Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 691


Đường Long từ khi gặp Tuyết Lam cùng tiểu Dong Binh Đoàn của nàng về sau thì hắn ở trên Sa mạc Tháp Qua Nhĩ truy tìm đoàn thương nhân áp giải Xà nhân trong đó có Thải Điệp, hắn tốn hao hai ngày cũng là tìm được.

Hắn hiện đang đứng trên cồn cát quan sát từ xa một đoàn thương nhân đang áp giải Xà nhân về mà ánh mắt lại tập trung vào một nữ Xà nhân.
- Cuối cùng cũng tìm được ngươi, đời này để anh bảo vệ cũng như che chở ngươi đi.

Bất kể là ai dù Xà nhân hay Nhân loại muốn tổn thương ngươi phải bước qua xác ta đã.
Đường Long đôi mắt nổi lên sát khí, hắn nhớ lại trong nguyên tác cái chết bi kịch của Thải Điệp.
- Dựa theo thời gian thì khoảng một ngày nữa thì Hải Ba Đông mới tới nơi.
Đường Long nhúng người hướng đội xe lao đi mà đội xe người áp giải đang không ngừng thúc dục Xà nhân di chuyển, Xà nhân di chuyển trên mặt cát là dùng phần thân dưới của mình là thân xà uốn lượn di chuyển.
- Nhanh lên, đừng có lề mề.(Lô Tực)
- Nói ngươi đâu, nghĩ bị đánh hả?(Lô Tực)
Lô Tực thấy có Xà nhân di chuyển chậm chạp liền vung lên trong tay trường tiên, trường tiên quấy vào trong cát vàng mang theo một trận tro bụi.

Lô Tực cùng với những người khác là những lính đánh thuê, bọn họ trong tay cầm nhiều loại binh khí áp giải Xà nhân về Mạc Thành.

Trong đội ngũ, một nữ Xà nhân không biết vì nguyên nhân gì mà ngã quỵ trên mặt đất.
- Nước, có thể cho ta chút nước không?(Thải Điệp)
Những tên lính đánh thuê sớm đã uống cạn sạch nước rồi, nơi nào còn nước cho Xà nhân uống, cho dù có thì bọn họ sẽ là trêu chọc mà không cho uống mà thôi.

Một trong những lính đánh thuê định giơ lên trường tiên trong tay quậy về phía Thải Điệp thì từ xa một kiếm khí bắn tới xuyên thủng mi tâm của tên lính đánh thuê này.
- Ai?(Lô Tực)
Đường Long thân hình từ từ hiển lộ ra trong tầm mắt của Lô Tực cùng với những lính đánh thuê khác, Lô Tực ngưng trọng nhìn Đường Long vì hắn từ trên người cậu cảm nhận được áp lực.
- Ngươi là ai?(Lô Tực)
Đường Long cũng không có để ý tới Lô Tực mà đi thẳng về phía nữ Xà nhân đang nằm trên mặt cát, cậu từ không gian giới chỉ lấy ra một bình nước đưa cho Thải Điệp.

Thải Điệp tuy rằng không biết vì sao Đường Long lại làm như vậy nhưng trên mặt nổi lên hồng vân, Thải Điệp từ phía sau lưng Đường Long thấy được Lô Tực xông tới trong tay trường đao hướng Đường Long bổ xuống.
- Cẩn thận phía sau.(Thải Điệp)
Đường Long trước đó đã thấy Lô Tực động tác nên khinh thường hừ lạnh một tiếng, kiếm ra khỏi vỏ chém về phía trường đao.

Lô Tực thấy Đường Long cứng đối cứng với mình liền cười lạnh, hắn bản thân là Thất tinh Đấu Giả mà theo hắn thấy Đường Long chỉ là trẻ ranh cùng lắm tu vi là Tam tinh Đấu Giả mà thôi.
Keng
Đao kiếm chạm nhau thì trường đao trong tay Lô Tực đứt đoạn đồng thời một cánh tay của Lô Tực cũng là bị chém đứt.
- Aaaaaa, tay của ta.(Lô Tực)
- Hừ, không biết tự lượng sức mình.
Xung quanh Đường Long Đấu Khí hóa thành kiếm khí bay đi, kiếm khí chém nát hết thảy xiềng xích đang còng tay của Xà nhân.
- Các ngươi có thể rời đi, về phần nàng thì ta mang đi.
Đường Long cúi người bế Thải Điệp trong tư thế bế công chúa đạp lên phi kiếm ngưng tụ bởi Đấu Khí rời đi.

Lô Tực cùng với những tên lính đánh thuê khác thấy vậy đôi mặt co rụt lại vì bọn họ vừa rồi vậy mà mạo phạm một vị Đấu Hoàng.
Đường Long tại Mạc Thành lẫn Sa mạc Tháp Qua Nhĩ đều là thanh danh hiểm hách, cậu có biệt hiệu là Kiếm Hoàng vì cậu luôn dùng kiếm trong tay mình chém giết kẻ địch mà những đối thủ của cậu đều là không vượt qua được ngũ kiếm đã ngã xuống.
Thải Điệp bị một nam tử xa lạ đụng vào thì đôi má nhịn không được mà nổi lên hồng vân, nàng bị mất ký ức tạm thời cùng với đó là không có thường thức về vấn đề nam nữ cũng rất xấu hổ khi có nam tử đụng vào, đây cũng là nguyên nhân một trong mà nguyên tác khi được Hải Ba Đông cứu đồng thời vượt qua sinh tử chi chiến mà nảy sinh tình cảm với Hải Ba Đông.
Đường Long rời đi cũng không quan tâm đến đám người Lô Tực, hắn tin tưởng những Xà nhân được giải thoát sẽ giết chết những tên lính đánh thuê đó.

Lô Tực bị hắn chém cụt một tay mà những người khác cũng bị không sai biệt lắm thương thế.

Đường Long cũng không có tại chỗ giết những người đó là vì Thải Điệp tâm tính thiệt lương không muốn nhìn thấy đôi bên chém giết nên hắn mới không có ra tay.
Đường Long cứu đi Thải Điệp một phần cũng là muốn gặp mặt thử Medusa Nữ vương cùng Hải Ba Đông, hắn cùng cảnh giới ít tìm thấy đối thủ của mình rồi mà ở Sa mạc Tháp Qua Nhĩ thì chỉ có Medusa Nữ vương cùng Hải Ba Đông hai vị Đấu Hoàng mới mang chút hứng thú cho hắn.
Một ngày sau
Một con quái vật khổng lồ kéo theo thùng to lớn bên trên ngồi một người từ từ tiến lại gần đoàn người lính đánh thuê.


Đoàn người lính đánh thuê trải qua chiến đấu với Xà nhân cũng tổn thất nặng nề, Lô Tực cũng là bị trọng thương mà những tên khác cũng chịu thương thế không nhẹ.
- Lão đại.(Tiểu đệ)
- Các huynh đệ, là nước.(Lô Tực)
Lô Tực hưng phấn lên chạy lại mà Hải Ba Đông ăn mặc đấu bồng che đi thân phận của mình đang dùng ánh mắt của mình đảo mắt nhìn xung quanh, hắn thấy được từng cái mang thương thế không nhẽ cũng là nhíu mày cùng ngưng trọng.

Hắn căn cứ vào thương thế thì đa phần là do Xà nhân gây nên nhưng với ánh mắt sắc xảo của một Đấu Hoàng thì vết thương sâu là do kiếm khí gây ra.

Hải Ba Đông đối với kiếm khí này rất quen thuộc về hắn từng chứng kiến qua Kiếm Hoàng dùng kiếm khí cách không giết người.
- Bán nước, lão tử đang nói chuyện với ngươi đâu? Có nghe thấy không?(Lô Tực)
Lô Tực không nhận ra ăn mặc đấu bồng trước mắt là Hải Ba Đông mà hung hãn cùng với dùng tay đập vào vai Hải Ba Đông, thoáng chốc thiên địa yên tĩnh.
Oanh
Một cỗ vô hình khí lãnh từ trên thân Hải Ba Đông bộc phát ra đánh văng Lô Tực ra ngoài, Lô Tực khi hạ xuống đất thì toàn thân bị bao phủ bởi băng và sinh cơ biến mất.
- Ta ghét nhất có người đụng vào cơ thể của ta.(Hải Ba Đông)
Gió nổi lên làm cho mũ đấu bồng trượt xuống lộ ra khuôn mặt của Hải Ba Đông, đám lính đánh thuê sợ hãi không thôi, bọn họ không biết vì sao mình lại xui xẻo như vậy mà gặp hai vị Đấu Hoàng liên tiếp trong hai ngày.
- Ta hỏi ngươi, các ngươi vận chuyển mấy tên Xà nhân đâu rồi?(Hải Ba Đông)
- Bị… bị người cứu đi rồi.(Tiểu đệ)
- Ở hướng nào?(Hải Ba Đông)
- Hướng… Nam.(Tiểu đệ)
Trên Sa mạc Tháp Qua Nhĩ có hai thân hình bước đi trên cát, Thải Điệp được cho uống nước cùng nghỉ ngơi dưỡng sức cũng là khôi phục lại huyết sắc.
- Chúng ta vì sao phải đảo nhiều vòng như vậy?(Thải Điệp)
- Đám lính đánh thuê kia thấy chúng ta đi hướng nào khi bị tra hỏi sẽ khai ra nên phải làm vậy để mà ngụy tạo.
Đường Long thấy đằng trước có bóng mát liền đề nghị Thải Điệp tới đó nghỉ ngơi, Thải Điệp cũng là đồng ý, trải qua một ngày ở chung với Đường Long thì nàng vô cùng ỷ lại vào Đường Long.
- Nói mới nhớ thì chúng ta vẫn chưa biết tên lẫn nhau nhỉ? Ta giới thiệu trước, ta là Đường Long danh hiệu là Kiếm Hoàng còn ngươi?
- Ta không biết, từ khi ta tỉnh lại ngày đó liền cái gì cũng không nhớ.(Thải Điệp)
- Vậy sao? Nếu không ta lấy cho muội một cái tên thế nào?
Thải Điệp không có trả lời nhưng đôi mắt đầy mong chờ nhìn Đường Long cũng biết nàng rất mong Đường Long lấy tên cho mình.
- Nếu không thì lấy tên Thải Điệp đi.
- Thải Điệp?(Thải Điệp)
- Điệp là loài sinh vật sinh ra đã tự do tự tại, tựa như ngươi muốn thoát khỏi bị bắt vận mệnh.

Từ giờ trở đi có ta ở đây thì ngươi có cuộc sống tự do tự tại của mình.
Thải Điệp tâm nhảy lên liên hồi, những lời Đường Long nói khiến cho nàng cảm nhận được mình từng quen biết nhưng không nhớ ra gì cả, nàng nhẹ giọng cảm ơn Đường Long.
- Nghỉ ngơi một chút đi.
Lúc Đường Long và Thải Điệp nghỉ ngơi thì từ xa Hải Ba Đông phi tới, Đường Long cũng nhận ra Hải Ba Đông đã tới nhưng không có vạch trần mà là ngồi xếp bằng tu luyện một chút, Thải Điệp cúi đầu len lén liếc nhìn Đường Long.

Trước đó, nàng vì trong lòng còn hoảng loạn cùng với chưa nhận thức được tình hình nhưng giờ quan sát Đường Long thì mặt nàng nhịn không được nổi lên hồng vân.
Đường Long tỉnh tu một lúc cũng là đứng lên đi ra ngoài, Thải Điệp thấy vậy cũng muốn đi theo nhưng bị Đường Long ngăn cản.
- Băng Hoàng – Hải Ba Đông, nếu đã tới thì hiện thân đi.

Hà tất gì phải trốn trong bóng tối quan sát.
- Haha, không ngờ Băng Hoàng ta lại vinh hạnh được Kiếm Hoàng – Đường Long nhớ tên.(Hải Ba Đông)
- Chúng ta cũng không nói chuyện vòng vo, ngươi tới đây làm gì?
- Ta là tới mang đi nữ Xà nhân sau lưng ngươi.

Ta khuyên ngươi nên thức thời mà giao nàng cho ta, nàng không phải người mà ngươi nên mang theo bên người.(Hải Ba Đông)
- Hải Ba Đông, ngươi chỉ là nhận ủy tháp của người mà làm việc thôi thì ta thông cảm được nhưng nếu như ta không đồng ý giao nàng ra đâu.
- Haiz, xem ra chúng ta không thể không tránh khỏi một trận chiến.(Hải Ba Đông)
Nói thật, Hải Ba Đông không muốn giao thủ với Đường Long chút nào, lấy tu vi Ngũ tinh Đấu Hoàng giao thủ với Tam tinh Đấu Hoàng thoại nhìn là chêch lệch tu vi nhưng Đường Long là có thể chiến với Thất tinh Đấu Hoàng một trận mà không rơi vào hạ phong.

Hải Ba Đông ước chừng mình phải xuất ra bản lĩnh giữ nhà mới có cơ hội thành công.

Thải Điệp ngọc thủ nắm lấy vạch áo của Đường Long, thần sắc tràn đầy lo lắng nhìn Đường Long.

Đường Long ôn nhu mỉm cười nhìn nàng, cậu cho Thải Điệp một cái ánh mắt an tâm sau đó đạp không mà lên đứng đối diện với Hải Ba Đông.
- Hải Ba Đông, niệm tình chúng ta cũng không có thù oán gì nên ta sẽ hạ thủ lưu tình.
Hải Ba Đông không nói lời nào mà trên người Đấu Khí dung động, Đường Long trên thân Đấu Khí cũng là bạo động lên.

Hải Ba Đông dẫn đầu làm khó dễ trước, Đấu Khí ngưng tụ thành Băng Thương đâm về phía Đường Long, Đường Long bình tĩnh rút kiếm đón đỡ Băng Thương đâm tới.

Đường Long cũng rút kiếm thứ hai ra chém về phía Hải Ba Đông, Hải Ba Đông đặt Băng Thương nằm ngang đỡ lấy.
Hải Ba Đông và Đường Long Đấu Khí trên người bạo động cực kì mãnh liệt, cả một vùng 100m xung quanh nơi họ chiến đấu bị dư âm chiến đấu cho tàn phá.
- Băng Thương Đột Kích.(Hải Ba Đông)
- Nhị Kiếm – Mãng Hổ Xuất Sơn.
Hải Ba Đông Đấu Khí dung động rót vào Băng Thương sau đó đâm ra từng đạo mũi thương như tàn ảnh.

Đường Long Đấu khí hóa thành hư ảnh mãng hổ nhào tới.
Oành
Đấu Khí chạm nhau liền sản sinh chấn động, hai người Hải Ba Đông với Đường Long đều là lùi lại.
- Băng Long Ám Tập.(Hải Ba Đông)
- Thuấn Bộ.
Đường Long cảm nhận được nơi mình đứng truyền ra khí lạnh thấu xương liền biến mất tại chỗ, ngay khi cậu vừa biến mất thì một đầu băng long từ dưới cát trồi lên.
- Hủy Diệt Long Kiếm – Nhất Kiếm – Trảm Thiên Địa.
Một kiếm vừa ra, thiên địa ảm đạm.

Hải Ba Đông đôi mắt co rụt lại, Đấu Kỹ mà Đường Long dùng đã đạt đến Địa giai Đấu Kỹ rồi.
- Băng Trảo Diệt Thế.(Hải Ba Đông)
Hải Ba Đông cũng dùng ra Địa giai Đấu kỹ của mình cùng Địa giai Đấu kỹ của Đường Long đối oanh.

Đối oanh chỉ trông chốc lát thì Hải Ba Đông là người bay ngược ra ngoài, lồng ngực có vết trảm.
- Địa giai Cao cấp Đấu Kỹ, không ngờ ngươi lại nắm giữ Đấu Kỹ cường đại như vậy.(Hải Ba Đông)
- Dùng ta toàn lực của ngươi đi, Hải Ba Đông.
Hải Ba Đông cũng là vận chuyển một nửa Đấu Khí trong cơ thể mình, theo Đấu Khí được vận chuyển thì sau lưng Hải Ba Đông xuất hiện cửu đầu băng long.
- Cửu Đầu Băng Long Phá.(Hải Ba Đông)
- Hủy Diệt Long Kiếm – Nhị Kiếm – Trảm Giang Sơn.
Oanh
Hải Ba Đông và Đường Long đối oanh lần cuối cũng là quyết thắng bại, cuối cùng khi khói bụi tán đi thì Hải Ba Đông trọng thương nằm trên đất mà Đường Long chống kiếm trên cát quỳ một chân xuống.
- Khụ, không hổ là Băng Hoàng – Hải Ba Đông.
- Ngươi cũng không thẹn với Kiếm Hoàng.(Hải Ba Đông)
Một chiêu vừa rồi cũng khiến cho Hải Ba Đông trọng thương mà Đấu Khí trong cơ thể dư lại không có mấy, nếu Đường Long muốn có thể giết chết Hải Ba Đông ngay tại chỗ.

Đường Long thu kiếm lại từ từ bước tới gần Hải Ba Đông, Đường Long cũng không có giết chết Hải Ba Đông ý định, cậu lấy ra đan dược chữa thương ném cho Hải Ba Đông để tự trị thương.
- Chiến đấu lần này ta thu hoạch rất nhiều, cảm ơn đã hỗ trợ Hải Ba Đông.
Hải Ba Đông cũng không có cố kỵ gì, hắn mở miệng nuốt đan dược xuống khôi phục thương thế mà bản thân Đường Long trở về nơi nghỉ chân ngồi xếp bằng chuẩn bị đột phá.

Đường Long ban nãy giao thủ với Hải Ba Đông thì cảm nhận được cảnh giới của mình xiềng xích nớt lỏng nên tranh thủ đột phá.

Thải Điệp thấy Đường Long bình an vô sự trở về cũng thở dài một hơi, nàng tính hỏi thăm Đường Long một chút nhưng thấy Đường Long tu luyện cũng không quấy rầy.
Hải Ba Đông khôi phục thương thế một chút cùng Đấu Khí cũng là rời đi, hắn cũng biết mình không có thực lực mang đi Thải Điệp bàn giao cho người ủy tháp.

Hai canh giờ trôi, Đường Long cũng là thuận lợi đột phá lên Tứ tinh Đấu Hoàng mà hắn đột phá gây nên động tĩnh cũng không nhỏ.

Đường Long cũng không có sợ hãi người thấy được động tĩnh tưởng là dị bảo xuất thế mà chạy tới cướp đoạt, hắn thực lực tại đó nên không sợ bố con thằng nào cả.
Thải Điệp hiện tại đuôi rắn cuộn tròn, cả thân hình bốc lửa của mình tựa lên thân đuôi rắn, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Đường Long đặc biệt là khuôn mặt.

Thải Điệp nhìn Đường Long si mê cuối cùng chìm vào giấc ngủ, trong giấc ngủ nàng mơ thấy toàn là ác mông khi mình bị Nhân loại bắt đi, cơ thể nàng không tự chủ rung lên, đột nhiên Thải Điệp phát hiện bản thân rơi vào một vùng ấm áp.
Thải Điệp giật mình tỉnh dậy thấy được Đường Long ở phía sau ôm lấy bản thân mà sự ấm áp cũng là từ Đường Long tỏa ra, nàng cũng là nhịn không được rơi lệ.

Rất nhiều thời gian, nàng bị coi như nô lệ mà đối đãi không có quyền lên tiếng nào mãi cho đến khi được Đường Long cứu thì nàng mới cảm nhận được hơi ấm.
Sa mạc Tháp Qua Nhĩ
Lữ điểm
- Liền đại danh đỉnh đỉnh Băng Hoàng cũng tay không trở về sao?(Lưu Ban)
Trong một gian phòng tại lữ điểm, đèn đuốc chập chờn, nói chuyện với Hải Ba Đông chính là một trung niên mập mạp ăn mặc cẩm bào.
- Xà nữ mà ngươi tìm đã bị người cứu đi rồi.(Hải Ba Đông)
- Ồ, lại có người dưới mí mắt của Băng Hoàng – Hải Ba Đông cứu đi người?(Lưu Ban)
Lưu Ban không chút mặt mũi nào lưu cho Hải Ba Đông mà mỉm mai, Hải Ba Đông Đấu Khí trên thân dập dờn ba động.
- Hừ, tại ta đuổi tới trước đã được cứu đi về sau tìm được cùng người cứu đi Xà nữ giao thủ nhưng thua.(Hải Ba Đông)
- Cái gì? Tại Gia Mã Đế Quốc cùng Sa Mạc Tháp Qua Nhĩ lại có người đánh thắng ngươi?(Lưu Ban)
Chả trách Lưu Ban kinh dị vì Hải Ba Đông thành danh cũng được 40 năm mà cùng cảnh giới cũng là mạnh mẽ vô cùng, không ai đánh lại trừ Meduda Nữ vương, giờ vậy mà xuất hiện một vị có thể đánh thắng Hải Ba Đông.
- Người này, các ngươi cũng biết đấy thôi.(Hải Ba Đông)
- Ồ, là ai vậy?(Lưu Ban)
- Kiếm Hoàng – Đường Long.(Hải Ba Đông)
Lưu Ban cũng là đôi mắt co rụt lại khi mà Hải Ba Đông nhắc đến Kiếm Hoàng – Đường Long, Đường Long tuy là chỉ mới thành danh trong vòng mấy tháng nhưng không ai là không biết cả.

Hải Ba Đông đưa xong tin tức cũng là đứng lên rời đi, trước khi đi hắn cũng là trừng mắt nhìn Lưu Ban.
- Lần sau, cùng ta nói chuyện thời điểm mà vẫn dùng giọng như vậy thì đừng trách ta đem đầu của ngươi coi như trái bóng mà đánh lăn trên cát.

Dù cho ngươi có là Mễ Đặc Mĩ gia tộc hợp tác đồng bạn.(Hải Ba Đông)
Hải Ba Đông nói xong thì trên mặt bàn bầu rượu đột nhiên hóa thành khối băng vỡ tan tàn, Lưu Ban rùng mình và hắn mới nhớ tới người trước mắt mình là Băng Hoàng là một vị mà hắn không thể trêu chọc nổi.
Khi Hải Ba Đông rời đi thì một người mặc đấu bồng bước vào trong, hai người Lưu Ban cùng hắc y nhân trao đổi thì Lưu Ban cũng mới tiết lộ chút tin tức.
Lưu Ban cùng với những người khác được hắn thuê cũng là truy tìm Xà nữ trong bức họa, bọn hắn theo hướng mà Hải Ba Đông đã đi cũng tiếp cận tới vị trí của Đường Long và Thải Điệp.

Bọn họ chạy đến vừa lúc thấy được Đường Long đang đột phá gây nên động tĩnh lớn, bọn họ thấy thiên địa dị tượng cứ tưởng là dị bảo xuất thế liền hưng phấn lên mà gia tăng tốc độ chạy tới.

Đường Long và Thải Điệp nghỉ ngơi đủ rồi liền khởi hành, lần này Đường Long đạp phi kiếm phi hành trên không trung mà tay lại bế Thải Điệp.
Lưu Ban chạy tới thấy được Đường Long đang bế Thải Điệp cũng là Xà nữ mà hắn đang tìm đồng thời hắn cũng từ nơi xảy ra dị tượng thấy được Đường Long bay ra.
- Tiểu tử, đem Xà nữ và bảo vật trong tay giao ra.(Lưu Ban)
Nghe được Lưu Ban để Đường Long thả mình xuống thì Thải Điệp biến sắc vì nàng biết bọn họ vì nàng mà tới.
Đường Long dừng lại mắt lạnh nhìn lấy đám người Lưu Ban ở phía sau mình, hắn cực kì ghét những kẻ truy sát Thải Điệp.

Đường Long cũng là thu hồi phi kiếm mà sau lưng có đôi cánh hiện ra.
- Đấu Vương? Tiền bối tha mạng, tiểu nhân có mắt không tròng mạo phạm tiền bối.(Lưu Ban)
Đường Long mặt lạnh như tiền nhìn Lưu Ban, cậu cũng không có vội vàng động thủ mà là muốn nhìn xem đám người Lưu Ban muốn gì ở Thải Điệp.
- Các ngươi vì sao lại nhiều lần truy sát nàng?
Lưu Ban nghe được Đường Long hỏi dò thì trong lòng rung lên, hắn cẩn thận ngẩng đầu lên thấy được Đường Long bế Thải Điệp nhưng đôi cánh rất mờ nhạt, Lưu Ban tưởng rằng Đường Long không phải là Đấu Vương thì gan càng lớn hơn.
- Hắn không phải Đấu Vương chỉ là có được Phi Hành Đấu Ký hiếm có mà thôi, chúng tiểu nhân xông lên giết chết hắn.(Lưu Ban)
- Hừ, châu chấu đá xe.
Lưu Ban hạ lệnh một tiếng, lập tức những tên lính đánh thuê hướng Đường Long xông tới.

Đường Long rút kiếm bên eo ra hướng phía trước mặt mình chém ra nhất kiếm.
- Nhất Kiếm Phái – Nhất Kiếm Phong Hầu.
Phốc Phốc Phốc
Kiếm trảm bay ra ngoài lập tức có vài đầu người bay lên, đầu lĩnh lính đánh thuê cũng là phải phòng thủ với cản được.
- Chỉ là một Nhị tinh Đấu Sư cũng dám cuồng vọng?(Quỳ Hao)
- Đấu Sư? Xem ra các ngươi không biết về cách biệt thực lực của mình.
Đường Long để cho Thải Điệp hai tay vòng qua cổ của mình ôm lấy để hắn có thể dễ dàng động thủ.
- Tiểu tử, cho ngươi một cô hội.


Giao ra Phi Hành Đấu Kỹ cùng Đấu Kỹ của bản thân nếu không thì hôm nay ngươi sẽ chết.
- Nhị Kiếm Phái – Mãng Hổ Hạ Sơn.
Đấu Khí hóa thành mãng hổ theo Đường Long vung kiếm mà mang theo kiếm khí nhào tới đám người.

Quỳ Hao cùng với Lưu Ban giờ mới biết mình đụng phải cường giả rồi, bọn hắn hối hận cũng không kịp.
- Tiền bối tha mạng.(Quỳ Hao)
- Ngươi không thể giết ta, ta là hợp tác đồng bạn của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.

Aaaaa.(Lưu Ban)
Thải Điệp nhìn thấy một màn máu tang này cũng xoay đầu đi không dám nhìn.
- Thải Điệp, muội nên nhớ rằng ở nơi cường giả vi tôn này thì ai nấm đấm lớn thì người đó mới có quyền lên tiếng còn lại chỉ là con kiến hôi mà thôi.
- Sự thiệt lương của muội phải áp dụng cho đúng người.
Đường Long cũng muốn dạy cho Thải Điệp biết, không phải đối với ai thiệt lượng đều được, đôi lúc phải tâm ngoan thủ lạc.

Thải Điệp trầm mặc không nói lời nào, nàng trong lòng rất là mâu thuẫn.
- Đường Long, huynh nghĩ Xà nhân và Nhân loại có thể chung sức với nhau hòa bình sao?(Thải Điệp)
Xà nhân và Nhân loại trời sinh ở mặt đối lập nhau, song phương đã đối kháng nghìn năm tích chứa cừu hận không phải ai cũng có thể thay đổi được.

Xà nhân bị Nhân loại đuổi vào nơi cằn cõi Sa mạc Tháp Qua Nhĩ sinh tồn, đó là thật sâu cắm rễ trong tiềm thức của mỗi Xà nhân.

Cho nên dù nàng hi vọng Xà nhân và Nhân loại có thể chung sống hòa bình có điều là không thể nhưng nàng vẫn không nhịn được hỏi ra.
- Về việc đó thì có thể nếu như Xà nhân mạnh hơn Nhân loại, chỉ cần Xà nhân mạnh hơn thì bọn họ có thể giành lại những mãnh đất đã mất trước đây của mình.
- Cũng như ta đã nói trước đây, tất cả đều là thực lực vi tôn.
- Huynh quả nhiên cùng những Nhân loại kia không giống.(Thải Điệp)
- Haha, đa tạ đã khích lệ.
Đường Long cũng là đap phi kiếm mang Thải Điệp ly khai, về phần đám người đã bị hắn đánh trọng thương hoặc chết về sau an bài đều không liên quan tới hắn.
- Đường Long, huynh nói xem vì sao ta không làm sai điều gì mà tất cả mọi người muốn bắt ta.(Thải Điệp)
- Nhân loại bao quát đồng loại Xà nhân mà chỉ có ngươi là thật tâm tốt với ta.(Thải Điệp)
- Thải Điệp, kỳ thật thân phận của muội không đơn giản.

Ta có thể cảm ứng được muội có huyết mạch rất cao trong các Xà nhân nên có thể là dính đến vài bí mật mà chỉ cao tầng Xà nhân mới biết.
- Bí mật?(Thải Điệp)
- Tương truyền, bộ tộc Xà nhân chỉ có thể có một Nữ vương mà ngươi lại có huyết thống cao như vậy, đương nhiên là gây nên trong tộc Xà nhân lo lắng ngươi đoạt quyền của họ đụng đến lợi ích mà phải đuổi giết ngươi.
- Ngược lại thì có người đang muốn bảo hộ ngươi cũng là Xà nhân và là người thân cận nên phái Xà nhân ra ngoài để bảo vệ nhưng mục đích của bọn họ không thuần nên mới xảy ra tình trạng như vậy.
- Ừm, ta biết rồi.(Thải Diêp)
Thải Điệp không biết vì sao trên người Đường Long có khí tức luôn hấp dẫn nàng khiến mình trầm mê bên trong.
- Về sau, chúng ta đi nơi nào?(Thải Điệp)
- Tại Sa mạc Tháp Qua Nhĩ có thứ mà ta muốn lấy, chỉ cần lấy được thứ đó thì ta sẽ đưa ngươi rời đi nơi thị phi này.
- Ý của ngươi là về sau chúng ta có thể cùng một chỗ?(Thải Điệp)
- Ừm, nơi chính là ta nội định lão bà.
Thải Điệp mặt nổi lên hồng vân, nàng tuy là mất đi ký ức cùng với không biết về thế giới bên ngoài nhưng chút thường thức cũng là biết đến.
Lệ
Đột nhiên, một tiếng ưng kêu vang lên trên đỉnh đầu Đường Long.

Đường Long với Thải Điệp đều ngẩng đầu lên thấy được phía trên có một con ưng toàn thân có lôi điện và hỏa diễm vờn quang mà đôi cánh có những huyết văn.
- Huyết Lôi Hỏa Ưng - Tứ giai Ma Thú
Huyết Lôi Hỏa Ưng không báo trước đột nhiên lao xuống, ưng trảo sắc bén hướng Thải Điệp chộp tới, nó dự tính bắt đi Thải Điệp về làm thức ăn.
- Khi ta là không tồn tại sao?
- Hủy Diệt Long Quyền – Nhất Quyền – Chấn Thiên Hạ.
Kim sắc quyền ấn bay ra đập về phía Huyết Lôi Hỏa Ưng, Huyết Lôi Hỏa Ưng cảm nhận được nguy hiểm trí mạng vội vàng đập cánh dừng lại thân hình của mình nhưng đã quá muộn.

Kim sắc quyền ấn đập nện vào người Huyết Lôi Hỏa Ưng liền khiến cho Huyết Lôi Hỏa Ưng tại chỗ hóa thành huyết vụ có điều đôi cánh của nó vẫn được bảo lưu lại.
- Cánh của Huyết Lôi Hỏa Ưng có thể dùng để luyện chế thành Dực.
Đường Long cũng đáp xuống dùng chút thủ đoạn tế luyện Huyết Lôi Hỏa Ưng Dực rồi đưa cho Thải Điệp luyện hóa, hắn cũng là đối với lão bà mình rất tốt.

Thải Điệp theo lộ tuyến mà Đường Long vạch ra luyện hóa Huyết Lôi Hỏa Ưng Dực.
Huyết Lôi Hỏa Ưng Dực được Đường Long tế luyện cực kì phù hợp với Thải Điệp mà nó cũng theo Thải Điệp tăng lên mà không ngừng trưởng thành.

Bình Luận (0)
Comment