nàng thì cũng thức thời im miệng.


Hắn ngẩng đầu lên, chính suy nghĩ lại một cái tốt đột phá khẩu, trong lúc bất chợt kia tờ mờ sáng trắng bệch chân trời xuất hiện một đôi đối với tuyết cánh màu trắng, những thứ này phe cánh có thứ tự hướng cái phương hướng này đến gần, lông chim ở yếu ớt huy hoàng chi điểm chuế trầm trầm không trung.


Liêu Minh Hiên trong lòng vui mừng, lại vội vàng giả bộ không có gì cả nhìn thấy dáng vẻ.


Những thứ kia màu trắng lông chim cũng không có bay thẳng vào đến trong Hoang Thành mà là đáp xuống một một nơi.
Bọn họ hạ xuống địa phương cũng không tính quá xa, chắc hẳn không bao lâu là có thể đến mảnh khu vực này, Liêu Minh Hiên cố ý nhìn quanh bốn phía tìm Đường Long thân ảnh.


Đúng dịp là Đường Long vừa vặn cùng Mục Ninh Tuyết, Bạch Trì Oanh và Triệu Mãn Duyên đám người hướng nơi này đi tới.


- Tất cả mọi người không có tâm lại khám xét đi, trở về đi thôi?

- Minh Thông còn không có tìm được.(Mục Nô Kiều)

- Không cần tìm, hắn bị Liêu Minh Hiên thất thủ giết đi.(Hứa Đại Long)

Hứa Đại Long bất thình lình toát ra một câu khiến cho mọi người sửng sờ.


Liêu Minh Hiên nghe được câu này sau cả người cũng mồ hôi lạnh đầm đìa, chỉ Hứa Đại Long nộ hống lên.


- Đừng có ngậm máu phun người.(Liêu Minh Hiên)

- Giết thì giết, ngược lại tất cả mọi người trúng tà, ngươi không chết thì ta phải lìa đời.


- Mọi người thu dọn đồ đạc trở về thôi.(Mục Ninh Tuyết)

Trải qua chuyện như vậy, ai cũng không có lại khám xét đi dũng khí, Hoang thành so với mọi người trong tưởng tượng khủng bố hơn nhiều lắm, trời mới biết hoàn thành xong Hoang thành khám xét điểm sau cứu lại còn có bao nhiêu cá nhân có thể sống tới.


Bây giờ mọi người hoàn toàn mệt mỏi, quan trọng nhất là bọn họ đã sợ.


Trước Ngụy Phố Ma xuất hiện sẽ để cho mọi người lòng vẫn còn sợ hãi, bây giờ Cổ Hoặc Ma Chu càng làm cho mọi người chém giết lẫn nhau, Liêu Minh Hiên giết Minh Thông, cho dù Liêu Minh Hiên là bị đầu độc sâu nhất người, có thể mọi người như cũ không có cách nào tiếp nhận kinh khủng này sự thật.


Thu thập đồ đạc xong, mọi người cố ý đi nhìn một cái Minh Thông thi thể, cuối cùng vẫn trực tiếp đưa hắn chôn ở trong đất, hơn nữa làm một cái Thổ hệ ma pháp, coi như là cho hắn nắp cái trước kiên cố phần mộ, tránh cho thi thể bị Yêu ma moi ra ăn.


Trọng thương Tống Hà đã thức tỉnh, bụng của nàng còn bọc vải thưa, cả người nhìn qua rất tiều tụy.
Có thể sống đến, đã là may mắn, Tống Hà cũng không hy vọng xa vời cái gì, đi theo mọi người cùng nhau chuẩn bị trở lại.
Trịnh Băng Hiểu tình trạng cũng rất kém cỏi, Bạch Trì Oanh Ma năng cũng khô cạn, có thể hay không cứu sống Trịnh Băng Hiểu cũng không tiện nói.


Lúc tới, một đội người còn khí vũ hiên ngang, đại có thể đạp bằng nho nhỏ này Hoang thành tư thế, ai ngờ toàn bộ khám xét căn bản không có tiến hành mấy lần liền hóa thành một đám tàn binh bại tướng, Yêu ma đất tàn khốc xem như để cho bọn họ triệt triệt để để lĩnh hội tới rồi.


Minh Châu học phủ tinh anh thì như thế nào, Đế Đô học phủ xuất sắc nhất Ma pháp học sống thì sao, ở hung hiểm vạn phần dã ngoại giống vậy ngay cả cơ bản nhất sinh tồn cũng rất khó bảo đảm.


Ở trong trường học như thế nào nhân vật quan trọng, ở trước mặt bạn học như thế nào thực lực nghiền ép, nghe lão tiền bối như thế nào giảng thuật bên ngoài thế giới, ruột thịt việc trải qua sau khi lại phát hiện ở trường học ở trong thành phố học căn bản không có cái gì trứng dùng, đáng chết vẫn là chết nên thương hay lại là thương.


Bọn họ rất không cam tâm, coi như cả nước xuất sắc nhất ma pháp học sinh mỗi người bọn họ trong lòng đều có một cỗ ngạo khí, bây giờ cũng chỉ có thể sinh sinh nuốt đi, lôi kéo mệt mỏi thân thể dọc đường trở lại.


Lần lịch luyện này, quả thật quá mức chật vật.


Đường Long cõng lấy Tống Hà vừa mới tĩnh lại vẫn chưa thể di chuyển được vì cơ thể thiếu máu quá nhiều khiến cho cơ thể của mình khó di chuyển.


Mọi người vừa muốn theo xe lửa quỹ đạo đi, trong lúc bất chợt trong rừng cây có một đội người ảnh xuất hiện, bọn họ mặc thống nhất đồng phục, kiểu cùng quân bọn pháp sư có một ít tương tự, nhưng phương diện màu sắc có khác biệt cực lớn.


Đám người này có chừng hai khoảng ba mươi người, mỗi người bọn họ bên người còn có một cái màu trắng như tuyết con ưng khổng lồ, con ưng khổng lồ lồng ngực đầy đặn, ánh mắt sắc bén, hai cánh duy trì rủ xuống cơ hồ rũ xuống tới trên mặt đất, nếu là tử triển khai lời nói, phỏng chừng có thể có 2m!

Những ngày qua Thiên Ưng, Đường Long tự nhiên gặp rồi, là quân pháp sư tuần hóa một ít yêu thú.


Nghe nói tuần hóa yêu thú là một ít lòng cường đại Vong linh hệ Ma Pháp Sư mới có thể làm được, mặc dù không cách nào khiến chúng nó hiệp trợ chiến đấu, nhưng coi như công cụ giao thông lại là phi thường thích hợp lựa chọn.


- Quân pháp sư? Là tới viện cứu chúng ta sao?(Liêu Minh Hiên)

Thấy quân pháp sư xuất hiện, Triệu Minh Nguyệt cùng Vương Tinh Tinh hai cô bé lập tức kích động.
Ở chỗ này có thể nhìn thấy người sống thật là quá tốt.


- Đồng phục của bọn họ có chút kỳ quái.(Triệu Mãn Duyên)

- Hẳn là tới cứu viện chúng ta, thật là quá tốt.
Trịnh Băng Hiểu được cứu rồi.(Bàng Lượng)

Liêu Minh Hiên đứng ở nơi đó, ánh mắt lại lòe lòe tránh một chút.


Đội một quân pháp sư thẳng hướng về mọi người đi tới, trong đó cầm đầu là một vị dầy môi dầy bên trên ngậm thuốc lá đấu mắt to mày rậm nam tử.
Nam tử mặc một bộ màu xanh quân đội gió lớn y, cặp kia nồng đậm lông mày chi ánh mắt của quét nhìn một đội này lịch luyện môn sinh, cuối cùng ánh mắt rơi vào Liêu Minh Hiên nơi đó.
Liêu Minh Hiên ánh mắt thoáng nhìn, phương hướng nhưng là Đường Long vị trí hiện thời, giống như là tỏ ý nam tử đang hút thuốc quân áo khoác ngoài nam tử cái gì.


Quân thống Lục Niên khẽ gật đầu, chậm rãi giơ lên tay phải, đối với sau lưng Đội một đều mặc quân phục bọn pháp sư hạ mệnh lệnh.


- Những người không có nhiệm vụ giết tất cả đi.(Lục Niên)

Mệnh lệnh của Lục Niên khiến cho mọi người chấn kinh, vẻ mặt cảnh giác nhìn lấy quân pháp sư trước mặt mình.


- Đại ca, ngài có phải hay không lầm, bọn họ đều là theo ta cùng nhau Minh Châu học phủ cùng Đế Đô học phủ lịch luyện học sinh.(Liêu Minh Hiên)

- Cho nên mới muốn cũng diệt khẩu, chuyện này ta không hy vọng để cho bất kỳ bên nào biết.(Lục Niên)

Lục Niên giọng bình thản vô cùng nói, từ hắn này sát lệnh cũng không nháy mắt thái độ, liền có thể biết chết tại trên tay hắn người không biết có bao nhiêu.



Sau lưng Lục Niên, một cổ sát khí trong nháy mắt tràn ngập lên, chính là tới từ kia hơn hai mươi vị quân pháp sư, những người này cũng là sĩ quan, thực lực ít nhất là Trung giai, khi bọn hắn ánh mắt phong tỏa nhóm người này hơi lộ ra thanh sáp lịch luyện học sinh sau, liền phảng phất một đám hung lang phong tỏa một đám con cừu.


- Muốn giết chúng ta sao? Ha hả, không biết là thực lực của các ngươi có mạnh bằng với miệng lưỡi của mình không?

Đường Long trên người sát khí bộc lộ ra cùng với sát khí của hơn hai mươi vị quân pháp sư đối chọi nhau nhưng nhình trên trán của hai mươi mấy vị quân pháp sư xuất hiện mồ hôi cũng biết được là ai kèo trên rồi.


- Tiên phát chế nhân.
Hồng Viêm – Thiên Diễm Lễ Tang – Viêm Cơ Kiếm Vũ.


Đã những quân pháp sư này tới đây giết người vậy thì Đường Long cũng không khách khí với họ làm gì, Đường Long trực tiếp rút ra bên eo Vẫn Thiên Kiếm và Nguyên Thiên Kiếm hướng đám người quân pháp sư huy vũ mà đi, thân hình của Đường Long đột nhiên xuất hiện sau lưng của Lục Niên và xuất hiện trước mặt những quân pháp sư, có một vị quân pháp sư dưới chân Tinh Đồ Băng hệ vừa mới hình thành liền thấy được Đường Long xuất hiện trước mặt mình.


- Ngươi…(Băng hệ quân pháp sư)

Phốc

Đường Long cũng không cho đối phương nói nhảm mà trức tiếp đâm kiếm ra xuyên qua cổ họng của vị này Băng hệ quân pháp sư, Lục Niên vừa mới xoay người thấy được một màn này liền bạo nộ lên.


- Súc sinh ngươi sẽ phải trả giá cho những gì ngươi làm.(Lục Niên)

- Nói nhiều quá đấy, quý ngài quân pháp sư.
Chấn Động Chi Quyền.


Phốc

Lục Niên vừa mới nộ hống lên chưa kịp dùng Ma pháp liền cảm nhận được có một sức mạnh chấn động đang hướng cô thể mình tới gần, khi Lục Niên định lại lần nữa đã thấy bàn tay của Đường long bọc trong quả cầu màu trắng đập nện lên trên lồng ngực của hắn khiến cho bản thân Lục Niên miệng thổ huyết bay ngược ra sau va vào trong vách đá rồi khảm nạm bên trong.


- Quan báo tư thù.
Chắc là lúc sắp chết Lục Chính Hà đã thông báo cho người đi, ngươi trong Quân đội chắc là nắm giữ một chút quyền hạn nên mới điều động được một chi tiểu đội quân pháp sư tới giết bọn ta nhưng đáng tiếc là các ngươi gặp phải ta.


- Diệt Thế Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.


Đường Long giải quyết xong Lục Niên xong xoay đầu ánh mắt băng lãnh lấy nhìn lấy những quân pháp sư này vì lúc nãy cậu thấy được chỗ Bạch Trì Oanh đang đứng trên đỉnh đầu của nàng có một đạo lôi điện đánh xuống, bình thường một mình nàng có thể né tránh được nhưng mà hiện tại nàng đang cõng lấy Tống Hà vẫn chưa di chuyển được nên khó lòng thoát khỏi nhưng may là Triệu Mãn Duyên kịp thời tới dùng Quang Hữu – Thánh Thuẫn.


- Đã các ngươi muốn chết thì ta thành toàn các ngươi.


Đường Long lại cầm ra Táng Thiên Yển Nguyệt Đao thi triển tuyệt chiêu của mình.


- Táng Thiên Nhất Kích.


Trên đỉnh đầu của mỗi người quân pháp sư xuất hiện một hư ảnh cây côn sau đó hư ảnh cây côn rơi xuống nện vào đầu của những quân pháp sư này làm cho toàn bộ đều mê muội đứng tại chỗ.
Đường Long tay trái hóa chưởng hướng đám quân pháp sư lần lượt bộc phát ra kình lực đánh bay toàn bộ ra khỏi hang động.
Đường Long đem Lục Niên vẫn đang bị khảm nạm trên vách đá lôi ra ngoài rồi như kéo lấy một con chó chết cũng lôi theo, vị trí mà nhóm Đường Long và nhóm của Lục Niên rất gần cửa hang nên khi bước ra ngoài là một khu vực rộng lớn vô cùng thích hợp dùng chiêu diện rộng.


- Khụ…Không ngờ…Khụ…tiểu tử ngươi thực lực vượt quá mức tài liệu ghi chép.(Lục Niên)

- Ta trước giờ luôn luôn điệu thấp làm việc, chỉ có các ngươi ép ta lôi ra bản lĩnh của mình.


Đường Long nói xong cũng không cùng Lục Niên lảm nhảm nữa, hai tay nắm lấy bắt chéo trước mặt mình mà nấm tay đã xuất hiện khí ép bọc.


- Không ổn toàn bộ tách ra, đó là chiêu thức quỷ dị có liên quan tới chấn động lực lượng.(Lục Niên)

Lục Niên nhìn thấy động tác của Đường Long biết được đại sự không tốt lập tức gầm thét lên, hắn từ trong tư liệu biết được mỗi khi Đường Long phát động chấn động lực lượng thời điểm sẽ nấm tay lại và trên đó sẽ có một quả cầu màu trắng hiện ra nên hắn mới kinh hãi như vậy.


Trong Quân đội, Liên minh Thợ săn và Hội đồng Phép thuật đều nghiêm cứu lấy chiêu thức này của Đường Long nhưng toàn bộ đều không có tung tích mà dù có phỏng chế lại cũng không ai dùng được, giống như là sức mạnh chấn động mà Đường Long tạo ra là bản năng không phải Ma pháp và cũng không nằm trong hệ thống tu luyện Ma pháp từ trước tới nay.


- Muốn chạy? Hỏi qua ý kiến của ta sao? Song Trọng Chấn Động.


Đường Long thấy Lục Niên hướng đám thủ hạ của mình kinh hô lên tách ra mà chạy thì cười lạnh không thôi.
Theo sức mạnh vốn có dần khôi phục thì Gura Gura no Mi ban đầu chỉ có thể phát huy là Sơ bộ Thức tỉnh thì bây giờ Đường Long dùng ra được Gura Gura no Mi sức mạnh chân chính là Trái ác quỷ thức tĩnh trạng thái mà Gura Gura no Mi lấy lực phá hoại thành danh.


Rắc

Theo hai tay của Đường Long vung ra hai bên thì không khí nứt ra rồi dần lan tràn ra ngoài, toàn bộ mọi người có mặt ở hiện trường lập tức chấn kinh vì trước mặt nhìn thấy một quyền này của Đường Long đánh ra ngoài, mặt đất lập tức nhấp nhô lên sau đó dâng lên cao khoảng 50m hướng đám người quân pháp sư nhào tới.


- Sóng Thần?(Triệu Minh Nguyệt)

- Đó không phải sóng thần mà là mặt đất giống như bị thứ gì đó tác động mà gây nên.(Vương Linh Linh)

- Có điều thứ gì đó tác động vào là thứ gì?(Bạch Trì Oanh)

- Cái này chỉ có một người biết và người này chính là người vừa thi triển một chiêu vừa rồi.(Mục Nô Kiều)

Mọi người ánh mắt tập trung vào người Đường Long đang đứng trước mặt họ nhưng họ chỉ thấy được tấm lưng cao lớn của cậu.


Oành

Khi mặt đất sóng thần đổ ập xuống chỗ những quân pháp sư mà Lục Niên mang theo thời điểm toàn bộ đều chết hết, toàn quân bị tiêu diệt, thực lực áp đảo nghiêm về một bên đồ sát, đây cũng là lần đầu tiên những người quen biết Đường Long chứng kiến cậu thống hạ sát thủ.


Bạch Trì Oanh, Mục Ninh Tuyết và Mục Nô Kiều sắc mặt bình tĩnh đối với các nàng mà nói thì khung cảnh này trước sau gì cũng phải đối mặt nên đã lên tinh thần sẵn rồi, chỉ có vài người vẫn khiếp sợ lấy cách thức giết người của Đường Long mà vẫn mê mang lấy, Tống Hà dù là không thể di chuyển nhưng vẫn tỉnh táo vô cùng và nàng thấy được một màn trước mặt tâm tình cực kì rung động, Triệu Minh Nguyệt và Vương Linh Linh đôi mắt lấp lánh ánh sao.


Khi mọi người nghĩ rằng là mọi chuyện xong xuôi thì từ trong đống đất đá trồi lên một cánh tay và từ từ một thân hình chui ra khỏi mặt đất, đó không ai khác chính là Lục Niên.


- Nói cho ta biết vì sao lại nhằm vào chúng ta.
Ta không tin ngươi lấy lý do trả thù cho Lục Chính Hà mà thống hạ sát thủ với chúng ta.





.

Bình Luận (0)
Comment