Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 588


Diệp Tông đang tại xử lý các loại sự vụ, trận chiến này số lượng thương vong đã được hắn an bài trợ cấp, Phủ thành chủ bị phá hỏng rất nhiều chỗ cũng đã phái người tu sửa.

Trong khoảng thời gian này Diệp Tông thường lặng lẽ đi thăm Đường Long một chút nhưng lại không để cho đám người Diệp Tử Vân biết.
- Thành chủ đại nhân, Diệp Hàn công tử cầu kiến.(Thủ hạ)
- Tiểu Hàn trở lại? Mau đưa hắn vào đi.(Diệp Tông)
Diệp Tông nhìn thủ hạ rời đi thì nghĩ tới việc Diệp Hàn trở về biết được hắn gả Diệp Tử Vân cho Đường Long thì thở dài.
- Xin lỗi, Hàn nhi.

Hắn căn bản là quá mức ưu tú nên ta chỉ đành ủy khuất ngươi.(Diệp Tông)
Thị vệ lập tức chạy ra ngoài, rất nhanh, một thanh niên trẻ tuổi phong thần tuấn lãng đi đến, hắn bận một bộ đồ trắng khoác trường bào cũng màu trắng, toàn thân như ngọc, sắc mặt ngũ quan như điêu khắc, gương mặt tuấn mỹ dị thường.

Sóng mũi cao, môi dày mỏng vừa phải, một đầu tóc đen rậm rạp, mày kiếm và ánh mắt hữu tình trong veo.
Diệp Hàn là con nuôi của thành chủ Diệp Tông, thậm chí có khả năng sẽ là người tiếp nhiệm vị trí thành chủ nhưng nhiều người không biết là Diệp Hàn tuy mang họ Diệp chung quy không phải là con ruột nên bên trong Phong Tuyết Thế gia có nhiều người phản đối việc Diệp Tông có ý định đem chức vị Thành chủ truyền cho Diệp Hàn.

Cho tới nay đều nằm trong sự chú ý của các đại thế gia của Quang Huy chi thành, sau lễ truỏng thành mười ba tuổi, các đại thế gia đã phái người đến cầu hôn như trẩy hội cướp người nhưng đều bị Diệp Hàn khôn khéo sử dụng lời nói là muốn dốc lòng tu luyện để cự tuyệt.
Diệp Hàn cũng không có phụ hy vọng của mọi người, mười tám tuổi đã đạt tới Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhất tinh, trở thành kế người có tiềm lực gọi là thiên tài phía sau Diệp Tử Vân sau đó lại cùng theo một vị trưởng lão đi ra ngoài lịch lãm hai năm.

Đương nhiên, nếu không phải Đường Long đột nhiên xuất hiện thì danh xưng đệ nhất thiên tài nhất định là giành cho Diệp Hàn.
- Tiểu Hàn trở lại, Diệp Minh trưởng lão đâu? Không có cùng trở về sao?(Diệp Tông)
- Diệp Minh trưởng lão phát hiện một chỗ bí cảnh với ta mà nói rất nguy hiểm nên bảo ta về Quang Huy Thành trước.(Diệp Hàn)
- Nguyên lai là vậy.

Tiểu Hàn đã cao hơn, so với trước kia càng thêm phong lưu phóng khoáng.

Thời gian này, tu luyện không có giảm di chứ?(Diệp Tông)
- Ân, hài nhi đã tu luyện đến cấp bậc Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh.(Diệp Hàn)
- Hoàng Kim Tam tinh? Không sai, nằm trong dự đoán của ta.(Diệp Tông)
Diệp Tông bên ngoài cười trò chuyện với Diệp Hàn nhưng trong lòng lại thở dài không thôi, Diệp Hàn năm nay cũng 22t đạt Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh nhưng so sánh với Đường Long mới 14t đã đạt Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhất tinh thì kém xa.
- Buổi tối, ta sẽ mở thiết yến tại trong phủ thành chủ vì ngươi tẩy trần.(Diệp Tông)
- Đa ta nghĩa phụ.

Không biết Tử Vân muội muội nàng, hiện tại ở địa phương nào?(Diệp Hàn)
Nghe Diệp Hàn đề cập tới Diệp Tử Vân thì Diệp Tông thân hình cứng lại một chút cũng mở lời.
- Tử Vân nàng còn không biết ngươi trở lại.

Ta phái người đi báo cho nàng biết.(Diệp Tông)
Diệp Hàn gật đầu, trên mặt toái ra thần sắc ôn nhu, điều này đều bị Diệp Tông thu vào trong mắt.
- Lần này ta mang theo một ít lễ vật, chuẩn bị đưa cho nàng.(Diệp Hàn)
Nhất cử nhất động tại phủ thành chủ đều được các Thế gia cực kì chú ý, bọn họ nhận được thiệp mời, tham dự yến tiệc tẩy trần cho Diệp Hàn, cả đám nhanh chóng phái người đi chuẩn bị.

Nhiều người đều đàm luận việc Diệp Hàn trở về cùng với tu vi đạt đến Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh nhưng mà bọn họ nghĩ Diệp Hàn không bằng Đường Long.
Tin tức Diệp Hàn trở về cũng là truyền đến tai Đường Long, Đường Long tại buổi tối hôm qua tỉnh lại, thực lực cũng là khôi phục lại như bình thường.
- Diệp Hàn trở về? Hi vọng hắn sẽ không gây sự tình.
- Đường Long, huynh có thể hứa với ta một chuyện không?(Diệp Tử Vân)
- Chuyện gì, nếu là muội yêu cầu thì anh sẽ đáp ứng.
- Huynh cùng Diệp Hàn có thể không đối đầu nhau không, dù sao anh ấy cũng là con nuôi của cha muội.(Diệp Tử Vân)
- Haha, điều khó mà làm được.


Muội không nhìn ra nhưng anh nhìn ra tên Diệp Hàn đó có tình cảm với muội.

Chỉ cần hắn an phận không làm điều gì gây sự với anh thì anh cũng không rãnh mà đi đối phó hắn.
Thành chủ mời, các đại thế gia đương nhiên là phân phái người đại diện đi, gia chủ Thần Thánh thế gia tự mình đi tham gia yến hội, về phần Luyện Đan Hiệp Hội phái Dương Hân làm đại biểu.

Trong gian phòng của Hô Duyên Lan Nhược thì Hô Huyên Hùng có mặt ở đây, hắn muốn con gái mình tham gia yến tiệc lần này.
- Cha, cái loại yến hội này chán chết, ngươi còn nhất định muốn ta đi?(Hô Duyên Lan Nhược)
- Ta không phải là muốn con đi mà không đi không được.

Với lại nghe nói là Đường Long hiền chất cũng đi.(Hô Duyên Hùng)
- Nếu vậy thì ta đi nhưng ta làm gì cũng không được cản ta.(Hô Duyên Lan Nhược)
Khóe miệng Hô Duyên Hùng co giật khi hắn đề cập tới việc Đường Long cũng tham gia yến tiệc thì con gái hắn không muốn đi xoay chuyển 1800 đòi đi, hắn cũng là hết cách với con gái mình rơi vào bể tình không cứu vãn nổi.
- Nữ nhi, ngươi sẽ không chuẩn bị đi tàn phá yến hội chứ? Ngươi đừng có manh động hay là yến hội chúng ta không tham gia.(Hô Duyên Hùng)
Hô Duyên Hùng sợ con hắn gái đầu mẫu bạo long náo trong yến hội thì không ai cản được thử khuyên con gái mình ở nhà.
- Phá nát yến hội trong phủ thành chủ? Người xem nữ nhi của người có giống một mụ đàn bà chanh chua không?(Hô Duyên Lan Nhược)
Hô Duyên Hùng thiếu chút nữa gật đầu lại nhanh chóng lắc lắc đầu, tính cách Hô Diên Lan Nhược cùng mẹ nàng giống nhau như đúc.
Trải qua hỗn chiến phía trước, toàn bộ Quang Huy Thành đều ở trạng thái rất khẩn trương, các khu vực trọng yếu lực lượng thủ vệ đều tăng lên mấy lần, biết được tin tức Hắc Ám công hội tập kích vào Phủ thành chủ, cư dân Quang Huy Thành đều có chút khủng hoảng, bởi vì trước đây Hắc Ám công hội không dám giống như hiện tại.

Trừ người bình thường ra, các Thế gia đều ở trạng thái đè phòng cao nhất, Diệp Tông lần này triệu tập các thế gia để tổ chức yến hội, một là xoa dịu không khí trước mắt, phương diện khác là hướng đến các thế gia truyền đạt một ít tin tức.

Cho nên yến hội lần này, từng thế gia đều nhất định phái nhân vật rất trọng yếu tham dự.
Phủ thành chủ
Đại sảng tiếp khách, Diệp Tông cùng vài đỉnh phong thế gia, hào môn thế gia các cao tầng tại đại sảnh thấp giọng trò chuyện, những người trẻ tuổi kia thì tại đại sảnh trung gian tâm tình, các thiếu gia, tiểu thư đều đến, chừng hơn năm sáu, mươi người.
Đại sảnh trung gian nhân trung trẻ tuổi, Diệp Hàn không thể nghi ngờ người chói mắt nhất được mọi người xúm lại.
- Diệp Hàn đã lâu không gặp.(Trần Lâm Kiếm)
Trần Lâm Kiếm hai tay ôm ngực, nhìn Diệp Hàn nói, tuy rằng hắn so với Diệp Hàn niên kỉ nhỏ một ít, nhưng lại là người duy nhất có khí thế không kém gì Diệp Hàn.
- Đúng vậy, đã hai năm không gặp.(Diệp Hàn)
- Hai năm từ Hoàng Kim Nhất tinh lên Hoàng Kim Tam tinh thật khó lường.(Thẩm Phi)
Thẩm Phi cực kỳ lấy lòng với Diệp Hàn.

Tuy rằng bị mọi người vây quanh, Diệp Hàn thủy chung giữ bộ dáng bình tĩnh lạnh nhạt, ánh mắt hắn đảo qua mọi người.

Không thể không nói, Diệp Hàn luôn là niềm mơ ước của các thiếu nữ muốn được làm bạn lữ.

Bởi Diệp Hàn vẫn không có ý trung nhân, Bình thường ở tuổi của Diệp Hàng là đã có gia đình cả rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên truyền đến một trận rối loạn, một thiếu nữ người mặc trang phục hoa lệ lộng lẫy, từ vị trí cổng đi tới, một khắc này toàn bộ đại mắt, đều tụ lại trên người nàng.

Một khuôn mặt tinh trí xinh đẹp, giống như được trời xanh tạo ra, cao quý thanh lịch váy dài uốn lượn quanh người, đôi vai trần lõa lồ trong không khí, trắng ngần da thịt vô cùng mịn màng.

Một ít thế gia đệ tử nhìn nàng đều đã chào cờ.
Tuy rằng Hô Diên Lan Nhược bị gọi là cọp mẹ, thế nhưng ngẫu nhiên toát ra khí chất thanh lịch, làm người khác vô cùng kinh diễm.

Ngay cả Diệp Hàn luôn luôn lạnh nhạt, ánh mắt cũng không khỏi sáng lên, toát ra từng tia thưởng thức.
Hô Diên Lan Nhược chậm rãi ưu nhã đi tới đại sảnh trung gian, chung quanh các thế gia đệ tử lần lượt nhường đường đi cho Hô Diên Lan Nhược.

Thế hệ trẻ, vài người có lực ảnh hưởng như Diệp Hàn, Trần Lâm Kiếm, Thẩm Phi, xếp hạng 4 chính là Hô Diên Lan Nhược.


Trừ bản thân thực lực thiên phú, bọn họ vẫn là người kế thừa gia tộc, đại biểu cho bọn họ là một gia tộc sau lưng đầy quyền thế lực lượng.
- Diệp Hàn đã lâu không gặp.(Hô Duyên Lan Nhược)
- Đã lâu không gặp, ta nhớ rõ thời điểm ta đi, Lan Nhược vẫn là một cô bé non nớt ngây ngô, không nghĩ tới hai năm không gặp, cũng đã trưởng thành đến như vậy.(Diệp Hàn)
- Diệp Hàn quá khen.(Hô Duyên Lan Nhược)
Thời điểm Hô Duyên Lan Nhược cùng Diệp Hàn nói chuyện, có một chút không yên lòng, ánh mắt nàng không ngừng hướng bên cạnh xung quanh mà nhìn, như đang tìm cái gì.

Cảm giác được thái độ Hô Duyên Lan Nhược, Diệp Hàn có chút thất vọng, lúc còn rất nhỏ, Hô Duyên Lan Nhược còn hướng hắn thổ lộ tình cảm, tuy rằng cho tới bây giờ Diệp Hàn không có thích Hô Duyên Lan Nhược, thế nhưng thái độ Hô Duyên Lan Nhược lãnh đạm vẫn làm cho hắn có chút mất mát.
- Ta còn nhớ rõ Lan Nhược khi còn bé nhao nhao đòi muốn gả cho Diệp Hàn ca đâu rồi, Lan Nhược đến bây giờ còn không tìm được ý trung nhân sẽ không phải là...(Thẩm Phi)
- Chuyện thuở bé sự tình, làm sao có thể thật đúng?(Diệp Hàn)
- Thẩm Phi quản tốt cái miệng cho lão nương, nếu không ta sẽ khiến cho cái đó của ngươi gây họa biết bao thiếu nữ không gáy lên được.(Hô Duyên Lan Nhược)
Thẩm Phi lúng túng vô cùng, dáng tươi cười cứng tại tại chỗ, chung quanh không hiểu sao thấy lạnh cả người.

Tin đồn quả nhiêu không sai, Hô Duyên Lan Nhược giống như một đầu cọp cái vậy.
- Đúng rồi, dạo đây ta nghe được Thẩm Phi ngươi cùng tỷ muội tốt của ta Tiêu Ngưng Nhi và Đường Long nhà ta nháo mâu thuẫn? Ngươi còn dám tìm hai người bọn họ phiền phức đừng trách lão nương cho ngươi tuyệt tử tuyệt tôn.(Hô Duyên Lan Nhược)
Thẩm Phi sắc mặt thoáng trầm xuống, nhắc đến Đường Long càng khiến hắn căm tức không thôi nhưng nhìn ánh mắt hung hãn của Hô Duyên Lan Nhược thì Thẩm Phi đành phài nhường bộ, hắn không muốn chọc vào Hô Duyên Lan Nhược đầu cọp cái này.

Diệp Hàn đứng bên cạnh nghe Hô Duyên Lan Nhược nhắc đến Đường Long thì sắc mặt thoáng chốc trầm xuống, hắn lần trước thực lực là Yêu Linh Sư Bạch Ngân cấp từng giao thủ qua với Đường Long và thất bại thảm hại, lần này hắn trở về cực kì tự tin dự định tìm Đường Long tái đấu.
- Tam đệ, con gái ngươi, ngược lại là rất có cá tính, cha nào con nấy.(Diệp Tông)
Hô Duyên Hùng lúng túng cực kỳ, nữ nhi hắn mà nào có một điểm giống cha, rõ ràng là cùng mẹ nàng một khuôn đi ra đấy.
- Xác thực rất có cha nào con nấy phong phạm, bá đạo như vậy, động một chút lại muốn phế đi con trai trưởng dòng chính Thần Thánh Thế gia ta.(Thẩm Hồng)
- Thẩm Hồng, đừng ở chỗ này quái gở đấy, Lan Nhược chính là phế đi hắn thì sao, tiểu tử Thẩm Phi kia khắp nơi gây tai họa cho những khuê nữ thế gia khác, sớm nên phế bỏ! Có gan ngươi cùng ta xuống mà đánh một chầu.(Hô Duyên Hùng)
- Các ngươi bình tĩnh lại đi.(Diệp Tông)
Đúng lúc này, trong đại sảnh đám người trẻ tuổi đột nhiên nhao động đứng lên.

Thấy Đường Long, Tiêu Ngưng Nhi còn có Diệp Tử Vân cùng đi tiến đến.

Đường Long đi ở phía trước, hết nhìn đông tới nhìn tây, lộ ra cực kỳ tùy ý bộ dạng.
Ngoại trừ Đường Long, bất kể là Diệp Tử Vân hay vẫn là Tiêu Ngưng Nhi đều rất hấp dẫn ánh mắt người nhìn, hai thiếu nữ này có tu vi cao nhưng đồng thời đều xinh đẹp động lòng người làm cho người nhìn liền khó dời ánh mắt.

Bất kể là Diệp Tử Vân hay là Tiêu Ngưng Nhi, không thể nghi ngờ đều là đối tượng ai mộ của đám đám quý tộc thiếu niên trong đại sảnh.
Hô Duyên Lan Nhược thấy Đường Long tới thì mắt sáng lên trực tiếp nhào vào lòng Đường Long mà không có cố kỵ nhiều người có mặt ở đây.
- Đường Long, huynh tỉnh rồi?(Hô Duyên Lan Nhược)
- Ừm, mới tỉnh lại hồi tối qua thôi.
Đường Long rõ ràng cùng Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi là cùng một chỗ đến, làm cho rất nhiều thiếu gia ghen ghét không thôi, giờ chứng kiến Hô Duyên Lan Nhược như chim sẻ núp vào lòng thì càng ghen ghét hơn.
- Tử Vân muội muội, chúng ta cũng đã hai năm không gặp.(Diệp Hàn)
- Ân, Diệp Hàn ca ca, chúc mừng ngươi tấn cấp đến Hoàng kim Tam tinh.(Diệp Tử Vân)
- Hai năm chỉ mới tấn thăng lên Hoàng Kim Tam tinh, đúng là nhược kê.
Lời nói Đường Long mang theo cực kì khinh thường ngữ khí, hắn đích xác là có tư cách khinh thường Diệp Hàn, 14t thực lực Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhất tinh so với Diệp Hàn 22t thực lực Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh là kém xa.
Diệp Hàn trong đôi mắt hiện lên một tia ảm đạm, xem ra Diệp Tử Vân đối với chuyện này, hay vẫn là canh cánh trong lòng.
Diệp Tử Vân là con gái ruột Diệp Tông, nhưng mà bất kể là thiên phú, hay vẫn là tu vi, đều xa xa không kịp con nuôi Diệp Tông là Diệp Hàn, Diệp Tông đối với hài tử dạy bảo 10 phần nghiêm khắc, mà từ nhỏ đến lớn, Diệp Hàn đều là bóng ma của Diệp Tử Vân.

Diệp Tử Vân càng không ngừng cố gắng, càng không ngừng đuổi theo bước chân Diệp Hàn, nhưng mà tu vi lại bị Diệp Hàn cách biệt được càng ngày càng xa.

Diệp Tử Vân thậm chí hoàn toàn không chiếm được một câu khích lệ của Diệp Tông mà ở trong đêm len lén thút thít nỉ non.

Giờ Diệp Tử Vân khác xưa khi gặp Đường Long, dưới sự trợ giúp của Đường Long thì giờ nàng cũng chỉ kém Diệp Hàn một chút về cảnh giới mà thôi.
Chứng kiến Đường Long xuất hiện thì Dương Hân mang theo Tiêu Tuyết tới cùng Đường Long trò chuyện, chủ yếu là Dương Hân hỏi thăm tình hình của Đường Long, nàng thân là quản sự Luyện Đan Hiệp Hội không có thời gian tới thăm Đường Long mà chỉ nghe thông qua Tiêu Tuyết mà thôi.
Diệp Hàn đối với lời nói của Đường Long là cố gắng nhịn xuống không có phát tác ra ngoài, hắn đi tới trước mặt Diệp Tử Vân.
- Tử Vân muội muội, lần này đi xa về, ta mang theo cho ngươi một kiện lễ vật, hy vọng ngươi có thể ưa thích.(Diệp Hàn)
Diệp Hàn từ bên trong Không Gian Giới Chỉ xuất ra một vòng tay với viên ngọc sắc xanh thẳm hiện ra hàn quang, phía trên lộ ra nhè nhẹ hàn khí tinh khiết vô cùng.

Đường Long nhìn vật phẩm trên tay Diệp Hàn thì huýt sáo một cái vì hắn nhận ra thứ đó là gì.
Băng Ngọc Trạc là do hàn ngọc ngàn năm tạo ra mà thành, bất quá công nghệ tạo ra tại thời đại hắc ám niên đại thất truyền, đến nay Băng Ngọc Trạc lưu truyền ít ỏi không còn mấy.

Băng Ngọc Trạc đối việc tu luyện công hiệu phi thường lớn có thể tránh cho thời điểm tu luyện phát sinh lệch lạc, lại có thể hữu hiệu ổn định Linh hồn hải.
Như một làn gió, Đường Long đã lấy được Băng Ngọc Trạc từ trên tay Diệp Hàn, Đường Long hành động quá nhanh khiến cho Diệp Hàn không kịp đề phòng.
- Băng Ngọc Trạc, ta Tử Vân cầm lấy, hôm nay muội ấy đi quên không mang theo giới chỉ.
Đường Long nói xong cũng không có chờ Diệp Hàn đồng ý đã thu vào giới chỉ của mình.

Giữa Diệp Hàn cùng Diệp Tử Vân từ nhỏ thái độ biến hóa khác thường, Đường Long liền có thể đoán ra quan hệ giữa bọn như thế nào, xem ra Diệp Hàn vẫn hướng Diệp Tử Vân biểu lộ thái độ của mình mà Diệp Tử Vân vẫn cự tuyệt.
Diệp Hàn này thiên phú trác tuyệt, diện mạo anh tuấn như thế, tác phong lại nhanh nhẹn, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn, cảm giác xác thật là một con người hoàn mỹ nhưng là rất hoàn mỹ ngược lại có chút vấn đề.

Đường Long trải qua biết bao thế giới nên con mắt nhìn người rất chuẩn kết hợp thêm trong nguyên tác thì Diệp Hàn yêu thích Diệp Tử Vân nhưng Diệp Tử Vân vẫn luôn cự tuyết tình cảm của hắn.
Diệp Hàn yêu thích Diệp Tử Vân có một phần là giả, hắn chỉ là tương lai của mình trải đường mà thôi.

Diệp Tông cố ý khiến Diệp Hàn tiếp nhận chức vị thành chủ sau này khi hắn có chuyện không may.

Diệp Hàn chung quy không phải là tộc nhân chân chính của Phong Tuyết Thế gia, nếu muốn kế nhiệm thành chủ còn phải được các trưởng lão Phong Tuyết Thế gia đồng ý mới được.

các trưởng lão Phong Tuyết Thế gia khẳng định sẽ không đồng ý cho một ngoại nhân kế nhiệm chức vị thành chủ nhưng nếu Diệp Hàn cưới Diệp Tử Vân làm vợ liền là danh chính ngôn thuận.
- Đường Long, giờ ta đã là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh nên ta muốn tái đấu với ngươi.(Diệp Hàn)
Đường Long không có trả lời ngay mà hướng về phía Diệp Tông nhìn một cái cũng gật đầu đồng ý lời khiêu chiến của Diệp Hàn, hắn trước đây từng hứa với Diệp Tông và Diệp Tử Vân là sẽ không cùng Diệp Hàn gây xung đột nhưng tiền đề chính là Diệp Hàn không khởi xướng trước.

Diệp Tông ngồi ở phía xa và Diệp Tử Vân đứng cạnh thấy Diệp Hàn muốn tái chiến Đường Long cũng không có ngăn cản.
Đám người nghe được Đường Long và Diệp Hàn muốn tái đấu đều hung phấn lên, cả hai người Đường Lòng và Diệp Hàn đều là hướng Diễn Võ Trường lao đi, những người khác nhao nhao chạy theo.
Diễn Võ Trường xung quanh thoáng chốc đã đứng chật người, đám người Diệp Tông cùng cao tầng Thế gia khác cũng ở chỗ cao quan sát cuộc chiến này.
- Tử Vân muội nói xem ai thắng?(Dương Hân)
- Đường Long thắng.(Diệp Tử Vân)
- Ồ vì sao lại nói như vậy?(Tiêu Tuyết)
- Vì chêch lệch cảnh giới hai người quá xa.

Diệp Hàn chỉ mới là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Tam tinh mà Long ca là Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhất tinh.

Với lại đừng quên ý thức chiến đấu của huynh ấy không phải hạnh tầm thường.(Tiêu Ngưng Nhi)
Đường Long và Diệp Hàn đứng nhìn nhau rồi đồng loạt dung hợp Yêu linh, Đường Long Yêu linh là Hắc Bạch Giao Long Vương, Diệp Hàn là Yêu linh Kim Giáp Địa Long.

Đường Long Yêu linh Hắc Bạch Giao Long khi Đường Long tấn thăng lên Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhất tinh thì đã lột xác thành Hắc Bạch Giao Long Vương.
Diệp Hàn là người động thủ trước, hắn hướng thẳng Đường Long đấm ra một quyền, Đường Long bình tĩnh xoay người vung long vĩ va chạm với nấm đấm của Diệp Hàn, gằng co một lúc thì Diệp Hàn bị quậy cho lùi về sau.

Diệp Hàn chấn kinh nhìn lấy Đường Long, hắn nguyên bản tưởng rằng thực lực Đường Long cùng lắm là Yêu Linh Sư Bạch Ngân Ngũ tinh nhưng không ngờ là Yêu Linh Sư Hoàng Kim Nhị tinh, hắn không biết đây là Đường Long cố ý thả ra để cho bản thân hắn phán đoán sai lầm.
- Hàn nhi trận này thua không thể nghi ngờ.

Đường Long che dấu thực lực của mình mà Hàn nhi không biết.(Diệp Tông)
Đường Long lập tức tiến vào trạng thái Sa Mạc Bạo Quân, toàn bộ phòng thủ của bản thân đều gia tăng đáng kể.

Chứng kiến Diệp Hàn sửng sờ thì Đường Long dùng Ảnh Tập lẻn tới sau lưng Diệp Hàn, hắn từ trong cái bóng của Diệp Hàn trồi lên và nhắm thẳng vào lưng dùng ra Ám Ảnh Liên Trảm.

Lưng tạo ngộ tập kích thì Diệp Hàn cảm nhận được yết hầu ngòn ngọt, hắn có nén phun ra một ngụm máu tươi mà xoay người tung ra nhất chưởng về phía Đường Long nhưng bị cậu dùng bàn tay chặn lại.
Đường Long bàn tay tóm lấy cánh tay Diệp Hàn kéo hắn về phía mình rồi lên gối vào bụng Diệp Hàn, Diệp Hàn cơ thể cong lại như con tôm bay về sau, Đường Long đắc thế không tha người đuổi theo.
- Đại Địa Chi Kiếm.

Nơi Diệp Hàn rơi xuống liền có thạch trụ xông ra đâm vào người hắn nhưng không gây dược sát thương cho Diệp Hàn khi trong trạng thái Yêu linh phụ thể có điều có tác dụng bắn bay Diệp Hàn đi mà phương hướng chính là Đường Long đang lao tới.
- Băng Long Trùng Kích.
Hai đầu băng long phóng ra từ bàn tay Đường Long xoáy với nhau trên không trung va vào người Diệp Hàn, Diệp Hàn phun ra một ngụm máu tươi nằm trên đất không động đậy được.

Đứng bên ngoài, Thẩm Phi e sợ cho trận đấu không loạn thêm liền hô to.
- Đường Long, ngươi vô sỉ.

Đánh người ta mà không cho phép hoàn thủ.(Thẩm Phi)
- Bại tướng dưới tay thì im mồm hay là ngươi muốn thay Diệp Hàn tiếp tục trận đấu.

Nếu vậy ta phụng bồi tới cùng, thanh kiếm của ta đói khát khó nhịn lắm rồi.
Đường Long rút ra Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cắm trên mặt đất nhìn Thẩm Phi.
- Lúc ở đại sảng nghe được trong không khí có mùi thôi thối không biết từ đâu, hóa ra là Thẩm đại thiếu có mặt ở đó.

Lần trước bị giáo huấn chưa đủ thảm?
- Ngươi…(Thẩm Phi)
Thẩm Phi nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Đường Long bị dọa sợ, nói đùa hắn hiện tại nào dám cùng Đường Long giao thủ, lần trước cũng đã thua đủ thảm, hắn lại còn dám thêm một lần.
- Thẩm Phi, ở nơi này ta liền đem lời nói của mình nói ra, ngươi còn muốn là dám đối với Ngưng Nhi dây dưa, tin hay không ta dùng Thiên Vẫn Thần Lôi kiếm một kiếm bổ ngươi làm hai.

Tiêu Ngưng Nhi là nữ nhân của ta.
Ở một góc đứng chung cùng với những người khác nghe được những lời này của Đường Long thì Ngưng Nhi nhịn không được mà sắc mặt đỏ lên.
- Đường Long, ngươi đừng quên đây là Phủ thảnh chủ không chấp nhận ngươi ở trong này được làm càn.(Diệp Hàn)
Diệp Hàn lúc này chật vật bò dậy thấy Đường Long ngông cuồng cũng lên tiếng trách mốc, hắn cũng nhìn Diệp Tông xa xa, chung quy hắn chỉ là nghĩa tử của Diệp Tông, thời điểm mấu chốt này, hắn không có khả năng ra tay chèn ép Đường Long, hơn nữa Diệp Hàn cũng không tưởng bởi như vậy khiến Diệp Tử Vân đối với chính mình có cái nhìn khác, cho nên khiến Diệp Tông ra tay thích hợp nhất nhưng Diệp Tông ở xa hoàn toàn không hề để ý tới.
- Thành chủ đại nhân đều chưa nói chuyện, thế nào đến phiên ngươi mở miệng? Ta cho ngươi trước nhận rõ thân phận chính mình, Thành chủ bây giờ còn không phải là ngươi.
- Ta hôm nay liền ở nơi này đem nói ra, ngươi cũng không phải đích tôn Phong Tuyết thế gia, một họ khác người muốn làm thành chủ đều không có cửa.
Đường Long nói xong những lời đó cũng là đánh chào hỏi với đám người Diệp Tử Vân rồi trở về biệt viện của Diệp Tử Vân, về tới nơi thì các nàng lại kéo nhau vào phòng trò chuyện.

Đường Long không làm gì khác hơn là xếp bằng tu luyện.
- Lão cha đã đến không cần phải ẩn núp.
- Ngươi quả nhiên là phát giác ra khí tức của ta.(Diệp Tông)
- Che dấu rất tốt nhưng đừng quá mức tập trung như vậy rất dễ bại lộ.
- Diệp Hàn đứa nhỏ này, tuy rằng tâm cơ thâm trầm một chút, nhưng mà bản tính là không xấu, ta hy vọng các ngươi về sau có thể hòa bình ở chung, về phần chức vị thành chủ, ta cũng định đem chức vị thành chủ truyền cho Vân nhi rồi.(Diệp Tông)
Đây là Diệp Tông lựa chọn tốt nhất có thể nghĩ đến, nếu như truyền vị cho Diệp Hàn bên này Đường Long chỉ sợ thật muốn làm ầm ĩ, nếu như truyền vị cho Đường Long, các Trưởng lão Phong Tuyết thế gia cũng tuyệt đối sẽ không đáp ứng.

Chỉ có Diệp Tử Vân có thể thoáng một phát cân bằng, bất quá tương lai mâu thuẫn nhưng là khó tránh khỏi.
- Thân là Phong Tuyết thế gia trưởng nữ, ngươi cảm thấy Tử Vân có thể như ngươi kỳ vọng làm một người bình thường sao? Ngươi có thể đem Diệp Hàn đẩy lên chức thành chủ, ngươi có thể vì một tay che trời nhưng các Trưởng lão Phong Tuyết Thế gia có thể dễ dàng chấp nhận một người khác họ yên ổn lên chức thành chủ sao? Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi.
- Diệp Hàn thiên phú trác tuyệt, nếu là có thể tu luyện tới Hắc Kim Ngũ tinh cấp bậc, tất nhiên là không ai dám nói gì rồi.

Bất quá nếu như hiện tại đã loạn thành như vậy cũng không có biện pháp, hơn nữa biểu hiện Tử Vân hiện tại thiên phú cùng tu vi, tương lai đừng nói là Hắc Kim Ngũ tinh, bước vào Truyền kỳ cảnh giới tất cả đều là có khả năng.(Diệp Tông)
- Đường Long, ngươi có biết, hôm nay hành động sợ là đã đánh rắn động cỏ rồi.

Thần Thánh Thế gia từ thái độ của chúng ta có thể thấy được, chúng ta đã sinh lòng cảnh giác với bọn họ rồi.(Diệp Tông)
Trên thực tế, từ rất sớm Diệp Tông đã bắt đầu bố trí nhân thủ thám thính tình hình Thần Thánh thế gia rồi.

Việc Đường Long làm buổi tối hôm nay, chẳng khác gì là nói cho Thần Thánh Thế gia, bọn hắn đã bị theo dõi.
- Ngươi đã có suy tính gì sao?(Diệp Tông)
- Tuy rằng các ngươi đã phái người thám thính cũng như dò la động tĩnh của Thần Thánh Thế gia nhưng mà lão hồ ly Thẩm Hồng chắc sẽ không lưu lại bất luận cái gì sơ hở, các ngươi muốn tìm được chứng cứ Thần Thánh Thế gia cấu kết với Hắc Ám Công Hội rất là khó khăn.

Thần Thánh Thế gia sở dĩ một mực không động thủ, nhất định là trước mắt chuẩn bị còn chưa đủ đầy đủ, nếu như đợi Thần Thánh Thế gia chuẩn bị đầy đủ và động thủ lần nữa, nguy hại càng lớn đối với Quang Huy Thành.

- Hiện tại dứt khoát trực tiếp vận dụng lực lượng Phong Tuyết Thế gia chèn ép Thần Thánh thế gia, Thần Thánh Thế gia tất nhiên sẽ rõ ràng dụng ý của chúng ta, đến lúc đó nhất định sẽ kịch liệt phản công như vậy sẽ càng lộ ra sơ hở.
- Ngươi đã đã làm như vậy, Phong Tuyết Thế gia chúng ta còn có lựa chọn khác sao?(Diệp Tông)
- Thần Thánh Thế gia chưởng quản phía Tây tường thành, nhất định phải coi chừng bọn hắn mượn nhờ Yêu thú lực lượng, cho nên tốc độ tu kiến Vạn Ma Yêu Linh Đại Trận phải tăng tốc hơn mới được.

Bình Luận (0)
Comment